古诗词

呼猿洞

杨蟠

青松愁绝涧,日夜白猿吟。qīng sōng chóu jué jiàn,rì yè bái yuán yín。
掌握多相就,安知世上心。zhǎng wò duō xiāng jiù,ān zhī shì shàng xīn。

杨蟠

宋章安人,字公济。仁宗庆历六年进士。为密、和二州推官。诗为欧阳修所称。苏轼知杭州,蟠通判州事,与轼唱酬甚多。历知寿州卒。平生为诗数千篇,号《章安集》。 杨蟠的作品>>

猜您喜欢

去郡后作

杨蟠

为官一十政,宦游五十秋。wèi guān yī shí zhèng,huàn yóu wǔ shí qiū。
平生忆何处,最忆是温州。píng shēng yì hé chù,zuì yì shì wēn zhōu。
思远城南曲,西岑古渡头。sī yuǎn chéng nán qū,xī cén gǔ dù tóu。
绿觞春送酒,红烛夜行舟。lǜ shāng chūn sòng jiǔ,hóng zhú yè xíng zhōu。
不敢言遗爱,惟应念旧游。bù gǎn yán yí ài,wéi yīng niàn jiù yóu。
凭君将此句,寄写谢公楼。píng jūn jiāng cǐ jù,jì xiě xiè gōng lóu。

除夕次东坡守岁韵

杨蟠

人生无百年,谁问岭龟蛇。rén shēng wú bǎi nián,shuí wèn lǐng guī shé。
容颜镜水换,老丑不可遮。róng yán jìng shuǐ huàn,lǎo chǒu bù kě zhē。
殷勤守此岁,来岁复如何。yīn qín shǒu cǐ suì,lái suì fù rú hé。
南邻祭灶喧,北里驱傩哗。nán lín jì zào xuān,běi lǐ qū nuó huā。
须臾罢无为,但听楼鼓挝。xū yú bà wú wèi,dàn tīng lóu gǔ wō。
明朝四十过,暮景真易斜。míng cháo sì shí guò,mù jǐng zhēn yì xié。
初心自慷慨,白首还蹉跎。chū xīn zì kāng kǎi,bái shǒu hái cuō tuó。
寄语少年子,虽强不足夸。jì yǔ shǎo nián zi,suī qiáng bù zú kuā。

陪润州裴如晦学士游金山回作

杨蟠

世上蓬莱第几洲,长云漠漠鸟飞愁。shì shàng péng lái dì jǐ zhōu,zhǎng yún mò mò niǎo fēi chóu。
海山乱点当轩出,江水中分绕槛流。hǎi shān luàn diǎn dāng xuān chū,jiāng shuǐ zhōng fēn rào kǎn liú。
天远楼台横北固,夜深灯火见扬州。tiān yuǎn lóu tái héng běi gù,yè shēn dēng huǒ jiàn yáng zhōu。
回船却望金陵月,独倚牙旗坐浪头。huí chuán què wàng jīn líng yuè,dú yǐ yá qí zuò làng tóu。
78123456