古诗词

豫章儒者

刘敞

豫章有儒者,读书三十年。yù zhāng yǒu rú zhě,dú shū sān shí nián。
但识上古风,不知时俗迁。dàn shí shàng gǔ fēng,bù zhī shí sú qiān。
一闻西戎叛,有意摧群顽。yī wén xī róng pàn,yǒu yì cuī qún wán。
诣阙上封章,臣知用兵权。yì quē shàng fēng zhāng,chén zhī yòng bīng quán。
不在劳士卒,不须役戈鋋。bù zài láo shì zú,bù xū yì gē chán。
要先正其本,本正末自安。yào xiān zhèng qí běn,běn zhèng mò zì ān。
臣观朝廷中,或有可废员。chén guān cháo tíng zhōng,huò yǒu kě fèi yuán。
臣观草泽中,或有可用贤。chén guān cǎo zé zhōng,huò yǒu kě yòng xián。
国家既失此,奸吏随矫虔。guó jiā jì shī cǐ,jiān lì suí jiǎo qián。
吏奸万事隳,外患随因缘。lì jiān wàn shì huī,wài huàn suí yīn yuán。
所以子玉存,文公积愁颜。suǒ yǐ zi yù cún,wén gōng jī chóu yán。
所以汲黯亡,淮南为无难。suǒ yǐ jí àn wáng,huái nán wèi wú nán。
天子览表叹,当朝常拳拳。tiān zi lǎn biǎo tàn,dāng cháo cháng quán quán。
回头谓群公,可付史馆编。huí tóu wèi qún gōng,kě fù shǐ guǎn biān。
可使靡好爵,以补风化源。kě shǐ mí hǎo jué,yǐ bǔ fēng huà yuán。
岂知贵臣忌,投尔南海壖。qǐ zhī guì chén jì,tóu ěr nán hǎi ruán。
不得面指陈,胸襟曷由宣。bù dé miàn zhǐ chén,xiōng jīn hé yóu xuān。
卒走驱使行,行行酌贪泉。zú zǒu qū shǐ xíng,xíng xíng zhuó tān quán。
名与囚隶俱,位乃胥校联。míng yǔ qiú lì jù,wèi nǎi xū xiào lián。
九重竟不知,犹谓列王官。jiǔ zhòng jìng bù zhī,yóu wèi liè wáng guān。
奈何乐尧舜,乃是取危颠。nài hé lè yáo shùn,nǎi shì qǔ wēi diān。
谁云遇明主,未免遭弃捐。shuí yún yù míng zhǔ,wèi miǎn zāo qì juān。
遂令天下士,齰舌戒勿言。suì lìng tiān xià shì,zé shé jiè wù yán。
宁有死壑中,安有议君前。níng yǒu sǐ hè zhōng,ān yǒu yì jūn qián。
浮云蔽白日,自古同所叹。fú yún bì bái rì,zì gǔ tóng suǒ tàn。
岂为此生悲,我歌愿胪传。qǐ wèi cǐ shēng bēi,wǒ gē yuàn lú chuán。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

魏京诗

刘敞

皇曰卿士,在昔圣考。huáng yuē qīng shì,zài xī shèng kǎo。
祗遹文武,维慈幼老。zhī yù wén wǔ,wéi cí yòu lǎo。

魏京诗

刘敞

天监在上,既有明德。tiān jiān zài shàng,jì yǒu míng dé。
乃命于下,罔有不服。nǎi mìng yú xià,wǎng yǒu bù fú。

魏京诗

刘敞

匪允命之,亦章庆之。fěi yǔn mìng zhī,yì zhāng qìng zhī。
匪允服之,亦保育之。fěi yǔn fú zhī,yì bǎo yù zhī。

魏京诗

刘敞

时维猃狁,侮予之疆。shí wéi xiǎn yǔn,wǔ yǔ zhī jiāng。
靡度靡虞,跳呼以狂。mí dù mí yú,tiào hū yǐ kuáng。

魏京诗

刘敞

业业烝黎,载震载惊。yè yè zhēng lí,zài zhèn zài jīng。
侵魏及澶,群心不宁。qīn wèi jí chán,qún xīn bù níng。

魏京诗

刘敞

帝奋厥武,百万其士。dì fèn jué wǔ,bǎi wàn qí shì。
匪怒以棘,于三千里。fěi nù yǐ jí,yú sān qiān lǐ。

魏京诗

刘敞

如虎如貔,如霆如雷。rú hǔ rú pí,rú tíng rú léi。
靡有远迩,天子其来。mí yǒu yuǎn ěr,tiān zi qí lái。

魏京诗

刘敞

天子来止,士增其喜。tiān zi lái zhǐ,shì zēng qí xǐ。
孰偷其生,以不奋兴。shú tōu qí shēng,yǐ bù fèn xīng。

魏京诗

刘敞

驱之浑浑,攘之贲贲。qū zhī hún hún,rǎng zhī bēn bēn。
靡有辀张,歼厥鲸鲲。mí yǒu zhōu zhāng,jiān jué jīng kūn。

魏京诗

刘敞

或献其宝,或请其命。huò xiàn qí bǎo,huò qǐng qí mìng。
帝振于旅,惟时既定。dì zhèn yú lǚ,wéi shí jì dìng。

魏京诗

刘敞

既閟尔弓,既櫜尔矛。jì bì ěr gōng,jì gāo ěr máo。
猃狁臣止,四方是休。xiǎn yǔn chén zhǐ,sì fāng shì xiū。

魏京诗

刘敞

尔视京魏,以作我都。ěr shì jīng wèi,yǐ zuò wǒ dōu。
以赫厥灵,俾后勿逾。yǐ hè jué líng,bǐ hòu wù yú。

魏京诗

刘敞

尔慎尔止,弼予于治。ěr shèn ěr zhǐ,bì yǔ yú zhì。
期尔前人,用迪尔事。qī ěr qián rén,yòng dí ěr shì。

魏京诗

刘敞

泰山之封,后土之禅。tài shān zhī fēng,hòu tǔ zhī chán。
予监若兹,惟天是眷。yǔ jiān ruò zī,wéi tiān shì juàn。

魏京诗

刘敞

翼翼之土,天子国之。yì yì zhī tǔ,tiān zi guó zhī。
穆穆原庙,圣人则之。mù mù yuán miào,shèng rén zé zhī。