古诗词

奉同永叔于刘功曹家听杨直讲女奴弹啄木见寄之作

刘敞

空林多风霜霰零,啄木朝饥悲长鸣。kōng lín duō fēng shuāng xiàn líng,zhuó mù cháo jī bēi zhǎng míng。
口虽能呼心不平,谁弹琵琶象其声。kǒu suī néng hū xīn bù píng,shuí dàn pí pá xiàng qí shēng。
雌雄切直相丁嘤,欲飞未飞皆有情。cí xióng qiè zhí xiāng dīng yīng,yù fēi wèi fēi jiē yǒu qíng。
琵琶八十有四调,此曲独得传玄妙。pí pá bā shí yǒu sì diào,cǐ qū dú dé chuán xuán miào。
翠鬟小女眉目殊,能承主欢供客娱。cuì huán xiǎo nǚ méi mù shū,néng chéng zhǔ huān gōng kè yú。
转关挥拨意澹如,坐人虽多旁若无。zhuǎn guān huī bō yì dàn rú,zuò rén suī duō páng ruò wú。
醉翁引觞不汝馀,歌诗弹铗归来乎。zuì wēng yǐn shāng bù rǔ yú,gē shī dàn jiá guī lái hū。
两君韵高尚如此,何况枥上之马渊中鱼。liǎng jūn yùn gāo shàng rú cǐ,hé kuàng lì shàng zhī mǎ yuān zhōng yú。
我生不晓世俗乐,顷卧江城更寂寞。wǒ shēng bù xiǎo shì sú lè,qǐng wò jiāng chéng gèng jì mò。
园中有时闻啄木,虽有高下无宫角。yuán zhōng yǒu shí wén zhuó mù,suī yǒu gāo xià wú gōng jiǎo。
木声梨然当人心,猋氏之风殆可学。mù shēng lí rán dāng rén xīn,biāo shì zhī fēng dài kě xué。
渊明无弦非无意,白发秋来自少乐。yuān míng wú xián fēi wú yì,bái fā qiū lái zì shǎo lè。
得公新诗濯我愁,因问杨子更借不,我欲醉听江城楼。dé gōng xīn shī zhuó wǒ chóu,yīn wèn yáng zi gèng jiè bù,wǒ yù zuì tīng jiāng chéng lóu。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

伤梅公异二首

刘敞

刻苦身常病,忧愁寿易侵。kè kǔ shēn cháng bìng,yōu chóu shòu yì qīn。
空令武子死,谁听伯牙琴。kōng lìng wǔ zi sǐ,shuí tīng bó yá qín。
寥落书盈箧,肃条风满林。liáo luò shū yíng qiè,sù tiáo fēng mǎn lín。
惟应都下士,能记洛生吟。wéi yīng dōu xià shì,néng jì luò shēng yín。

伤胡二湘

刘敞

知心不易得,此别定终天。zhī xīn bù yì dé,cǐ bié dìng zhōng tiān。
自古皆有死,夫君独少年。zì gǔ jiē yǒu sǐ,fū jūn dú shǎo nián。
论文真已矣,挥涕默潸然。lùn wén zhēn yǐ yǐ,huī tì mò shān rán。
会有清琴在,只应永绝弦。huì yǒu qīng qín zài,zhǐ yīng yǒng jué xián。

闵雨

刘敞

肤寸无时合,昭回此夜逢。fū cùn wú shí hé,zhāo huí cǐ yè féng。
春秋还闵雨,郡国共忧农。chūn qiū hái mǐn yǔ,jùn guó gòng yōu nóng。
词欲谗风伯,书将诘乱龙。cí yù chán fēng bó,shū jiāng jí luàn lóng。
关西兵税急,惧失万馀钟。guān xī bīng shuì jí,jù shī wàn yú zhōng。

寄江东弟兄二首

刘敞

分手如昨日,清秋独异乡。fēn shǒu rú zuó rì,qīng qiū dú yì xiāng。
长年悲落木,短发怯初凉。zhǎng nián bēi luò mù,duǎn fā qiè chū liáng。
归燕自有适,幽兰谁为芳。guī yàn zì yǒu shì,yōu lán shuí wèi fāng。
裁书寄鸿雁,相与访沧浪。cái shū jì hóng yàn,xiāng yǔ fǎng cāng làng。

寄江东弟兄二首

刘敞

却扫与人绝,悲秋惊岁徂。què sǎo yǔ rén jué,bēi qiū jīng suì cú。
山川举俗异,宇宙此身孤。shān chuān jǔ sú yì,yǔ zhòu cǐ shēn gū。
吊影临清月,书空向瞑乌。diào yǐng lín qīng yuè,shū kōng xiàng míng wū。
怀归属吾党,浮海待乘桴。huái guī shǔ wú dǎng,fú hǎi dài chéng fú。

荐福寺竹亭

刘敞

兹亭四时好,秀色映长松。zī tíng sì shí hǎo,xiù sè yìng zhǎng sōng。
静境非千亩,幽人如素封。jìng jìng fēi qiān mǔ,yōu rén rú sù fēng。
吹声偏洗耳,暑昼亦成冬。chuī shēng piān xǐ ěr,shǔ zhòu yì chéng dōng。
暂到还忘返,心知叔夜慵。zàn dào hái wàng fǎn,xīn zhī shū yè yōng。

观陜西图二首

刘敞

险固非天意,承平怪主忧。xiǎn gù fēi tiān yì,chéng píng guài zhǔ yōu。
三年劳将帅,万里问旃裘。sān nián láo jiāng shuài,wàn lǐ wèn zhān qiú。
尚记安西道,空悲定远侯。shàng jì ān xī dào,kōng bēi dìng yuǎn hóu。
大河知所向,日夜正东流。dà hé zhī suǒ xiàng,rì yè zhèng dōng liú。

观陜西图二首

刘敞

忆昨传消息,羌来渭水旁。yì zuó chuán xiāo xī,qiāng lái wèi shuǐ páng。
信知秦地险,未觉汉兵强。xìn zhī qín dì xiǎn,wèi jué hàn bīng qiáng。
青海通西域,长城起朔方。qīng hǎi tōng xī yù,zhǎng chéng qǐ shuò fāng。
分明见地里,怅望隔要荒。fēn míng jiàn dì lǐ,chàng wàng gé yào huāng。

送张六

刘敞

将漕烦明府,东游慰越吟。jiāng cáo fán míng fǔ,dōng yóu wèi yuè yín。
斫冰虽楚水,乘兴即山阴。zhuó bīng suī chǔ shuǐ,chéng xīng jí shān yīn。
去去陶嘉月,悠悠见子衿。qù qù táo jiā yuè,yōu yōu jiàn zi jīn。
因君倚城阙,送目乱愁心。yīn jūn yǐ chéng quē,sòng mù luàn chóu xīn。

送杨慥

刘敞

著书非白首,待诏已公车。zhù shū fēi bái shǒu,dài zhào yǐ gōng chē。
试吏何用喜,慰亲聊自如。shì lì hé yòng xǐ,wèi qīn liáo zì rú。
还从近关出,稍与京尘疏。hái cóng jìn guān chū,shāo yǔ jīng chén shū。
岂谓三年久,君方就子虚。qǐ wèi sān nián jiǔ,jūn fāng jiù zi xū。

送范贯之

刘敞

范叔贫如此,谁当与敝袍。fàn shū pín rú cǐ,shuí dāng yǔ bì páo。
哀歌困牛角,异味笑乡豪。āi gē kùn niú jiǎo,yì wèi xiào xiāng háo。
相得空长铗,徒归欲二毛。xiāng dé kōng zhǎng jiá,tú guī yù èr máo。
多惭访夷节,无以慰滔滔。duō cán fǎng yí jié,wú yǐ wèi tāo tāo。

送隐直

刘敞

久客意无赖,送归私自怜。jiǔ kè yì wú lài,sòng guī sī zì lián。
悠悠想行路,苒苒背流年。yōu yōu xiǎng xíng lù,rǎn rǎn bèi liú nián。
雪过兔园少,春归楚泽偏。xuě guò tù yuán shǎo,chūn guī chǔ zé piān。
君应解冠冕,笑傲辟人贤。jūn yīng jiě guān miǎn,xiào ào pì rén xián。

送卫州贾云卿

刘敞

淇奥文雅地,相门英妙才。qí ào wén yǎ dì,xiāng mén yīng miào cái。
春风万人喜,都城千骑来。chūn fēng wàn rén xǐ,dōu chéng qiān qí lái。
啸激鸾凤响,歌传松柏哀。xiào jī luán fèng xiǎng,gē chuán sōng bǎi āi。
怀贤复访古,处处为徘徊。huái xián fù fǎng gǔ,chù chù wèi pái huái。

送史馆齐学士知荆南唐相映之孙有权文公行修国史制书在

刘敞

间代唐丞相,当时太史公。jiān dài táng chéng xiāng,dāng shí tài shǐ gōng。
白麻存旧物,青简见遗风。bái má cún jiù wù,qīng jiǎn jiàn yí fēng。
鸣玉蓬丘峻,专城楚泽雄。míng yù péng qiū jùn,zhuān chéng chǔ zé xióng。
由来稽古力,肯效一经穷。yóu lái jī gǔ lì,kěn xiào yī jīng qióng。

近无西事消息

刘敞

此心除国雠,安得借前筹。cǐ xīn chú guó chóu,ān dé jiè qián chóu。
未报将军捷,空增壮士忧。wèi bào jiāng jūn jié,kōng zēng zhuàng shì yōu。
谁能占太白,试为上高楼。shuí néng zhàn tài bái,shì wèi shàng gāo lóu。
自恐匣中剑,精光犯斗牛。zì kǒng xiá zhōng jiàn,jīng guāng fàn dòu niú。