古诗词

题仲兄和仲画虎图

刘才邵

寒云韬日风摇山,鹘鸼鸣噪飞复还。hán yún tāo rì fēng yáo shān,gǔ zhōu míng zào fēi fù hái。
黄茅枯木转萧瑟,有虎引子来其间。huáng máo kū mù zhuǎn xiāo sè,yǒu hǔ yǐn zi lái qí jiān。
一儿尽有食牛气,跑空人立肩侵耳。yī ér jǐn yǒu shí niú qì,pǎo kōng rén lì jiān qīn ěr。
一儿就乳方低身,只欲搀前不知跪。yī ér jiù rǔ fāng dī shēn,zhǐ yù chān qián bù zhī guì。
大虎垂头蹲更促,吐舌宛如牛舐犊。dà hǔ chuí tóu dūn gèng cù,tǔ shé wǎn rú niú shì dú。
岂知爱子物皆然,但教生狞贪兽肉。qǐ zhī ài zi wù jiē rán,dàn jiào shēng níng tān shòu ròu。
从来倚伏理难齐,一朝力尽还悲啼。cóng lái yǐ fú lǐ nán qí,yī cháo lì jǐn hái bēi tí。
攫头衔尾遭熊豹,有眼谁云百步威。jué tóu xián wěi zāo xióng bào,yǒu yǎn shuí yún bǎi bù wēi。
君家画轴虽填委,难似此图有深旨。jūn jiā huà zhóu suī tián wěi,nán shì cǐ tú yǒu shēn zhǐ。
欲令观者知观身,不在丹青畦径里。yù lìng guān zhě zhī guān shēn,bù zài dān qīng qí jìng lǐ。
君不见汉家豪夺聚敛臣,乘时击断屠齐民。jūn bù jiàn hàn jiā háo duó jù liǎn chén,chéng shí jī duàn tú qí mín。
磨牙利吻事膏血,千载想见犹酸辛。mó yá lì wěn shì gāo xuè,qiān zài xiǎng jiàn yóu suān xīn。
深文厚敛虽同苦,以酷视贪不犹愈。shēn wén hòu liǎn suī tóng kǔ,yǐ kù shì tān bù yóu yù。
可怜当路尽豺狼,独使宁成名乳虎。kě lián dāng lù jǐn chái láng,dú shǐ níng chéng míng rǔ hǔ。

刘才邵

宋吉州庐陵人,字美中,号杉溪居士。徽宗大观三年上舍及第,宣和二年中宏词科。高宗时累迁中书舍人,兼权直学士院。以帝称其能文,为时宰所忌,出知漳州,于城东开十四渠,溉田数千亩。官至工部侍郎、权吏部尚书。有《杉溪居士集》。 刘才邵的作品>>

猜您喜欢

挽戴彦诚通判三首

刘才邵

庠序亲馀论,京华获并游。xiáng xù qīn yú lùn,jīng huá huò bìng yóu。
艰危心有托,感激义无酬。jiān wēi xīn yǒu tuō,gǎn jī yì wú chóu。
岂谓音容隔,频惊岁月流。qǐ wèi yīn róng gé,pín jīng suì yuè liú。
今来拜遗像,泪雨不能收。jīn lái bài yí xiàng,lèi yǔ bù néng shōu。

挽戴彦诚通判三首

刘才邵

贾鵩由来忌,应曾为废书。jiǎ fú yóu lái jì,yīng céng wèi fèi shū。
始终归有数,善庆岂无馀。shǐ zhōng guī yǒu shù,shàn qìng qǐ wú yú。
贤嗣真兰玉,令名惊里闾。xián sì zhēn lán yù,lìng míng jīng lǐ lǘ。
他年定通显,跃马从金舆。tā nián dìng tōng xiǎn,yuè mǎ cóng jīn yú。

次韵元日会饮

刘才邵

不将帘幕挂檐唇,欲听飞霙点绣茵。bù jiāng lián mù guà yán chún,yù tīng fēi yīng diǎn xiù yīn。
门外湖山元早白,醉中笑语不嫌真。mén wài hú shān yuán zǎo bái,zuì zhōng xiào yǔ bù xián zhēn。
炉烟尽日飘香雾,茗碗侵汤搅玉尘。lú yān jǐn rì piāo xiāng wù,míng wǎn qīn tāng jiǎo yù chén。
莫怪更深寒力减,瑶墀今日布王春。mò guài gèng shēn hán lì jiǎn,yáo chí jīn rì bù wáng chūn。

谢人惠花栽以龙涎及小团答之

刘才邵

应怜小圃少花看,分惠灵苗四五般。yīng lián xiǎo pǔ shǎo huā kàn,fēn huì líng miáo sì wǔ bān。
多谢高情无所吝,欲将俗物报应难。duō xiè gāo qíng wú suǒ lìn,yù jiāng sú wù bào yīng nán。
鲸波荐液香难比,龙焙先春玉作团。jīng bō jiàn yè xiāng nán bǐ,lóng bèi xiān chūn yù zuò tuán。
寄与文房助清兴,诗魂莫怕月边寒。jì yǔ wén fáng zhù qīng xīng,shī hún mò pà yuè biān hán。

江阁夜坐

刘才邵

迢迢小阁倚云端,高处悬知境界宽。tiáo tiáo xiǎo gé yǐ yún duān,gāo chù xuán zhī jìng jiè kuān。
共向城头聊放目,却惊沙觜减奔湍。gòng xiàng chéng tóu liáo fàng mù,què jīng shā zī jiǎn bēn tuān。
苍烟阙处江山远,白月满空星斗寒。cāng yān quē chù jiāng shān yuǎn,bái yuè mǎn kōng xīng dòu hán。
炯炯此心谁会得,从公清坐到更阑。jiǒng jiǒng cǐ xīn shuí huì dé,cóng gōng qīng zuò dào gèng lán。

江阁夜坐

刘才邵

闲云收尽露乾端,垂地漫漫碧玉宽。xián yún shōu jǐn lù qián duān,chuí dì màn màn bì yù kuān。
小海无人续遗唱,斜河挂影作飞湍。xiǎo hǎi wú rén xù yí chàng,xié hé guà yǐng zuò fēi tuān。
水仙环佩归何处,天阙楼台似更寒。shuǐ xiān huán pèi guī hé chù,tiān quē lóu tái shì gèng hán。
知欲乘风叩阊阖,如公应入不为阑。zhī yù chéng fēng kòu chāng hé,rú gōng yīng rù bù wèi lán。

愚堂为欧阳炳文作

刘才邵

高怀从昔厌雄夸,宴坐虚堂玩物华。gāo huái cóng xī yàn xióng kuā,yàn zuò xū táng wán wù huá。
清簟疏帘无俗客,浇花洗竹当生涯。qīng diàn shū lián wú sú kè,jiāo huā xǐ zhú dāng shēng yá。
风惊万木谁家曲,云拥千峰尽日衙。fēng jīng wàn mù shuí jiā qū,yún yōng qiān fēng jǐn rì yá。
莫信韬光得深隐,鹤书终恐到君家。mò xìn tāo guāng dé shēn yǐn,hè shū zhōng kǒng dào jūn jiā。

次韵李彦渊游竹阁奉呈望之

刘才邵

春馀景物尚芳华,写景词工语不夸。chūn yú jǐng wù shàng fāng huá,xiě jǐng cí gōng yǔ bù kuā。
绮馔玉樽筵秩秩,碧梧翠竹影斜斜。qǐ zhuàn yù zūn yán zhì zhì,bì wú cuì zhú yǐng xié xié。
湖山风月须频赏,南北车书已一家。hú shān fēng yuè xū pín shǎng,nán běi chē shū yǐ yī jiā。
回首都人候清跸,遥知紫禁绕烟花。huí shǒu dōu rén hòu qīng bì,yáo zhī zǐ jìn rào yān huā。

同张敏叔登望阙台

刘才邵

晓陟高台望紫宸,爱君心切素忘身。xiǎo zhì gāo tái wàng zǐ chén,ài jūn xīn qiè sù wàng shēn。
尧天日远迷西极,汉使星高拱北辰。yáo tiān rì yuǎn mí xī jí,hàn shǐ xīng gāo gǒng běi chén。
赋雪才优宜视草,赐环恩重定随春。fù xuě cái yōu yí shì cǎo,cì huán ēn zhòng dìng suí chūn。
剩须留下惊人句,长使江山气象新。shèng xū liú xià jīng rén jù,zhǎng shǐ jiāng shān qì xiàng xīn。

贺和仲移居

刘才邵

狻猊群戏画难工,木梢翚飞面势雄。suān ní qún xì huà nán gōng,mù shāo huī fēi miàn shì xióng。
壮气定知如杜固,凿池肯复效燕公。zhuàng qì dìng zhī rú dù gù,záo chí kěn fù xiào yàn gōng。
好穿松竹跻云磴,别敞檐楹看碧空。hǎo chuān sōng zhú jī yún dèng,bié chǎng yán yíng kàn bì kōng。
更愿他年开北第,却留踪迹付隆中。gèng yuàn tā nián kāi běi dì,què liú zōng jì fù lóng zhōng。

贺和仲移居

刘才邵

苍官涌翠千株直,石栈斜飞一径通。cāng guān yǒng cuì qiān zhū zhí,shí zhàn xié fēi yī jìng tōng。
爽垲真能明远目,嚣尘不动但清风。shuǎng kǎi zhēn néng míng yuǎn mù,xiāo chén bù dòng dàn qīng fēng。
卜邻岂免烦王翰,相宅应兼出魏公。bo lín qǐ miǎn fán wáng hàn,xiāng zhái yīng jiān chū wèi gōng。
终使里名不虚设,先栽岩桂与分丛。zhōng shǐ lǐ míng bù xū shè,xiān zāi yán guì yǔ fēn cóng。

次韵陶父双莲

刘才邵

和气为霖岁有涯,发祥宜自使君家。hé qì wèi lín suì yǒu yá,fā xiáng yí zì shǐ jūn jiā。
池开双影同心瑞,气敌三峰十丈花。chí kāi shuāng yǐng tóng xīn ruì,qì dí sān fēng shí zhàng huā。
啸侣洛妃携翠袖,惧飞蛱蝶护新葩。xiào lǚ luò fēi xié cuì xiù,jù fēi jiá dié hù xīn pā。
天公似恐嫦娥妒,时把微云隔素华。tiān gōng shì kǒng cháng é dù,shí bǎ wēi yún gé sù huá。

郁孤台

刘才邵

风伯驱云晓色开,使家清燕就高台。fēng bó qū yún xiǎo sè kāi,shǐ jiā qīng yàn jiù gāo tái。
崆峒爽气连天起,章贡寒声绕槛来。kōng dòng shuǎng qì lián tiān qǐ,zhāng gòng hán shēng rào kǎn lái。
谭屑霏霏随玉麈,酒波滟滟溢金罍。tán xiè fēi fēi suí yù zhǔ,jiǔ bō yàn yàn yì jīn léi。
还将崇政言诗手,一为江城赋早梅。hái jiāng chóng zhèng yán shī shǒu,yī wèi jiāng chéng fù zǎo méi。

次韵黄元授悯旱

刘才邵

旱气爞爞似火炎,新来露亦不轻沾。hàn qì chóng chóng shì huǒ yán,xīn lái lù yì bù qīng zhān。
电光入夜空摇帜,雨响经时不到檐。diàn guāng rù yè kōng yáo zhì,yǔ xiǎng jīng shí bù dào yán。
狱吏谁怜冤死妇,农家空挂刈禾镰。yù lì shuí lián yuān sǐ fù,nóng jiā kōng guà yì hé lián。
高天早副忧民意,云汉无烦叹靡瞻。gāo tiān zǎo fù yōu mín yì,yún hàn wú fán tàn mí zhān。

立春内中帖子词

刘才邵

兰殿光风转,椒涂淑气浓。lán diàn guāng fēng zhuǎn,jiāo tú shū qì nóng。
柳烟添晓翠,花露浥春容。liǔ yān tiān xiǎo cuì,huā lù yì chūn róng。
1411234567»