古诗词

沙溪田舍

刘子寰

急景萧萧黄叶风,野人篱落半烟中。jí jǐng xiāo xiāo huáng yè fēng,yě rén lí luò bàn yān zhōng。
天霜点染林峦出,田水悲鸣禾稻空。tiān shuāng diǎn rǎn lín luán chū,tián shuǐ bēi míng hé dào kōng。
称贷有逋缘地瘠,偫储无政谩年丰。chēng dài yǒu bū yuán dì jí,zhì chǔ wú zhèng mán nián fēng。
绿林豪客饶牛酒,自保冠山竹藤丛。lǜ lín háo kè ráo niú jiǔ,zì bǎo guān shān zhú téng cóng。

刘子寰

[约公元一二二四年前后在世]字圻父,号篁栗翁,上饶人,居麻沙。生卒年均不详,约宋宁宗嘉定末前后在世。早登朱熹之门。宁宗嘉定十年(1217)进士,官至观文殿学士。平生乐于山林,淡泊自守。能诗文,与同邑刘潜夫齐名。克庄尝叙其诗集,行于世。 刘子寰的作品>>

猜您喜欢

跋旧题

刘子寰

溪楼逆旅棣华西,窗扇烟埃暗旧题。xī lóu nì lǚ dì huá xī,chuāng shàn yān āi àn jiù tí。
久视字书差可认,初然吟玩是谁诗。jiǔ shì zì shū chà kě rèn,chū rán yín wán shì shuí shī。

寿赵守

刘子寰

参横斗转五更寒,春入黄堂酒盏宽。cān héng dòu zhuǎn wǔ gèng hán,chūn rù huáng táng jiǔ zhǎn kuān。
幕客更赛千岁颂,家人羊荐五辛盘。mù kè gèng sài qiān suì sòng,jiā rén yáng jiàn wǔ xīn pán。

金凤花

刘子寰

天霜凋九陵,梧桐日枯槁。tiān shuāng diāo jiǔ líng,wú tóng rì kū gǎo。
凤德何其衰,惊飞下幽草。fèng dé hé qí shuāi,jīng fēi xià yōu cǎo。
九苞空仿佛,众彩各自好。jiǔ bāo kōng fǎng fú,zhòng cǎi gè zì hǎo。
黄中独含章,见晚更倾倒。huáng zhōng dú hán zhāng,jiàn wǎn gèng qīng dào。
托根幔亭峰,弱质深自保。tuō gēn màn tíng fēng,ruò zhì shēn zì bǎo。
便翾金翅短,淡泊乃几道。biàn xuān jīn chì duǎn,dàn pō nǎi jǐ dào。
俗眼迷是非,人间迹如扫。sú yǎn mí shì fēi,rén jiān jì rú sǎo。

杜若

刘子寰

钦州五月土如炊,满山杜若芳菲菲。qīn zhōu wǔ yuè tǔ rú chuī,mǎn shān dù ruò fāng fēi fēi。
素英绿叶纷可喜,劲烈不避炎歊威。sù yīng lǜ yè fēn kě xǐ,jìn liè bù bì yán xiāo wēi。
采之盈掬荐蔬食,臧获失笑庖人讥。cǎi zhī yíng jū jiàn shū shí,zāng huò shī xiào páo rén jī。
君不见屈平夕餐赋秋菊,魂兮无南盍来归。jūn bù jiàn qū píng xī cān fù qiū jú,hún xī wú nán hé lái guī。
又不见坡公服食得枲耳,扣角自叹从前非。yòu bù jiàn pō gōng fú shí dé xǐ ěr,kòu jiǎo zì tàn cóng qián fēi。
伊予假禄二千石,穷比二子犹庶几。yī yǔ jiǎ lù èr qiān shí,qióng bǐ èr zi yóu shù jǐ。
餐花嚼蕊有真乐,一饱何必谋甘肥。cān huā jué ruǐ yǒu zhēn lè,yī bǎo hé bì móu gān féi。
尚馀升合渍生蜜,从他薏苡生珠玑。shàng yú shēng hé zì shēng mì,cóng tā yì yǐ shēng zhū jī。

贺宰相生日

刘子寰

天开名世五百年,运当启圣先储贤。tiān kāi míng shì wǔ bǎi nián,yùn dāng qǐ shèng xiān chǔ xián。
威灵祥凤出奇瑞,十洲三岛高腾骞。wēi líng xiáng fèng chū qí ruì,shí zhōu sān dǎo gāo téng qiān。
为天立心民立极,续道命脉开真传。wèi tiān lì xīn mín lì jí,xù dào mìng mài kāi zhēn chuán。
日生旸谷苍凉间,辅道王德充其全。rì shēng yáng gǔ cāng liáng jiān,fǔ dào wáng dé chōng qí quán。
辉光笃实君蒙著,一朝扶翊升虞渊。huī guāng dǔ shí jūn méng zhù,yī cháo fú yì shēng yú yuān。
黄枢紫闼求甘盘,风云赫奕龙飞天。huáng shū zǐ tà qiú gān pán,fēng yún hè yì lóng fēi tiān。
正君定国有根本,披腹造膝无拘挛。zhèng jūn dìng guó yǒu gēn běn,pī fù zào xī wú jū luán。
圣皇动息结师保,宫事府事咸咨焉。shèng huáng dòng xī jié shī bǎo,gōng shì fǔ shì xián zī yān。
功业巍巍心翼翼,不白得君如此专。gōng yè wēi wēi xīn yì yì,bù bái dé jūn rú cǐ zhuān。
已知步武通霄汉,但视富贵如云烟。yǐ zhī bù wǔ tōng xiāo hàn,dàn shì fù guì rú yún yān。
先生所乐非世权,要以道觉天民先。xiān shēng suǒ lè fēi shì quán,yào yǐ dào jué tiān mín xiān。
经纶尽信中庸旨,业履可稽儒行篇。jīng lún jǐn xìn zhōng yōng zhǐ,yè lǚ kě jī rú xíng piān。
指挥丙魏去痹陋,洗刷周召增光鲜。zhǐ huī bǐng wèi qù bì lòu,xǐ shuā zhōu zhào zēng guāng xiān。
至诚待物微且及,未施而信民陶然。zhì chéng dài wù wēi qiě jí,wèi shī ér xìn mín táo rán。
四方善类今徯志,直道共由无觉偏。sì fāng shàn lèi jīn xī zhì,zhí dào gòng yóu wú jué piān。
惟天大任固有属,囊括四海空三边。wéi tiān dà rèn gù yǒu shǔ,náng kuò sì hǎi kōng sān biān。
九秋硕果标林端,天根已具阳萌前。jiǔ qiū shuò guǒ biāo lín duān,tiān gēn yǐ jù yáng méng qián。
六度芝耀启初度,颂声洋溢瞻霄跹。liù dù zhī yào qǐ chū dù,sòng shēng yáng yì zhān xiāo xiān。
先知已契蓍百荚,久视更期椿八千。xiān zhī yǐ qì shī bǎi jiá,jiǔ shì gèng qī chūn bā qiān。
青衿学子愚且孱,龙门夙昔惭扳牵。qīng jīn xué zi yú qiě càn,lóng mén sù xī cán bān qiān。
愿依金鼎力薪水,庶与鸡犬同登仙。yuàn yī jīn dǐng lì xīn shuǐ,shù yǔ jī quǎn tóng dēng xiān。

当阳道间其一

刘子寰

当阳楚名都,畴昔用武国。dāng yáng chǔ míng dōu,chóu xī yòng wǔ guó。
山馀磨剑石,陵有拖鎗谷。shān yú mó jiàn shí,líng yǒu tuō qiāng gǔ。
自从春秋来,纷纷几蛮触。zì cóng chūn qiū lái,fēn fēn jǐ mán chù。
霸主争盟会,盗贼逞杀戮。bà zhǔ zhēng méng huì,dào zéi chěng shā lù。
城郭递锄夷,生灵尽鱼肉。chéng guō dì chú yí,shēng líng jǐn yú ròu。
到今犹荒凉,旷野鬼昼哭。dào jīn yóu huāng liáng,kuàng yě guǐ zhòu kū。
道途烟火绝,一驿数茅屋。dào tú yān huǒ jué,yī yì shù máo wū。
盛衰相乘除,治乱有反覆。shèng shuāi xiāng chéng chú,zhì luàn yǒu fǎn fù。
可怜江汉民,生比牛山木。kě lián jiāng hàn mín,shēng bǐ niú shān mù。
灵禽避天风,高士弃周粟。líng qín bì tiān fēng,gāo shì qì zhōu sù。
遥望武陵源。yáo wàng wǔ líng yuán。

荆门蒙泉

刘子寰

郏石玲珑玉为骨,下有双泉深觱沸。jiá shí líng lóng yù wèi gǔ,xià yǒu shuāng quán shēn bì fèi。
珠泉凝白玉泉碧,含彩扬辉以其物。zhū quán níng bái yù quán bì,hán cǎi yáng huī yǐ qí wù。
珠泉灵蚌夜出游,忽惊月色清如秋。zhū quán líng bàng yè chū yóu,hū jīng yuè sè qīng rú qiū。
一山木叶皆倒影,月轮却在泉间浮。yī shān mù yè jiē dào yǐng,yuè lún què zài quán jiān fú。
玉泉潜珍閟莫测,木石但观皆润泽。yù quán qián zhēn bì mò cè,mù shí dàn guān jiē rùn zé。
卞和生长此山间,谷邃泉深求不得。biàn hé shēng zhǎng cǐ shān jiān,gǔ suì quán shēn qiú bù dé。
泉心缓缓嘘浮珠,泉口急流深满渠。quán xīn huǎn huǎn xū fú zhū,quán kǒu jí liú shēn mǎn qú。
鱼虾蛭蚓不敢狎,始知下有龙神居。yú xiā zhì yǐn bù gǎn xiá,shǐ zhī xià yǒu lóng shén jū。
老龙动息有常定,朝昏泉涌如潮信。lǎo lóng dòng xī yǒu cháng dìng,cháo hūn quán yǒng rú cháo xìn。
馀波派作九曲流,百折不能违水性。yú bō pài zuò jiǔ qū liú,bǎi zhé bù néng wéi shuǐ xìng。
石池数顷琉璃浸,池底金莲铺绿锦。shí chí shù qǐng liú lí jìn,chí dǐ jīn lián pù lǜ jǐn。
金碧晶荧射眼明,烦襟濯尽生寒凛。jīn bì jīng yíng shè yǎn míng,fán jīn zhuó jǐn shēng hán lǐn。
上古消沉不可知,唐贤往往已留题。shàng gǔ xiāo chén bù kě zhī,táng xián wǎng wǎng yǐ liú tí。
莓苔剥落传师笔,沙砾灭没文饶碑。méi tái bō luò chuán shī bǐ,shā lì miè méi wén ráo bēi。
汴京往昔升平日,北上西来多墨客。biàn jīng wǎng xī shēng píng rì,běi shàng xī lái duō mò kè。
东坡诗扁卧蚕书,鲁直门颜生铁画。dōng pō shī biǎn wò cán shū,lǔ zhí mén yán shēng tiě huà。
向来虏寇抄荆门,城郭屋庐俱荡焚。xiàng lái lǔ kòu chāo jīng mén,chéng guō wū lú jù dàng fén。
黄头亦恐杀风景,岿然独有林亭存。huáng tóu yì kǒng shā fēng jǐng,kuī rán dú yǒu lín tíng cún。
古称神瀵疑兹是,到处涔蹄无此比。gǔ chēng shén fèn yí zī shì,dào chù cén tí wú cǐ bǐ。
争得山头无戍垒,住向荆门弄泉水。zhēng dé shān tóu wú shù lěi,zhù xiàng jīng mén nòng quán shuǐ。

雁荡净名谷帘水

刘子寰

野客弄云水,翩翩信飞车。yě kè nòng yún shuǐ,piān piān xìn fēi chē。
奇峰匹雁荡,出没随猿狙。qí fēng pǐ yàn dàng,chū méi suí yuán jū。
苍苍叠云屏,下有白石庐。cāng cāng dié yún píng,xià yǒu bái shí lú。
石庐故未足,洞腹开巢居。shí lú gù wèi zú,dòng fù kāi cháo jū。
青藜小跻攀,路尽仍盘纡。qīng lí xiǎo jī pān,lù jǐn réng pán yū。
呀然忽宽敞,云雾为支吾。ya rán hū kuān chǎng,yún wù wèi zhī wú。
天成与鬼凿,罔识造物初。tiān chéng yǔ guǐ záo,wǎng shí zào wù chū。
笑问主者谁,我欲揽其须。xiào wèn zhǔ zhě shuí,wǒ yù lǎn qí xū。
耸身忽灭没,扳倒泊雁湖。sǒng shēn hū miè méi,bān dào pō yàn hú。
天风复摩荡,簸洒生明珠。tiān fēng fù mó dàng,bǒ sǎ shēng míng zhū。
为帘复为帷,与客相嬉娱。wèi lián fù wèi wéi,yǔ kè xiāng xī yú。
倏然一挥霍,五色弥空虚。shū rán yī huī huò,wǔ sè mí kōng xū。
坐来怪事发,迸落随喧呼。zuò lái guài shì fā,bèng luò suí xuān hū。
大笑下山去,勿为山鬼愚。dà xiào xià shān qù,wù wèi shān guǐ yú。

月夜东池赏白莲

刘子寰

巉巉彼姝子,玉艳明清波。chán chán bǐ shū zi,yù yàn míng qīng bō。
素云裁广袖,渌水覆青罗。sù yún cái guǎng xiù,lù shuǐ fù qīng luó。
秀色妙天质,清香凉思多。xiù sè miào tiān zhì,qīng xiāng liáng sī duō。
驾言从之游,夜蟾生庭柯。jià yán cóng zhī yóu,yè chán shēng tíng kē。
徘徊碧云暮,怅望采菱歌。pái huái bì yún mù,chàng wàng cǎi líng gē。
常恐秋节晚,零落委寒莎。cháng kǒng qiū jié wǎn,líng luò wěi hán shā。
踌躇思折赠,达夕成长哦。chóu chú sī zhé zèng,dá xī chéng zhǎng ó。
非君盛才藻,如此粲者何。fēi jūn shèng cái zǎo,rú cǐ càn zhě hé。

武夷猴

刘子寰

猕猴群居时,得食互争夺。mí hóu qún jū shí,dé shí hù zhēng duó。
嚣哓以力胜,无复长幼别。xiāo xiāo yǐ lì shèng,wú fù zhǎng yòu bié。
及其有老病,同类争救活。jí qí yǒu lǎo bìng,tóng lèi zhēng jiù huó。
嗛食置其旁,交来伺饥渴。qiǎn shí zhì qí páng,jiāo lái cì jī kě。
死埋高崖巅,并力事窊掘。sǐ mái gāo yá diān,bìng lì shì wā jué。
乃知禀元命,无间䎉与狨。nǎi zhī bǐng yuán mìng,wú jiān xù yǔ róng。
质性有所偏,良能或焉阙。zhì xìng yǒu suǒ piān,liáng néng huò yān quē。
惟仁乃生理,恻隐由情发。wéi rén nǎi shēng lǐ,cè yǐn yóu qíng fā。
鸟乌知反哺,报祭及豺獭。niǎo wū zhī fǎn bǔ,bào jì jí chái tǎ。
人心具中和,推此与天达。rén xīn jù zhōng hé,tuī cǐ yǔ tiān dá。
物欲为私蔽,真知反磨灭。wù yù wèi sī bì,zhēn zhī fǎn mó miè。
利害怵于中,骨肉交朋绝。lì hài chù yú zhōng,gǔ ròu jiāo péng jué。
一从失本心,比兽乃反劣。yī cóng shī běn xīn,bǐ shòu nǎi fǎn liè。
武夷山多猴,此事樵者说。wǔ yí shān duō hóu,cǐ shì qiáo zhě shuō。
因书观□篇,惟日三省察。yīn shū guān piān,wéi rì sān shěng chá。

教犊偶作进退格

刘子寰

牛角才及茧,已须穿鼻耕。niú jiǎo cái jí jiǎn,yǐ xū chuān bí gēng。
及兹方率性,过此失良能。jí zī fāng lǜ xìng,guò cǐ shī liáng néng。
人道事矫揉,物生殊苦辛。rén dào shì jiǎo róu,wù shēng shū kǔ xīn。
遂令禅学子,恐惧说无生。suì lìng chán xué zi,kǒng jù shuō wú shēng。

当阳新店

刘子寰

桑坡麦垄行百里,解鞍夜宿清漳湄。sāng pō mài lǒng xíng bǎi lǐ,jiě ān yè sù qīng zhāng méi。
清漳悠悠引通浦,茅庐竹屋相因依。qīng zhāng yōu yōu yǐn tōng pǔ,máo lú zhú wū xiāng yīn yī。
米盐一鬨商估集,舍人夺席厨争炊。mǐ yán yī hòng shāng gū jí,shě rén duó xí chú zhēng chuī。
试登高阜望陶牧,平原沃野何逶迤。shì dēng gāo fù wàng táo mù,píng yuán wò yě hé wēi yí。
俗传范子计然地,民生卤莽今如斯。sú chuán fàn zi jì rán dì,mín shēng lǔ mǎng jīn rú sī。
荆关四冲古战国,往往赤子多歼夷。jīng guān sì chōng gǔ zhàn guó,wǎng wǎng chì zi duō jiān yí。
土人客户几更变,向之昭屈馀几希。tǔ rén kè hù jǐ gèng biàn,xiàng zhī zhāo qū yú jǐ xī。
欲从故老问遗迹,百年而上无能知。yù cóng gù lǎo wèn yí jì,bǎi nián ér shàng wú néng zhī。
地名多与载史合,荒城大冢犹依稀。dì míng duō yǔ zài shǐ hé,huāng chéng dà zhǒng yóu yī xī。
沮漳二水楚之望,以此取证他无疑。jǔ zhāng èr shuǐ chǔ zhī wàng,yǐ cǐ qǔ zhèng tā wú yí。
古称锡穴最深阻,方城汉水为城池。gǔ chēng xī xué zuì shēn zǔ,fāng chéng hàn shuǐ wèi chéng chí。
奈何形胜不足恃,豪杰杀尽名都隳。nài hé xíng shèng bù zú shì,háo jié shā jǐn míng dōu huī。
自从秦汉至今日,率不百年逢乱离。zì cóng qín hàn zhì jīn rì,lǜ bù bǎi nián féng luàn lí。
隰皋衍沃但茅苇,时康尚欠人扶犁。xí gāo yǎn wò dàn máo wěi,shí kāng shàng qiàn rén fú lí。
焉得英雄守四极,封殖生齿令繁滋。yān dé yīng xióng shǒu sì jí,fēng zhí shēng chǐ lìng fán zī。
玉州平州古砖甓,令人想见升平时。yù zhōu píng zhōu gǔ zhuān pì,lìng rén xiǎng jiàn shēng píng shí。

题灵梵院壁

刘子寰

世故婴拂人,逃荒伴禅寂。shì gù yīng fú rén,táo huāng bàn chán jì。
莓苔一古寺,尘土四立壁。méi tái yī gǔ sì,chén tǔ sì lì bì。
百年诸名贤,不复见陈迹。bǎi nián zhū míng xián,bù fù jiàn chén jì。
旧题风雨剥,废寝莎蔓积。jiù tí fēng yǔ bō,fèi qǐn shā màn jī。
夕阳乔木外,怅望惊独立。xī yáng qiáo mù wài,chàng wàng jīng dú lì。
去去勿复言,浮生尽游客。qù qù wù fù yán,fú shēng jǐn yóu kè。

灵梵院夜起

刘子寰

寺古居人稀,林高暑气薄。sì gǔ jū rén xī,lín gāo shǔ qì báo。
露鸣青松枝,夜半有惊鹊。lù míng qīng sōng zhī,yè bàn yǒu jīng què。
飞星远长汉,白云平大壑。fēi xīng yuǎn zhǎng hàn,bái yún píng dà hè。
客子开西窗,心空山月落。kè zi kāi xī chuāng,xīn kōng shān yuè luò。

九峰庵偶书

刘子寰

山栖白云表,高卧息烦倦。shān qī bái yún biǎo,gāo wò xī fán juàn。
正夏谷风凉,长日岚阴半。zhèng xià gǔ fēng liáng,zhǎng rì lán yīn bàn。
樵人归路远,亭午各已散。qiáo rén guī lù yuǎn,tíng wǔ gè yǐ sàn。
犬静眠松檐,鸟下浴泉涧。quǎn jìng mián sōng yán,niǎo xià yù quán jiàn。
杖藜随兴往,卷帙从风乱。zhàng lí suí xīng wǎng,juǎn zhì cóng fēng luàn。
远我遗世情,方能涉忧患。yuǎn wǒ yí shì qíng,fāng néng shè yōu huàn。
7512345