古诗词

观林洪范禹贡山川图

刘敞

若昔文命熙帝虞,大龟浮洛出元谟。ruò xī wén mìng xī dì yú,dà guī fú luò chū yuán mó。
翍山泻泽魑魅走,四海砥定由天扶。pī shān xiè zé chī mèi zǒu,sì hǎi dǐ dìng yóu tiān fú。
周摧嬴仆乱疆理,壁中但得司空书。zhōu cuī yíng pū luàn jiāng lǐ,bì zhōng dàn dé sī kōng shū。
先生始病学者惑,为画盈尺山川图。xiān shēng shǐ bìng xué zhě huò,wèi huà yíng chǐ shān chuān tú。
职方舆地在眼下,地势天文高下殊。zhí fāng yú dì zài yǎn xià,dì shì tiān wén gāo xià shū。
始惊六合可舒卷,吾道指掌何难乎。shǐ jīng liù hé kě shū juǎn,wú dào zhǐ zhǎng hé nán hū。
先生当时持此艺,欲以稽古开天意。xiān shēng dāng shí chí cǐ yì,yù yǐ jī gǔ kāi tiān yì。
命乖时背竟何为,于今传者为张宜。mìng guāi shí bèi jìng hé wèi,yú jīn chuán zhě wèi zhāng yí。
宜生五十头已白,连蹇不为州郡辟。yí shēng wǔ shí tóu yǐ bái,lián jiǎn bù wèi zhōu jùn pì。
朝廷何时举行河,合笑平当未精赜。cháo tíng hé shí jǔ xíng hé,hé xiào píng dāng wèi jīng zé。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

贺王纯臣

刘敞

昔者岩穴客,多随辟书起。xī zhě yán xué kè,duō suí pì shū qǐ。
荣名耀山泽,高阁下闾里。róng míng yào shān zé,gāo gé xià lǘ lǐ。
此道不复振,此时竟已矣。cǐ dào bù fù zhèn,cǐ shí jìng yǐ yǐ。
不图廷中贤,有意及之子。bù tú tíng zhōng xián,yǒu yì jí zhī zi。
十年困乡书,三黜竟不仕。shí nián kùn xiāng shū,sān chù jìng bù shì。
一朝遘知音,籍籍到天耳。yī cháo gòu zhī yīn,jí jí dào tiān ěr。
穷通谅有数,自古多若此。qióng tōng liàng yǒu shù,zì gǔ duō ruò cǐ。
年华犹未晚,富良方自治。nián huá yóu wèi wǎn,fù liáng fāng zì zhì。
伐木情所深,弹冠坐增喜。fá mù qíng suǒ shēn,dàn guān zuò zēng xǐ。
请歌反招隐,以激南州士。qǐng gē fǎn zhāo yǐn,yǐ jī nán zhōu shì。

咏庭桧赠深甫

刘敞

自吾卧家巷,幽独谢邻里。zì wú wò jiā xiàng,yōu dú xiè lín lǐ。
顾怜庭中桧,常以比君子。gù lián tíng zhōng guì,cháng yǐ bǐ jūn zi。
春秋色不变,朝夕影双峙。chūn qiū sè bù biàn,cháo xī yǐng shuāng zhì。
谁言冰霰繁,稍乱蒹葭毁。shuí yán bīng xiàn fán,shāo luàn jiān jiā huǐ。
始知岁寒甚,惨惨不自喜。shǐ zhī suì hán shén,cǎn cǎn bù zì xǐ。
怅然对之叹,尔复那至此。chàng rán duì zhī tàn,ěr fù nà zhì cǐ。
陈蔡称愠见,由也德可鄙。chén cài chēng yùn jiàn,yóu yě dé kě bǐ。
天损吾能违,放歌有焱氏。tiān sǔn wú néng wéi,fàng gē yǒu yàn shì。

桧花

刘敞

百花乘春辉,红白相妩媚。bǎi huā chéng chūn huī,hóng bái xiāng wǔ mèi。
暂开已半落,过眼如梦寐。zàn kāi yǐ bàn luò,guò yǎn rú mèng mèi。
繁奢能几时,寂寞都扫地。fán shē néng jǐ shí,jì mò dōu sǎo dì。
儿童惜徘徊,妇女瞻歔欷。ér tóng xī pái huái,fù nǚ zhān xū xī。
中庭两桧树,百尺浮云际。zhōng tíng liǎng guì shù,bǎi chǐ fú yún jì。
芳意不玩俗,秀色亦自喜。fāng yì bù wán sú,xiù sè yì zì xǐ。
绿烟凝参差,金粟点细碎。lǜ yān níng cān chà,jīn sù diǎn xì suì。
霏霏堕疏香,袅袅隔清吹。fēi fēi duò shū xiāng,niǎo niǎo gé qīng chuī。
足明后凋节,不与众草类。zú míng hòu diāo jié,bù yǔ zhòng cǎo lèi。
忽思折瑶花,自放天宇外。hū sī zhé yáo huā,zì fàng tiān yǔ wài。

初秋病中作五言呈君锡待制介夫学士

刘敞

蹇浅闇闻道,螴蜳自焚和。jiǎn qiǎn àn wén dào,chén dūn zì fén hé。
负兹岁阴改,闭阁秋风过。fù zī suì yīn gǎi,bì gé qiū fēng guò。
浓露变园草,号蝉翳庭柯。nóng lù biàn yuán cǎo,hào chán yì tíng kē。
览时怅颓暮,顾影惊婆娑。lǎn shí chàng tuí mù,gù yǐng jīng pó suō。
平生江湖尚,薄游不愿多。píng shēng jiāng hú shàng,báo yóu bù yuàn duō。
奚为役外物,况乃淹旧疴。xī wèi yì wài wù,kuàng nǎi yān jiù kē。
徂西识艽野,采菽聆悲歌。cú xī shí jiāo yě,cǎi shū líng bēi gē。
今昔容不同,情感殆靡他。jīn xī róng bù tóng,qíng gǎn dài mí tā。
劳生共逆旅,驰景均腾波。láo shēng gòng nì lǚ,chí jǐng jūn téng bō。
行矣自免归,息阴安薜萝。xíng yǐ zì miǎn guī,xī yīn ān bì luó。

早行

刘敞

虚舟却烦暑,初旦更清和。xū zhōu què fán shǔ,chū dàn gèng qīng hé。
尘襟暂轩豁,幽兴亦滋多。chén jīn zàn xuān huō,yōu xīng yì zī duō。
黄鸟啭深树,良鱼跃层波。huáng niǎo zhuàn shēn shù,liáng yú yuè céng bō。
岸花间红紫,村叟杂笑歌。àn huā jiān hóng zǐ,cūn sǒu zá xiào gē。
稍忘溯洄力,未悟岁时过。shāo wàng sù huí lì,wèi wù suì shí guò。
侧肩市朝客,偃蹇奈予何。cè jiān shì cháo kè,yǎn jiǎn nài yǔ hé。

晴日后园

刘敞

群鸟飞朝日,鸣鹤响晴空。qún niǎo fēi cháo rì,míng hè xiǎng qíng kōng。
宿雪乍消释,滞阴反冲融。sù xuě zhà xiāo shì,zhì yīn fǎn chōng róng。
幽居亦可爱,老圃愿与同。yōu jū yì kě ài,lǎo pǔ yuàn yǔ tóng。
负暄空林下,游目故城东。fù xuān kōng lín xià,yóu mù gù chéng dōng。
世事见流水,岁华指飞蓬。shì shì jiàn liú shuǐ,suì huá zhǐ fēi péng。
酣歌用自适,贫贱何必终。hān gē yòng zì shì,pín jiàn hé bì zhōng。

新作石林亭

刘敞

朝廷入忘返,山林往不还。cháo tíng rù wàng fǎn,shān lín wǎng bù hái。
念无高世姿,聊处可否间。niàn wú gāo shì zī,liáo chù kě fǒu jiān。
筑基仿崔巍,鞭石轻险艰。zhù jī fǎng cuī wēi,biān shí qīng xiǎn jiān。
群玉相磊落,万峰正孱颜。qún yù xiāng lěi luò,wàn fēng zhèng càn yán。
种树亦苍苍,激流复潺潺。zhǒng shù yì cāng cāng,jī liú fù chán chán。
湡浯歘在眼,昆阆若可攀。yú wú chuā zài yǎn,kūn láng ruò kě pān。
自我婴世网,迩来须毛斑。zì wǒ yīng shì wǎng,ěr lái xū máo bān。
丘壑成弱丧,簿书常自环。qiū hè chéng ruò sàng,bù shū cháng zì huán。
及尔灭闻见,旷如远尘寰。jí ěr miè wén jiàn,kuàng rú yuǎn chén huán。
岂敢同避世,庶几善闭关。qǐ gǎn tóng bì shì,shù jǐ shàn bì guān。
子牟困怀魏,谢傅悲徂山。zi móu kùn huái wèi,xiè fù bēi cú shān。
兹焉可遗老,讵厌终岁闲。zī yān kě yí lǎo,jù yàn zhōng suì xián。

樊口

刘敞

回舟武昌郭,暂往樊水上。huí zhōu wǔ chāng guō,zàn wǎng fán shuǐ shàng。
樊水何清冷,樊山亦孤壮。fán shuǐ hé qīng lěng,fán shān yì gū zhuàng。
寿藤验百岁,乔木过十丈。shòu téng yàn bǎi suì,qiáo mù guò shí zhàng。
绝俗殊崎岖,攀缘幸可傍。jué sú shū qí qū,pān yuán xìng kě bàng。
林端见渔舍,户牖相背向。lín duān jiàn yú shě,hù yǒu xiāng bèi xiàng。
鸡犬鸣云中,神仙岂殊状。jī quǎn míng yún zhōng,shén xiān qǐ shū zhuàng。
昔闻元次山,于焉寄荒浪。xī wén yuán cì shān,yú yān jì huāng làng。
邻里俱已非,陵谷平得丧。lín lǐ jù yǐ fēi,líng gǔ píng dé sàng。
茅茨固微物,芜灭不可访。máo cí gù wēi wù,wú miè bù kě fǎng。
向乏数卷书,终随众人葬。xiàng fá shù juǎn shū,zhōng suí zhòng rén zàng。
清时易直道,末俗摈高尚。qīng shí yì zhí dào,mò sú bìn gāo shàng。
陈迹成渺茫,孤吟屡惆怅。chén jì chéng miǎo máng,gū yín lǚ chóu chàng。

宿州道中逢圣俞入京

刘敞

翩翩河中船,一西复一东。piān piān hé zhōng chuán,yī xī fù yī dōng。
相逢且不留,相别何时逢。xiāng féng qiě bù liú,xiāng bié hé shí féng。
黄鹄安稻粱,有时顾池笼。huáng gǔ ān dào liáng,yǒu shí gù chí lóng。
一为沧浪去,不复思樊中。yī wèi cāng làng qù,bù fù sī fán zhōng。
哀君苍发白,扰扰悲途穷。āi jūn cāng fā bái,rǎo rǎo bēi tú qióng。
努力千万乘,寄声谢醉翁。nǔ lì qiān wàn chéng,jì shēng xiè zuì wēng。

谢学士赴阙还京师

刘敞

公提史臣笔,记注天子侧。gōng tí shǐ chén bǐ,jì zhù tiān zi cè。
日成唐虞风,噩噩在典策。rì chéng táng yú fēng,è è zài diǎn cè。
家声继纯粹,论著多切直。jiā shēng jì chún cuì,lùn zhù duō qiè zhí。
周南未成书,流涕尝感激。zhōu nán wèi chéng shū,liú tì cháng gǎn jī。
忽从东溟飞,上拱宸斗极。hū cóng dōng míng fēi,shàng gǒng chén dòu jí。
清淮净无波,归马闲且奕。qīng huái jìng wú bō,guī mǎ xián qiě yì。
帝宫青冥间,白日升晓色。dì gōng qīng míng jiān,bái rì shēng xiǎo sè。
儒人相庆语,文道宜久职。rú rén xiāng qìng yǔ,wén dào yí jiǔ zhí。
公归演纶诰,制度期能觌。gōng guī yǎn lún gào,zhì dù qī néng dí。

和甫自京师至

刘敞

过事与日多,欢忧两如梦。guò shì yǔ rì duō,huān yōu liǎng rú mèng。
安知盈樽酒,此国今宵共。ān zhī yíng zūn jiǔ,cǐ guó jīn xiāo gòng。
寸心不如昔,感遇每易动。cùn xīn bù rú xī,gǎn yù měi yì dòng。
孤笑破群愁,强颜不为用。gū xiào pò qún chóu,qiáng yán bù wèi yòng。
天河转屋角,缺月照梁栋。tiān hé zhuǎn wū jiǎo,quē yuè zhào liáng dòng。
烬落屡缤纷,良时亦倥偬。jìn luò lǚ bīn fēn,liáng shí yì kōng zǒng。
骊驹晨在门,十里起相送。lí jū chén zài mén,shí lǐ qǐ xiāng sòng。
暂醉醒不迟,旧愁来更重。zàn zuì xǐng bù chí,jiù chóu lái gèng zhòng。

得邻几书

刘敞

君乘使者车,我为列郡守。jūn chéng shǐ zhě chē,wǒ wèi liè jùn shǒu。
地理秦与越,天文井兼斗。dì lǐ qín yǔ yuè,tiān wén jǐng jiān dòu。
梦寐且不通,言笑安得同。mèng mèi qiě bù tōng,yán xiào ān dé tóng。
忽传咫尺书,远愧西南风。hū chuán zhǐ chǐ shū,yuǎn kuì xī nán fēng。
衰老容貌迁,忧患志气落。shuāi lǎo róng mào qiān,yōu huàn zhì qì luò。
闻君白纷如,我亦不如昨。wén jūn bái fēn rú,wǒ yì bù rú zuó。
舍书计离别,忽忽三四年。shě shū jì lí bié,hū hū sān sì nián。
一日成九秋,此语犹信然。yī rì chéng jiǔ qiū,cǐ yǔ yóu xìn rán。
天地大逆旅,外物不可必。tiān dì dà nì lǚ,wài wù bù kě bì。
出处多舛驰,相逢定何日。chū chù duō chuǎn chí,xiāng féng dìng hé rì。
尚禽晚且游,沮溺长耦耕。shàng qín wǎn qiě yóu,jǔ nì zhǎng ǒu gēng。
此意虽未合,且当勤寄声。cǐ yì suī wèi hé,qiě dāng qín jì shēng。

答李谷同年书

刘敞

归客江南来,迢迢数千里。guī kè jiāng nán lái,tiáo tiáo shù qiān lǐ。
故人遗我书,细字三四纸。gù rén yí wǒ shū,xì zì sān sì zhǐ。
上言平生怀,伐木义所倚。shàng yán píng shēng huái,fá mù yì suǒ yǐ。
下道相知心,结绶方独喜。xià dào xiāng zhī xīn,jié shòu fāng dú xǐ。
宁知淮阳翁,弃外甘卧理。níng zhī huái yáng wēng,qì wài gān wò lǐ。
不预朝廷议,何由发吾子。bù yù cháo tíng yì,hé yóu fā wú zi。

杨彦文过

刘敞

病起时节改,绕池飞脊令。bìng qǐ shí jié gǎi,rào chí fēi jí lìng。
宾交绝来往,门户常昼扃。bīn jiāo jué lái wǎng,mén hù cháng zhòu jiōng。
朔风捭阊阖,冻雨翻沧溟。shuò fēng bǎi chāng hé,dòng yǔ fān cāng míng。
泥涂垫后土,气象昏圆灵。ní tú diàn hòu tǔ,qì xiàng hūn yuán líng。
局促久增欷,据梧目思瞑。jú cù jiǔ zēng xī,jù wú mù sī míng。
窅然顾环堵,嗒若忘我形。yǎo rán gù huán dǔ,dā ruò wàng wǒ xíng。
夫子亦何事,羁旅复伶仃。fū zi yì hé shì,jī lǚ fù líng dīng。
孔怀在接淅,过我不遑宁。kǒng huái zài jiē xī,guò wǒ bù huáng níng。
岁晏绝晤语,谁当慰长醒。suì yàn jué wù yǔ,shuí dāng wèi zhǎng xǐng。

晚过深甫

刘敞

忽忽衡门下,几希田舍翁。hū hū héng mén xià,jǐ xī tián shě wēng。
有时寄一笑,目送南飞鸿。yǒu shí jì yī xiào,mù sòng nán fēi hóng。
今旦天正佳,草树摇春容。jīn dàn tiān zhèng jiā,cǎo shù yáo chūn róng。
忽惊枝上花,飘落随西风。hū jīng zhī shàng huā,piāo luò suí xī fēng。
偶然幽兴展,思乐古人同。ǒu rán yōu xīng zhǎn,sī lè gǔ rén tóng。
尘埃比殊深,杖屡亦可通。chén āi bǐ shū shēn,zhàng lǚ yì kě tōng。
谁谓车马多,澹如初不逢。shuí wèi chē mǎ duō,dàn rú chū bù féng。