古诗词

雷陂劝耕作杂言

刘敞

君不见江都宫,昔时何崔嵬。jūn bù jiàn jiāng dōu gōng,xī shí hé cuī wéi。
下临雷陂水,前踞吴王台。xià lín léi bēi shuǐ,qián jù wú wáng tái。
台倾无馀级,水竭空尘埃。tái qīng wú yú jí,shuǐ jié kōng chén āi。
隋人已曾顾此长叹息,今世更为隋人哀。suí rén yǐ céng gù cǐ zhǎng tàn xī,jīn shì gèng wèi suí rén āi。
乃知天地间,一盛亦一衰。nǎi zhī tiān dì jiān,yī shèng yì yī shuāi。
但从伏羲已来三十馀万岁,未有书契胜言哉。dàn cóng fú xī yǐ lái sān shí yú wàn suì,wèi yǒu shū qì shèng yán zāi。
尧桀是非可两忘,我欲劝人辟草莱。yáo jié shì fēi kě liǎng wàng,wǒ yù quàn rén pì cǎo lái。
种稻水一方,艺麻陵四颓。zhǒng dào shuǐ yī fāng,yì má líng sì tuí。
爽鸠之乐非我有,聊独玩此田莓莓。shuǎng jiū zhī lè fēi wǒ yǒu,liáo dú wán cǐ tián méi méi。
未知百世间,更复谁当来。wèi zhī bǎi shì jiān,gèng fù shuí dāng lái。
且欲及闲从宾客,省耕访此时徘徊。qiě yù jí xián cóng bīn kè,shěng gēng fǎng cǐ shí pái huái。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

送张苏州

刘敞

始上蓬邱肃羽仪,旧更台省著清规。shǐ shàng péng qiū sù yǔ yí,jiù gèng tái shěng zhù qīng guī。
怀章又下芙蓉阙,候骑先瞻鸟隼旗。huái zhāng yòu xià fú róng quē,hòu qí xiān zhān niǎo sǔn qí。
楚泽潦收腾驾远,广陵涛起渡江迟。chǔ zé lǎo shōu téng jià yuǎn,guǎng líng tāo qǐ dù jiāng chí。
吴中事事皆奇胜,还见风流太守诗。wú zhōng shì shì jiē qí shèng,hái jiàn fēng liú tài shǒu shī。

送刁越州

刘敞

笑持符印下瀛州,真得千岩万壑游。xiào chí fú yìn xià yíng zhōu,zhēn dé qiān yán wàn hè yóu。
父老为郎无自苦,鉴中行乐不知秋。fù lǎo wèi láng wú zì kǔ,jiàn zhōng xíng lè bù zhī qiū。
居人旧俗多姚姒,幕府连城半斗牛。jū rén jiù sú duō yáo sì,mù fǔ lián chéng bàn dòu niú。
太守会兼四千石,玺书宁复久淹留。tài shǒu huì jiān sì qiān shí,xǐ shū níng fù jiǔ yān liú。

送修撰张待制知越州

刘敞

倦簪华笔直承明,自请分符江外行。juàn zān huá bǐ zhí chéng míng,zì qǐng fēn fú jiāng wài xíng。
真得蓬莱为治所,径从云汉濯尘缨。zhēn dé péng lái wèi zhì suǒ,jìng cóng yún hàn zhuó chén yīng。
山游访古穷书穴,春事劭农见象耕。shān yóu fǎng gǔ qióng shū xué,chūn shì shào nóng jiàn xiàng gēng。
若向鉴中望明月,会吟还肯寄新声。ruò xiàng jiàn zhōng wàng míng yuè,huì yín hái kěn jì xīn shēng。

送张兵部知遂州

刘敞

锦帐郎官锦里贤,皂衣休直彩衣还。jǐn zhàng láng guān jǐn lǐ xián,zào yī xiū zhí cǎi yī hái。
怀章过邸惊群吏,建节乘春感旧关。huái zhāng guò dǐ jīng qún lì,jiàn jié chéng chūn gǎn jiù guān。
道侧壶浆积遗爱,里中牛酒庆承颜。dào cè hú jiāng jī yí ài,lǐ zhōng niú jiǔ qìng chéng yán。
朝廷孝治君先布,更听传歌太学间。cháo tíng xiào zhì jūn xiān bù,gèng tīng chuán gē tài xué jiān。

送彭待制知瀛州

刘敞

赵北燕南如掌平,定知台选寄长城。zhào běi yàn nán rú zhǎng píng,dìng zhī tái xuǎn jì zhǎng chéng。
雅歌不废军中乐,缓带能令塞外清。yǎ gē bù fèi jūn zhōng lè,huǎn dài néng lìng sāi wài qīng。
倾盖由来欣意气,著鞭从此想功名。qīng gài yóu lái xīn yì qì,zhù biān cóng cǐ xiǎng gōng míng。
灞池送目邯郸道,倚瑟空多惜别声。bà chí sòng mù hán dān dào,yǐ sè kōng duō xī bié shēng。

同邻几持国过杜和州

刘敞

江南太守水斋居,残雪层冰正满渠。jiāng nán tài shǒu shuǐ zhāi jū,cán xuě céng bīng zhèng mǎn qú。
忽忆山阴乘兴往,可怜心抱向人摅。hū yì shān yīn chéng xīng wǎng,kě lián xīn bào xiàng rén shū。
放歌浩荡惊狂客,换酒从容解佩鱼。fàng gē hào dàng jīng kuáng kè,huàn jiǔ cóng róng jiě pèi yú。
四座欢衷两倾倒,归鞍欲犯夕钟初。sì zuò huān zhōng liǎng qīng dào,guī ān yù fàn xī zhōng chū。

寄献臣

刘敞

通塞由来自有期,奏书未上莫嗟咨。tōng sāi yóu lái zì yǒu qī,zòu shū wèi shàng mò jiē zī。
锥藏勉后三千客,舌在须强百万师。zhuī cáng miǎn hòu sān qiān kè,shé zài xū qiáng bǎi wàn shī。
固有青云堪自致,暂虚丹桂不为迟。gù yǒu qīng yún kān zì zhì,zàn xū dān guì bù wèi chí。
如今相府闻名甚,应以雄文荐赤墀。rú jīn xiāng fǔ wén míng shén,yīng yǐ xióng wén jiàn chì chí。

离京后寄贡甫隐直

刘敞

清川如带屡回环,信宿犹居百里间。qīng chuān rú dài lǚ huí huán,xìn sù yóu jū bǎi lǐ jiān。
敢恨淹留同桂渚,正怜风雨似梁山。gǎn hèn yān liú tóng guì zhǔ,zhèng lián fēng yǔ shì liáng shān。
月残虚魄无由共,云映高楼不可攀。yuè cán xū pò wú yóu gòng,yún yìng gāo lóu bù kě pān。
郤怪梦中翻识路,化为蝴蝶一飞还。xì guài mèng zhōng fān shí lù,huà wèi hú dié yī fēi hái。

伯镇出都后见寄

刘敞

叠鼓鸣笳太守船,都人倾注似登仙。dié gǔ míng jiā tài shǒu chuán,dōu rén qīng zhù shì dēng xiān。
旧游俯仰成陈迹,离思纷纭绕别弦。jiù yóu fǔ yǎng chéng chén jì,lí sī fēn yún rào bié xián。
愁目青枫空自极,素书双鲤不忘传。chóu mù qīng fēng kōng zì jí,sù shū shuāng lǐ bù wàng chuán。
恐君未得江湖乐,追诏方将急用贤。kǒng jūn wèi dé jiāng hú lè,zhuī zhào fāng jiāng jí yòng xián。

寄刘景烈

刘敞

汉设重关斥塞垣,诏移飞将护秋屯。hàn shè zhòng guān chì sāi yuán,zhào yí fēi jiāng hù qiū tún。
胡人无复窥南牧,燕客时应祭北门。hú rén wú fù kuī nán mù,yàn kè shí yīng jì běi mén。
清酒肥牛宴长日,轻车精骑猎平原。qīng jiǔ féi niú yàn zhǎng rì,qīng chē jīng qí liè píng yuán。
少年真得军中乐,况复诗书盛讨论。shǎo nián zhēn dé jūn zhōng lè,kuàng fù shī shū shèng tǎo lùn。

寄隐直

刘敞

江汉相思山万里,君家少室定西东。jiāng hàn xiāng sī shān wàn lǐ,jūn jiā shǎo shì dìng xī dōng。
年华过去如流水,心事差池似老翁。nián huá guò qù rú liú shuǐ,xīn shì chà chí shì lǎo wēng。
一世共争蜗角上,微生多付酒杯中。yī shì gòng zhēng wō jiǎo shàng,wēi shēng duō fù jiǔ bēi zhōng。
穷途何必多垂涕,吾更冥冥笑阮公。qióng tú hé bì duō chuí tì,wú gèng míng míng xiào ruǎn gōng。

寄王二十

刘敞

昔借君家杜甫集,无端卧疾不曾编。xī jiè jūn jiā dù fǔ jí,wú duān wò jí bù céng biān。
近从霅上吴员外,复得遗文数百篇。jìn cóng zhà shàng wú yuán wài,fù dé yí wén shù bǎi piān。
夫子删诗吾岂敢,古人同疾意相怜。fū zi shān shī wú qǐ gǎn,gǔ rén tóng jí yì xiāng lián。
新书不惜传将去,怅望秦城北斗边。xīn shū bù xī chuán jiāng qù,chàng wàng qín chéng běi dòu biān。

新居陈州城下读书作

刘敞

诛茅负郭楚人居,泌水衡门自有馀。zhū máo fù guō chǔ rén jū,mì shuǐ héng mén zì yǒu yú。
数困米盐希辟谷,素轻农圃重捐书。shù kùn mǐ yán xī pì gǔ,sù qīng nóng pǔ zhòng juān shū。
绝粮尼父期先进,画卦羲皇序古初。jué liáng ní fù qī xiān jìn,huà guà xī huáng xù gǔ chū。
千世风流尚在眼,百年贫病不欺予。qiān shì fēng liú shàng zài yǎn,bǎi nián pín bìng bù qī yǔ。

读汉书

刘敞

贾谊求为典属国,终军愿得使匈奴。jiǎ yì qiú wèi diǎn shǔ guó,zhōng jūn yuàn dé shǐ xiōng nú。
和亲不及当时策,慷慨犹为大丈夫。hé qīn bù jí dāng shí cè,kāng kǎi yóu wèi dà zhàng fū。
百年强敌轻中国,一世奇功悲腐儒。bǎi nián qiáng dí qīng zhōng guó,yī shì qí gōng bēi fǔ rú。
闻道边民尚严警,异时回首恨江湖。wén dào biān mín shàng yán jǐng,yì shí huí shǒu hèn jiāng hú。

连雨三日东轩读书

刘敞

雨中无复故人居,寂寞闭门三日馀。yǔ zhōng wú fù gù rén jū,jì mò bì mén sān rì yú。
郤信袁安似有道,未知原宪定何如。xì xìn yuán ān shì yǒu dào,wèi zhī yuán xiàn dìng hé rú。
浮云极目无由卷,积藓侵阶不易除。fú yún jí mù wú yóu juǎn,jī xiǎn qīn jiē bù yì chú。
正赖高眠堪自遣,时时纷乱满床书。zhèng lài gāo mián kān zì qiǎn,shí shí fēn luàn mǎn chuáng shū。