古诗词

和吴九元会

刘敞

汉家初成长乐宫,亦以十月朝百工。hàn jiā chū chéng zhǎng lè gōng,yì yǐ shí yuè cháo bǎi gōng。
武夫崛起少仪节,秦制苟简非王风。wǔ fū jué qǐ shǎo yí jié,qín zhì gǒu jiǎn fēi wáng fēng。
犹云始知天子贵,此甚可笑田舍翁。yóu yún shǐ zhī tiān zi guì,cǐ shén kě xiào tián shě wēng。
圣朝礼乐百年备,文物寖盛兼羲农。shèng cháo lǐ lè bǎi nián bèi,wén wù jìn shèng jiān xī nóng。
月正元日古所用,数岁一讲宾王公。yuè zhèng yuán rì gǔ suǒ yòng,shù suì yī jiǎng bīn wáng gōng。
东至日出西太蒙,南极丹穴北崆峒。dōng zhì rì chū xī tài méng,nán jí dān xué běi kōng dòng。
重译款关惟恐后,奉琛荐币无不恭。zhòng yì kuǎn guān wéi kǒng hòu,fèng chēn jiàn bì wú bù gōng。
太常调乐辨韶武,少府拭璧差桓躬。tài cháng diào lè biàn sháo wǔ,shǎo fǔ shì bì chà huán gōng。
旗常卷舒王路肃,干羽出没顽民从。qí cháng juǎn shū wáng lù sù,gàn yǔ chū méi wán mín cóng。
协风入律效朔易,瑞雪盈尺迎年丰。xié fēng rù lǜ xiào shuò yì,ruì xuě yíng chǐ yíng nián fēng。
阴惨阳舒变顷刻,天决地辟含冲融。yīn cǎn yáng shū biàn qǐng kè,tiān jué dì pì hán chōng róng。
君看此等圣人事,岂得复顾叔孙通。jūn kàn cǐ děng shèng rén shì,qǐ dé fù gù shū sūn tōng。
道旁击壤九龄叟,校室受书三尺童。dào páng jī rǎng jiǔ líng sǒu,xiào shì shòu shū sān chǐ tóng。
惯习升平不自觉,岂悟帝力高无穷。guàn xí shēng píng bù zì jué,qǐ wù dì lì gāo wú qióng。
赖君作诗播英实,如以鸣鼓祛昏聋。lài jūn zuò shī bō yīng shí,rú yǐ míng gǔ qū hūn lóng。
吾知朝廷亿万载,与地侔富天比崇。wú zhī cháo tíng yì wàn zài,yǔ dì móu fù tiān bǐ chóng。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

魏京诗

刘敞

孰为强暴,敢不来觐。shú wèi qiáng bào,gǎn bù lái jìn。
俾怛于威,于忠是训。bǐ dá yú wēi,yú zhōng shì xùn。

魏京诗

刘敞

显显天子,孝德自躬。xiǎn xiǎn tiān zi,xiào dé zì gōng。
率是休烈,覃之北戎。lǜ shì xiū liè,tán zhī běi róng。

魏京诗

刘敞

河水东注,昭哉禹绩。hé shuǐ dōng zhù,zhāo zāi yǔ jì。
时万斯年,天子之德。shí wàn sī nián,tiān zi zhī dé。

古怨诗

刘敞

鸿雁飞矣,邕邕其族。hóng yàn fēi yǐ,yōng yōng qí zú。
孰是人斯,茕茕其独。shú shì rén sī,qióng qióng qí dú。

古怨诗

刘敞

天兮地兮,戴且履兮。tiān xī dì xī,dài qiě lǚ xī。
孰是人斯,莫我视兮。shú shì rén sī,mò wǒ shì xī。

古怨诗

刘敞

日兮月兮,出兮没兮。rì xī yuè xī,chū xī méi xī。
孰是人斯,远我忽兮。shú shì rén sī,yuǎn wǒ hū xī。

杂诗效阮步兵

刘敞

浮云泱郁,迨天未雨。fú yún yāng yù,dài tiān wèi yǔ。
习习和风,长我稷黍。xí xí hé fēng,zhǎng wǒ jì shǔ。
乾道变化,群龙以序。qián dào biàn huà,qún lóng yǐ xù。
元首永康,股肱是辅。yuán shǒu yǒng kāng,gǔ gōng shì fǔ。
其辅惟何,惟伊及吕。qí fǔ wéi hé,wéi yī jí lǚ。
其康惟何,惟尧及禹。qí kāng wéi hé,wéi yáo jí yǔ。
我食既丰,我衣惟楚。wǒ shí jì fēng,wǒ yī wéi chǔ。
无有后艰,既歌且舞。wú yǒu hòu jiān,jì gē qiě wǔ。
我徂何往,于彼淮滨。wǒ cú hé wǎng,yú bǐ huái bīn。
俯玩其流,清波磷磷。fǔ wán qí liú,qīng bō lín lín。
扶摇起鹇,四海扬尘。fú yáo qǐ xián,sì hǎi yáng chén。
孰能高蹈,独洁其身。shú néng gāo dǎo,dú jié qí shēn。
众人惑惑,贤者葆真。zhòng rén huò huò,xián zhě bǎo zhēn。
独寐寤歌,忘我贱贫。dú mèi wù gē,wàng wǒ jiàn pín。

四皓歌

刘敞

与汝携手,南山之阿。yǔ rǔ xié shǒu,nán shān zhī ā。
富贵多忧,孰知其他。fù guì duō yōu,shú zhī qí tā。

四皓歌

刘敞

大风横厉,江海荡波。dà fēng héng lì,jiāng hǎi dàng bō。
嗟汝鳞介,伤如之何。jiē rǔ lín jiè,shāng rú zhī hé。

四皓歌

刘敞

高岩有薇,深谷有芝。gāo yán yǒu wēi,shēn gǔ yǒu zhī。
人生实难,委曲何为。rén shēng shí nán,wěi qū hé wèi。

闵雨诗

刘敞

堪舆絪缊,一晦一明。kān yú yīn yūn,yī huì yī míng。
或沈而晦,或亢而旸。huò shěn ér huì,huò kàng ér yáng。
自古已然,世习为常。zì gǔ yǐ rán,shì xí wèi cháng。

闵雨诗

刘敞

民生冥冥,靡究靡知。mín shēng míng míng,mí jiū mí zhī。
其幸而吉,不幸而灾。qí xìng ér jí,bù xìng ér zāi。
猖狂妄行,惟所遇之。chāng kuáng wàng xíng,wéi suǒ yù zhī。

闵雨诗

刘敞

天命降监,在我元圣。tiān mìng jiàng jiān,zài wǒ yuán shèng。
兼覆广裕,四方既定。jiān fù guǎng yù,sì fāng jì dìng。
惟民之恤,无所疵病。wéi mín zhī xù,wú suǒ cī bìng。

闵雨诗

刘敞

伊年暮春,旱久不雨。yī nián mù chūn,hàn jiǔ bù yǔ。
人曰时哉,历有常数。rén yuē shí zāi,lì yǒu cháng shù。
禹汤之贤,莫能弗遇。yǔ tāng zhī xián,mò néng fú yù。

闵雨诗

刘敞

帝独喟息,是岂足言。dì dú kuì xī,shì qǐ zú yán。
化育万物,若镕以埏。huà yù wàn wù,ruò róng yǐ shān。
患在诚薄,不能动天。huàn zài chéng báo,bù néng dòng tiān。