古诗词

负暄四首

刘敞

岁晚天地闭,积阴冻乾坤。suì wǎn tiān dì bì,jī yīn dòng qián kūn。
大钧止亭育,群鬼私自尊。dà jūn zhǐ tíng yù,qún guǐ sī zì zūn。
窃弄造化柄,擅令众阴存。qiè nòng zào huà bǐng,shàn lìng zhòng yīn cún。
幽奸发玄漠,死气蒸黎元。yōu jiān fā xuán mò,sǐ qì zhēng lí yuán。
朋党渐相蔽,大辰诉其冤。péng dǎng jiàn xiāng bì,dà chén sù qí yuān。
帝惟百物忧,恐不见阳春。dì wéi bǎi wù yōu,kǒng bù jiàn yáng chūn。
敕使拘众鬼,朝曦送微温。chì shǐ jū zhòng guǐ,cháo xī sòng wēi wēn。
大明焕幽郁,和气迥昆仑。dà míng huàn yōu yù,hé qì jiǒng kūn lún。
初晓尚馀禀,渐高遂增暄。chū xiǎo shàng yú bǐng,jiàn gāo suì zēng xuān。
烦冥避穷朔,玉烛调中原。fán míng bì qióng shuò,yù zhú diào zhōng yuán。
众蛰久僵俘,今来更腾鶱。zhòng zhé jiǔ jiāng fú,jīn lái gèng téng xiān。
微禽鴳与雀,弄影势飞翻。wēi qín yàn yǔ què,nòng yǐng shì fēi fān。
草木反生意,益思擢鲜繁。cǎo mù fǎn shēng yì,yì sī zhuó xiān fán。
潜鱼离冰穴,无数游清源。qián yú lí bīng xué,wú shù yóu qīng yuán。
嗟我同此庆,兀然坐朝昏。jiē wǒ tóng cǐ qìng,wù rán zuò cháo hūn。
缊袍幸可赖,卒岁无复论。yūn páo xìng kě lài,zú suì wú fù lùn。
稍稍出辞气,仰天荷公恩。shāo shāo chū cí qì,yǎng tiān hé gōng ēn。
始知过狐白,愿得陈至尊。shǐ zhī guò hú bái,yuàn dé chén zhì zūn。
昔宋有愚叟,亦能款君门。xī sòng yǒu yú sǒu,yì néng kuǎn jūn mén。
况今事西讨,十万罗櫜鞬。kuàng jīn shì xī tǎo,shí wàn luó gāo jiān。
烽火通警急,铁衣绕夷蕃。fēng huǒ tōng jǐng jí,tiě yī rào yí fān。
幸悲堕指魄,少慰无衣魂。xìng bēi duò zhǐ pò,shǎo wèi wú yī hún。
诚使胜挟纩,岂在衣便蕃。chéng shǐ shèng xié kuàng,qǐ zài yī biàn fān。
斯言出感激,忠信非诈谖。sī yán chū gǎn jī,zhōng xìn fēi zhà xuān。
何由露天听,虎豹守天阍。hé yóu lù tiān tīng,hǔ bào shǒu tiān hūn。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

和圣俞逢卖梅花五首

刘敞

安得繁英种满园,风前月下共方樽。ān dé fán yīng zhǒng mǎn yuán,fēng qián yuè xià gòng fāng zūn。
放歌起舞浓阴里,长使清香濯醉魂。fàng gē qǐ wǔ nóng yīn lǐ,zhǎng shǐ qīng xiāng zhuó zuì hún。

和圣俞逢卖梅花五首

刘敞

可怜风雨逼流阴,无奈芳菲恼客心。kě lián fēng yǔ bī liú yīn,wú nài fāng fēi nǎo kè xīn。
暂引江南春入眼,不辞多掷袖中金。zàn yǐn jiāng nán chūn rù yǎn,bù cí duō zhì xiù zhōng jīn。

观城上梅花忆和

刘敞

城头梅树花初发,每到花前忆剡中。chéng tóu méi shù huā chū fā,měi dào huā qián yì shàn zhōng。
白水碧山应不少,与谁携手过春风。bái shuǐ bì shān yīng bù shǎo,yǔ shuí xié shǒu guò chūn fēng。

送张译归

刘敞

雪霜载涂春欲晞,江流水驻君北归。xuě shuāng zài tú chūn yù xī,jiāng liú shuǐ zhù jūn běi guī。
南方遐夐久共住,可怜不及双凫飞。nán fāng xiá xiòng jiǔ gòng zhù,kě lián bù jí shuāng fú fēi。

小园春日

刘敞

草色初新柳带长,宿烟清露湿朝阳。cǎo sè chū xīn liǔ dài zhǎng,sù yān qīng lù shī cháo yáng。
东山云起西山碧,南舍花开北舍香。dōng shān yún qǐ xī shān bì,nán shě huā kāi běi shě xiāng。

寄东平侍读叔平侍郎

刘敞

曲榭层台花木深,春风千骑盛登临。qū xiè céng tái huā mù shēn,chūn fēng qiān qí shèng dēng lín。
高山流水非无意,正得君来慰我心。gāo shān liú shuǐ fēi wú yì,zhèng dé jūn lái wèi wǒ xīn。

上巳不赴金明集招邻几谈

刘敞

楼船旗鼓扬春风,曲水浮觞一醉同。lóu chuán qí gǔ yáng chūn fēng,qū shuǐ fú shāng yī zuì tóng。
穷巷谁怜车马绝,萧条相对两衰翁。qióng xiàng shuí lián chē mǎ jué,xiāo tiáo xiāng duì liǎng shuāi wēng。

梅雨

刘敞

无穷云雾湿梅天,终日昏昏只欲眠。wú qióng yún wù shī méi tiān,zhōng rì hūn hūn zhǐ yù mián。
髀肉生圆头发白,强寻高处望山川。bì ròu shēng yuán tóu fā bái,qiáng xún gāo chù wàng shān chuān。

诏赐御书稽古两字作口号示子弟

刘敞

毛玠素屏非俗物,韩棱宝剑得龙渊。máo jiè sù píng fēi sú wù,hán léng bǎo jiàn dé lóng yuān。
谟明敢与皋陶比,稽古虚参尧舜篇。mó míng gǎn yǔ gāo táo bǐ,jī gǔ xū cān yáo shùn piān。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

秋云欺日不得光,西风送雨寒苍茫。qiū yún qī rì bù dé guāng,xī fēng sòng yǔ hán cāng máng。
北来鸿雁翅羽湿,那能自致凌天翔。běi lái hóng yàn chì yǔ shī,nà néng zì zhì líng tiān xiáng。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

如闻蛮服愚弄兵,凶酋恃险愁孤城。rú wén mán fú yú nòng bīng,xiōng qiú shì xiǎn chóu gū chéng。
军书插羽惧不急,安得良术吹天晴。jūn shū chā yǔ jù bù jí,ān dé liáng shù chuī tiān qíng。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

穷秋未穷草木衰,里人过半单裳衣。qióng qiū wèi qióng cǎo mù shuāi,lǐ rén guò bàn dān shang yī。
谷中吹律不可待,上天爱日何时辉。gǔ zhōng chuī lǜ bù kě dài,shàng tiān ài rì hé shí huī。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

我欲乘桴渡南溟,手携水伯趋蓬瀛。wǒ yù chéng fú dù nán míng,shǒu xié shuǐ bó qū péng yíng。
秋来雨多蛟蜃喜,满目愁见风涛生。qiū lái yǔ duō jiāo shèn xǐ,mǎn mù chóu jiàn fēng tāo shēng。

秋晚雨中隐几偶书寄圣俞五首

刘敞

安得独上昆仑巅,侧身常近清阳边。ān dé dú shàng kūn lún diān,cè shēn cháng jìn qīng yáng biān。
氛妖堕散昏垫解,使我目朗心萧然。fēn yāo duò sàn hūn diàn jiě,shǐ wǒ mù lǎng xīn xiāo rán。

羊角风

刘敞

我似灵鲲初化鹏,径辞北海向南溟。wǒ shì líng kūn chū huà péng,jìng cí běi hǎi xiàng nán míng。
可烦更借扶摇力,已度皋兰望紫庭。kě fán gèng jiè fú yáo lì,yǐ dù gāo lán wàng zǐ tíng。