古诗词

续杨十七挽苏子美诗

刘敞

吾闻苏侯不及识,内嘉孤雄世难得。wú wén sū hóu bù jí shí,nèi jiā gū xióng shì nán dé。
文如翻波气龙虎,风云晦明在顷刻。wén rú fān bō qì lóng hǔ,fēng yún huì míng zài qǐng kè。
中间流落似天意,今虽暂困当永适。zhōng jiān liú luò shì tiān yì,jīn suī zàn kùn dāng yǒng shì。
忽传长逝既巳矣,知与不知同叹息。hū chuán zhǎng shì jì sì yǐ,zhī yǔ bù zhī tóng tàn xī。
曩者避地金马门,献书著论惊上国。nǎng zhě bì dì jīn mǎ mén,xiàn shū zhù lùn jīng shàng guó。
材豪志剧少所有,倏忽变化不可测。cái háo zhì jù shǎo suǒ yǒu,shū hū biàn huà bù kě cè。
结交必皆天下士,朝廷见人退自斥。jié jiāo bì jiē tiān xià shì,cháo tíng jiàn rén tuì zì chì。
指挥功名力可取,城郭披露曾不惜。zhǐ huī gōng míng lì kě qǔ,chéng guō pī lù céng bù xī。
庙堂诸公交口荐,天子亦称万人敌。miào táng zhū gōng jiāo kǒu jiàn,tiān zi yì chēng wàn rén dí。
中道龃龉空归来,扁州东浮问损益。zhōng dào jǔ yǔ kōng guī lái,biǎn zhōu dōng fú wèn sǔn yì。
登临姑苏睨沧海,愤叹始觉区中窄。dēng lín gū sū nì cāng hǎi,fèn tàn shǐ jué qū zhōng zhǎi。
徉狂烂醉遗日月,欲乘长风挂危席。yáng kuáng làn zuì yí rì yuè,yù chéng zhǎng fēng guà wēi xí。
安期洪厓殊仿佛,蓬莱方壶定可陟。ān qī hóng yá shū fǎng fú,péng lái fāng hú dìng kě zhì。
浩歌秀句凌斗牛,至今紫气犹融奕。hào gē xiù jù líng dòu niú,zhì jīn zǐ qì yóu róng yì。
若人不应逐物化,吴中好事先巳惑。ruò rén bù yīng zhú wù huà,wú zhōng hǎo shì xiān sì huò。
迩来安知非形解,世上蜉蝣限畛域。ěr lái ān zhī fēi xíng jiě,shì shàng fú yóu xiàn zhěn yù。
遗编逸稿尚多有,但恐灵物随变匿。yí biān yì gǎo shàng duō yǒu,dàn kǒng líng wù suí biàn nì。
君当收拾藏永久,毋以交情死生易。jūn dāng shōu shí cáng yǒng jiǔ,wú yǐ jiāo qíng sǐ shēng yì。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

挽仁宗皇帝歌四首

刘敞

汉恩隆四世,商历盛三宗。hàn ēn lóng sì shì,shāng lì shèng sān zōng。
与子孙能继,宁民户可封。yǔ zi sūn néng jì,níng mín hù kě fēng。
云归疑厌代,鼎就莫攀龙。yún guī yí yàn dài,dǐng jiù mò pān lóng。
庙乐兼韶武,应传盛德容。miào lè jiān sháo wǔ,yīng chuán shèng dé róng。

挽仁宗皇帝歌四首

刘敞

措刑文武后,四十有馀年。cuò xíng wén wǔ hòu,sì shí yǒu yú nián。
几与华胥比,宁知帝力然。jǐ yǔ huá xū bǐ,níng zhī dì lì rán。
占龄无协梦,弃躧趣登山。zhàn líng wú xié mèng,qì xǐ qù dēng shān。
后世称稽古,应参尧舜篇。hòu shì chēng jī gǔ,yīng cān yáo shùn piān。

挽仁宗皇帝歌四首

刘敞

不阵威逾远,无为俗自柔。bù zhèn wēi yú yuǎn,wú wèi sú zì róu。
诗书通月窟,箫勺靖炎陬。shī shū tōng yuè kū,xiāo sháo jìng yán zōu。
毕陌宫车晚,苍梧草露秋。bì mò gōng chē wǎn,cāng wú cǎo lù qiū。
定知千岁后,民尚是轩丘。dìng zhī qiān suì hòu,mín shàng shì xuān qiū。

挽仁宗皇帝歌四首

刘敞

讴歌归命启,遏密罄宗尧。ōu gē guī mìng qǐ,è mì qìng zōng yáo。
陵寝略依汉,衣冠深葬桥。líng qǐn lüè yī hàn,yī guān shēn zàng qiáo。
空看同轨至,非复总章朝。kōng kàn tóng guǐ zhì,fēi fù zǒng zhāng cháo。
西望新宫柏,悲风亦后凋。xī wàng xīn gōng bǎi,bēi fēng yì hòu diāo。

太一斋居

刘敞

适野性所喜,采真今更谙。shì yě xìng suǒ xǐ,cǎi zhēn jīn gèng ān。
地偏尘土少,人远井泉甘。dì piān chén tǔ shǎo,rén yuǎn jǐng quán gān。
长日眠高枕,微风酒半酣。zhǎng rì mián gāo zhěn,wēi fēng jiǔ bàn hān。
从来天尺五,信有此城南。cóng lái tiān chǐ wǔ,xìn yǒu cǐ chéng nán。

城南晚归

刘敞

高秋变摇落,远水露澄明。gāo qiū biàn yáo luò,yuǎn shuǐ lù chéng míng。
飞鸟江中堕,孤帆木末征。fēi niǎo jiāng zhōng duò,gū fān mù mò zhēng。
逆风吹帽侧,疏雨逐云行。nì fēng chuī mào cè,shū yǔ zhú yún xíng。
兴尽聊当反,涂穷眼自惊。xīng jǐn liáo dāng fǎn,tú qióng yǎn zì jīng。

独酌忆和甫

刘敞

开窗一杯酒,独酌静无言。kāi chuāng yī bēi jiǔ,dú zhuó jìng wú yán。
明蟾不可驻,流水自东奔。míng chán bù kě zhù,liú shuǐ zì dōng bēn。
野犬迎虚吠,舟人争渡喧。yě quǎn yíng xū fèi,zhōu rén zhēng dù xuān。
怅然此时意,不醉已消魂。chàng rán cǐ shí yì,bù zuì yǐ xiāo hún。

履冰

刘敞

昔闻小旻戒,今践薄冰行。xī wén xiǎo mín jiè,jīn jiàn báo bīng xíng。
涌水怒愁裂,寒蛟蟠畏惊。yǒng shuǐ nù chóu liè,hán jiāo pán wèi jīng。
迟迟但觉远,战战尚思轻。chí chí dàn jué yuǎn,zhàn zhàn shàng sī qīng。
谁断孤疑志,穷源更北征。shuí duàn gū yí zhì,qióng yuán gèng běi zhēng。

烧残树

刘敞

古树荒祠侧,他年雷震馀。gǔ shù huāng cí cè,tā nián léi zhèn yú。
蛟龙从此逝,蝼蚁至今居。jiāo lóng cóng cǐ shì,lóu yǐ zhì jīn jū。
错节摧犀甲,烧痕蠹漆书。cuò jié cuī xī jiǎ,shāo hén dù qī shū。
会看妨要路,终胜断沟渠。huì kàn fáng yào lù,zhōng shèng duàn gōu qú。

双树

刘敞

吾庐双好树,簇簇近浮烟。wú lú shuāng hǎo shù,cù cù jìn fú yān。
急雨仍堪倚,斜阳不废眠。jí yǔ réng kān yǐ,xié yáng bù fèi mián。
山童勤扫叶,稚子莫惊蝉。shān tóng qín sǎo yè,zhì zi mò jīng chán。
俗态轻幽寂,柴门赖素偏。sú tài qīng yōu jì,chái mén lài sù piān。

题巷北桃花

刘敞

深巷山桃树,无人亦自芳。shēn xiàng shān táo shù,wú rén yì zì fāng。
青苔何限地,红萼可怜香。qīng tái hé xiàn dì,hóng è kě lián xiāng。
俗眼轻幽僻,阴天逼艳阳。sú yǎn qīng yōu pì,yīn tiān bī yàn yáng。
殷勤谋一醉,容易送春光。yīn qín móu yī zuì,róng yì sòng chūn guāng。

杜祁公挽词二首

刘敞

天下苍生望,朝端百辟师。tiān xià cāng shēng wàng,cháo duān bǎi pì shī。
辞荣如弃躧,得道去乘箕。cí róng rú qì xǐ,dé dào qù chéng jī。
无复临雍问,空馀罢市悲。wú fù lín yōng wèn,kōng yú bà shì bēi。
会书廊庙语,世世奉萧规。huì shū láng miào yǔ,shì shì fèng xiāo guī。

杜祁公挽词二首

刘敞

第五廉莫比,留侯功不居。dì wǔ lián mò bǐ,liú hóu gōng bù jū。
遗风何峻极,雅尚得冲虚。yí fēng hé jùn jí,yǎ shàng dé chōng xū。
平昔常开阁,深惭晚曳裾。píng xī cháng kāi gé,shēn cán wǎn yè jū。
千金论一字,永慨袖中书。qiān jīn lùn yī zì,yǒng kǎi xiù zhōng shū。

送人之洛

刘敞

逢人问嵩少,千里驾征轩。féng rén wèn sōng shǎo,qiān lǐ jià zhēng xuān。
倦马夜未寝,鸣蝉秋尚烦。juàn mǎ yè wèi qǐn,míng chán qiū shàng fán。
风烟新洛邑,冠盖上东门。fēng yān xīn luò yì,guān gài shàng dōng mén。
合有西宾问,归时许共论。hé yǒu xī bīn wèn,guī shí xǔ gòng lùn。

圣俞坠马伤臂以其好言兵调之

刘敞

知兵心自许,见谓百夫雄。zhī bīng xīn zì xǔ,jiàn wèi bǎi fū xióng。
上马常慷慨,堕车宁困穷。shàng mǎ cháng kāng kǎi,duò chē níng kùn qióng。
诚非代大匠,疑欲作三公。chéng fēi dài dà jiàng,yí yù zuò sān gōng。
匹似陈汤病,犹成绝域功。pǐ shì chén tāng bìng,yóu chéng jué yù gōng。