古诗词

观林洪范禹贡山川图

刘敞

若昔文命熙帝虞,大龟浮洛出元谟。ruò xī wén mìng xī dì yú,dà guī fú luò chū yuán mó。
翍山泻泽魑魅走,四海砥定由天扶。pī shān xiè zé chī mèi zǒu,sì hǎi dǐ dìng yóu tiān fú。
周摧嬴仆乱疆理,壁中但得司空书。zhōu cuī yíng pū luàn jiāng lǐ,bì zhōng dàn dé sī kōng shū。
先生始病学者惑,为画盈尺山川图。xiān shēng shǐ bìng xué zhě huò,wèi huà yíng chǐ shān chuān tú。
职方舆地在眼下,地势天文高下殊。zhí fāng yú dì zài yǎn xià,dì shì tiān wén gāo xià shū。
始惊六合可舒卷,吾道指掌何难乎。shǐ jīng liù hé kě shū juǎn,wú dào zhǐ zhǎng hé nán hū。
先生当时持此艺,欲以稽古开天意。xiān shēng dāng shí chí cǐ yì,yù yǐ jī gǔ kāi tiān yì。
命乖时背竟何为,于今传者为张宜。mìng guāi shí bèi jìng hé wèi,yú jīn chuán zhě wèi zhāng yí。
宜生五十头已白,连蹇不为州郡辟。yí shēng wǔ shí tóu yǐ bái,lián jiǎn bù wèi zhōu jùn pì。
朝廷何时举行河,合笑平当未精赜。cháo tíng hé shí jǔ xíng hé,hé xiào píng dāng wèi jīng zé。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

立夏祠太乙宫

刘敞

绛阙迎年侯执期,羽衣通夕侍严祠。jiàng quē yíng nián hóu zhí qī,yǔ yī tōng xī shì yán cí。
神光映月开璇室,香雾含风拂桂旗。shén guāng yìng yuè kāi xuán shì,xiāng wù hán fēng fú guì qí。
路绕城南天最近,地非人境日偏迟。lù rào chéng nán tiān zuì jìn,dì fēi rén jìng rì piān chí。
还闻增授无穷筴,驰奏中宸对受釐。hái wén zēng shòu wú qióng cè,chí zòu zhōng chén duì shòu lí。

自陕到阙感而成咏

刘敞

葱葱气象瞻峣阙,肃肃行装造近畿。cōng cōng qì xiàng zhān yáo quē,sù sù xíng zhuāng zào jìn jī。
钧奏昔年曾梦到,玉关今日是生归。jūn zòu xī nián céng mèng dào,yù guān jīn rì shì shēng guī。
茂林病久迷朝序,宣室人疏慑帝晖。mào lín bìng jiǔ mí cháo xù,xuān shì rén shū shè dì huī。
簪履未忘恩再造,不然何路谒彤闱。zān lǚ wèi wàng ēn zài zào,bù rán hé lù yè tóng wéi。

送人赴阙

刘敞

五月齐侯报政时,衮章英节照西畿。wǔ yuè qí hóu bào zhèng shí,gǔn zhāng yīng jié zhào xī jī。
昔看高雁冥冥去,今喜长魂婉婉归。xī kàn gāo yàn míng míng qù,jīn xǐ zhǎng hún wǎn wǎn guī。
诏使相望拥冠盖,都人倾倒迟光晖。zhào shǐ xiāng wàng yōng guān gài,dōu rén qīng dào chí guāng huī。
师臣固有三公拜,岂独优游奉讲闱。shī chén gù yǒu sān gōng bài,qǐ dú yōu yóu fèng jiǎng wéi。

留别永叔

刘敞

回车欲度幕南庭,此地那知眼界清。huí chē yù dù mù nán tíng,cǐ dì nà zhī yǎn jiè qīng。
老觉鬓毛俱种种,醉看风物尽冥冥。lǎo jué bìn máo jù zhǒng zhǒng,zuì kàn fēng wù jǐn míng míng。
平时恸哭休论事,远别悲歌更忍听。píng shí tòng kū xiū lùn shì,yuǎn bié bēi gē gèng rěn tīng。
且共春风同入塞,忆君时计短长亭。qiě gòng chūn fēng tóng rù sāi,yì jūn shí jì duǎn zhǎng tíng。

澄心堂读许浑以下诸诗

刘敞

许浑诗后三百年,长啸空堂览旧篇。xǔ hún shī hòu sān bǎi nián,zhǎng xiào kōng táng lǎn jiù piān。
落日孤城曾不改,曲池高榭复依然。luò rì gū chéng céng bù gǎi,qū chí gāo xiè fù yī rán。
尘埃暂憩道路客,文雅相追今昔贤。chén āi zàn qì dào lù kè,wén yǎ xiāng zhuī jīn xī xián。
鱼跃鸢飞殊有意,卜居仍欲近湖边。yú yuè yuān fēi shū yǒu yì,bo jū réng yù jìn hú biān。

寄密令杨彦文

刘敞

倾盖相亲成白头,离怀终日敌三秋。qīng gài xiāng qīn chéng bái tóu,lí huái zhōng rì dí sān qiū。
可怜鸡黍虚朋好,应用弦歌乱旅愁。kě lián jī shǔ xū péng hǎo,yīng yòng xián gē luàn lǚ chóu。
太史成书自留滞,石城通信已沈浮。tài shǐ chéng shū zì liú zhì,shí chéng tōng xìn yǐ shěn fú。
王孙可恨山中久,旧令曾为褒德侯。wáng sūn kě hèn shān zhōng jiǔ,jiù lìng céng wèi bāo dé hóu。

答杨令彦文

刘敞

从吏相望千里馀,蓬蒿无以避空虚。cóng lì xiāng wàng qiān lǐ yú,péng hāo wú yǐ bì kōng xū。
岂惟论议沈时俗,更觉精神耗簿书。qǐ wéi lùn yì shěn shí sú,gèng jué jīng shén hào bù shū。
惭愧故人存雅素,殷勤佳句慰离居。cán kuì gù rén cún yǎ sù,yīn qín jiā jù wèi lí jū。
周南会是弦歌地,莫忘寻盟一起予。zhōu nán huì shì xián gē dì,mò wàng xún méng yī qǐ yǔ。

寄致政张大卿

刘敞

昭回云汉丽清秋,曾看星槎历斗牛。zhāo huí yún hàn lì qīng qiū,céng kàn xīng chá lì dòu niú。
归去还为竹林会,相望宁减赤松游。guī qù hái wèi zhú lín huì,xiāng wàng níng jiǎn chì sōng yóu。
达人轩冕都如梦,尘世功名不自谋。dá rén xuān miǎn dōu rú mèng,chén shì gōng míng bù zì móu。
闻道东山多逸赏,从君欲具五湖舟。wén dào dōng shān duō yì shǎng,cóng jūn yù jù wǔ hú zhōu。

送伯镇守湖州

刘敞

冯公白首敞长裾,莱子斑衣乐有馀。féng gōng bái shǒu chǎng zhǎng jū,lái zi bān yī lè yǒu yú。
金马门前歌避世,水精宫里奉安舆。jīn mǎ mén qián gē bì shì,shuǐ jīng gōng lǐ fèng ān yú。
万重岩岫高藏日,百丈溪前俯见鱼。wàn zhòng yán xiù gāo cáng rì,bǎi zhàng xī qián fǔ jiàn yú。
去去春风称行乐,京尘回首忆离居。qù qù chūn fēng chēng xíng lè,jīng chén huí shǒu yì lí jū。

次韵四叔父出守新定寄欧阳一首

刘敞

勾吴半在海山中,闻道驱车更向东。gōu wú bàn zài hǎi shān zhōng,wén dào qū chē gèng xiàng dōng。
旧治空传汉都尉,遗民无复楚诸熊。jiù zhì kōng chuán hàn dōu wèi,yí mín wú fù chǔ zhū xióng。
文章老去轻时辈,势利恬来付觉雄。wén zhāng lǎo qù qīng shí bèi,shì lì tián lái fù jué xióng。
卧理便应长闭阁,一方还见古人风。wò lǐ biàn yīng zhǎng bì gé,yī fāng hái jiàn gǔ rén fēng。

园人献蒲萄

刘敞

婉婉柔条万虺蟠,累累佳实紫金寒。wǎn wǎn róu tiáo wàn huī pán,lèi lèi jiā shí zǐ jīn hán。
甘泉渗液秋香重,瑞露凝膏晓色乾。gān quán shèn yè qiū xiāng zhòng,ruì lù níng gāo xiǎo sè qián。
鲛室珠盘惊不定,蓬莱金体恨微酸。jiāo shì zhū pán jīng bù dìng,péng lái jīn tǐ hèn wēi suān。
贵人宁借凉州牧,暂负衡门报一餐。guì rén níng jiè liáng zhōu mù,zàn fù héng mén bào yī cān。

送刘先辈恕

刘敞

关东少年西入都,诸老先生惊不如。guān dōng shǎo nián xī rù dōu,zhū lǎo xiān shēng jīng bù rú。
射策遂为天下选,限年郤就里中居。shè cè suì wèi tiān xià xuǎn,xiàn nián xì jiù lǐ zhōng jū。
豫章固起秋毫末,千里方从跬步初。yù zhāng gù qǐ qiū háo mò,qiān lǐ fāng cóng kuǐ bù chū。
会见高明成伟器,不忧绛灌毁新书。huì jiàn gāo míng chéng wěi qì,bù yōu jiàng guàn huǐ xīn shū。

闻范参政巡西边

刘敞

汉与匈奴如弟兄,犹传敌骑向边城。hàn yǔ xiōng nú rú dì xiōng,yóu chuán dí qí xiàng biān chéng。
数烦卿士亲持节,始恨儒生妄请缨。shù fán qīng shì qīn chí jié,shǐ hèn rú shēng wàng qǐng yīng。
形势倒悬方舛逆,计谋无益是纵横。xíng shì dào xuán fāng chuǎn nì,jì móu wú yì shì zòng héng。
古来贤哲多屠钓,公试咨询策太平。gǔ lái xián zhé duō tú diào,gōng shì zī xún cè tài píng。

次韵和王刑部秋日寄元兄尚书

刘敞

脊令原隰晓霜清,季子嗟行不自宁。jí lìng yuán xí xiǎo shuāng qīng,jì zi jiē xíng bù zì níng。
归梦时环北斗极,相辉犹隔太微星。guī mèng shí huán běi dòu jí,xiāng huī yóu gé tài wēi xīng。
源流淮水占何远,羽翼西山药最灵。yuán liú huái shuǐ zhàn hé yuǎn,yǔ yì xī shān yào zuì líng。
接武禁严多故事,共看兰玉出阶庭。jiē wǔ jìn yán duō gù shì,gòng kàn lán yù chū jiē tíng。

至日早起

刘敞

至日应添一线长,汉仪忆奉万年觞。zhì rì yīng tiān yī xiàn zhǎng,hàn yí yì fèng wàn nián shāng。
鸣珂列炬随丞相,长剑高冠满未央。míng kē liè jù suí chéng xiāng,zhǎng jiàn gāo guān mǎn wèi yāng。
法从此时瞻玉座,侍臣独许近清光。fǎ cóng cǐ shí zhān yù zuò,shì chén dú xǔ jìn qīng guāng。
輶轩今出荒山外,厌见尘沙万里黄。yóu xuān jīn chū huāng shān wài,yàn jiàn chén shā wàn lǐ huáng。