古诗词

答君章誉两儿见寄

刘敞

窥镜见二毛,自怜忧患馀。kuī jìng jiàn èr máo,zì lián yōu huàn yú。
岂惟壮心尽,方与功名疏。qǐ wéi zhuàng xīn jǐn,fāng yǔ gōng míng shū。
终岁不捉笔,历时长束书。zhōng suì bù zhuō bǐ,lì shí zhǎng shù shū。
顾常念绝学,正复伤离居。gù cháng niàn jué xué,zhèng fù shāng lí jū。
忽忽莫自聊,悠悠空岁除。hū hū mò zì liáo,yōu yōu kōng suì chú。
过壮而无闻,我其众人欤。guò zhuàng ér wú wén,wǒ qí zhòng rén yú。
故人来江南,丹毂映隼旟。gù rén lái jiāng nán,dān gǔ yìng sǔn yú。
尚持平生意,期我相得初。shàng chí píng shēng yì,qī wǒ xiāng dé chū。
殷勤作新诗,烂漫联琼琚。yīn qín zuò xīn shī,làn màn lián qióng jū。
溢美及儿曹,伻来问起予。yì měi jí ér cáo,bēng lái wèn qǐ yǔ。
虽知非其实,但愧情相于。suī zhī fēi qí shí,dàn kuì qíng xiāng yú。
矧乃笔力雄,骎骎逼曹徐。shěn nǎi bǐ lì xióng,qīn qīn bī cáo xú。
一读必三叹,何由望储胥。yī dú bì sān tàn,hé yóu wàng chǔ xū。
故人昔流落,襟抱久不摅。gù rén xī liú luò,jīn bào jiǔ bù shū。
乃者始再迁,通直承明庐。nǎi zhě shǐ zài qiān,tōng zhí chéng míng lú。
苍龙脱韝绁,快马从轻车。cāng lóng tuō gōu xiè,kuài mǎ cóng qīng chē。
神至气自豪,心广体亦舒。shén zhì qì zì háo,xīn guǎng tǐ yì shū。
渊源未易测,变化天池鱼。yuān yuán wèi yì cè,biàn huà tiān chí yú。
宁独扬子云,其工似相如。níng dú yáng zi yún,qí gōng shì xiāng rú。
苟能哀憔悴,有似慰空虚。gǒu néng āi qiáo cuì,yǒu shì wèi kōng xū。
月寄三四幅,穷愁直见祛。yuè jì sān sì fú,qióng chóu zhí jiàn qū。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

闵雨诗

刘敞

退而斋心,渊默以居。tuì ér zhāi xīn,yuān mò yǐ jū。
钟鼓不设,宴游不娱。zhōng gǔ bù shè,yàn yóu bù yú。
左右肃然,壹怀瞿瞿。zuǒ yòu sù rán,yī huái qú qú。

闵雨诗

刘敞

疏狱省刑,与物更始。shū yù shěng xíng,yǔ wù gèng shǐ。
内恕孔悲,引咎在己。nèi shù kǒng bēi,yǐn jiù zài jǐ。
爰及四海,愚智咸喜。yuán jí sì hǎi,yú zhì xián xǐ。

闵雨诗

刘敞

追悟谠直,褒进淹滞。zhuī wù dǎng zhí,bāo jìn yān zhì。
声色无迕,式序在位。shēng sè wú wù,shì xù zài wèi。
嬖习权近,慑威屏气。bì xí quán jìn,shè wēi píng qì。

闵雨诗

刘敞

己巳乃雨,若有鬼神。jǐ sì nǎi yǔ,ruò yǒu guǐ shén。
凄凄其风,渰渰其云。qī qī qí fēng,yǎn yǎn qí yún。
自东徂西,罄无不均。zì dōng cú xī,qìng wú bù jūn。

闵雨诗

刘敞

匪震匪拔,匪溢匪泄。fěi zhèn fěi bá,fěi yì fěi xiè。
生我百谷,区萌毕达。shēng wǒ bǎi gǔ,qū méng bì dá。
以享以食,小大胥悦。yǐ xiǎng yǐ shí,xiǎo dà xū yuè。

闵雨诗

刘敞

天子之德,视雨之施。tiān zi zhī dé,shì yǔ zhī shī。
肇自京师,达于四裔。zhào zì jīng shī,dá yú sì yì。
无有蛮貊,孚我君惠。wú yǒu mán mò,fú wǒ jūn huì。

闵雨诗

刘敞

天子之政,视雨之时。tiān zi zhī zhèng,shì yǔ zhī shí。
养老长幼,速哉熙熙。yǎng lǎo zhǎng yòu,sù zāi xī xī。
更化易俗,而民不知。gèng huà yì sú,ér mín bù zhī。

闵雨诗

刘敞

天子之庆,视雨之积。tiān zi zhī qìng,shì yǔ zhī jī。
自天降康,时万时亿。zì tiān jiàng kāng,shí wàn shí yì。
眉寿无疆,以靖四国。méi shòu wú jiāng,yǐ jìng sì guó。

诗一首

刘敞

本是昌家,又为非类。běn shì chāng jiā,yòu wèi fēi lèi。
但有雄声,唯闻艾气。dàn yǒu xióng shēng,wéi wén ài qì。

灯花

刘敞

火中有芝,殊干连叶。huǒ zhōng yǒu zhī,shū gàn lián yè。
顷刻三秀,烂其煜煜。qǐng kè sān xiù,làn qí yù yù。
孰为而生,孰为而滋。shú wèi ér shēng,shú wèi ér zī。
既富且寿,君子正之。jì fù qiě shòu,jūn zi zhèng zhī。

农父

刘敞

入水作田,上山伐薪。rù shuǐ zuò tián,shàng shān fá xīn。
人世几何,终岁苦贫。rén shì jǐ hé,zhōng suì kǔ pín。
安有灵药,化为羽人。ān yǒu líng yào,huà wèi yǔ rén。
呼吸光景,为君外臣。hū xī guāng jǐng,wèi jūn wài chén。

农父

刘敞

鸟飞不远,暮还其宅。niǎo fēi bù yuǎn,mù hái qí zhái。
我独匪人,去从兵籍。wǒ dú fěi rén,qù cóng bīng jí。
释弃耒耜,顾贪朝夕。shì qì lěi sì,gù tān cháo xī。
转徙异方,终世为客。zhuǎn xǐ yì fāng,zhōng shì wèi kè。