古诗词

平南谣

杨蟠

海南山似刀,溪恶如发弩。hǎi nán shān shì dāo,xī è rú fā nǔ。
溪山毒烟中人骨,水有蛟蜃陆豺虎。xī shān dú yān zhōng rén gǔ,shuǐ yǒu jiāo shèn lù chái hǔ。
蛮人徭贼行若飞,纵火劫民杀官府。mán rén yáo zéi xíng ruò fēi,zòng huǒ jié mín shā guān fǔ。
溪中之水涨赤血,山头积尸变成土。xī zhōng zhī shuǐ zhǎng chì xuè,shān tóu jī shī biàn chéng tǔ。
经年斗战兵已穷,磔将屠城不可数。jīng nián dòu zhàn bīng yǐ qióng,zhé jiāng tú chéng bù kě shù。
官家发军救死国,万里欢喜得时雨。guān jiā fā jūn jiù sǐ guó,wàn lǐ huān xǐ dé shí yǔ。
诛擒凶党功德高,海水一清奏歌舞。zhū qín xiōng dǎng gōng dé gāo,hǎi shuǐ yī qīng zòu gē wǔ。
山非无险,水非无阻。shān fēi wú xiǎn,shuǐ fēi wú zǔ。
有地不城,城亦不武。yǒu dì bù chéng,chéng yì bù wǔ。
将民赤肉致戈戟,口不能言心自苦。jiāng mín chì ròu zhì gē jǐ,kǒu bù néng yán xīn zì kǔ。

杨蟠

宋章安人,字公济。仁宗庆历六年进士。为密、和二州推官。诗为欧阳修所称。苏轼知杭州,蟠通判州事,与轼唱酬甚多。历知寿州卒。平生为诗数千篇,号《章安集》。 杨蟠的作品>>

猜您喜欢

巢居阁

杨蟠

昔日巢居客,今为天上仙。xī rì cháo jū kè,jīn wèi tiān shàng xiān。
文章流海内,几杖葬山前。wén zhāng liú hǎi nèi,jǐ zhàng zàng shān qián。

玛瑙坡

杨蟠

石径生光怪,传流玛瑙坡。shí jìng shēng guāng guài,chuán liú mǎ nǎo pō。
天人曾布地,此物至今多。tiān rén céng bù dì,cǐ wù zhì jīn duō。

巾子峰

杨蟠

首出群山内,晴窗几处看。shǒu chū qún shān nèi,qíng chuāng jǐ chù kàn。
不因风雨折,开槛满溪寒。bù yīn fēng yǔ zhé,kāi kǎn mǎn xī hán。

南屏山

杨蟠

日落游人散,山寒起树声。rì luò yóu rén sàn,shān hán qǐ shù shēng。
玲珑石上穴,处处有云生。líng lóng shí shàng xué,chù chù yǒu yún shēng。

飞来峰

杨蟠

飞来天竺远,山秀已含春。fēi lái tiān zhú yuǎn,shān xiù yǐ hán chūn。
不遇名僧识,千年岂有神。bù yù míng sēng shí,qiān nián qǐ yǒu shén。

连岩

杨蟠

岌岌青松外,安知鸟翼孤。jí jí qīng sōng wài,ān zhī niǎo yì gū。
寒猿三叫罢,便是蜀州图。hán yuán sān jiào bà,biàn shì shǔ zhōu tú。

伏龙溅

杨蟠

静久波涛散,溪深涌乱丝。jìng jiǔ bō tāo sàn,xī shēn yǒng luàn sī。
悠悠山下客,将见水停时。yōu yōu shān xià kè,jiāng jiàn shuǐ tíng shí。

葛坞

杨蟠

此坞久无色,何年朝太真。cǐ wù jiǔ wú sè,hé nián cháo tài zhēn。
晓耕云下路,犹恐是仙民。xiǎo gēng yún xià lù,yóu kǒng shì xiān mín。

朱墅

杨蟠

白云今不去,惆怅昔人非。bái yún jīn bù qù,chóu chàng xī rén fēi。
叶落风前响,犹疑踏雪归。yè luò fēng qián xiǎng,yóu yí tà xuě guī。

青林岩

杨蟠

鸟外无行迹,寒林引薜萝。niǎo wài wú xíng jì,hán lín yǐn bì luó。
山中僧已老,不信雪霜多。shān zhōng sēng yǐ lǎo,bù xìn xuě shuāng duō。

理公岩

杨蟠

日月岩前鸟,秋来不复闻。rì yuè yán qián niǎo,qiū lái bù fù wén。
达人今已化,名系此山云。dá rén jīn yǐ huà,míng xì cǐ shān yún。

呼猿洞

杨蟠

青松愁绝涧,日夜白猿吟。qīng sōng chóu jué jiàn,rì yè bái yuán yín。
掌握多相就,安知世上心。zhǎng wò duō xiāng jiù,ān zhī shì shàng xīn。

法安院

杨蟠

寂寞庵前草,春深鹿自耕。jì mò ān qián cǎo,chūn shēn lù zì gēng。
老僧垂白发,山下不知名。lǎo sēng chuí bái fā,shān xià bù zhī míng。

诗一首

杨蟠

诗魂躔斗壁,醉力撼蓬莱。shī hún chán dòu bì,zuì lì hàn péng lái。
剖山无鹊印,倾厩尽龙媒。pōu shān wú què yìn,qīng jiù jǐn lóng méi。

清心堂

杨蟠

前后坐亭上,饮水皆自持。qián hòu zuò tíng shàng,yǐn shuǐ jiē zì chí。
其间贤太守,谁复畏人知。qí jiān xián tài shǒu,shuí fù wèi rén zhī。
78123456