古诗词

新滩行

刘敞

忆昔秭归之山崩,震惊千里如雷霆。yì xī zǐ guī zhī shān bēng,zhèn jīng qiān lǐ rú léi tíng。
江水逆流洞庭竭,至今蓄怒犹腾凌。jiāng shuǐ nì liú dòng tíng jié,zhì jīn xù nù yóu téng líng。
洄渊沈沈色如墨,仿佛半露峰峦形。huí yuān shěn shěn sè rú mò,fǎng fú bàn lù fēng luán xíng。
悬波一泻三百仞,鱼鳖蛟龙俱不宁。xuán bō yī xiè sān bǎi rèn,yú biē jiāo lóng jù bù níng。
天公高居漏天隔,无故设险忧群生。tiān gōng gāo jū lòu tiān gé,wú gù shè xiǎn yōu qún shēng。
时无伯禹真已矣,坐念疏凿何由能。shí wú bó yǔ zhēn yǐ yǐ,zuò niàn shū záo hé yóu néng。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

负暄四首

刘敞

南极无永昼,北方多苦寒。nán jí wú yǒng zhòu,běi fāng duō kǔ hán。
负暄意颇适,容膝居亦安。fù xuān yì pǒ shì,róng xī jū yì ān。
啸傲长者辙,崔嵬切云冠。xiào ào zhǎng zhě zhé,cuī wéi qiè yún guān。
道书异俗味,稚子同大欢。dào shū yì sú wèi,zhì zi tóng dà huān。
不觉老将至,安知利害端。bù jué lǎo jiāng zhì,ān zhī lì hài duān。

负暄四首

刘敞

被褐暖不足,负暄温有馀。bèi hè nuǎn bù zú,fù xuān wēn yǒu yú。
内惭意气狭,婉娈在庭除。nèi cán yì qì xiá,wǎn luán zài tíng chú。
清晨倚西楹,夕暮守东隅。qīng chén yǐ xī yíng,xī mù shǒu dōng yú。
常恐浮云起,冰雪不须臾。cháng kǒng fú yún qǐ,bīng xuě bù xū yú。
靳靳怀薄愿,安得留飞乌。jìn jìn huái báo yuàn,ān dé liú fēi wū。

负暄四首

刘敞

日出东南隅,晨光散曈昽。rì chū dōng nán yú,chén guāng sàn tóng lóng。
山形西北去,暖气浮冲融。shān xíng xī běi qù,nuǎn qì fú chōng róng。
天地大逆旅,客身一飘蓬。tiān dì dà nì lǚ,kè shēn yī piāo péng。
胡雏啼朝霜,边马嘶朔风。hú chú tí cháo shuāng,biān mǎ sī shuò fēng。
独怀负暄乐,未许斯人同。dú huái fù xuān lè,wèi xǔ sī rén tóng。
归当献天子,无乃笑愚忠。guī dāng xiàn tiān zi,wú nǎi xiào yú zhōng。

游仙

刘敞

焦明忌常处,蟪蛄愁永年。jiāo míng jì cháng chù,huì gū chóu yǒng nián。
浅俗更相訾,旷怀自邈然。qiǎn sú gèng xiāng zī,kuàng huái zì miǎo rán。
我从造化游,夐立万物先。wǒ cóng zào huà yóu,xiòng lì wàn wù xiān。
四海固咫尺,大椿不独延。sì hǎi gù zhǐ chǐ,dà chūn bù dú yán。
日月为我驾,昏明相回旋。rì yuè wèi wǒ jià,hūn míng xiāng huí xuán。
超遥无终薄,浩荡遗拘蛮。chāo yáo wú zhōng báo,hào dàng yí jū mán。
岂与功明士,姝姝以暖暖。qǐ yǔ gōng míng shì,shū shū yǐ nuǎn nuǎn。
智极蜗角下,形敝阳荣间。zhì jí wō jiǎo xià,xíng bì yáng róng jiān。

种萱

刘敞

种萱不种兰,自谓忧易忘。zhǒng xuān bù zhǒng lán,zì wèi yōu yì wàng。
绿叶何萋萋,春愁更茫茫。lǜ yè hé qī qī,chūn chóu gèng máng máng。
古人有虚语,名实未必当。gǔ rén yǒu xū yǔ,míng shí wèi bì dāng。
南箕与北斗,灿烂空成章。nán jī yǔ běi dòu,càn làn kōng chéng zhāng。

读庄子三首

刘敞

箫韶岂不美,爰居终自悲。xiāo sháo qǐ bù měi,yuán jū zhōng zì bēi。
俯仰鲁城上,惊顾不能怡。fǔ yǎng lǔ chéng shàng,jīng gù bù néng yí。
伊昔舜廷内,鸣凤为来仪。yī xī shùn tíng nèi,míng fèng wèi lái yí。
和声讵中变,众听邈难齐。hé shēng jù zhōng biàn,zhòng tīng miǎo nán qí。
浇淳悬异代,聪昧未殊施。jiāo chún xuán yì dài,cōng mèi wèi shū shī。
咄嗟播鼗武,永乏沧海归。duō jiē bō táo wǔ,yǒng fá cāng hǎi guī。

读庄子三首

刘敞

汉阴灌园叟,抱瓮力难任。hàn yīn guàn yuán sǒu,bào wèng lì nán rèn。
规为一何拙,机事自伤心。guī wèi yī hé zhuō,jī shì zì shāng xīn。
赐也不受命,愧之汗沾襟。cì yě bù shòu mìng,kuì zhī hàn zhān jīn。
至言与世邈,幽操非俗寻。zhì yán yǔ shì miǎo,yōu cāo fēi sú xún。
以此高宇宙,岂知倦山林。yǐ cǐ gāo yǔ zhòu,qǐ zhī juàn shān lín。
彼哉夸夺子,佩服烂朱金。bǐ zāi kuā duó zi,pèi fú làn zhū jīn。

读庄子三首

刘敞

商丘有奇树,厥生非一朝。shāng qiū yǒu qí shù,jué shēng fēi yī cháo。
修根走灵社,腾干拿赤霄。xiū gēn zǒu líng shè,téng gàn ná chì xiāo。
拳局无大用,液樠不可雕。quán jú wú dà yòng,yè mán bù kě diāo。
谁谓非世器,终焉托逍遥。shuí wèi fēi shì qì,zhōng yān tuō xiāo yáo。
致身适有遇,松桂宁免樵。zhì shēn shì yǒu yù,sōng guì níng miǎn qiáo。

吴中大水有负郭田在常州云已漂溃作一首示公仪

刘敞

百谷驰东南,三江浇吴会。bǎi gǔ chí dōng nán,sān jiāng jiāo wú huì。
积阴漏云汉,涌水翻积块。jī yīn lòu yún hàn,yǒng shuǐ fān jī kuài。
斯民既昏垫,我稼堕颠沛。sī mín jì hūn diàn,wǒ jià duò diān pèi。
鱼鳖有馀粮,郊原靡遗穗。yú biē yǒu yú liáng,jiāo yuán mí yí suì。
糊口窃自恕,矜寡将何赖。hú kǒu qiè zì shù,jīn guǎ jiāng hé lài。
天道有盈虚,吾宁罪于岁。tiān dào yǒu yíng xū,wú níng zuì yú suì。
救饥苦谋拙,禹稷不可待。jiù jī kǔ móu zhuō,yǔ jì bù kě dài。
行矣帆长风,因之浮海外。xíng yǐ fān zhǎng fēng,yīn zhī fú hǎi wài。

览古二首

刘敞

固国不须险,用兵不须强。gù guó bù xū xiǎn,yòng bīng bù xū qiáng。
域民在所守,威敌在所良。yù mín zài suǒ shǒu,wēi dí zài suǒ liáng。
由余仕诸戎,秦穆警封疆。yóu yú shì zhū róng,qín mù jǐng fēng jiāng。
晏子犹在齐,范昭识难亡。yàn zi yóu zài qí,fàn zhāo shí nán wáng。
小国有其人,大国岂易当。xiǎo guó yǒu qí rén,dà guó qǐ yì dāng。
奈何亿万师,牧野遂煌煌。nài hé yì wàn shī,mù yě suì huáng huáng。

览古二首

刘敞

天马出西极,由来中国用。tiān mǎ chū xī jí,yóu lái zhōng guó yòng。
楩楠秀荆楚,乃作晋梁栋。pián nán xiù jīng chǔ,nǎi zuò jìn liáng dòng。
遗材彼兴忧,得宝此以重。yí cái bǐ xīng yōu,dé bǎo cǐ yǐ zhòng。
伍员楚亡命,一旦摧郢众。wǔ yuán chǔ wáng mìng,yī dàn cuī yǐng zhòng。
世薄事有然,申胥得无恸。shì báo shì yǒu rán,shēn xū dé wú tòng。

和圣俞织女无耻羞

刘敞

织女有耻羞,岁一过牵牛。zhī nǚ yǒu chǐ xiū,suì yī guò qiān niú。
暂来已遽往,光景不少留。zàn lái yǐ jù wǎng,guāng jǐng bù shǎo liú。
会合一何亟,离别一何修。huì hé yī hé jí,lí bié yī hé xiū。
不知灵匹意,正使今人愁。bù zhī líng pǐ yì,zhèng shǐ jīn rén chóu。
河汉清且广,风波无时休。hé hàn qīng qiě guǎng,fēng bō wú shí xiū。
蹇修古不存,乌鹊相为谋。jiǎn xiū gǔ bù cún,wū què xiāng wèi móu。
理拙心莫同,谁令结绸缪。lǐ zhuō xīn mò tóng,shuí lìng jié chóu móu。
蛾眉坐自老,纨扇空悲秋。é méi zuò zì lǎo,wán shàn kōng bēi qiū。

同献臣七月七日夜咏牛女

刘敞

荧煌昭回章,婉娈灵匹燕。yíng huáng zhāo huí zhāng,wǎn luán líng pǐ yàn。
薄雾垂絪衣,明星缀华瑱。báo wù chuí yīn yī,míng xīng zhuì huá zhèn。
洁身奉君子,所幸常顾眷。jié shēn fèng jūn zi,suǒ xìng cháng gù juàn。
风浪既多艰,岁时剧飞箭。fēng làng jì duō jiān,suì shí jù fēi jiàn。
会赊别堪疑,那能鬒不变。huì shē bié kān yí,nà néng zhěn bù biàn。
愿构虹蜺梁,与君常相见。yuàn gòu hóng ní liáng,yǔ jūn cháng xiāng jiàn。

观水

刘敞

楚山积阴霖,百谷盛号怒。chǔ shān jī yīn lín,bǎi gǔ shèng hào nù。
虎豹亡其曹,蛟龙失所据。hǔ bào wáng qí cáo,jiāo lóng shī suǒ jù。
势排苍崖列,力与巨石注。shì pái cāng yá liè,lì yǔ jù shí zhù。
顷刻浮青天,微茫浸高树。qǐng kè fú qīng tiān,wēi máng jìn gāo shù。
兹城依平原,自古北悬瓠。zī chéng yī píng yuán,zì gǔ běi xuán hù。
垫溢安敢辞,漂浮实所惧。diàn yì ān gǎn cí,piāo fú shí suǒ jù。
禹功不可及,河伯欲谁恶。yǔ gōng bù kě jí,hé bó yù shuí è。
宁以蛙龟欢,姑为下民蠹。níng yǐ wā guī huān,gū wèi xià mín dù。
筑防力不足,疏泻志犹慕。zhù fáng lì bù zú,shū xiè zhì yóu mù。
安得鞭冯蠵,从兹万里骛。ān dé biān féng xī,cóng zī wàn lǐ wù。

喜雨

刘敞

海上雨初至,中庭树交翻。hǎi shàng yǔ chū zhì,zhōng tíng shù jiāo fān。
幽人整冠带,喜见雷电存。yōu rén zhěng guān dài,xǐ jiàn léi diàn cún。
积润泻河汉,馀滋被邱原。jī rùn xiè hé hàn,yú zī bèi qiū yuán。
鱼龙倘可活,蛙黾谁嫌喧。yú lóng tǎng kě huó,wā mǐn shuí xián xuān。
稍稍秋欲变,微凉入前轩。shāo shāo qiū yù biàn,wēi liáng rù qián xuān。
古人致亹亹,吾亦开吾樽。gǔ rén zhì wěi wěi,wú yì kāi wú zūn。
御叔小丈夫,颇知笑臧孙。yù shū xiǎo zhàng fū,pǒ zhī xiào zāng sūn。
贤愚定谁是,兴尽忽忘言。xián yú dìng shuí shì,xīng jǐn hū wàng yán。