古诗词

新滩行

刘敞

忆昔秭归之山崩,震惊千里如雷霆。yì xī zǐ guī zhī shān bēng,zhèn jīng qiān lǐ rú léi tíng。
江水逆流洞庭竭,至今蓄怒犹腾凌。jiāng shuǐ nì liú dòng tíng jié,zhì jīn xù nù yóu téng líng。
洄渊沈沈色如墨,仿佛半露峰峦形。huí yuān shěn shěn sè rú mò,fǎng fú bàn lù fēng luán xíng。
悬波一泻三百仞,鱼鳖蛟龙俱不宁。xuán bō yī xiè sān bǎi rèn,yú biē jiāo lóng jù bù níng。
天公高居漏天隔,无故设险忧群生。tiān gōng gāo jū lòu tiān gé,wú gù shè xiǎn yōu qún shēng。
时无伯禹真已矣,坐念疏凿何由能。shí wú bó yǔ zhēn yǐ yǐ,zuò niàn shū záo hé yóu néng。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

送张器著作

刘敞

昔年闻子虚,上国重相如。xī nián wén zi xū,shàng guó zhòng xiāng rú。
老厌诸侯客,晚陪东观书。lǎo yàn zhū hóu kè,wǎn péi dōng guān shū。
弦歌鲁儒习,风俗楚人馀。xián gē lǔ rú xí,fēng sú chǔ rén yú。
感激青云气,功名亦未疏。gǎn jī qīng yún qì,gōng míng yì wèi shū。

江行寄隐直

刘敞

自念复远适,与君仍解携。zì niàn fù yuǎn shì,yǔ jūn réng jiě xié。
天文鹑首尾,地势陜东西。tiān wén chún shǒu wěi,dì shì xiá dōng xī。
江汉饶风雨,关山盛鼓鼙。jiāng hàn ráo fēng yǔ,guān shān shèng gǔ pí。
离忧各易老,秋意欲悽悽。lí yōu gè yì lǎo,qiū yì yù qī qī。

新梅寄春卿给事

刘敞

徂岁嗟无奈,新花笑自如。cú suì jiē wú nài,xīn huā xiào zì rú。
雪魂消去未,春色复归初。xuě hún xiāo qù wèi,chūn sè fù guī chū。
欲折意空远,少留香有馀。yù zhé yì kōng yuǎn,shǎo liú xiāng yǒu yú。
一枝寄驿使,浪语故愁予。yī zhī jì yì shǐ,làng yǔ gù chóu yǔ。

御冬

刘敞

漂泊愁多病,差池岁复阑。piāo pō chóu duō bìng,chà chí suì fù lán。
老惊时月疾,贫畏雪霜寒。lǎo jīng shí yuè jí,pín wèi xuě shuāng hán。
外物关身足,空堂寓膝宽。wài wù guān shēn zú,kōng táng yù xī kuān。
敢希王佐略,聊取一枝安。gǎn xī wáng zuǒ lüè,liáo qǔ yī zhī ān。

春日小园忆张六

刘敞

不见张公子,春游分寂寥。bù jiàn zhāng gōng zi,chūn yóu fēn jì liáo。
独行愁楚泽,何处榜吴桡。dú xíng chóu chǔ zé,hé chù bǎng wú ráo。
芳树皆宜笑,垂杨总细腰。fāng shù jiē yí xiào,chuí yáng zǒng xì yāo。
一樽成强醉,四望欲魂销。yī zūn chéng qiáng zuì,sì wàng yù hún xiāo。

雪后游小园

刘敞

园林过新雪,草木散芳华。yuán lín guò xīn xuě,cǎo mù sàn fāng huá。
物色皆疑似,春归亦有涯。wù sè jiē yí shì,chūn guī yì yǒu yá。
径泥生沮洳,冻乳滴楂枒。jìng ní shēng jǔ rù,dòng rǔ dī zhā yā。
所适从吾乐,淹留见暮霞。suǒ shì cóng wú lè,yān liú jiàn mù xiá。

纳凉明

刘敞

榻移随树影,杯侧见山岑。tà yí suí shù yǐng,bēi cè jiàn shān cén。
白鸟渴求水,玄蝉清噪林。bái niǎo kě qiú shuǐ,xuán chán qīng zào lín。
道书无近语,天籁有遗音。dào shū wú jìn yǔ,tiān lài yǒu yí yīn。
向北新开径,行苔过竹阴。xiàng běi xīn kāi jìng,xíng tái guò zhú yīn。

临渊亭寄辇下亲旧

刘敞

蚕鱼山迤逦,济汶水交流。cán yú shān yí lǐ,jì wèn shuǐ jiāo liú。
信美终非土,思乡更倚楼。xìn měi zhōng fēi tǔ,sī xiāng gèng yǐ lóu。
露滋黄菊晚,风起白云秋。lù zī huáng jú wǎn,fēng qǐ bái yún qiū。
长啸澄潭上,谁怜公子牟。zhǎng xiào chéng tán shàng,shuí lián gōng zi móu。

丁酉五月郭守恩战殁武戡走入壁守恩勇将有智略

刘敞

敌兵得汉巧,五月战西河。dí bīng dé hàn qiǎo,wǔ yuè zhàn xī hé。
壮士平原死,孤城杀气多。zhuàng shì píng yuán sǐ,gū chéng shā qì duō。
犹闻疏勒守,无复鲁阳戈。yóu wén shū lēi shǒu,wú fù lǔ yáng gē。
不反东流水,滔滔奈尔何。bù fǎn dōng liú shuǐ,tāo tāo nài ěr hé。

闻舅氏以秘书监致政谨献拙诗为贺

刘敞

今日王朝士,多称贤大夫。jīn rì wáng cháo shì,duō chēng xián dà fū。
恩荣随几杖,官职上蓬壶。ēn róng suí jǐ zhàng,guān zhí shàng péng hú。
行路叹或泣,都城画有图。xíng lù tàn huò qì,dōu chéng huà yǒu tú。
他时辟雍问,惇史记吁谟。tā shí pì yōng wèn,dūn shǐ jì xū mó。

得和书自越入京时寓商丘

刘敞

遥想行舟处,春江花正繁。yáo xiǎng xíng zhōu chù,chūn jiāng huā zhèng fán。
殊方更回首,不语独销魂。shū fāng gèng huí shǒu,bù yǔ dú xiāo hún。
寡和愁郢客,雅游思兔园。guǎ hé chóu yǐng kè,yǎ yóu sī tù yuán。
吾能事应聘,见尔大梁门。wú néng shì yīng pìn,jiàn ěr dà liáng mén。

送杜横州

刘敞

小郡横山外,居民半岛夷。xiǎo jùn héng shān wài,jū mín bàn dǎo yí。
路偏逢客少,地湿见秋迟。lù piān féng kè shǎo,dì shī jiàn qiū chí。
铜鼓侵城角,蛮旌接使麾。tóng gǔ qīn chéng jiǎo,mán jīng jiē shǐ huī。
平生闻义勇,好祭伏波祠。píng shēng wén yì yǒng,hǎo jì fú bō cí。

送余江州

刘敞

潮汐通城下,东南仍上游。cháo xī tōng chéng xià,dōng nán réng shàng yóu。
怀章趋便道,叠鼓送华舟。huái zhāng qū biàn dào,dié gǔ sòng huá zhōu。
卷旆鹰隼急,落帆江汉秋。juǎn pèi yīng sǔn jí,luò fān jiāng hàn qiū。
心知恋魏阙,频上庾家楼。xīn zhī liàn wèi quē,pín shàng yǔ jiā lóu。

冬至即事

刘敞

南极日差永,幽人喜不胜。nán jí rì chà yǒng,yōu rén xǐ bù shèng。
阳生渐堙郁,阴老尚凭陵。yáng shēng jiàn yīn yù,yīn lǎo shàng píng líng。
风解吴山雪,江流蜀地冰。fēng jiě wú shān xuě,jiāng liú shǔ dì bīng。
冲寒彊乘兴,屣履过邻僧。chōng hán jiàng chéng xīng,xǐ lǚ guò lín sēng。

晏公挽词三首

刘敞

望苑牧英隽,岩廊奉德音。wàng yuàn mù yīng juàn,yán láng fèng dé yīn。
功如四支重,化以二南深。gōng rú sì zhī zhòng,huà yǐ èr nán shēn。
安仰嗟维石,能传赖碎金。ān yǎng jiē wéi shí,néng chuán lài suì jīn。
浮云送哀挽,惨澹更为霖。fú yún sòng āi wǎn,cǎn dàn gèng wèi lín。