古诗词

同邻几观中道家书画

刘敞

宋公好古天下闻,法书奇画多求真。sòng gōng hǎo gǔ tiān xià wén,fǎ shū qí huà duō qiú zhēn。
独将文雅遗后世,官虽贵达家尤贫。dú jiāng wén yǎ yí hòu shì,guān suī guì dá jiā yóu pín。
近自唐室远及秦,上下略数千馀春。jìn zì táng shì yuǎn jí qín,shàng xià lüè shù qiān yú chūn。
丹青翰墨著名者,一二收拾忘辛勤。dān qīng hàn mò zhù míng zhě,yī èr shōu shí wàng xīn qín。
象贤济美声不坠,手泽钜细皆如新。xiàng xián jì měi shēng bù zhuì,shǒu zé jù xì jiē rú xīn。
朝廷交游累千百,未尝肯示寻常人。cháo tíng jiāo yóu lèi qiān bǎi,wèi cháng kěn shì xún cháng rén。
蔡侯江翁与梅伯,于今磊落称绝伦。cài hóu jiāng wēng yǔ méi bó,yú jīn lěi luò chēng jué lún。
退朝相从得尽见,更觉清门无杂宾。tuì cháo xiāng cóng dé jǐn jiàn,gèng jué qīng mén wú zá bīn。
鉴微赏异极毫发,四座若获千金珍。jiàn wēi shǎng yì jí háo fā,sì zuò ruò huò qiān jīn zhēn。
往往发狂或大叫,咏诗落笔争纷纶。wǎng wǎng fā kuáng huò dà jiào,yǒng shī luò bǐ zhēng fēn lún。
我随众人久碌碌,学殖欲落衣生尘。wǒ suí zhòng rén jiǔ lù lù,xué zhí yù luò yī shēng chén。
愿登群玉探禹穴,不惮山海驰舟轮。yuàn dēng qún yù tàn yǔ xué,bù dàn shān hǎi chí zhōu lún。
此君家近未宜后,率然欲往怀逡巡。cǐ jūn jiā jìn wèi yí hòu,lǜ rán yù wǎng huái qūn xún。
淹留只觉岁月老,复恐异物潜通神。yān liú zhǐ jué suì yuè lǎo,fù kǒng yì wù qián tōng shén。
但传妙唱想绝迹,诵叹慷慨书搢绅。dàn chuán miào chàng xiǎng jué jì,sòng tàn kāng kǎi shū jìn shēn。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

逐伯强文

刘敞

皇皇上天兮,浩浩后土。huáng huáng shàng tiān xī,hào hào hòu tǔ。
厥生孔繁兮,其施甚溥。jué shēng kǒng fán xī,qí shī shén pǔ。
陶陶仲夏兮,草木蕃庑。táo táo zhòng xià xī,cǎo mù fān wǔ。
鸟兽孳息兮,我民乐胥。niǎo shòu zī xī xī,wǒ mín lè xū。
我民孔灵兮,上帝是仁。wǒ mín kǒng líng xī,shàng dì shì rén。
天子孔圣兮,百工日新。tiān zi kǒng shèng xī,bǎi gōng rì xīn。
上无秕政兮,下无悖人。shàng wú bǐ zhèng xī,xià wú bèi rén。
邻里其集兮,乐哉欣欣。lín lǐ qí jí xī,lè zāi xīn xīn。
伯强何为兮,孰畀以政。bó qiáng hé wèi xī,shú bì yǐ zhèng。
反世五福兮,持极以令。fǎn shì wǔ fú xī,chí jí yǐ lìng。
我民不怡兮,既丧其盛。wǒ mín bù yí xī,jì sàng qí shèng。
白黑眩瞀兮,孰察其正。bái hēi xuàn mào xī,shú chá qí zhèng。
谓寿反天兮,谓康反病。wèi shòu fǎn tiān xī,wèi kāng fǎn bìng。
仁义无益兮,苟且为幸。rén yì wú yì xī,gǒu qiě wèi xìng。
嗟尔子强兮,其独何心。jiē ěr zi qiáng xī,qí dú hé xīn。
绝世和气兮,俾民不任。jué shì hé qì xī,bǐ mín bù rèn。
上天孔神兮,大德曰生。shàng tiān kǒng shén xī,dà dé yuē shēng。
天不可长罔兮,民不可久侵。tiān bù kě zhǎng wǎng xī,mín bù kě jiǔ qīn。
天诛诚加兮靡所避,雷公驱兮风伯逝,嗟尔子强兮何所诣。tiān zhū chéng jiā xī mí suǒ bì,léi gōng qū xī fēng bó shì,jiē ěr zi qiáng xī hé suǒ yì。
南有蛮兮,为寇为逋。nán yǒu mán xī,wèi kòu wèi bū。
西羌戎兮,恃艰自虞。xī qiāng róng xī,shì jiān zì yú。
天子孔仁兮,靡焉毕屠。tiān zi kǒng rén xī,mí yān bì tú。
子强往兮,代天伐诛。zi qiáng wǎng xī,dài tiān fá zhū。
嗟中国兮,不可久留。jiē zhōng guó xī,bù kě jiǔ liú。
子不去兮,颠倒思予。zi bù qù xī,diān dào sī yǔ。

屈原嘏辞

刘敞

维时仲夏,吉日维午。wéi shí zhòng xià,jí rì wéi wǔ。
神歆既祠,锡辞以嘏。shén xīn jì cí,xī cí yǐ gǔ。
曰:朕之初生,皇揆予度。yuē zhèn zhī chū shēng,huáng kuí yǔ dù。
嘉朕以名,终身是守。jiā zhèn yǐ míng,zhōng shēn shì shǒu。
抑岂不淑,不幸逢遇。yì qǐ bù shū,bù xìng féng yù。
离悯被忧,天不可诉。lí mǐn bèi yōu,tiān bù kě sù。
宗国为墟,宁敢自贼。zōng guó wèi xū,níng gǎn zì zéi。
惟朕忍生,岂不永年。wéi zhèn rěn shēng,qǐ bù yǒng nián。
悁悁荆人,是拯是怜。yuān yuān jīng rén,shì zhěng shì lián。
赴水蹈波,岁不废旃。fù shuǐ dǎo bō,suì bù fèi zhān。
既招朕魂,巫祝昔先。jì zhāo zhèn hún,wū zhù xī xiān。
岂朕是私,将德是传。qǐ zhèn shì sī,jiāng dé shì chuán。
沦胥及溺,初亦不悛。lún xū jí nì,chū yì bù quān。
其后风靡,民益轻死。qí hòu fēng mí,mín yì qīng sǐ。
匪朕之心,是岂为义。fěi zhèn zhī xīn,shì qǐ wèi yì。
妇吊其夫,母伤其子。fù diào qí fū,mǔ shāng qí zi。
人讯其端,指予以詈。rén xùn qí duān,zhǐ yǔ yǐ lì。
予亦念之,其本有自。yǔ yì niàn zhī,qí běn yǒu zì。
昔朕婞直,不为众下。xī zhèn xìng zhí,bù wèi zhòng xià。
世予尚之,谓予好怒。shì yǔ shàng zhī,wèi yǔ hǎo nù。
昔朕不容,自投于江。xī zhèn bù róng,zì tóu yú jiāng。
世予尚之,谓予弃躬。shì yǔ shàng zhī,wèi yǔ qì gōng。
既习而斗,既远益谬。jì xí ér dòu,jì yuǎn yì miù。
被朕伪名,污朕以咎。bèi zhèn wěi míng,wū zhèn yǐ jiù。
朕生不时,乱世是遘。zhèn shēng bù shí,luàn shì shì gòu。
民之秉彝,嘉是直道。mín zhī bǐng yí,jiā shì zhí dào。
从仁于井,朕亦不取。cóng rén yú jǐng,zhèn yì bù qǔ。
汝禁其俗,幸怀朕忠。rǔ jìn qí sú,xìng huái zhèn zhōng。
好竞以诬,一何不聪。hǎo jìng yǐ wū,yī hé bù cōng。
我实鬼神,民焉是主。wǒ shí guǐ shén,mín yān shì zhǔ。
其祀其祷,予之所厚。qí sì qí dǎo,yǔ zhī suǒ hòu。
予惧天明,焉事戏豫。yǔ jù tiān míng,yān shì xì yù。
予悯横流,焉事竞渡。yǔ mǐn héng liú,yān shì jìng dù。
予怀尧舜,焉事狎侮。yǔ huái yáo shùn,yān shì xiá wǔ。
汝惟贤人,曾不予怒。rǔ wéi xián rén,céng bù yǔ nù。
徇俗雷同,讥予以好。xùn sú léi tóng,jī yǔ yǐ hǎo。
履常徇直,切谏尽节。lǚ cháng xùn zhí,qiè jiàn jǐn jié。
人神所扶,未必皆福。rén shén suǒ fú,wèi bì jiē fú。
去邪即正,何以有罚。qù xié jí zhèng,hé yǐ yǒu fá。
曾非予怀,可禁其伪。céng fēi yǔ huái,kě jìn qí wěi。
毋使佞臣,指予为戒。wú shǐ nìng chén,zhǐ yǔ wèi jiè。
锡尔多福,畀尔庞眉。xī ěr duō fú,bì ěr páng méi。
使尔忠言,于君毕宜。shǐ ěr zhōng yán,yú jūn bì yí。

寄胡二因甫

刘敞

我思友人兮,在江之皋。wǒ sī yǒu rén xī,zài jiāng zhī gāo。
去我无所兮,远哉遥遥。qù wǒ wú suǒ xī,yuǎn zāi yáo yáo。
世岂无美士兮,莫慰我劳。shì qǐ wú měi shì xī,mò wèi wǒ láo。
愿为白鹤兮,从之逍遥。yuàn wèi bái hè xī,cóng zhī xiāo yáo。

河之水

刘敞

河之水兮,一直而一曲。hé zhī shuǐ xī,yī zhí ér yī qū。
嗟汤汤兮安所属。jiē tāng tāng xī ān suǒ shǔ。

彼山诗

刘敞

彼山之阻兮,虎豹兟兟。bǐ shān zhī zǔ xī,hǔ bào shēn shēn。
我旋而归兮,虎来即人。wǒ xuán ér guī xī,hǔ lái jí rén。

彼山诗

刘敞

彼山之澳兮,雄虺攸伏。bǐ shān zhī ào xī,xióng huī yōu fú。
我息而作兮,虺将起陆。wǒ xī ér zuò xī,huī jiāng qǐ lù。

彼山诗

刘敞

深不可游兮,高不可飞。shēn bù kě yóu xī,gāo bù kě fēi。
我后而悔兮,安庸归。wǒ hòu ér huǐ xī,ān yōng guī。

武溪深

刘敞

武溪之水兮,日夜而东流。wǔ xī zhī shuǐ xī,rì yè ér dōng liú。
浅不可厉兮,深不可游。qiǎn bù kě lì xī,shēn bù kě yóu。

武溪深

刘敞

武溪之山兮,高下而相乘。wǔ xī zhī shān xī,gāo xià ér xiāng chéng。
卑不可越兮,危不可凭。bēi bù kě yuè xī,wēi bù kě píng。

武溪深

刘敞

母水于憾兮,毋山于仇。mǔ shuǐ yú hàn xī,wú shān yú chóu。
庚庚武溪兮,曷云其尤。gēng gēng wǔ xī xī,hé yún qí yóu。

怀归诗

刘敞

淮水悠悠兮,去我无舟。huái shuǐ yōu yōu xī,qù wǒ wú zhōu。
匪我无舟兮,此焉优游。fěi wǒ wú zhōu xī,cǐ yān yōu yóu。

怀归诗

刘敞

淮水洋洋兮,去我无梁。huái shuǐ yáng yáng xī,qù wǒ wú liáng。
匪淮无梁兮,此焉翱翔。fěi huái wú liáng xī,cǐ yān áo xiáng。

怀归诗

刘敞

淮水东注兮,惟禹之绩。huái shuǐ dōng zhù xī,wéi yǔ zhī jì。
古人不可及兮,吾独淹留其何得。gǔ rén bù kě jí xī,wú dú yān liú qí hé dé。

魏京诗其一十二

刘敞

屹屹魏土,山河之固。yì yì wèi tǔ,shān hé zhī gù。
匪山河则固,惟上帝伊祜。fěi shān hé zé gù,wéi shàng dì yī hù。

杂诗二十二首

刘敞

五都货财地,车马趋市阛。wǔ dōu huò cái dì,chē mǎ qū shì huán。
平明侧肩入,薄暮掉臂旋。píng míng cè jiān rù,báo mù diào bì xuán。
意气何所期,盛衰俯仰间。yì qì hé suǒ qī,shèng shuāi fǔ yǎng jiān。
乃知艺利合,厚薄未可原。nǎi zhī yì lì hé,hòu báo wèi kě yuán。
张陈父子游,一旦复相残。zhāng chén fù zi yóu,yī dàn fù xiāng cán。
万古称凶终,此独何足言。wàn gǔ chēng xiōng zhōng,cǐ dú hé zú yán。