古诗词

雷氏子推迹石鼓为隶古定圣俞作长诗叙之诸公继作予亦继其后

刘敞

结绳既亡书契出,文字变化尤倏忽。jié shéng jì wáng shū qì chū,wén zì biàn huà yóu shū hū。
太山七十有二代,遗事昏昏万无一。tài shān qī shí yǒu èr dài,yí shì hūn hūn wàn wú yī。
岐阳石鼓起晚周,宣王之诗史籀笔。qí yáng shí gǔ qǐ wǎn zhōu,xuān wáng zhī shī shǐ zhòu bǐ。
天下金石凡几存,此当为甲彼皆乙。tiān xià jīn shí fán jǐ cún,cǐ dāng wèi jiǎ bǐ jiē yǐ。
体势鸟迹杂蝌蚪,词章车攻与吉日。tǐ shì niǎo jì zá kē dǒu,cí zhāng chē gōng yǔ jí rì。
六书既废小雅缺,能使兼存此其实。liù shū jì fèi xiǎo yǎ quē,néng shǐ jiān cún cǐ qí shí。
韩公昔尝歌感激,若弦周诗播琴瑟。hán gōng xī cháng gē gǎn jī,ruò xián zhōu shī bō qín sè。
雷生今复隶古定,如破鲁璧传简帙。léi shēng jīn fù lì gǔ dìng,rú pò lǔ bì chuán jiǎn zhì。
道之难行乃若兹,二千年间能事毕。dào zhī nán xíng nǎi ruò zī,èr qiān nián jiān néng shì bì。
先王亲用必贵本,流俗玩文因丧质。xiān wáng qīn yòng bì guì běn,liú sú wán wén yīn sàng zhì。
此虽于今似不急,岂不班班见儒术。cǐ suī yú jīn shì bù jí,qǐ bù bān bān jiàn rú shù。
藏之天府自其所,大训河图亦何物。cáng zhī tiān fǔ zì qí suǒ,dà xùn hé tú yì hé wù。
会稽群玉久冥寞,漆简韦编尚仿佛。huì jī qún yù jiǔ míng mò,qī jiǎn wéi biān shàng fǎng fú。
昔人虽死名不朽,智者能为巧当述。xī rén suī sǐ míng bù xiǔ,zhì zhě néng wèi qiǎo dāng shù。
太学先生事起废,诵此勤勤救埋没。tài xué xiān shēng shì qǐ fèi,sòng cǐ qín qín jiù mái méi。
会令永与天壤传,不比酒诰俄然失。huì lìng yǒng yǔ tiān rǎng chuán,bù bǐ jiǔ gào é rán shī。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

登扬州城北门予昔侍亲寓居此城下驿舍十八年矣怆然感动

刘敞

昔钓城下水,今来十八年。xī diào chéng xià shuǐ,jīn lái shí bā nián。
居人几能在,里巷独依然。jū rén jǐ néng zài,lǐ xiàng dú yī rán。
手种成乔木,躬耕有废田。shǒu zhǒng chéng qiáo mù,gōng gēng yǒu fèi tián。
悲歌顾千骑,不觉涕沦涟。bēi gē gù qiān qí,bù jué tì lún lián。

有怀北归寄张四和弟

刘敞

安得生羽翼,超然成远游。ān dé shēng yǔ yì,chāo rán chéng yuǎn yóu。
探书下禹穴,问礼适东周。tàn shū xià yǔ xué,wèn lǐ shì dōng zhōu。
贤圣有遗迹,江山俱早秋。xián shèng yǒu yí jì,jiāng shān jù zǎo qiū。
西风日夜急,无事独淹留。xī fēng rì yè jí,wú shì dú yān liú。

金山寺

刘敞

水面尘土少,山头炎景微。shuǐ miàn chén tǔ shǎo,shān tóu yán jǐng wēi。
蛟龙能护法,鱼鸟各忘机。jiāo lóng néng hù fǎ,yú niǎo gè wàng jī。
空寂见佛事,幽闲滞客归。kōng jì jiàn fú shì,yōu xián zhì kè guī。
蓬莱似咫尺,拟纵海帆飞。péng lái shì zhǐ chǐ,nǐ zòng hǎi fān fēi。

送张介归山中

刘敞

君归湖上山,寄傲白云间。jūn guī hú shàng shān,jì ào bái yún jiān。
岩树定未改,春条应可攀。yán shù dìng wèi gǎi,chūn tiáo yīng kě pān。
曾随太守荐,近揖上公还。céng suí tài shǒu jiàn,jìn yī shàng gōng hái。
知子不贪贵,令人思闭关。zhī zi bù tān guì,lìng rén sī bì guān。

寒鸦

刘敞

天清北风厉,日落乱鸦栖。tiān qīng běi fēng lì,rì luò luàn yā qī。
望远影如叠,听长声渐低。wàng yuǎn yǐng rú dié,tīng zhǎng shēng jiàn dī。
月中惊不定,城上暗仍啼。yuè zhōng jīng bù dìng,chéng shàng àn réng tí。
出处乘朝夕,应无失旦迷。chū chù chéng cháo xī,yīng wú shī dàn mí。

舍弟及杨十七尊兄同年登科贺彦文

刘敞

紫禁过从密,青云步武通。zǐ jìn guò cóng mì,qīng yún bù wǔ tōng。
文章一朝盛,兄弟两家同。wén zhāng yī cháo shèng,xiōng dì liǎng jiā tóng。
结绶轻萧育,忘年似孔融。jié shòu qīng xiāo yù,wàng nián shì kǒng róng。
相看各相喜,安得恨途穷。xiāng kàn gè xiāng xǐ,ān dé hèn tú qióng。

冬暖

刘敞

南服已卑湿,隆冬方晏温。nán fú yǐ bēi shī,lóng dōng fāng yàn wēn。
夏虫轻火伏,葛履易霜繁。xià chóng qīng huǒ fú,gé lǚ yì shuāng fán。
谁复谋吹律,吾真笑负暄。shuí fù móu chuī lǜ,wú zhēn xiào fù xuān。
爰居或避地,亦慰异乡魂。yuán jū huò bì dì,yì wèi yì xiāng hún。

山暖

刘敞

通谷近中原,初阳生旧年。tōng gǔ jìn zhōng yuán,chū yáng shēng jiù nián。
欣欣林动色,漠漠野浮烟。xīn xīn lín dòng sè,mò mò yě fú yān。
鸣雉飞朝日,新芽发暖泉。míng zhì fēi cháo rì,xīn yá fā nuǎn quán。
东风彊人意,车马亦翩翩。dōng fēng jiàng rén yì,chē mǎ yì piān piān。

铜陵阻风

刘敞

惊浪乘风疾,浮云映水低。jīng làng chéng fēng jí,fú yún yìng shuǐ dī。
卷帆高卧熟,看鹢退飞迷。juǎn fān gāo wò shú,kàn yì tuì fēi mí。
山远微分树,村深略辨鸡。shān yuǎn wēi fēn shù,cūn shēn lüè biàn jī。
蒹葭萦客恨,极望正萋萋。jiān jiā yíng kè hèn,jí wàng zhèng qī qī。

螳螂

刘敞

玄蝉无所营,风露正凄清。xuán chán wú suǒ yíng,fēng lù zhèng qī qīng。
执翳机何密,当车勇自轻。zhí yì jī hé mì,dāng chē yǒng zì qīng。
将迷黄雀患,已变玉琴声。jiāng mí huáng què huàn,yǐ biàn yù qín shēng。
得丧还相召,南华所以惊。dé sàng hái xiāng zhào,nán huá suǒ yǐ jīng。

雨中入省

刘敞

简书无暇日,风雨送残秋。jiǎn shū wú xiá rì,fēng yǔ sòng cán qiū。
车马常侵旦,泥涂空自愁。chē mǎ cháng qīn dàn,ní tú kōng zì chóu。
平生本迂拙,岁暮强淹留。píng shēng běn yū zhuō,suì mù qiáng yān liú。
会将投劾去,偃息谢交游。huì jiāng tóu hé qù,yǎn xī xiè jiāo yóu。

旅居雨中

刘敞

尘垢厌淟涊,风雨为驱除。chén gòu yàn tiǎn niǎn,fēng yǔ wèi qū chú。
稍稍烦襟尽,萧萧秋气初。shāo shāo fán jīn jǐn,xiāo xiāo qiū qì chū。
堪忧忘陋巷,匡坐读群书。kān yōu wàng lòu xiàng,kuāng zuò dú qún shū。
半夜梁山操,悲歌问起予。bàn yè liáng shān cāo,bēi gē wèn qǐ yǔ。

雨中

刘敞

萧萧过轩雨,物色送春归。xiāo xiāo guò xuān yǔ,wù sè sòng chūn guī。
树绿初成盖,垣青半长衣。shù lǜ chū chéng gài,yuán qīng bàn zhǎng yī。
吟怀空扰扰,愁思动依依。yín huái kōng rǎo rǎo,chóu sī dòng yī yī。
想似江南景,草长莺乱飞。xiǎng shì jiāng nán jǐng,cǎo zhǎng yīng luàn fēi。

北窗闻雨

刘敞

泄云霏栋宇,危叶堕霜枝。xiè yún fēi dòng yǔ,wēi yè duò shuāng zhī。
忽忽时空晚,萧萧坐自悲。hū hū shí kōng wǎn,xiāo xiāo zuò zì bēi。
竟无高枕兴,还有闭关宜。jìng wú gāo zhěn xīng,hái yǒu bì guān yí。
生事安蓬藋,商歌恣所为。shēng shì ān péng diào,shāng gē zì suǒ wèi。

送因甫宰湘乡

刘敞

相思恨不见,今子去长沙。xiāng sī hèn bù jiàn,jīn zi qù zhǎng shā。
幸有国百里,可怜天一涯。xìng yǒu guó bǎi lǐ,kě lián tiān yī yá。
春风洞庭水,殊俗楚人家。chūn fēng dòng tíng shuǐ,shū sú chǔ rén jiā。
回首伤卑湿,知君发易华。huí shǒu shāng bēi shī,zhī jūn fā yì huá。