古诗词

岸旁倒树

刘敞

沧洲老树生几秋,干如墨龙根紫虬。cāng zhōu lǎo shù shēng jǐ qiū,gàn rú mò lóng gēn zǐ qiú。
雨水摧激势突兀,夭矫出饮沧江流。yǔ shuǐ cuī jī shì tū wù,yāo jiǎo chū yǐn cāng jiāng liú。
危不见持颠不扶,萧萧生意令人愁。wēi bù jiàn chí diān bù fú,xiāo xiāo shēng yì lìng rén chóu。
岂无耕夫与过客,暂时憩尔行则休。qǐ wú gēng fū yǔ guò kè,zàn shí qì ěr xíng zé xiū。
西风八月海水飞,枯槎昔曾凌斗牛。xī fēng bā yuè hǎi shuǐ fēi,kū chá xī céng líng dòu niú。
恐尔漂零未终极,挂帆欲去仍回头。kǒng ěr piāo líng wèi zhōng jí,guà fān yù qù réng huí tóu。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

细雨

刘敞

细雨春城暗,空郊草色微。xì yǔ chūn chéng àn,kōng jiāo cǎo sè wēi。
峡云朝复暮,沙燕语还飞。xiá yún cháo fù mù,shā yàn yǔ hái fēi。
柳带柔堪结,梅香冷渐稀。liǔ dài róu kān jié,méi xiāng lěng jiàn xī。
旅游时畏失,数醉得忘归。lǚ yóu shí wèi shī,shù zuì dé wàng guī。

小雨四首

刘敞

微风载云起,好雨与风俱。wēi fēng zài yún qǐ,hǎo yǔ yǔ fēng jù。
暝色经时合,凉声入夜疏。míng sè jīng shí hé,liáng shēng rù yè shū。
炎蒸暂洒扫,天事有驱除。yán zhēng zàn sǎ sǎo,tiān shì yǒu qū chú。
倦客倚危枕,明灯照旧书。juàn kè yǐ wēi zhěn,míng dēng zhào jiù shū。

小雨四首

刘敞

泱漭轻云湿,飘潇昼雨来。yāng mǎng qīng yún shī,piāo xiāo zhòu yǔ lái。
稍沾飞絮重,竞逼柳花开。shāo zhān fēi xù zhòng,jìng bī liǔ huā kāi。
江面春阴阔,天涯暮色催。jiāng miàn chūn yīn kuò,tiān yá mù sè cuī。
郢中词客意,最识楚王台。yǐng zhōng cí kè yì,zuì shí chǔ wáng tái。

小雨四首

刘敞

漠漠云蒸柱,萧萧雨过城。mò mò yún zhēng zhù,xiāo xiāo yǔ guò chéng。
不时变炎景,竟日度秋声。bù shí biàn yán jǐng,jìng rì dù qiū shēng。
洒濯林光净,归飞燕羽轻。sǎ zhuó lín guāng jìng,guī fēi yàn yǔ qīng。
野夫学为圃,因欲事躬耕。yě fū xué wèi pǔ,yīn yù shì gōng gēng。

小雨四首

刘敞

春城频过雨,一望一增新。chūn chéng pín guò yǔ,yī wàng yī zēng xīn。
欲晓云成锦,初晴草似茵。yù xiǎo yún chéng jǐn,chū qíng cǎo shì yīn。
和声散喧鸟,芳意属游人。hé shēng sàn xuān niǎo,fāng yì shǔ yóu rén。
向晚车马息,东风吹暗尘。xiàng wǎn chē mǎ xī,dōng fēng chuī àn chén。

喜从兄自京回

刘敞

曾作东都赋,无人与共论。céng zuò dōng dōu fù,wú rén yǔ gòng lùn。
欣逢京辇客,仍是鹡鸰原。xīn féng jīng niǎn kè,réng shì jí líng yuán。
耳接天韶盛,尘栖素袂昏。ěr jiē tiān sháo shèng,chén qī sù mèi hūn。
秋风江海上,归梦入夷门。qiū fēng jiāng hǎi shàng,guī mèng rù yí mén。

秋晴西楼

刘敞

清风卷氛翳,广野露秋毫。qīng fēng juǎn fēn yì,guǎng yě lù qiū háo。
木落山觉瘦,雨晴天似高。mù luò shān jué shòu,yǔ qíng tiān shì gāo。
开窗置樽酒,看月涌江涛。kāi chuāng zhì zūn jiǔ,kàn yuè yǒng jiāng tāo。
高卧淹湖海,非关气独豪。gāo wò yān hú hǎi,fēi guān qì dú háo。

春日楼上二首

刘敞

春流抱城郭,暖色媚楼台。chūn liú bào chéng guō,nuǎn sè mèi lóu tái。
麦秀闻雉雊,鹳鸣知雨来。mài xiù wén zhì gòu,guàn míng zhī yǔ lái。
浮烟著垂柳,晴雪落新梅。fú yān zhù chuí liǔ,qíng xuě luò xīn méi。
此地春愁阔,无人共一杯。cǐ dì chūn chóu kuò,wú rén gòng yī bēi。

春日楼上二首

刘敞

跃鱼依暖景,归雁逐轻风。yuè yú yī nuǎn jǐng,guī yàn zhú qīng fēng。
隔水麦苗绿,入檐花萼红。gé shuǐ mài miáo lǜ,rù yán huā è hóng。
郊原共郁郁,云日故融融。jiāo yuán gòng yù yù,yún rì gù róng róng。
醉眼伤千里,非关江上风。zuì yǎn shāng qiān lǐ,fēi guān jiāng shàng fēng。

醉后

刘敞

举眼醉向晚,甘心醒似狂。jǔ yǎn zuì xiàng wǎn,gān xīn xǐng shì kuáng。
形骸随酩酊,谈笑助轩昂。xíng hái suí mǐng dīng,tán xiào zhù xuān áng。
舞袖翻宜窄,歌声不厌长。wǔ xiù fān yí zhǎi,gē shēng bù yàn zhǎng。
高城涌明月,风景正虚凉。gāo chéng yǒng míng yuè,fēng jǐng zhèng xū liáng。

树阴偶坐

刘敞

朝阳送微暖,晴霭入寒空。cháo yáng sòng wēi nuǎn,qíng ǎi rù hán kōng。
负暄春盎盎,探策乐融融。fù xuān chūn àng àng,tàn cè lè róng róng。
松下坐忘返,树端遥见红。sōng xià zuò wàng fǎn,shù duān yáo jiàn hóng。
喟然感时节,举酒属邻翁。kuì rán gǎn shí jié,jǔ jiǔ shǔ lín wēng。

春阴

刘敞

江上浮云聚,城中暮景兼。jiāng shàng fú yún jù,chéng zhōng mù jǐng jiān。
东风酒味溢,小雨客愁添。dōng fēng jiǔ wèi yì,xiǎo yǔ kè chóu tiān。
寒色端侵牖,斜阳不满帘。hán sè duān qīn yǒu,xié yáng bù mǎn lián。
滞留成楚老,卑湿意无嫌。zhì liú chéng chǔ lǎo,bēi shī yì wú xián。

雨后小亭

刘敞

疏雨才能润,微风未肯凉。shū yǔ cái néng rùn,wēi fēng wèi kěn liáng。
低松无限碧,白芷可怜香。dī sōng wú xiàn bì,bái zhǐ kě lián xiāng。
扫榻从高卧,归禽不乱行。sǎo tà cóng gāo wò,guī qín bù luàn xíng。
悠悠对老圃,几与尔俱忘。yōu yōu duì lǎo pǔ,jǐ yǔ ěr jù wàng。

同伯镇寄赠北都定雅禅师

刘敞

逍遥方外禅,宴坐不知年。xiāo yáo fāng wài chán,yàn zuò bù zhī nián。
合抱平生柏,成区社长莲。hé bào píng shēng bǎi,chéng qū shè zhǎng lián。
公卿尽随喜,语默两忘筌。gōng qīng jǐn suí xǐ,yǔ mò liǎng wàng quán。
闻有诗三百,无由一一弦。wén yǒu shī sān bǎi,wú yóu yī yī xián。

夜坐因读隐直书寄之

刘敞

徂岁曾何急,清宵不复长。cú suì céng hé jí,qīng xiāo bù fù zhǎng。
蹉跎问甲子,愁寂看灯光。cuō tuó wèn jiǎ zi,chóu jì kàn dēng guāng。
峡雨萧萧冷,江云澹澹黄。xiá yǔ xiāo xiāo lěng,jiāng yún dàn dàn huáng。
殷勤故人别,容易二年彊。yīn qín gù rén bié,róng yì èr nián jiàng。