古诗词

续杨十七挽苏子美诗

刘敞

吾闻苏侯不及识,内嘉孤雄世难得。wú wén sū hóu bù jí shí,nèi jiā gū xióng shì nán dé。
文如翻波气龙虎,风云晦明在顷刻。wén rú fān bō qì lóng hǔ,fēng yún huì míng zài qǐng kè。
中间流落似天意,今虽暂困当永适。zhōng jiān liú luò shì tiān yì,jīn suī zàn kùn dāng yǒng shì。
忽传长逝既巳矣,知与不知同叹息。hū chuán zhǎng shì jì sì yǐ,zhī yǔ bù zhī tóng tàn xī。
曩者避地金马门,献书著论惊上国。nǎng zhě bì dì jīn mǎ mén,xiàn shū zhù lùn jīng shàng guó。
材豪志剧少所有,倏忽变化不可测。cái háo zhì jù shǎo suǒ yǒu,shū hū biàn huà bù kě cè。
结交必皆天下士,朝廷见人退自斥。jié jiāo bì jiē tiān xià shì,cháo tíng jiàn rén tuì zì chì。
指挥功名力可取,城郭披露曾不惜。zhǐ huī gōng míng lì kě qǔ,chéng guō pī lù céng bù xī。
庙堂诸公交口荐,天子亦称万人敌。miào táng zhū gōng jiāo kǒu jiàn,tiān zi yì chēng wàn rén dí。
中道龃龉空归来,扁州东浮问损益。zhōng dào jǔ yǔ kōng guī lái,biǎn zhōu dōng fú wèn sǔn yì。
登临姑苏睨沧海,愤叹始觉区中窄。dēng lín gū sū nì cāng hǎi,fèn tàn shǐ jué qū zhōng zhǎi。
徉狂烂醉遗日月,欲乘长风挂危席。yáng kuáng làn zuì yí rì yuè,yù chéng zhǎng fēng guà wēi xí。
安期洪厓殊仿佛,蓬莱方壶定可陟。ān qī hóng yá shū fǎng fú,péng lái fāng hú dìng kě zhì。
浩歌秀句凌斗牛,至今紫气犹融奕。hào gē xiù jù líng dòu niú,zhì jīn zǐ qì yóu róng yì。
若人不应逐物化,吴中好事先巳惑。ruò rén bù yīng zhú wù huà,wú zhōng hǎo shì xiān sì huò。
迩来安知非形解,世上蜉蝣限畛域。ěr lái ān zhī fēi xíng jiě,shì shàng fú yóu xiàn zhěn yù。
遗编逸稿尚多有,但恐灵物随变匿。yí biān yì gǎo shàng duō yǒu,dàn kǒng líng wù suí biàn nì。
君当收拾藏永久,毋以交情死生易。jūn dāng shōu shí cáng yǒng jiǔ,wú yǐ jiāo qíng sǐ shēng yì。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

寄王阁使

刘敞

忆醉离亭舞翠娥,举觞同听渭城歌。yì zuì lí tíng wǔ cuì é,jǔ shāng tóng tīng wèi chéng gē。
故人却出阳关见,愁问行云奈若何。gù rén què chū yáng guān jiàn,chóu wèn xíng yún nài ruò hé。

兴化

刘敞

蟠桃浪占三千岁,琪树虚传十二城。pán táo làng zhàn sān qiān suì,qí shù xū chuán shí èr chéng。
争似此花常在眼,风吹日炙四时荣。zhēng shì cǐ huā cháng zài yǎn,fēng chuī rì zhì sì shí róng。

古北口

刘敞

束马悬车北度燕,乱山重复水潺湲。shù mǎ xuán chē běi dù yàn,luàn shān zhòng fù shuǐ chán yuán。
本羞管仲令君霸,无用俞儿走马前。běn xiū guǎn zhòng lìng jūn bà,wú yòng yú ér zǒu mǎ qián。

直舍竹下残雪二首

刘敞

阿阁三阶敌井干,宫墙十仞逼云端。ā gé sān jiē dí jǐng gàn,gōng qiáng shí rèn bī yún duān。
故留残雪侵春事,欲伴孤篁老岁寒。gù liú cán xuě qīn chūn shì,yù bàn gū huáng lǎo suì hán。

直舍竹下残雪二首

刘敞

重叠空阶委玉尘,萧疏碧筱束浮筠。zhòng dié kōng jiē wěi yù chén,xiāo shū bì xiǎo shù fú yún。
地寒自称孤高节,不共阳林竞早春。dì hán zì chēng gū gāo jié,bù gòng yáng lín jìng zǎo chūn。

十一月十五日朝拜章武殿雪中口占呈圣民学士

刘敞

原庙衣冠月出游,侍祠义比汉诸侯。yuán miào yī guān yuè chū yóu,shì cí yì bǐ hàn zhū hóu。
应有海神朝绛阙,勿惊飞雪满昆丘。yīng yǒu hǎi shén cháo jiàng quē,wù jīng fēi xuě mǎn kūn qiū。

岁暮雪中寄隐直前年季冬与隐直相会京师凡十馀日

刘敞

长安积雪深三尺,穷巷相看共一樽。zhǎng ān jī xuě shēn sān chǐ,qióng xiàng xiāng kàn gòng yī zūn。
物色岁华还仿佛,异方回首重消魂。wù sè suì huá hái fǎng fú,yì fāng huí shǒu zhòng xiāo hún。

秋夜见月

刘敞

微风送雨江南去,凉月衔云海上来。wēi fēng sòng yǔ jiāng nán qù,liáng yuè xián yún hǎi shàng lái。
暑气顿除秋暗入,忽疑浮汉弄昭回。shǔ qì dùn chú qiū àn rù,hū yí fú hàn nòng zhāo huí。

别彦文

刘敞

兔园风物共追游,直自霜秋到麦秋。tù yuán fēng wù gòng zhuī yóu,zhí zì shuāng qiū dào mài qiū。
何故临岐犹有恨,未曾携手上商丘。hé gù lín qí yóu yǒu hèn,wèi céng xié shǒu shàng shāng qiū。

登新河桥诗

刘敞

朝阳破雾水浮空,极目江湖一望中。cháo yáng pò wù shuǐ fú kōng,jí mù jiāng hú yī wàng zhōng。
三十六陂冰雪解,鱼龙鳞鬣动春风。sān shí liù bēi bīng xuě jiě,yú lóng lín liè dòng chūn fēng。

小园

刘敞

弱柳低花俱有意,浅沙深竹总无尘。ruò liǔ dī huā jù yǒu yì,qiǎn shā shēn zhú zǒng wú chén。
从今不恨交游绝,还倚东风作主人。cóng jīn bù hèn jiāo yóu jué,hái yǐ dōng fēng zuò zhǔ rén。

雪霁行小园

刘敞

力扫墙根通野径,少留林下访初春。lì sǎo qiáng gēn tōng yě jìng,shǎo liú lín xià fǎng chū chūn。
魂翻眼眩看梅杏,几处攀条辄误人。hún fān yǎn xuàn kàn méi xìng,jǐ chù pān tiáo zhé wù rén。

正月二日雪后到小园

刘敞

新年已觉有春光,宿雪无多映夕阳。xīn nián yǐ jué yǒu chūn guāng,sù xuě wú duō yìng xī yáng。
竹箭晴来依旧碧,柳条暖去不胜黄。zhú jiàn qíng lái yī jiù bì,liǔ tiáo nuǎn qù bù shèng huáng。

闻张隐直率范十九佑之游边寄之三首

刘敞

莫怪黄河来积石,又疑弱水隔昆仑。mò guài huáng hé lái jī shí,yòu yí ruò shuǐ gé kūn lún。
若嫌古记难全信,他日君归与细言。ruò xián gǔ jì nán quán xìn,tā rì jūn guī yǔ xì yán。

闻张隐直率范十九佑之游边寄之三首

刘敞

未甘海上乘桴去,犹托隆中竟日眠。wèi gān hǎi shàng chéng fú qù,yóu tuō lóng zhōng jìng rì mián。
努力英雄树功业,鄙夫洗耳太平年。nǔ lì yīng xióng shù gōng yè,bǐ fū xǐ ěr tài píng nián。