古诗词

次张彦辅赏梅韵

朱熹

朔风万里开云屏,清霜夜坠朝景晴。shuò fēng wàn lǐ kāi yún píng,qīng shuāng yè zhuì cháo jǐng qíng。
南枝浩荡正春色,冻蕊的皪含空明。nán zhī hào dàng zhèng chūn sè,dòng ruǐ de lì hán kōng míng。
花边偶对青铜镜,槁项不堪冰雪映。huā biān ǒu duì qīng tóng jìng,gǎo xiàng bù kān bīng xuě yìng。
拥炉独坐只悲吟,振策出游舒远兴。yōng lú dú zuò zhǐ bēi yín,zhèn cè chū yóu shū yuǎn xīng。
暗香何处时一飘,行行复值最长条。àn xiāng hé chù shí yī piāo,xíng xíng fù zhí zuì zhǎng tiáo。
仰头欲折渺谁赠,满意相思那得邀。yǎng tóu yù zhé miǎo shuí zèng,mǎn yì xiāng sī nà dé yāo。
极知异县淹行李,心赏未甘轻付畀。jí zhī yì xiàn yān xíng lǐ,xīn shǎng wèi gān qīng fù bì。
石雄赋罢不相闻,秀野书来因举似。shí xióng fù bà bù xiāng wén,xiù yě shū lái yīn jǔ shì。
两翁句法争新奇,画出疏影沉寒漪。liǎng wēng jù fǎ zhēng xīn qí,huà chū shū yǐng chén hán yī。
幽探自出尘境外,胜概未许儿曹知。yōu tàn zì chū chén jìng wài,shèng gài wèi xǔ ér cáo zhī。
只今嚼蕊攀条处,它日重来记前度。zhǐ jīn jué ruǐ pān tiáo chù,tā rì zhòng lái jì qián dù。
风台月观悄无言,玉笛冰滩索同赋。fēng tái yuè guān qiāo wú yán,yù dí bīng tān suǒ tóng fù。
嗟予衰懒倦将迎,过眼纷纷无复情。jiē yǔ shuāi lǎn juàn jiāng yíng,guò yǎn fēn fēn wú fù qíng。
尚喜疏英窥水白,更怜落片点苔青。shàng xǐ shū yīng kuī shuǐ bái,gèng lián luò piàn diǎn tái qīng。
兴来乱插飞蓬首,拟向君家醉君酒。xīng lái luàn chā fēi péng shǒu,nǐ xiàng jūn jiā zuì jūn jiǔ。
酒酣耳热莫狂歌,布鼓雷门须缩手。jiǔ hān ěr rè mò kuáng gē,bù gǔ léi mén xū suō shǒu。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

次判院丈清湍之什

朱熹

明灭青罗带,周遭碧玉环。míng miè qīng luó dài,zhōu zāo bì yù huán。
孤亭感陈迹,茂树喜重攀。gū tíng gǎn chén jì,mào shù xǐ zhòng pān。
爽气琴尊外,泉声枕簟间。shuǎng qì qín zūn wài,quán shēng zhěn diàn jiān。
诗成无写处,绝壁藓痕斑。shī chéng wú xiě chù,jué bì xiǎn hén bān。

次韵宿密庵

朱熹

忽作经宵别,胸奇莫与陈。hū zuò jīng xiāo bié,xiōng qí mò yǔ chén。
暮归夸得句,寒苦顿生春。mù guī kuā dé jù,hán kǔ dùn shēng chūn。
道义知无斁,文章自有真。dào yì zhī wú yì,wén zhāng zì yǒu zhēn。
它年应共说,此日自由身。tā nián yīng gòng shuō,cǐ rì zì yóu shēn。

闻季通德明诸友入山以诗迎之仍请先往观瀑布

朱熹

胜友南窗底,看书老岁华。shèng yǒu nán chuāng dǐ,kàn shū lǎo suì huá。
不因寒瀑响,肯到野僧家。bù yīn hán pù xiǎng,kěn dào yě sēng jiā。
古径开能久,新亭去岂赊。gǔ jìng kāi néng jiǔ,xīn tíng qù qǐ shē。
跻攀那可缓,寂寞有雄夸。jī pān nà kě huǎn,jì mò yǒu xióng kuā。

和季通昼寒韵

朱熹

万壑争流处,千年树石幽。wàn hè zhēng liú chù,qiān nián shù shí yōu。
危亭因我作,胜日为君留。wēi tíng yīn wǒ zuò,shèng rì wèi jūn liú。
酒笑红裙醉,诗惭杂佩酬。jiǔ xiào hóng qún zuì,shī cán zá pèi chóu。
尚嫌心境窄,更约九垓游。shàng xián xīn jìng zhǎi,gèng yuē jiǔ gāi yóu。

奉酬圭父末利之作

朱熹

玉蕊琅玕树,天香知见薰。yù ruǐ láng gān shù,tiān xiāng zhī jiàn xūn。
露寒清透骨,风定远含芬。lù hán qīng tòu gǔ,fēng dìng yuǎn hán fēn。
爽致销繁暑,高情谢晓云。shuǎng zhì xiāo fán shǔ,gāo qíng xiè xiǎo yún。
遥怜河朔饮,那得醉时闻。yáo lián hé shuò yǐn,nà dé zuì shí wén。

奉酬圭父白莲之作

朱熹

忽传夔府句,并送远公莲。hū chuán kuí fǔ jù,bìng sòng yuǎn gōng lián。
翠盖临风迥,冰华浥露鲜。cuì gài lín fēng jiǒng,bīng huá yì lù xiān。
舞衣清缟袂,倒景烂珠躔。wǔ yī qīng gǎo mèi,dào jǐng làn zhū chán。
想象芙蓉阙,冥冥绝世缘。xiǎng xiàng fú róng quē,míng míng jué shì yuán。

公济惠山蔬四种并以佳篇来贶因次其韵?

朱熹

灵草生何许,风泉古涧傍。líng cǎo shēng hé xǔ,fēng quán gǔ jiàn bàng。
褰裳勤采撷,枝箸嚏芳香。qiān shang qín cǎi xié,zhī zhù tì fāng xiāng。
冷入玄根閟,春归翠颖长。lěng rù xuán gēn bì,chūn guī cuì yǐng zhǎng。
遥知拈起处,全体露其常。yáo zhī niān qǐ chù,quán tǐ lù qí cháng。

公济惠山蔬四种并以佳篇来贶因次其韵芹

朱熹

晚食宁论肉,知君薄世荣。wǎn shí níng lùn ròu,zhī jūn báo shì róng。
琼田何日种,玉本一时生。qióng tián hé rì zhǒng,yù běn yī shí shēng。
白鹤今休误,青泥旧得名。bái hè jīn xiū wù,qīng ní jiù dé míng。
收单还炙背,北阙傥关情。shōu dān hái zhì bèi,běi quē tǎng guān qíng。

公济惠山蔬四种并以佳篇来贶因次其韵笋

朱熹

新笋因君寄,康庐入梦中。xīn sǔn yīn jūn jì,kāng lú rù mèng zhōng。
丹元馀故宅,翠竹尚馀风。dān yuán yú gù zhái,cuì zhú shàng yú fēng。
日日来威凤,年年馔箨龙。rì rì lái wēi fèng,nián nián zhuàn tuò lóng。
犹嫌有兼味,不似一源功。yóu xián yǒu jiān wèi,bù shì yī yuán gōng。

云谷合记事目效俳体戏作三诗寄季通

朱熹

云关须早筑,基趾要坚牢。yún guān xū zǎo zhù,jī zhǐ yào jiān láo。
栽竹行教密,穿池岸欲高。zāi zhú xíng jiào mì,chuān chí àn yù gāo。
乘春移菡萏,带雪觅萧椮。chéng chūn yí hàn dàn,dài xuě mì xiāo sēn。
更向关门外,疏泉斩乱蒿。gèng xiàng guān mén wài,shū quán zhǎn luàn hāo。

云谷合记事目效俳体戏作三诗寄季通

朱熹

堂成今六载,上雨复旁风。táng chéng jīn liù zài,shàng yǔ fù páng fēng。
逐急添茅盖,连忙毕土功。zhú jí tiān máo gài,lián máng bì tǔ gōng。
桂林何日秀,兰径几时通。guì lín hé rì xiù,lán jìng jǐ shí tōng。
并筑双台子,东山接水筒。bìng zhù shuāng tái zi,dōng shān jiē shuǐ tǒng。

云谷合记事目效俳体戏作三诗寄季通

朱熹

庄舍宜先立,山楹却渐营。zhuāng shě yí xiān lì,shān yíng què jiàn yíng。
泉疏药圃润,堰起石池清。quán shū yào pǔ rùn,yàn qǐ shí chí qīng。
早印荒田契,仍标别户名。zǎo yìn huāng tián qì,réng biāo bié hù míng。
想应频检校,只恐欠方兄。xiǎng yīng pín jiǎn xiào,zhǐ kǒng qiàn fāng xiōng。

云谷怀魏元履

朱熹

叹息艮斋老,当年共此来。tàn xī gěn zhāi lǎo,dāng nián gòng cǐ lái。
千峰奇绝处,一望兴悠哉。qiān fēng qí jué chù,yī wàng xīng yōu zāi。
病怯披云卧,诗劳拥鼻裁。bìng qiè pī yún wò,shī láo yōng bí cái。
只今何处所,宿草閟馀哀。zhǐ jīn hé chù suǒ,sù cǎo bì yú āi。

宿云际寺许顺之将别以诗求教次韵

朱熹

薄暮投花县,联车入翠微。báo mù tóu huā xiàn,lián chē rù cuì wēi。
长林生缺月,永夜照寒扉。zhǎng lín shēng quē yuè,yǒng yè zhào hán fēi。
情话欣无斁,离怀怅有违。qíng huà xīn wú yì,lí huái chàng yǒu wéi。
勉哉彊毅力,千里要同归。miǎn zāi jiàng yì lì,qiān lǐ yào tóng guī。

挽汪端明三首

朱熹

圣王兴炎运,明公起妙年。shèng wáng xīng yán yùn,míng gōng qǐ miào nián。
材推汉庭右,学自北方传。cái tuī hàn tíng yòu,xué zì běi fāng chuán。
出入丹心壮,安危素发鲜。chū rù dān xīn zhuàng,ān wēi sù fā xiān。
空馀题剑在,光烛旧林泉。kōng yú tí jiàn zài,guāng zhú jiù lín quán。