古诗词

闻雁

刘敞

去年闻雁江湖边,尔时异乡望白云。qù nián wén yàn jiāng hú biān,ěr shí yì xiāng wàng bái yún。
今年雁南身更北,可怜送目怀居人。jīn nián yàn nán shēn gèng běi,kě lián sòng mù huái jū rén。
我生羁旅自南北,雁飞何为亦远役。wǒ shēng jī lǚ zì nán běi,yàn fēi hé wèi yì yuǎn yì。
浮云满天我无翼,相与因风寄消息。fú yún mǎn tiān wǒ wú yì,xiāng yǔ yīn fēng jì xiāo xī。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

无双亭观琼花赠圣民

刘敞

东风万木竞纷华,天下无双独此花。dōng fēng wàn mù jìng fēn huá,tiān xià wú shuāng dú cǐ huā。
那有灵霙凌暖日,不为琪树隔流沙。nà yǒu líng yīng líng nuǎn rì,bù wèi qí shù gé liú shā。
祠城寂寂春空老,江雨冥冥日易斜。cí chéng jì jì chūn kōng lǎo,jiāng yǔ míng míng rì yì xié。
仙品国香俱绝妙,少倾高兴尽流霞。xiān pǐn guó xiāng jù jué miào,shǎo qīng gāo xīng jǐn liú xiá。

园人献芍药

刘敞

淮海由来草木夭,春工殊复自娇娆。huái hǎi yóu lái cǎo mù yāo,chūn gōng shū fù zì jiāo ráo。
始知隋苑多佳丽,未觉吴宫久寂寥。shǐ zhī suí yuàn duō jiā lì,wèi jué wú gōng jiǔ jì liáo。
冰雪肌肤明绰约,云霞衣服润飘萧。bīng xuě jī fū míng chuò yuē,yún xiá yī fú rùn piāo xiāo。
一枝漫取堪谁赠,老去风情不自聊。yī zhī màn qǔ kān shuí zèng,lǎo qù fēng qíng bù zì liáo。

雨中北轩晚寝

刘敞

树色禽声相与闲,吾庐仍共一枝安。shù sè qín shēng xiāng yǔ xián,wú lú réng gòng yī zhī ān。
浮云蔽日绵绵雨,积水婴城惨惨寒。fú yún bì rì mián mián yǔ,jī shuǐ yīng chéng cǎn cǎn hán。
还恐百芳从此歇,不知后土几时乾。hái kǒng bǎi fāng cóng cǐ xiē,bù zhī hòu tǔ jǐ shí qián。
闭关高枕交游绝,一梦江湖意绪宽。bì guān gāo zhěn jiāo yóu jué,yī mèng jiāng hú yì xù kuān。

和府公多叶榴花

刘敞

翠条红蕊映贫家,笑倚熏风拂露华。cuì tiáo hóng ruǐ yìng pín jiā,xiào yǐ xūn fēng fú lù huá。
重叠火云烧落日,浅深金鼎矗丹砂。zhòng dié huǒ yún shāo luò rì,qiǎn shēn jīn dǐng chù dān shā。
多情强自含春恨,不语那能学馆娃。duō qíng qiáng zì hán chūn hèn,bù yǔ nà néng xué guǎn wá。
但寄一枝共醉赏,试将颜色比裙纱。dàn jì yī zhī gòng zuì shǎng,shì jiāng yán sè bǐ qún shā。

寄谢霍丘静乐亭

刘敞

城西陵谷几推移,仍有中亭玉树枝。chéng xī líng gǔ jǐ tuī yí,réng yǒu zhōng tíng yù shù zhī。
从政真同傲吏隐,赏心能与古人期。cóng zhèng zhēn tóng ào lì yǐn,shǎng xīn néng yǔ gǔ rén qī。
诛茅改筑成芳榭,引水交流涨曲池。zhū máo gǎi zhù chéng fāng xiè,yǐn shuǐ jiāo liú zhǎng qū chí。
闻道小山多丽句,还因春草梦新诗。wén dào xiǎo shān duō lì jù,hái yīn chūn cǎo mèng xīn shī。

昼寝

刘敞

屋边高树绿云阴,堂下清池碧玉深。wū biān gāo shù lǜ yún yīn,táng xià qīng chí bì yù shēn。
卧想溪山迷远近,梦为鱼鸟或飞沉。wò xiǎng xī shān mí yuǎn jìn,mèng wèi yú niǎo huò fēi chén。
治逢平日如无事,老觉衰容稍见侵。zhì féng píng rì rú wú shì,lǎo jué shuāi róng shāo jiàn qīn。
聊取南华寄齐物,不为东武极悲吟。liáo qǔ nán huá jì qí wù,bù wèi dōng wǔ jí bēi yín。

雨中家人致酒

刘敞

急雨连宵昼不收,草堂晨起似新秋。jí yǔ lián xiāo zhòu bù shōu,cǎo táng chén qǐ shì xīn qiū。
山歌倚瑟清无赖,野馔随樽特自优。shān gē yǐ sè qīng wú lài,yě zhuàn suí zūn tè zì yōu。
追古最宜真浑沌,旁骚仍有畔牟愁。zhuī gǔ zuì yí zhēn hún dùn,páng sāo réng yǒu pàn móu chóu。
纶巾搭脑醒还醉,得此尧民已甚休。lún jīn dā nǎo xǐng hái zuì,dé cǐ yáo mín yǐ shén xiū。

答令狐司封使君舟中见寄

刘敞

汝颍相从弥十年,江楼今日迟归船。rǔ yǐng xiāng cóng mí shí nián,jiāng lóu jīn rì chí guī chuán。
自惊物役还如昔,但觉诗情更爽然。zì jīng wù yì hái rú xī,dàn jué shī qíng gèng shuǎng rán。
寥落莺花千骑里,苍茫烟雨万山前。liáo luò yīng huā qiān qí lǐ,cāng máng yān yǔ wàn shān qián。
未知后会仍何地,彊醉春风酒似泉。wèi zhī hòu huì réng hé dì,jiàng zuì chūn fēng jiǔ shì quán。

次韵和春卿城西同步

刘敞

夕光郤射戍楼红,野色遥瞻百里中。xī guāng xì shè shù lóu hóng,yě sè yáo zhān bǎi lǐ zhōng。
玉帐坐休铃下卫,春衣行试舞雩风。yù zhàng zuò xiū líng xià wèi,chūn yī xíng shì wǔ yú fēng。
招携直许威仪略,戏笑深矜意气融。zhāo xié zhí xǔ wēi yí lüè,xì xiào shēn jīn yì qì róng。
流水高山俱在眼,知公令望共无穷。liú shuǐ gāo shān jù zài yǎn,zhī gōng lìng wàng gòng wú qióng。

往得南岳玄猿特善啸立秋后风雨颇凉声尤清绝怜其山林之思为作七言

刘敞

薄云疏雨湿风枝,衡岳猿啼忆此时。báo yún shū yǔ shī fēng zhī,héng yuè yuán tí yì cǐ shí。
回首那无万里感,向人时作一声悲。huí shǒu nà wú wàn lǐ gǎn,xiàng rén shí zuò yī shēng bēi。
钟仪故有南冠恨,庄舄犹多旧国思。zhōng yí gù yǒu nán guān hèn,zhuāng xì yóu duō jiù guó sī。
车马纷纷九域客,路傍翻笑断肠为。chē mǎ fēn fēn jiǔ yù kè,lù bàng fān xiào duàn cháng wèi。

过思乡岭南茂林清溪啼鸟游鱼颇有佳趣

刘敞

山下回溪溪上峰,清辉相映几千重。shān xià huí xī xī shàng fēng,qīng huī xiāng yìng jǐ qiān zhòng。
游鱼出没穿青荇,断蝀蜿蜒奔白龙。yóu yú chū méi chuān qīng xìng,duàn dōng wān yán bēn bái lóng。
尽日浮云横暗谷,有时喧鸟语高松。jǐn rì fú yún héng àn gǔ,yǒu shí xuān niǎo yǔ gāo sōng。
欲忘旅思行行远,无奈春愁处处浓。yù wàng lǚ sī xíng xíng yuǎn,wú nài chūn chóu chù chù nóng。

刘敞

绿杨芳草旧无蹊,竹坞花源敌剡溪。lǜ yáng fāng cǎo jiù wú qī,zhú wù huā yuán dí shàn xī。
水影时翻高槛动,天形略抱曲城低。shuǐ yǐng shí fān gāo kǎn dòng,tiān xíng lüè bào qū chéng dī。
逢迎野兴鸥双下,点缀春愁莺乱啼。féng yíng yě xīng ōu shuāng xià,diǎn zhuì chūn chóu yīng luàn tí。
宿雨楚山云正满,高楼莫上使人迷。sù yǔ chǔ shān yún zhèng mǎn,gāo lóu mò shàng shǐ rén mí。

至日宴水上呕吐先醉上府公

刘敞

南极微阳中夜新,碧池风物晓来春。nán jí wēi yáng zhōng yè xīn,bì chí fēng wù xiǎo lái chūn。
鼓鼙似动鱼龙伏,旌旆不惊鸥鹭驯。gǔ pí shì dòng yú lóng fú,jīng pèi bù jīng ōu lù xùn。
东阁于今待贤士,西曹不意吐车茵。dōng gé yú jīn dài xián shì,xī cáo bù yì tǔ chē yīn。
博阳气度平津学,虽贱犹堪颂得人。bó yáng qì dù píng jīn xué,suī jiàn yóu kān sòng dé rén。

送沈康学士知常州

刘敞

三科妙选汉台臣,君去分符牧远人。sān kē miào xuǎn hàn tái chén,jūn qù fēn fú mù yuǎn rén。
富贵须为千骑长,中和好布万家春。fù guì xū wèi qiān qí zhǎng,zhōng hé hǎo bù wàn jiā chūn。
山川阳羡由来胜,谣俗延陵自古淳。shān chuān yáng xiàn yóu lái shèng,yáo sú yán líng zì gǔ chún。
曾是倦游羁旅地,送行增羡两朱轮。céng shì juàn yóu jī lǚ dì,sòng xíng zēng xiàn liǎng zhū lún。

送柳舒州

刘敞

金马宿儒当世贤,著书天禄自忘年。jīn mǎ sù rú dāng shì xián,zhù shū tiān lù zì wàng nián。
中和屡以乐职用,九次方为耆老迁。zhōng hé lǚ yǐ lè zhí yòng,jiǔ cì fāng wèi qí lǎo qiān。
何恨一回仍出守,会须千室看鸣弦。hé hèn yī huí réng chū shǒu,huì xū qiān shì kàn míng xián。
只因闭阁江湖上,正想遥心象魏前。zhǐ yīn bì gé jiāng hú shàng,zhèng xiǎng yáo xīn xiàng wèi qián。