古诗词

题和弟所居桐树

刘敞

卜隐谢林薮,考槃寄闾里。bo yǐn xiè lín sǒu,kǎo pán jì lǘ lǐ。
嘉树为我徒,清风濯尘耳。jiā shù wèi wǒ tú,qīng fēng zhuó chén ěr。
手披漆园书,身拟长梧子。shǒu pī qī yuán shū,shēn nǐ zhǎng wú zi。
穷秋忽感悲,扫榻且欢喜。qióng qiū hū gǎn bēi,sǎo tà qiě huān xǐ。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

反招隐

刘敞

伊尹乐尧舜,伯夷傲姬周。yī yǐn lè yáo shùn,bó yí ào jī zhōu。
颜生一箪瓢,陋巷亦自休。yán shēng yī dān piáo,lòu xiàng yì zì xiū。
岂不困寂寞,时俗非所谋。qǐ bù kùn jì mò,shí sú fēi suǒ móu。
脱身洒泥滓,缅与前人游。tuō shēn sǎ ní zǐ,miǎn yǔ qián rén yóu。
嗟哉波上凫,徒为信沈浮。jiē zāi bō shàng fú,tú wèi xìn shěn fú。
鸿鹄假长风,不能占渠沟。hóng gǔ jiǎ zhǎng fēng,bù néng zhàn qú gōu。
晞羽扶桑阿,刷翼沧海流。xī yǔ fú sāng ā,shuā yì cāng hǎi liú。
世途既超邈,矰缴何足愁。shì tú jì chāo miǎo,zēng jiǎo hé zú chóu。
所以狂接舆,肆歌悟东丘。suǒ yǐ kuáng jiē yú,sì gē wù dōng qiū。
触时怀慷慨,视世悲蜉蝣。chù shí huái kāng kǎi,shì shì bēi fú yóu。
哲人有先觉,达者无近忧。zhé rén yǒu xiān jué,dá zhě wú jìn yōu。
绮皓吾所师,绪言起长讴。qǐ hào wú suǒ shī,xù yán qǐ zhǎng ōu。

郡斋燕居寄海陵道粹仪真景休高邮不疑三太守学士

刘敞

尚容耻玩世,畏景希就阴。shàng róng chǐ wán shì,wèi jǐng xī jiù yīn。
一麾谐微愿,千里非遐心。yī huī xié wēi yuàn,qiān lǐ fēi xiá xīn。
平生志江海,寤寐在山林。píng shēng zhì jiāng hǎi,wù mèi zài shān lín。
及此吏如隐,始知古犹今。jí cǐ lì rú yǐn,shǐ zhī gǔ yóu jīn。
鷾鸸避落实,蜎蠉安蹄涔。yì ér bì luò shí,yuān xuān ān tí cén。
但恐得已多,尚非力可任。dàn kǒng dé yǐ duō,shàng fēi lì kě rèn。
诸公蓬莱秀,夙昔交契深。zhū gōng péng lái xiù,sù xī jiāo qì shēn。
击柝声相闻,照邻光四临。jī tuò shēng xiāng wén,zhào lín guāng sì lín。
清浊泾以渭,离合商与参。qīng zhuó jīng yǐ wèi,lí hé shāng yǔ cān。
愿言三秋思,毋閟金玉音。yuàn yán sān qiū sī,wú bì jīn yù yīn。

新作凉轩会张拱辰至

刘敞

张翁垂白须,扶病过我庐。zhāng wēng chuí bái xū,fú bìng guò wǒ lú。
向无俗客至,适慰幽人居。xiàng wú sú kè zhì,shì wèi yōu rén jū。
酌此瓢中泉,振兹架上书。zhuó cǐ piáo zhōng quán,zhèn zī jià shàng shū。
虽无德与汝,会有歌起予。suī wú dé yǔ rǔ,huì yǒu gē qǐ yǔ。
欲识消长情,愿君讲盈虚。yù shí xiāo zhǎng qíng,yuàn jūn jiǎng yíng xū。

发桑干河

刘敞

四牡怀靡及,侵旦肃征騑。sì mǔ huái mí jí,qīn dàn sù zhēng fēi。
凝霜被野草,四顾人迹稀。níng shuāng bèi yě cǎo,sì gù rén jì xī。
水流日边去,雁向江南飞。shuǐ liú rì biān qù,yàn xiàng jiāng nán fēi。
我行亦已久,羸马声正悲。wǒ xíng yì yǐ jiǔ,léi mǎ shēng zhèng bēi。
览物岁华逝,抚事壮心违。lǎn wù suì huá shì,fǔ shì zhuàng xīn wéi。
岂伊越乡感,乃复泪沾衣。qǐ yī yuè xiāng gǎn,nǎi fù lèi zhān yī。

寄吕侍郎

刘敞

荒山逢故辙,自上重冈立。huāng shān féng gù zhé,zì shàng zhòng gāng lì。
君车不可望,君手何由执。jūn chē bù kě wàng,jūn shǒu hé yóu zhí。
旅思随日远,徂年背人急。lǚ sī suí rì yuǎn,cú nián bèi rén jí。
舞剑中夜兴,应知忧感集。wǔ jiàn zhōng yè xīng,yīng zhī yōu gǎn jí。

蒋生

刘敞

仙翁弃妻子,往为壶中客。xiān wēng qì qī zi,wǎng wèi hú zhōng kè。
玉棺竟未掩,人世已成昔。yù guān jìng wèi yǎn,rén shì yǐ chéng xī。
白云无回期,三径灭馀迹。bái yún wú huí qī,sān jìng miè yú jì。
犹传有青鸟,往往寄消息。yóu chuán yǒu qīng niǎo,wǎng wǎng jì xiāo xī。

新年

刘敞

流光无停期,二十忽复五。liú guāng wú tíng qī,èr shí hū fù wǔ。
古昔如我人,功烈难遽数。gǔ xī rú wǒ rén,gōng liè nán jù shù。
上天终无私,日月不少驻。shàng tiān zhōng wú sī,rì yuè bù shǎo zhù。
三皇与五帝,回首焉得顾。sān huáng yǔ wǔ dì,huí shǒu yān dé gù。
新年独何为,扰扰趁俗务。xīn nián dú hé wèi,rǎo rǎo chèn sú wù。
壮羞儿女态,浩叹觉已屡。zhuàng xiū ér nǚ tài,hào tàn jué yǐ lǚ。
巍巍九重阙,象魏悬法度。wēi wēi jiǔ zhòng quē,xiàng wèi xuán fǎ dù。
木铎非仲尼,布衣欲何预。mù duó fēi zhòng ní,bù yī yù hé yù。
沧溟百万里,乘桴意决去。cāng míng bǎi wàn lǐ,chéng fú yì jué qù。
顾世聊徘徊,非为取材误。gù shì liáo pái huái,fēi wèi qǔ cái wù。
东风发幽滞,花彩映草树。dōng fēng fā yōu zhì,huā cǎi yìng cǎo shù。
烂醉苟自娱,终焉背时誉。làn zuì gǒu zì yú,zhōng yān bèi shí yù。

筑室种树

刘敞

诛茅作吾庐,种树满百株。zhū máo zuò wú lú,zhǒng shù mǎn bǎi zhū。
偃仰可卒岁,优游问谁如。yǎn yǎng kě zú suì,yōu yóu wèn shuí rú。
墨翟不暖席,仲尼无安居。mò dí bù nuǎn xí,zhòng ní wú ān jū。
良知圣贤贵,逝与功名疏。liáng zhī shèng xián guì,shì yǔ gōng míng shū。
清泉可深凿,恶草须早除。qīng quán kě shēn záo,è cǎo xū zǎo chú。
适意田野间,谁能叹归欤。shì yì tián yě jiān,shuí néng tàn guī yú。

题所种金凤花自淮北携子种之云

刘敞

爱此名字佳,携之不惮远。ài cǐ míng zì jiā,xié zhī bù dàn yuǎn。
岂惟江淮阔,兼恐岁月晚。qǐ wéi jiāng huái kuò,jiān kǒng suì yuè wǎn。
手植中庭地,分破紫兰畹。shǒu zhí zhōng tíng dì,fēn pò zǐ lán wǎn。
绿叶纷映阶,红芳烂盈眼。lǜ yè fēn yìng jiē,hóng fāng làn yíng yǎn。
辉辉丹穴禽,矫矫翅翎展。huī huī dān xué qín,jiǎo jiǎo chì líng zhǎn。
卑飞何在此,寂寞难自显。bēi fēi hé zài cǐ,jì mò nán zì xiǎn。
按图感形似,览物意缱绻。àn tú gǎn xíng shì,lǎn wù yì qiǎn quǎn。
三复接舆歌,悲风动湘沔。sān fù jiē yú gē,bēi fēng dòng xiāng miǎn。

得隐直书并闻将之洛阳

刘敞

三月一得书,始知去君远。sān yuè yī dé shū,shǐ zhī qù jūn yuǎn。
开缄见无恙,豁达百虑展。kāi jiān jiàn wú yàng,huō dá bǎi lǜ zhǎn。
秋风催时节,摇落岁向晚。qiū fēng cuī shí jié,yáo luò suì xiàng wǎn。
迟迟行旅外,色瘁足更趼。chí chí xíng lǚ wài,sè cuì zú gèng jiǎn。
边封鸣狐狸,牙爪贵鹰犬。biān fēng míng hú lí,yá zhǎo guì yīng quǎn。
儒者非所须,弃置自未免。rú zhě fēi suǒ xū,qì zhì zì wèi miǎn。
上书报闻罢,试吏何缱绻。shàng shū bào wén bà,shì lì hé qiǎn quǎn。
虽无小官羞,颇贵有道卷。suī wú xiǎo guān xiū,pǒ guì yǒu dào juǎn。
洛阳雄王都,主簿亦极选。luò yáng xióng wáng dōu,zhǔ bù yì jí xuǎn。
折腰得免否,局促时态浅。zhé yāo dé miǎn fǒu,jú cù shí tài qiǎn。

阅武堂

刘敞

凉风郤炎暑,飞雨除氛埃。liáng fēng xì yán shǔ,fēi yǔ chú fēn āi。
旅行得兴会,珍馆为我开。lǚ xíng dé xīng huì,zhēn guǎn wèi wǒ kāi。
主人平生旧,上客自远来。zhǔ rén píng shēng jiù,shàng kè zì yuǎn lái。
何异东序贤,共此中山杯。hé yì dōng xù xián,gòng cǐ zhōng shān bēi。
留连恨落日,披写仍高台。liú lián hèn luò rì,pī xiě réng gāo tái。
山川怆兴废,歌舞寄欢哀。shān chuān chuàng xīng fèi,gē wǔ jì huān āi。
徐方多贤牧,天禄继英才。xú fāng duō xián mù,tiān lù jì yīng cái。
游子悲故乡,为君更徘徊。yóu zi bēi gù xiāng,wèi jūn gèng pái huái。

寄张十二时在城北读书简云几至绝粮

刘敞

新秋意无聊,多病时畏晚。xīn qiū yì wú liáo,duō bìng shí wèi wǎn。
出门尘埃隔,扶杖行步蹇。chū mén chén āi gé,fú zhàng xíng bù jiǎn。
虽闻一城居,邈有千里远。suī wén yī chéng jū,miǎo yǒu qiān lǐ yuǎn。
风雨思鸡鸣,幽怀固缱绻。fēng yǔ sī jī míng,yōu huái gù qiǎn quǎn。
食贫非余病,学道与时反。shí pín fēi yú bìng,xué dào yǔ shí fǎn。
悲歌空相望,不复能裹饭。bēi gē kōng xiāng wàng,bù fù néng guǒ fàn。

因甫移宰晋陵

刘敞

自我游毗陵,五年今于兹。zì wǒ yóu pí líng,wǔ nián jīn yú zī。
未尝不闵雨,未尝不苦饥。wèi cháng bù mǐn yǔ,wèi cháng bù kǔ jī。
成汤周宣世,岂复能过斯。chéng tāng zhōu xuān shì,qǐ fù néng guò sī。
上无桑林祷,下无云汉诗。shàng wú sāng lín dǎo,xià wú yún hàn shī。
赤子饿沟渠,良田生蒺藜。chì zi è gōu qú,liáng tián shēng jí lí。
听于闾里间,愁毒不可为。tīng yú lǘ lǐ jiān,chóu dú bù kě wèi。
思得一贤人,救其渴与饥。sī dé yī xián rén,jiù qí kě yǔ jī。
上天似悔祸,子乃今来尸。shàng tiān shì huǐ huò,zi nǎi jīn lái shī。
爱民在恭俭,自可为吏师。ài mín zài gōng jiǎn,zì kě wèi lì shī。
但恐百里小,膏泽难尽施。dàn kǒng bǎi lǐ xiǎo,gāo zé nán jǐn shī。
子本湘乡君,湘人望子来。zi běn xiāng xiāng jūn,xiāng rén wàng zi lái。
下难兄弟别,上顾坟墓违。xià nán xiōng dì bié,shàng gù fén mù wéi。
将母以谂君,上书再三辞。jiāng mǔ yǐ shěn jūn,shàng shū zài sān cí。
朝廷欣然许,多士咸谓宜。cháo tíng xīn rán xǔ,duō shì xián wèi yí。
为政推此心,可令孝者慈。wèi zhèng tuī cǐ xīn,kě lìng xiào zhě cí。
吾闻屠牛刀,不贵于割鸡。wú wén tú niú dāo,bù guì yú gē jī。
思君苦道远,莞尔寄此词。sī jūn kǔ dào yuǎn,guǎn ěr jì cǐ cí。

同彦文送敦儒宰晋陵

刘敞

朝廷贵儒术,子以文学显。cháo tíng guì rú shù,zi yǐ wén xué xiǎn。
郡国重民社,子由政事选。jùn guó zhòng mín shè,zi yóu zhèng shì xuǎn。
荣名信难兼,众望固不浅。róng míng xìn nán jiān,zhòng wàng gù bù qiǎn。
古人定何如,壮志独能勉。gǔ rén dìng hé rú,zhuàng zhì dú néng miǎn。
由来跬步益,必有千里远。yóu lái kuǐ bù yì,bì yǒu qiān lǐ yuǎn。
去去聆弦歌,吾当谢言偃。qù qù líng xián gē,wú dāng xiè yán yǎn。

九日

刘敞

霜薄气早寒,木落景已变。shuāng báo qì zǎo hán,mù luò jǐng yǐ biàn。
佳晨事厌胜,习俗推往彦。jiā chén shì yàn shèng,xí sú tuī wǎng yàn。
忧来初无方,兴尽复自遣。yōu lái chū wú fāng,xīng jǐn fù zì qiǎn。
所遇无故物,登临殊非愿。suǒ yù wú gù wù,dēng lín shū fēi yuàn。