古诗词

理公岩

杨蟠

日月岩前鸟,秋来不复闻。rì yuè yán qián niǎo,qiū lái bù fù wén。
达人今已化,名系此山云。dá rén jīn yǐ huà,míng xì cǐ shān yún。

杨蟠

宋章安人,字公济。仁宗庆历六年进士。为密、和二州推官。诗为欧阳修所称。苏轼知杭州,蟠通判州事,与轼唱酬甚多。历知寿州卒。平生为诗数千篇,号《章安集》。 杨蟠的作品>>

猜您喜欢

宿天竺再赠东山禅师与冲晦

杨蟠

仲灵述作惭知己,冲晦篇章窃赏音。zhòng líng shù zuò cán zhī jǐ,chōng huì piān zhāng qiè shǎng yīn。
胜侣俱恬山水乐,神交已过雪霜深。shèng lǚ jù tián shān shuǐ lè,shén jiāo yǐ guò xuě shuāng shēn。
灯前自笑平生事,雨后重论一夜心。dēng qián zì xiào píng shēng shì,yǔ hòu zhòng lùn yī yè xīn。
相检莫教诗闲断,更阑同听夜猿吟。xiāng jiǎn mò jiào shī xián duàn,gèng lán tóng tīng yè yuán yín。

次韵奉酬

杨蟠

腊后东风扫翠微,同看芳柳破春机。là hòu dōng fēng sǎo cuì wēi,tóng kàn fāng liǔ pò chūn jī。
三宵听水都无梦,四日登山未肯归。sān xiāo tīng shuǐ dōu wú mèng,sì rì dēng shān wèi kěn guī。
野老止凭云送客,家人应笑雨沾衣。yě lǎo zhǐ píng yún sòng kè,jiā rén yīng xiào yǔ zhān yī。
君诗兼简佳公子,只恐囊倾一夜飞。jūn shī jiān jiǎn jiā gōng zi,zhǐ kǒng náng qīng yī yè fēi。

游山归遇雨呈仲灵冲晦

杨蟠

九里松门雪过时,篮舆袅袅碍松枝。jiǔ lǐ sōng mén xuě guò shí,lán yú niǎo niǎo ài sōng zhī。
雨留宿客还斜落,风送行人亦倒吹。yǔ liú sù kè hái xié luò,fēng sòng xíng rén yì dào chuī。
华表忽惊黄鹤反,耳中犹带白猿悲。huá biǎo hū jīng huáng hè fǎn,ěr zhōng yóu dài bái yuán bēi。
来朝弗著登山屐,可避君呼谢客儿。lái cháo fú zhù dēng shān jī,kě bì jūn hū xiè kè ér。

山中回忆东山老

杨蟠

山游兴发特寻君,屐齿筇枝绕四邻。shān yóu xīng fā tè xún jūn,jī chǐ qióng zhī rào sì lín。
峰北看云忘世务,涧南听水得天真。fēng běi kàn yún wàng shì wù,jiàn nán tīng shuǐ dé tiān zhēn。
名高寂寞存僧史,林下风流似晋人。míng gāo jì mò cún sēng shǐ,lín xià fēng liú shì jìn rén。
何日枇杷苦笋熟,却游未减去年春。hé rì pí pá kǔ sǔn shú,què yóu wèi jiǎn qù nián chūn。

次韵奉酬

杨蟠

几夕论诗坐石窗,怜君百首妙无双。jǐ xī lùn shī zuò shí chuāng,lián jūn bǎi shǒu miào wú shuāng。
句牵野兴侵孤月,恼乱词源涌大江。jù qiān yě xīng qīn gū yuè,nǎo luàn cí yuán yǒng dà jiāng。
数纸忽然来竺岭,千年犹可照吴邦。shù zhǐ hū rán lái zhú lǐng,qiān nián yóu kě zhào wú bāng。
相思未免还相挑,莫竖旗幡却诈降。xiāng sī wèi miǎn hái xiāng tiāo,mò shù qí fān què zhà jiàng。

赠仰孝子

杨蟠

思亲庐墓隐西山,竹屋萧然月坞间。sī qīn lú mù yǐn xī shān,zhú wū xiāo rán yuè wù jiān。
有道自高尘世外,无心得共野云闲。yǒu dào zì gāo chén shì wài,wú xīn dé gòng yě yún xián。
姓名达远邦符奏,束帛荣沾帝泽颁。xìng míng dá yuǎn bāng fú zòu,shù bó róng zhān dì zé bān。
不见孝廉人已久,东嘉今喜识曾颜。bù jiàn xiào lián rén yǐ jiǔ,dōng jiā jīn xǐ shí céng yán。

熙春园

杨蟠

桃源未识恐微茫,每坐青林惯日长。táo yuán wèi shí kǒng wēi máng,měi zuò qīng lín guàn rì zhǎng。
鱼鸟自同千里乐,风烟漫逐一城香。yú niǎo zì tóng qiān lǐ lè,fēng yān màn zhú yī chéng xiāng。
竹围月色来深院,花引春情过短墙。zhú wéi yuè sè lái shēn yuàn,huā yǐn chūn qíng guò duǎn qiáng。
人世定知何处好,且勤诗酒惜年光。rén shì dìng zhī hé chù hǎo,qiě qín shī jiǔ xī nián guāng。

永嘉双莲桥

杨蟠

昨日采莲者,双双桥畔新。zuó rì cǎi lián zhě,shuāng shuāng qiáo pàn xīn。
旧花今不见,喜见似花人。jiù huā jīn bù jiàn,xǐ jiàn shì huā rén。

秦王缆船石

杨蟠

色阴长带雨,疑是白云根。sè yīn zhǎng dài yǔ,yí shì bái yún gēn。
欲问东巡事,今犹不敢言。yù wèn dōng xún shì,jīn yóu bù gǎn yán。

慈云岭

杨蟠

左右盼江湖,游人憩半途。zuǒ yòu pàn jiāng hú,yóu rén qì bàn tú。
山高步步上,何用叹崎岖。shān gāo bù bù shàng,hé yòng tàn qí qū。

九师堂

杨蟠

易道已南矣,清风今尚寒。yì dào yǐ nán yǐ,qīng fēng jīn shàng hán。
山人空再拜,不识汉衣冠。shān rén kōng zài bài,bù shí hàn yī guān。

长桥

杨蟠

皎皎冰壶里,天寒六月风。jiǎo jiǎo bīng hú lǐ,tiān hán liù yuè fēng。
水仙来往处,三岛忽相通。shuǐ xiān lái wǎng chù,sān dǎo hū xiāng tōng。

孤山

杨蟠

袅袅云中路,沧浪四面开。niǎo niǎo yún zhōng lù,cāng làng sì miàn kāi。
诗人吟不得,唤作小蓬莱。shī rén yín bù dé,huàn zuò xiǎo péng lái。

柏堂

杨蟠

零落雪霜后,犹含千载春。líng luò xuě shuāng hòu,yóu hán qiān zài chūn。
一株化为石,谁是种时人。yī zhū huà wèi shí,shuí shì zhǒng shí rén。

金沙井

杨蟠

细细沙痕落,流金在井泉。xì xì shā hén luò,liú jīn zài jǐng quán。
山人邀我饮,化骨共为仙。shān rén yāo wǒ yǐn,huà gǔ gòng wèi xiān。
78123456