古诗词

奉同永叔于刘功曹家听杨直讲女奴弹啄木见寄之作

刘敞

空林多风霜霰零,啄木朝饥悲长鸣。kōng lín duō fēng shuāng xiàn líng,zhuó mù cháo jī bēi zhǎng míng。
口虽能呼心不平,谁弹琵琶象其声。kǒu suī néng hū xīn bù píng,shuí dàn pí pá xiàng qí shēng。
雌雄切直相丁嘤,欲飞未飞皆有情。cí xióng qiè zhí xiāng dīng yīng,yù fēi wèi fēi jiē yǒu qíng。
琵琶八十有四调,此曲独得传玄妙。pí pá bā shí yǒu sì diào,cǐ qū dú dé chuán xuán miào。
翠鬟小女眉目殊,能承主欢供客娱。cuì huán xiǎo nǚ méi mù shū,néng chéng zhǔ huān gōng kè yú。
转关挥拨意澹如,坐人虽多旁若无。zhuǎn guān huī bō yì dàn rú,zuò rén suī duō páng ruò wú。
醉翁引觞不汝馀,歌诗弹铗归来乎。zuì wēng yǐn shāng bù rǔ yú,gē shī dàn jiá guī lái hū。
两君韵高尚如此,何况枥上之马渊中鱼。liǎng jūn yùn gāo shàng rú cǐ,hé kuàng lì shàng zhī mǎ yuān zhōng yú。
我生不晓世俗乐,顷卧江城更寂寞。wǒ shēng bù xiǎo shì sú lè,qǐng wò jiāng chéng gèng jì mò。
园中有时闻啄木,虽有高下无宫角。yuán zhōng yǒu shí wén zhuó mù,suī yǒu gāo xià wú gōng jiǎo。
木声梨然当人心,猋氏之风殆可学。mù shēng lí rán dāng rén xīn,biāo shì zhī fēng dài kě xué。
渊明无弦非无意,白发秋来自少乐。yuān míng wú xián fēi wú yì,bái fā qiū lái zì shǎo lè。
得公新诗濯我愁,因问杨子更借不,我欲醉听江城楼。dé gōng xīn shī zhuó wǒ chóu,yīn wèn yáng zi gèng jiè bù,wǒ yù zuì tīng jiāng chéng lóu。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

武皇

刘敞

武皇英气古无俦,解道平城遗朕忧。wǔ huáng yīng qì gǔ wú chóu,jiě dào píng chéng yí zhèn yōu。
汗血龙媒十八万,单于台下猎清秋。hàn xuè lóng méi shí bā wàn,dān yú tái xià liè qīng qiū。

后土庙琼花

刘敞

繁香簇簇三株树,冷艳飘飘六出霙。fán xiāng cù cù sān zhū shù,lěng yàn piāo piāo liù chū yīng。
移植天中来几月,欲看憔悴老江城。yí zhí tiān zhōng lái jǐ yuè,yù kàn qiáo cuì lǎo jiāng chéng。

送张奕进士归广德省亲

刘敞

南北旅游三十年,相逢依旧孝廉船。nán běi lǚ yóu sān shí nián,xiāng féng yī jiù xiào lián chuán。
千钟不洎今吾老,羡尔归安二顷田。qiān zhōng bù jì jīn wú lǎo,xiàn ěr guī ān èr qǐng tián。

琼花

刘敞

海内无双玉蕊花,异时来自八仙家。hǎi nèi wú shuāng yù ruǐ huā,yì shí lái zì bā xiān jiā。
鲁人得此天中树,乞与春风赏物华。lǔ rén dé cǐ tiān zhōng shù,qǐ yǔ chūn fēng shǎng wù huá。

董相

刘敞

江都治后徙胶西,衰老诸侯等弃之。jiāng dōu zhì hòu xǐ jiāo xī,shuāi lǎo zhū hóu děng qì zhī。
为问平津相天下,尚开东阁欲宾谁。wèi wèn píng jīn xiāng tiān xià,shàng kāi dōng gé yù bīn shuí。

白登

刘敞

白登计秘自堪羞,相印犹归曲逆侯。bái dēng jì mì zì kān xiū,xiāng yìn yóu guī qū nì hóu。
安用熊罴三十万,平城遗有子孙忧。ān yòng xióng pí sān shí wàn,píng chéng yí yǒu zi sūn yōu。

锁宿礼部中夜口号

刘敞

浮云不动月微明,锦帐香寒梦易惊。fú yún bù dòng yuè wēi míng,jǐn zhàng xiāng hán mèng yì jīng。
犹觉春风花未发,独闻宫漏出重城。yóu jué chūn fēng huā wèi fā,dú wén gōng lòu chū zhòng chéng。

题送客亭别任迥

刘敞

北飞鸿雁南飞燕,扰扰俱非自在身。běi fēi hóng yàn nán fēi yàn,rǎo rǎo jù fēi zì zài shēn。
莫向孤亭南北望,野花江草最愁人。mò xiàng gū tíng nán běi wàng,yě huā jiāng cǎo zuì chóu rén。

送魏广秘校同年

刘敞

羡君归著老莱衣,风雨纷纭欲别时。xiàn jūn guī zhù lǎo lái yī,fēng yǔ fēn yún yù bié shí。
会是东堂许为友,自怜扶路不胜悲。huì shì dōng táng xǔ wèi yǒu,zì lián fú lù bù shèng bēi。

风雨

刘敞

人生老去自多忧,索索逢春却似秋。rén shēng lǎo qù zì duō yōu,suǒ suǒ féng chūn què shì qiū。
过尽百花初不省,何须风雨更添愁。guò jǐn bǎi huā chū bù shěng,hé xū fēng yǔ gèng tiān chóu。

山光寺

刘敞

隋家昔日歌舞地,荒草满庭烟雾深。suí jiā xī rì gē wǔ dì,huāng cǎo mǎn tíng yān wù shēn。
犹有老松长百尺,悲风来动海潮音。yóu yǒu lǎo sōng zhǎng bǎi chǐ,bēi fēng lái dòng hǎi cháo yīn。

答张安内翰见赠二绝

刘敞

云鹏自合纵天池,蒿鴳宁嫌寄一枝。yún péng zì hé zòng tiān chí,hāo yàn níng xián jì yī zhī。
适往蚤闻仙老辨,解嘲聊慰俗人嗤。shì wǎng zǎo wén xiān lǎo biàn,jiě cháo liáo wèi sú rén chī。

答张安内翰见赠二绝

刘敞

玉螭阶侧凤池边,接武严徐愧昔贤。yù chī jiē cè fèng chí biān,jiē wǔ yán xú kuì xī xián。
天骥绝尘方万里,知君不顾绕朝鞭。tiān jì jué chén fāng wàn lǐ,zhī jūn bù gù rào cháo biān。

答阮逸中允

刘敞

天后天先隐姓名,曾闻注易动公卿。tiān hòu tiān xiān yǐn xìng míng,céng wén zhù yì dòng gōng qīng。
穷愁不得无编述,惭愧删诗取正声。qióng chóu bù dé wú biān shù,cán kuì shān shī qǔ zhèng shēng。

小桃

刘敞

鸣鸠唤雨天色变,迟日烘云花意催。míng jiū huàn yǔ tiān sè biàn,chí rì hōng yún huā yì cuī。
一日出游三日醉,自知惭负小桃开。yī rì chū yóu sān rì zuì,zì zhī cán fù xiǎo táo kāi。