古诗词

和府公观刘团练宝刀诗

刘敞

吾宗宝刀清如水,东夷昔时献天子。wú zōng bǎo dāo qīng rú shuǐ,dōng yí xī shí xiàn tiān zi。
孤光昼射沧海寒,杀声夜吼蛟龙起。gū guāng zhòu shè cāng hǎi hán,shā shēng yè hǒu jiāo lóng qǐ。
上为镣琫下珧珌,粲如珠玑耀朝日。shàng wèi liào běng xià yáo bì,càn rú zhū jī yào cháo rì。
制度还存三代风,精神未是尘中物。zhì dù hái cún sān dài fēng,jīng shén wèi shì chén zhōng wù。
秘藏武库人莫窥,外家将军独得之。mì cáng wǔ kù rén mò kuī,wài jiā jiāng jūn dú dé zhī。
四方升平竟未试,流落功名翻可悲。sì fāng shēng píng jìng wèi shì,liú luò gōng míng fān kě bēi。
时无薛烛谁赏异,庙堂宗工诗绝世。shí wú xuē zhú shuí shǎng yì,miào táng zōng gōng shī jué shì。
丈夫要取万里侯,肯令神兵负诗意。zhàng fū yào qǔ wàn lǐ hóu,kěn lìng shén bīng fù shī yì。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

城南泛舟三首

刘敞

不踏城南陌,从春及素秋。bù tà chéng nán mò,cóng chūn jí sù qiū。
萧条非复昔,顾眄莽堪愁。xiāo tiáo fēi fù xī,gù miǎn mǎng kān chóu。
白露蒹葭老,清风兰杜幽。bái lù jiān jiā lǎo,qīng fēng lán dù yōu。
佯狂惊楚俗,应识棹夷犹。yáng kuáng jīng chǔ sú,yīng shí zhào yí yóu。

城南泛舟三首

刘敞

高岸看为谷,通波几覆城。gāo àn kàn wèi gǔ,tōng bō jǐ fù chéng。
橧巢非太古,野俗竞偷生。zēng cháo fēi tài gǔ,yě sú jìng tōu shēng。
雨逐行云过,山依返照明。yǔ zhú xíng yún guò,shān yī fǎn zhào míng。
楚歌摇落际,更动北归情。chǔ gē yáo luò jì,gèng dòng běi guī qíng。

斁除苏州掾

刘敞

三年不相见,万里比何如。sān nián bù xiāng jiàn,wàn lǐ bǐ hé rú。
闻道词曹掾,新承选部书。wén dào cí cáo yuàn,xīn chéng xuǎn bù shū。
弓裘传习在,簪笏抗尘初。gōng qiú chuán xí zài,zān hù kàng chén chū。
努力人间世,毋为薄诏除。nǔ lì rén jiān shì,wú wèi báo zhào chú。

黄州临皋亭

刘敞

春秋黄子国,楚越穆陵关。chūn qiū huáng zi guó,chǔ yuè mù líng guān。
比屋皆编竹,孤城半践山。bǐ wū jiē biān zhú,gū chéng bàn jiàn shān。
岸泥观虎迹,云水暗荆蛮。àn ní guān hǔ jì,yún shuǐ àn jīng mán。
三入承明客,那能鬓不斑。sān rù chéng míng kè,nà néng bìn bù bān。

暴雨

刘敞

山晚云雾合,江秋风雨多。shān wǎn yún wù hé,jiāng qiū fēng yǔ duō。
凭夷何事舞,楚水忽翻波。píng yí hé shì wǔ,chǔ shuǐ hū fān bō。
黯黯夕阳尽,翩翩暮鸟过。àn àn xī yáng jǐn,piān piān mù niǎo guò。
轻舟送两桨,闻唱石城歌。qīng zhōu sòng liǎng jiǎng,wén chàng shí chéng gē。

骤雨

刘敞

炎日大冶沸,清风愁意苏。yán rì dà yě fèi,qīng fēng chóu yì sū。
黑云过山岳,白雨覆江湖。hēi yún guò shān yuè,bái yǔ fù jiāng hú。
仿佛鬼神战,腾凌车骑趋。fǎng fú guǐ shén zhàn,téng líng chē qí qū。
森然异气象,真复慰泥涂。sēn rán yì qì xiàng,zhēn fù wèi ní tú。

夏夜暴雨

刘敞

大暑积炎夏,沈阴昏楚天。dà shǔ jī yán xià,shěn yīn hūn chǔ tiān。
疾雷五河裂,飞电万星悬。jí léi wǔ hé liè,fēi diàn wàn xīng xuán。
涨泽通南国,孤城斗百川。zhǎng zé tōng nán guó,gū chéng dòu bǎi chuān。
似传黄鸟语,欲反濯龙渊。shì chuán huáng niǎo yǔ,yù fǎn zhuó lóng yuān。

久雨

刘敞

祇忆风回雪,俄惊地出雷。qí yì fēng huí xuě,é jīng dì chū léi。
沈阴连甲子,春事总归来。shěn yīn lián jiǎ zi,chūn shì zǒng guī lái。
湖水寒侵夜,江云去复回。hú shuǐ hán qīn yè,jiāng yún qù fù huí。
开年厌卑湿,不待熟黄梅。kāi nián yàn bēi shī,bù dài shú huáng méi。

久雨二首

刘敞

江雨黄梅实,湖云起蛰龙。jiāng yǔ huáng méi shí,hú yún qǐ zhé lóng。
寒生夜床簟,声绝暮山钟。hán shēng yè chuáng diàn,shēng jué mù shān zhōng。
药裹添新粉,书编坼旧缝。yào guǒ tiān xīn fěn,shū biān chè jiù fèng。
虽知恨卑湿,凉夜尚吾容。suī zhī hèn bēi shī,liáng yè shàng wú róng。

久雨二首

刘敞

颇忆家居日,朝眠一事无。pǒ yì jiā jū rì,cháo mián yī shì wú。
迩来趋幕府,曙雨踏泥涂。ěr lái qū mù fǔ,shǔ yǔ tà ní tú。
城郭飞鸣鹤,阶除戏浴凫。chéng guō fēi míng hè,jiē chú xì yù fú。
秋风殊不远,行欲问江鲈。qiū fēng shū bù yuǎn,xíng yù wèn jiāng lú。

茶山送道粹

刘敞

海上相逢少,山中别恨多。hǎi shàng xiāng féng shǎo,shān zhōng bié hèn duō。
浮云自向阙,秋水更增波。fú yún zì xiàng quē,qiū shuǐ gèng zēng bō。
携手意不尽,班荆情若何。xié shǒu yì bù jǐn,bān jīng qíng ruò hé。
徘徊强一醉,且勿奏骊歌。pái huái qiáng yī zuì,qiě wù zòu lí gē。

招晋卿时晋卿到丹阳

刘敞

识心非识面,常恨不相从。shí xīn fēi shí miàn,cháng hèn bù xiāng cóng。
那作经年别,曾无一日逢。nà zuò jīng nián bié,céng wú yī rì féng。
兴来清剡雪,吟出暮山峰。xīng lái qīng shàn xuě,yín chū mù shān fēng。
净扫门前路,期君马系松。jìng sǎo mén qián lù,qī jūn mǎ xì sōng。

女郎台

刘敞

城郭临湖尽,楼台此地偏。chéng guō lín hú jǐn,lóu tái cǐ dì piān。
动摇浮积水,高绝近诸天。dòng yáo fú jī shuǐ,gāo jué jìn zhū tiān。
应接都无暇,虚空足悟禅。yīng jiē dōu wú xiá,xū kōng zú wù chán。
尘中故易厌,兴尽惜回船。chén zhōng gù yì yàn,xīng jǐn xī huí chuán。

闵雨

刘敞

风伯会何憾,高云不少留。fēng bó huì hé hàn,gāo yún bù shǎo liú。
声如鬼神过,势卷日星浮。shēng rú guǐ shén guò,shì juǎn rì xīng fú。
河汉漠无象,鱼龙方自忧。hé hàn mò wú xiàng,yú lóng fāng zì yōu。
古书难尽信,雩舞竟悠悠。gǔ shū nán jǐn xìn,yú wǔ jìng yōu yōu。

砧妇

刘敞

清霜石上乾,孤响耳中酸。qīng shuāng shí shàng qián,gū xiǎng ěr zhōng suān。
岁逼秋芳尽,风量板屋寒。suì bī qiū fāng jǐn,fēng liàng bǎn wū hán。
君行自悠远,妾意亦艰难。jūn xíng zì yōu yuǎn,qiè yì yì jiān nán。
此夜关山月,应知带日宽。cǐ yè guān shān yuè,yīng zhī dài rì kuān。
1587«3456789»