古诗词

送郑祭酒得宫观还乡

邹浩

闽中男子多儒衣,龙骧虎视惟四夔。mǐn zhōng nán zi duō rú yī,lóng xiāng hǔ shì wéi sì kuí。
门前蓬藋老风雨,籍籍声名天下驰。mén qián péng diào lǎo fēng yǔ,jí jí shēng míng tiān xià chí。
尔来半作古人去,亦或霜鬓甘伏雌。ěr lái bàn zuò gǔ rén qù,yì huò shuāng bìn gān fú cí。
独随日月上星斗,即今先生侍丹墀。dú suí rì yuè shàng xīng dòu,jí jīn xiān shēng shì dān chí。
先生胸次真武库,无所不有世莫窥。xiān shēng xiōng cì zhēn wǔ kù,wú suǒ bù yǒu shì mò kuī。
早年剖符勤抚字,晚年赐环妙论思。zǎo nián pōu fú qín fǔ zì,wǎn nián cì huán miào lùn sī。
朝廷远览得治本,务先长育英豪姿。cháo tíng yuǎn lǎn dé zhì běn,wù xiān zhǎng yù yīng háo zī。
凌云大厦岂一木,要在钜细皆其宜。líng yún dà shà qǐ yī mù,yào zài jù xì jiē qí yí。
先生彬彬揭模楷,仰膺帝可端为师。xiān shēng bīn bīn jiē mó kǎi,yǎng yīng dì kě duān wèi shī。
鸾飞凤举遍台阁,辟雍祭酒终不移。luán fēi fèng jǔ biàn tái gé,pì yōng jì jiǔ zhōng bù yí。
下帷庄坐对沉燎,诸生自耻专浮词。xià wéi zhuāng zuò duì chén liáo,zhū shēng zì chǐ zhuān fú cí。
斯文与天共澄霁,肃驾圣域无多岐。sī wén yǔ tiān gòng chéng jì,sù jià shèng yù wú duō qí。
他时合抱挽梁栋,论功较德谁高卑。tā shí hé bào wǎn liáng dòng,lùn gōng jiào dé shuí gāo bēi。
先生胡不长风宪,豺狼在念略狐狸。xiān shēng hú bù zhǎng fēng xiàn,chái láng zài niàn lüè hú lí。
坐令饮恨深发喜,簪缨无复藏奸欺。zuò lìng yǐn hèn shēn fā xǐ,zān yīng wú fù cáng jiān qī。
先生胡不同翰墨,形容尧仁晓天涯。xiān shēng hú bù tóng hàn mò,xíng róng yáo rén xiǎo tiān yá。
鲁官典诰从此复,大哉王言非寄私。lǔ guān diǎn gào cóng cǐ fù,dà zāi wáng yán fēi jì sī。
先生胡不秉枢极,以道揆事如蓍龟。xiān shēng hú bù bǐng shū jí,yǐ dào kuí shì rú shī guī。
河防民役有定论,简拔贤俊去嫌疑。hé fáng mín yì yǒu dìng lùn,jiǎn bá xián jùn qù xián yí。
吏员一一底乃绩,二虏拜手受指撝。lì yuán yī yī dǐ nǎi jì,èr lǔ bài shǒu shòu zhǐ huī。
东西南北几万里,匹夫匹妇违寒饥。dōng xī nán běi jǐ wàn lǐ,pǐ fū pǐ fù wéi hán jī。
人言太平亦无象,但见父老同儿嬉。rén yán tài píng yì wú xiàng,dàn jiàn fù lǎo tóng ér xī。
胡为五湖入清梦,忽焉幽兴落武夷。hú wèi wǔ hú rù qīng mèng,hū yān yōu xīng luò wǔ yí。
千钧一发谁挽得,径约赤松歌紫芝。qiān jūn yī fā shuí wǎn dé,jìng yuē chì sōng gē zǐ zhī。
长安车马竞回首,颇似巨源辞位时。zhǎng ān chē mǎ jìng huí shǒu,pǒ shì jù yuán cí wèi shí。
通德高门想如昨,溪风旦暮犹有期。tōng dé gāo mén xiǎng rú zuó,xī fēng dàn mù yóu yǒu qī。
冷然杖屦远俗物,此心惟许江鸥知。lěng rán zhàng jù yuǎn sú wù,cǐ xīn wéi xǔ jiāng ōu zhī。
巍巍北辰拱天子,还淳直欲跻皇羲。wēi wēi běi chén gǒng tiān zi,hái chún zhí yù jī huáng xī。
人才未登常侧席,鹤书每每空山茨。rén cái wèi dēng cháng cè xí,hè shū měi měi kōng shān cí。
金瓯况复旧名氏,只恐先生难自怡。jīn ōu kuàng fù jiù míng shì,zhǐ kǒng xiān shēng nán zì yí。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

览镜

邹浩

览镜朝来心自知,鼻端色动有光辉。lǎn jìng cháo lái xīn zì zhī,bí duān sè dòng yǒu guāng huī。
乡邦回首见归路,已觉欢欣生彩衣。xiāng bāng huí shǒu jiàn guī lù,yǐ jué huān xīn shēng cǎi yī。

陈满堂

邹浩

满堂当日亦飞升,金笋无根不复生。mǎn táng dāng rì yì fēi shēng,jīn sǔn wú gēn bù fù shēng。
惟有明皇留辇处,至今云雾半山横。wéi yǒu míng huáng liú niǎn chù,zhì jīn yún wù bàn shān héng。

闻州学补试

邹浩

辟廱泮水旧先生,十五馀年经自横。pì yōng pàn shuǐ jiù xiān shēng,shí wǔ yú nián jīng zì héng。
今日传闻试多士,尚疑身复任权衡。jīn rì chuán wén shì duō shì,shàng yí shēn fù rèn quán héng。

招泽老

邹浩

门向山城静处开,更无一点旧尘埃。mén xiàng shān chéng jìng chù kāi,gèng wú yī diǎn jiù chén āi。
葛藤尚忆龙溪老,拄杖横担便可来。gé téng shàng yì lóng xī lǎo,zhǔ zhàng héng dān biàn kě lái。

道傍妇

邹浩

长插双钗低系裙,手持青伞步如云。zhǎng chā shuāng chāi dī xì qún,shǒu chí qīng sǎn bù rú yún。
忽然退傍芭蕉立,元是前头逢伯君。hū rán tuì bàng bā jiāo lì,yuán shì qián tóu féng bó jūn。

喜归

邹浩

日日思归今得归,朝衣不着着斑衣。rì rì sī guī jīn dé guī,cháo yī bù zhe zhe bān yī。
谁人得似邹居士,跳出轮回无是非。shuí rén dé shì zōu jū shì,tiào chū lún huí wú shì fēi。

山禽

邹浩

何处飞来傍隐居,就中声与众禽殊。hé chù fēi lái bàng yǐn jū,jiù zhōng shēng yǔ zhòng qín shū。
长拖缓转娇无力,一似汴孙吹画乌。zhǎng tuō huǎn zhuǎn jiāo wú lì,yī shì biàn sūn chuī huà wū。

凭栏

邹浩

朝天坊里朝天客,北去朝天已赐环。cháo tiān fāng lǐ cháo tiān kè,běi qù cháo tiān yǐ cì huán。
从此昭平梦不到,剩凭栏槛看青山。cóng cǐ zhāo píng mèng bù dào,shèng píng lán kǎn kàn qīng shān。

修仁茶

邹浩

味如橄榄久方回,初苦终甘要得知。wèi rú gǎn lǎn jiǔ fāng huí,chū kǔ zhōng gān yào dé zhī。
不但炎荒能已疾,携归北地亦相宜。bù dàn yán huāng néng yǐ jí,xié guī běi dì yì xiāng yí。

修仁茶

邹浩

岭南州县接湖南,处处烹煎极口谈。lǐng nán zhōu xiàn jiē hú nán,chù chù pēng jiān jí kǒu tán。
北苑春芽虽绝品,不能消鬲御烟岚。běi yuàn chūn yá suī jué pǐn,bù néng xiāo gé yù yān lán。

修仁茶

邹浩

龙凤新团出帝家,南人不顾自煎茶。lóng fèng xīn tuán chū dì jiā,nán rén bù gù zì jiān chá。
夜光明月真投暗,怅望长安天一涯。yè guāng míng yuè zhēn tóu àn,chàng wàng zhǎng ān tiān yī yá。

得家书

邹浩

乌鹊每来檐外集,蛛丝时向眼边明。wū què měi lái yán wài jí,zhū sī shí xiàng yǎn biān míng。
心知有喜寻归路,今日音书果见迎。xīn zhī yǒu xǐ xún guī lù,jīn rì yīn shū guǒ jiàn yíng。

山禽

邹浩

异色殊形不可名,飞来飞去亦多情。yì sè shū xíng bù kě míng,fēi lái fēi qù yì duō qíng。
只应知我归期近,故傍书帷送好声。zhǐ yīng zhī wǒ guī qī jìn,gù bàng shū wéi sòng hǎo shēng。

记梦

邹浩

廊庙知心独此公,夜来魂梦忽相通。láng miào zhī xīn dú cǐ gōng,yè lái hún mèng hū xiāng tōng。
密言新命非虚语,所以流传四海中。mì yán xīn mìng fēi xū yǔ,suǒ yǐ liú chuán sì hǎi zhōng。

寄零陵令朱君陟彦明推官

邹浩

前时递角惟忧速,今日邮筒只恐迟。qián shí dì jiǎo wéi yōu sù,jīn rì yóu tǒng zhǐ kǒng chí。
书到零陵长官处,掀然一笑有谁知。shū dào líng líng zhǎng guān chù,xiān rán yī xiào yǒu shuí zhī。