古诗词

和永叔十九韵送魏广

刘敞

信陵贵公子,仁义不挂口。xìn líng guì gōng zi,rén yì bù guà kǒu。
犹有三千客,名声极高厚。yóu yǒu sān qiān kè,míng shēng jí gāo hòu。
而况贤者门,四方所奔走。ér kuàng xián zhě mén,sì fāng suǒ bēn zǒu。
岂无青云士,磊落照前后。qǐ wú qīng yún shì,lěi luò zhào qián hòu。
我虽非其人,慕用意殊久。wǒ suī fēi qí rén,mù yòng yì shū jiǔ。
差池混出处,百望乖一隅。chà chí hùn chū chù,bǎi wàng guāi yī yú。
羁旅陈蔡间,忙如丧家狗。jī lǚ chén cài jiān,máng rú sàng jiā gǒu。
担簦始自致,倾盖许白首。dān dēng shǐ zì zhì,qīng gài xǔ bái shǒu。
中堂陈诗书,高会置樽酒。zhōng táng chén shī shū,gāo huì zhì zūn jiǔ。
岂惟听馀论,复喜识宾友。qǐ wéi tīng yú lùn,fù xǐ shí bīn yǒu。
魏侯希世珍,颇为平生旧。wèi hóu xī shì zhēn,pǒ wèi píng shēng jiù。
他时恨契阔,并生喜邂逅。tā shí hèn qì kuò,bìng shēng xǐ xiè hòu。
危冠切浮云,长剑挂南斗。wēi guān qiè fú yún,zhǎng jiàn guà nán dòu。
同志此莫逆,孤游信无负。tóng zhì cǐ mò nì,gū yóu xìn wú fù。
切磋变新巧,彩绘饰馀丑。qiè cuō biàn xīn qiǎo,cǎi huì shì yú chǒu。
自谓当穷年,如何复分手。zì wèi dāng qióng nián,rú hé fù fēn shǒu。
士生得所师,文学致不朽。shì shēng dé suǒ shī,wén xué zhì bù xiǔ。
吾衰莫自力,子壮谅何有。wú shuāi mò zì lì,zi zhuàng liàng hé yǒu。
当取天下名,还为生人寿。dāng qǔ tiān xià míng,hái wèi shēng rén shòu。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

魏京诗

刘敞

皇曰卿士,在昔圣考。huáng yuē qīng shì,zài xī shèng kǎo。
祗遹文武,维慈幼老。zhī yù wén wǔ,wéi cí yòu lǎo。

魏京诗

刘敞

天监在上,既有明德。tiān jiān zài shàng,jì yǒu míng dé。
乃命于下,罔有不服。nǎi mìng yú xià,wǎng yǒu bù fú。

魏京诗

刘敞

匪允命之,亦章庆之。fěi yǔn mìng zhī,yì zhāng qìng zhī。
匪允服之,亦保育之。fěi yǔn fú zhī,yì bǎo yù zhī。

魏京诗

刘敞

时维猃狁,侮予之疆。shí wéi xiǎn yǔn,wǔ yǔ zhī jiāng。
靡度靡虞,跳呼以狂。mí dù mí yú,tiào hū yǐ kuáng。

魏京诗

刘敞

业业烝黎,载震载惊。yè yè zhēng lí,zài zhèn zài jīng。
侵魏及澶,群心不宁。qīn wèi jí chán,qún xīn bù níng。

魏京诗

刘敞

帝奋厥武,百万其士。dì fèn jué wǔ,bǎi wàn qí shì。
匪怒以棘,于三千里。fěi nù yǐ jí,yú sān qiān lǐ。

魏京诗

刘敞

如虎如貔,如霆如雷。rú hǔ rú pí,rú tíng rú léi。
靡有远迩,天子其来。mí yǒu yuǎn ěr,tiān zi qí lái。

魏京诗

刘敞

天子来止,士增其喜。tiān zi lái zhǐ,shì zēng qí xǐ。
孰偷其生,以不奋兴。shú tōu qí shēng,yǐ bù fèn xīng。

魏京诗

刘敞

驱之浑浑,攘之贲贲。qū zhī hún hún,rǎng zhī bēn bēn。
靡有辀张,歼厥鲸鲲。mí yǒu zhōu zhāng,jiān jué jīng kūn。

魏京诗

刘敞

或献其宝,或请其命。huò xiàn qí bǎo,huò qǐng qí mìng。
帝振于旅,惟时既定。dì zhèn yú lǚ,wéi shí jì dìng。

魏京诗

刘敞

既閟尔弓,既櫜尔矛。jì bì ěr gōng,jì gāo ěr máo。
猃狁臣止,四方是休。xiǎn yǔn chén zhǐ,sì fāng shì xiū。

魏京诗

刘敞

尔视京魏,以作我都。ěr shì jīng wèi,yǐ zuò wǒ dōu。
以赫厥灵,俾后勿逾。yǐ hè jué líng,bǐ hòu wù yú。

魏京诗

刘敞

尔慎尔止,弼予于治。ěr shèn ěr zhǐ,bì yǔ yú zhì。
期尔前人,用迪尔事。qī ěr qián rén,yòng dí ěr shì。

魏京诗

刘敞

泰山之封,后土之禅。tài shān zhī fēng,hòu tǔ zhī chán。
予监若兹,惟天是眷。yǔ jiān ruò zī,wéi tiān shì juàn。

魏京诗

刘敞

翼翼之土,天子国之。yì yì zhī tǔ,tiān zi guó zhī。
穆穆原庙,圣人则之。mù mù yuán miào,shèng rén zé zhī。