古诗词

雷陂劝耕作杂言

刘敞

君不见江都宫,昔时何崔嵬。jūn bù jiàn jiāng dōu gōng,xī shí hé cuī wéi。
下临雷陂水,前踞吴王台。xià lín léi bēi shuǐ,qián jù wú wáng tái。
台倾无馀级,水竭空尘埃。tái qīng wú yú jí,shuǐ jié kōng chén āi。
隋人已曾顾此长叹息,今世更为隋人哀。suí rén yǐ céng gù cǐ zhǎng tàn xī,jīn shì gèng wèi suí rén āi。
乃知天地间,一盛亦一衰。nǎi zhī tiān dì jiān,yī shèng yì yī shuāi。
但从伏羲已来三十馀万岁,未有书契胜言哉。dàn cóng fú xī yǐ lái sān shí yú wàn suì,wèi yǒu shū qì shèng yán zāi。
尧桀是非可两忘,我欲劝人辟草莱。yáo jié shì fēi kě liǎng wàng,wǒ yù quàn rén pì cǎo lái。
种稻水一方,艺麻陵四颓。zhǒng dào shuǐ yī fāng,yì má líng sì tuí。
爽鸠之乐非我有,聊独玩此田莓莓。shuǎng jiū zhī lè fēi wǒ yǒu,liáo dú wán cǐ tián méi méi。
未知百世间,更复谁当来。wèi zhī bǎi shì jiān,gèng fù shuí dāng lái。
且欲及闲从宾客,省耕访此时徘徊。qiě yù jí xián cóng bīn kè,shěng gēng fǎng cǐ shí pái huái。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

临渊亭望凤凰等山作

刘敞

孟公多胜诣,故在杯酒间。mèng gōng duō shèng yì,gù zài bēi jiǔ jiān。
虽非菊花时,辄复寻龙山。suī fēi jú huā shí,zhé fù xún lóng shān。
平明骑马出,日暮倒帻还。píng míng qí mǎ chū,rì mù dào zé hái。
若人难重得,此风犹可攀。ruò rén nán zhòng dé,cǐ fēng yóu kě pān。
问我亦何为,翛然方闭关。wèn wǒ yì hé wèi,xiāo rán fāng bì guān。
忘言在得意,独往路已难。wàng yán zài dé yì,dú wǎng lù yǐ nán。

闻隐直欲调官

刘敞

蛟龙居池中,仰活数掬水。jiāo lóng jū chí zhōng,yǎng huó shù jū shuǐ。
虎豹离山林,求食辄摇尾。hǔ bào lí shān lín,qiú shí zhé yáo wěi。
张君宜大用,亦是龙虎比。zhāng jūn yí dà yòng,yì shì lóng hǔ bǐ。
何得图小官,折腰五斗米。hé dé tú xiǎo guān,zhé yāo wǔ dòu mǐ。
屈伸盖时命,隐显乃君子。qū shēn gài shí mìng,yǐn xiǎn nǎi jūn zi。
譬由合抱材,当自毫末起。pì yóu hé bào cái,dāng zì háo mò qǐ。
昔为青云高,今落尘土里。xī wèi qīng yún gāo,jīn luò chén tǔ lǐ。
可谚复可惊,谁能叩天耳。kě yàn fù kě jīng,shuí néng kòu tiān ěr。

津亭

刘敞

西风豁愁阴,天水两涵泳。xī fēng huō chóu yīn,tiān shuǐ liǎng hán yǒng。
微波荡寒日,极目万里净。wēi bō dàng hán rì,jí mù wàn lǐ jìng。
离披蒹葭老,萧瑟原野迥。lí pī jiān jiā lǎo,xiāo sè yuán yě jiǒng。
物容惊客怀,橹声动归兴。wù róng jīng kè huái,lǔ shēng dòng guī xīng。
倦游发恐白,多虑身复病。juàn yóu fā kǒng bái,duō lǜ shēn fù bìng。
缅慕苍梧云,无心自辉映。miǎn mù cāng wú yún,wú xīn zì huī yìng。

和持国登开宝寺上方院寄孔宁极崔象之孙曼叔

刘敞

重山抱城起,清川带野回。zhòng shān bào chéng qǐ,qīng chuān dài yě huí。
深严古佛寺,嵽嵲耸高台。shēn yán gǔ fú sì,dié niè sǒng gāo tái。
此地宜眺览,冠绝都城隈。cǐ dì yí tiào lǎn,guān jué dōu chéng wēi。
远近见千里,令人心目开。yuǎn jìn jiàn qiān lǐ,lìng rén xīn mù kāi。
忆在七月中,丞相自魏来。yì zài qī yuè zhōng,chéng xiāng zì wèi lái。
百官迎道傍,休骑兹徘徊。bǎi guān yíng dào bàng,xiū qí zī pái huái。
衣冠相胜凌,尘土如炎灰。yī guān xiāng shèng líng,chén tǔ rú yán huī。
我随众人趋,出入再历阶。wǒ suí zhòng rén qū,chū rù zài lì jiē。
不得及此时,披襟濯氛埃。bù dé jí cǐ shí,pī jīn zhuó fēn āi。
至今意耿耿,负愧不可裁。zhì jīn yì gěng gěng,fù kuì bù kě cái。
迩来读君诗,足慰平生怀。ěr lái dú jūn shī,zú wèi píng shēng huái。
忽如升其巅,四顾心悠哉。hū rú shēng qí diān,sì gù xīn yōu zāi。
往者不可及,信陵久已颓。wǎng zhě bù kě jí,xìn líng jiǔ yǐ tuí。
来者不可见,孔侯与孙崔。lái zhě bù kě jiàn,kǒng hóu yǔ sūn cuī。
古今殊茫茫,慨叹成欢哀。gǔ jīn shū máng máng,kǎi tàn chéng huān āi。
会复从君游,于焉谢崔嵬。huì fù cóng jūn yóu,yú yān xiè cuī wéi。

临波亭饮席赠徐二

刘敞

华星烂长天,明月被清池。huá xīng làn zhǎng tiān,míng yuè bèi qīng chí。
良景岂易得,佳宾共在兹。liáng jǐng qǐ yì dé,jiā bīn gòng zài zī。
形骸久相忘,卮酒安足辞。xíng hái jiǔ xiāng wàng,zhī jiǔ ān zú cí。
高歌激风飙,宜笑散春晖。gāo gē jī fēng biāo,yí xiào sàn chūn huī。
中置浩长叹,民生信多为。zhōng zhì hào zhǎng tàn,mín shēng xìn duō wèi。
非无逍遥乡,固在闲暇时。fēi wú xiāo yáo xiāng,gù zài xián xiá shí。
及尔不快饮,岁月忽欲驰。jí ěr bù kuài yǐn,suì yuè hū yù chí。
世事纷悠悠,放言为吾师。shì shì fēn yōu yōu,fàng yán wèi wú shī。

送张四隐直游边

刘敞

吾昔读汉书,远嘉马文渊。wú xī dú hàn shū,yuǎn jiā mǎ wén yuān。
慷慨有大志,不辞走穷边。kāng kǎi yǒu dà zhì,bù cí zǒu qióng biān。
尝言功名期,当及少壮年。cháng yán gōng míng qī,dāng jí shǎo zhuàng nián。
生图万里勋,死裹马革还。shēng tú wàn lǐ xūn,sǐ guǒ mǎ gé hái。
此语颇豪荡,书之在青编。cǐ yǔ pǒ háo dàng,shū zhī zài qīng biān。
其人虽已亡,其意犹凛焉。qí rén suī yǐ wáng,qí yì yóu lǐn yān。
羌戎未伏诛,王旅多丧偏。qiāng róng wèi fú zhū,wáng lǚ duō sàng piān。
安得如此人,西行陇与汧。ān dé rú cǐ rén,xī xíng lǒng yǔ qiān。
借筹资方略,还为天子言。jiè chóu zī fāng lüè,hái wèi tiān zi yán。
海上惟叹息,今时岂无贤。hǎi shàng wéi tàn xī,jīn shí qǐ wú xián。
忽闻张公子,奋起殊欣然。hū wén zhāng gōng zi,fèn qǐ shū xīn rán。
历览泾渭旁,究观敌根源。lì lǎn jīng wèi páng,jiū guān dí gēn yuán。
宁复谢古人,正堪豁忧煎。níng fù xiè gǔ rén,zhèng kān huō yōu jiān。
卫青出行伍,去病幸有天。wèi qīng chū xíng wǔ,qù bìng xìng yǒu tiān。
相继取封侯,有若翻手间。xiāng jì qǔ fēng hóu,yǒu ruò fān shǒu jiān。
男儿谁不如,可得甘弃捐。nán ér shuí bù rú,kě dé gān qì juān。
读书反三黜,何用师孔宣。dú shū fǎn sān chù,hé yòng shī kǒng xuān。
我岂少游徒,规规守乡田。wǒ qǐ shǎo yóu tú,guī guī shǒu xiāng tián。
力弱非志弱,送君心长悬。lì ruò fēi zhì ruò,sòng jūn xīn zhǎng xuán。

送韩七寺丞知萧山

刘敞

君家颍川上,时论数八龙。jūn jiā yǐng chuān shàng,shí lùn shù bā lóng。
声华自照映,远与高阳同。shēng huá zì zhào yìng,yuǎn yǔ gāo yáng tóng。
季慈又青出,秀气凌秋空。jì cí yòu qīng chū,xiù qì líng qiū kōng。
安步可远到,何为菰芦中。ān bù kě yuǎn dào,hé wèi gū lú zhōng。
会稽自禹来,山水天下雄。huì jī zì yǔ lái,shān shuǐ tiān xià xióng。
古人每独往,胜事殊未穷。gǔ rén měi dú wǎng,shèng shì shū wèi qióng。
聊欲因弦歌,登临极江东。liáo yù yīn xián gē,dēng lín jí jiāng dōng。
超然语高迈,令人愧樊笼。chāo rán yǔ gāo mài,lìng rén kuì fán lóng。
我昔更此邑,稚年尚儿童。wǒ xī gèng cǐ yì,zhì nián shàng ér tóng。
迩来成梦寐,自笑成秃翁。ěr lái chéng mèng mèi,zì xiào chéng tū wēng。
安得方寸金,换君腰下铜。ān dé fāng cùn jīn,huàn jūn yāo xià tóng。
越吟不自然,极目南飞鸿。yuè yín bù zì rán,jí mù nán fēi hóng。

初夜

刘敞

汲汲书弥短,悠悠夜增长。jí jí shū mí duǎn,yōu yōu yè zēng zhǎng。
贫家不具烛,坐须明月光。pín jiā bù jù zhú,zuò xū míng yuè guāng。
隐几四寂默,阴虫鸣我傍。yǐn jǐ sì jì mò,yīn chóng míng wǒ bàng。
天时有推敚,物性随悲伤。tiān shí yǒu tuī duó,wù xìng suí bēi shāng。
感彼忽自惊,喟然发心狂。gǎn bǐ hū zì jīng,kuì rán fā xīn kuáng。
壮年何所成,忧患攒中肠。zhuàng nián hé suǒ chéng,yōu huàn zǎn zhōng cháng。
咄嗟牛衣叟,妇女知激昂。duō jiē niú yī sǒu,fù nǚ zhī jī áng。
国耻吾亦羞,如何扫封疆。guó chǐ wú yì xiū,rú hé sǎo fēng jiāng。
譬如笼中禽,左右不得翔。pì rú lóng zhōng qín,zuǒ yòu bù dé xiáng。
知音古亦稀,谁谓歌中商。zhī yīn gǔ yì xī,shuí wèi gē zhōng shāng。

静夜

刘敞

花影不可扫,纵横月明中。huā yǐng bù kě sǎo,zòng héng yuè míng zhōng。
光芒裛新露,香气生微风。guāng máng yì xīn lù,xiāng qì shēng wēi fēng。
夜永兴不浅,幽人与谁同。yè yǒng xīng bù qiǎn,yōu rén yǔ shuí tóng。

迎恩甫

刘敞

相别才一月,相忆如一年。xiāng bié cái yī yuè,xiāng yì rú yī nián。
岂无白首游,不及夫子贤。qǐ wú bái shǒu yóu,bù jí fū zi xián。
邂逅发寤寐,奋飞绝由缘。xiè hòu fā wù mèi,fèn fēi jué yóu yuán。
忽闻乘春浪,千里下归船。hū wén chéng chūn làng,qiān lǐ xià guī chuán。
鸡黍可以具,班荆畅幽悁。jī shǔ kě yǐ jù,bān jīng chàng yōu yuān。

雨中独居有怀江梅

刘敞

晨起风雨交,萧萧秋意寒。chén qǐ fēng yǔ jiāo,xiāo xiāo qiū yì hán。
出门无所诣,行道如此难。chū mén wú suǒ yì,xíng dào rú cǐ nán。
思我平生游,相得他日欢。sī wǒ píng shēng yóu,xiāng dé tā rì huān。
兴来未尝约,趣合不待言。xīng lái wèi cháng yuē,qù hé bù dài yán。
浊酒有与醉,孤琴能一弹。zhuó jiǔ yǒu yǔ zuì,gū qín néng yī dàn。
时时商声歌,磊落千琅玕。shí shí shāng shēng gē,lěi luò qiān láng gān。
浮云归无期,宿草秋向残。fú yún guī wú qī,sù cǎo qiū xiàng cán。
独咏鸡鸣诗,一唱三四叹。dú yǒng jī míng shī,yī chàng sān sì tàn。

过圣俞读其近文明日寄之

刘敞

昨日过君家,双瞳偶清刮。zuó rì guò jūn jiā,shuāng tóng ǒu qīng guā。
非无尘俗累,喜见秋阴豁。fēi wú chén sú lèi,xǐ jiàn qiū yīn huō。
注瑟请新声,瑶音邈超越。zhù sè qǐng xīn shēng,yáo yīn miǎo chāo yuè。
神惊自束躅,不为天寒发。shén jīng zì shù zhú,bù wèi tiān hán fā。

忆梅

刘敞

岂无栋梁材,为君构明堂。qǐ wú dòng liáng cái,wèi jūn gòu míng táng。
岂无调羹资,为君致烹鬺。qǐ wú diào gēng zī,wèi jūn zhì pēng shāng。
独使限荒鄙,委之道路旁。dú shǐ xiàn huāng bǐ,wěi zhī dào lù páng。
岁晏吐奇秀,芬芬有馀香。suì yàn tǔ qí xiù,fēn fēn yǒu yú xiāng。
疾风见松柏,众秽知蕙芳。jí fēng jiàn sōng bǎi,zhòng huì zhī huì fāng。
譬彼君子质,幽沈道逾彰。pì bǐ jūn zi zhì,yōu shěn dào yú zhāng。
安得假神术,徙根俪长杨。ān dé jiǎ shén shù,xǐ gēn lì zhǎng yáng。
辽哉计不果,我心不能忘。liáo zāi jì bù guǒ,wǒ xīn bù néng wàng。

伤胡二

刘敞

人生期百龄,子适四之一。rén shēng qī bǎi líng,zi shì sì zhī yī。
人仕期万石,子适升斗秩。rén shì qī wàn shí,zi shì shēng dòu zhì。
禀灵甚纯粹,守道复贞吉。bǐng líng shén chún cuì,shǒu dào fù zhēn jí。
无负于神明,如何有仓猝。wú fù yú shén míng,rú hé yǒu cāng cù。
虽登爵一命,亦治邑千室。suī dēng jué yī mìng,yì zhì yì qiān shì。
名竟未达君,泽亦不被物。míng jìng wèi dá jūn,zé yì bù bèi wù。
鬼神莽无状,天道眇难诘。guǐ shén mǎng wú zhuàng,tiān dào miǎo nán jí。
冥冥九原深,永与颜贾匹。míng míng jiǔ yuán shēn,yǒng yǔ yán jiǎ pǐ。

观永叔五代史

刘敞

大均运元和,万物分一气。dà jūn yùn yuán hé,wàn wù fēn yī qì。
相杂以成文,自然故为贵。xiāng zá yǐ chéng wén,zì rán gù wèi guì。
道衰三王末,议出百家沸。dào shuāi sān wáng mò,yì chū bǎi jiā fèi。
仲尼日月也,薄日为之既。zhòng ní rì yuè yě,báo rì wèi zhī jì。
春秋曰笔削,天地复经纬。chūn qiū yuē bǐ xuē,tiān dì fù jīng wěi。
大法初粲然,乱臣以为畏。dà fǎ chū càn rán,luàn chén yǐ wèi wèi。
微言迨秦汉,变雅从晋魏。wēi yán dài qín hàn,biàn yǎ cóng jìn wèi。
逐末竞锥刀,浇淳玩花卉。zhú mò jìng zhuī dāo,jiāo chún wán huā huì。
安知作述本,庸识文章意。ān zhī zuò shù běn,yōng shí wén zhāng yì。
中间马与班,二子称仿佛。zhōng jiān mǎ yǔ bān,èr zi chēng fǎng fú。
犹云崇货力,尚或排刚毅。yóu yún chóng huò lì,shàng huò pái gāng yì。
才难乃其然,可以长歔欷。cái nán nǎi qí rán,kě yǐ zhǎng xū xī。
退之不为史,于道其犹未。tuì zhī bù wèi shǐ,yú dào qí yóu wèi。
胡为体明哲,曾是回怨诽。hú wèi tǐ míng zhé,céng shì huí yuàn fěi。
国典竟芜杂,唐风亦隐厞。guó diǎn jìng wú zá,táng fēng yì yǐn fèi。
陵夷九易姓,祸乱森如猬。líng yí jiǔ yì xìng,huò luàn sēn rú wèi。
儒术骇中绝,斯民迟攸塈。rú shù hài zhōng jué,sī mín chí yōu jì。
纷纭混朱紫,清浊谁泾渭。fēn yún hùn zhū zǐ,qīng zhuó shuí jīng wèi。
龙飞真人出,虎变斯文蔚。lóng fēi zhēn rén chū,hǔ biàn sī wén wèi。
天意晚有属,先生拔乎汇。tiān yì wǎn yǒu shǔ,xiān shēng bá hū huì。
是非原正始,简古斥辞费。shì fēi yuán zhèng shǐ,jiǎn gǔ chì cí fèi。
哀善伤获麟,疾邪记有蜚。āi shàn shāng huò lín,jí xié jì yǒu fēi。
处心必至公,拨乱岂多讳。chù xīn bì zhì gōng,bō luàn qǐ duō huì。
何必藏名山,端如避罗罻。hé bì cáng míng shān,duān rú bì luó wèi。
曰余仰炉治,有意自勍剕。yuē yú yǎng lú zhì,yǒu yì zì qíng fèi。
踵门投耒耜,假荫亲蔽芾。zhǒng mén tóu lěi sì,jiǎ yīn qīn bì fèi。
所望窥册府,无宁辱赒饩。suǒ wàng kuī cè fǔ,wú níng rǔ zhōu xì。
狂者实进取,日中固必熭。kuáng zhě shí jìn qǔ,rì zhōng gù bì wèi。
饮河虽非量,满腹尚自慰。yǐn hé suī fēi liàng,mǎn fù shàng zì wèi。
演孔幸受经,居斋窃忘味。yǎn kǒng xìng shòu jīng,jū zhāi qiè wàng wèi。