古诗词

梦臣再以墨来

邹浩

孙郎文史外,所好墨而已。sūn láng wén shǐ wài,suǒ hǎo mò ér yǐ。
龟玉藏椟中,涓辰乃开视。guī yù cáng dú zhōng,juān chén nǎi kāi shì。
未尝轻示人,每戒卞和耻。wèi cháng qīng shì rén,měi jiè biàn hé chǐ。
谓予心事同,分惠真可喜。wèi yǔ xīn shì tóng,fēn huì zhēn kě xǐ。
磨去五之一,馀者恰盈咫。mó qù wǔ zhī yī,yú zhě qià yíng zhǐ。
印弄棱角刓,前言戏之耳。yìn nòng léng jiǎo wán,qián yán xì zhī ěr。
苍头忽踵门,喘汗殊不止。cāng tóu hū zhǒng mén,chuǎn hàn shū bù zhǐ。
恍疑皂囊药,无因至于此。huǎng yí zào náng yào,wú yīn zhì yú cǐ。
亟取启缄封,入眼胜双鲤。jí qǔ qǐ jiān fēng,rù yǎn shèng shuāng lǐ。
其长应天数,其光动晴晷。qí zhǎng yīng tiān shù,qí guāng dòng qíng guǐ。
当暑尚挟纩,岂但什袭比。dāng shǔ shàng xié kuàng,qǐ dàn shén xí bǐ。
且云此不刓,品色尤更美。qiě yún cǐ bù wán,pǐn sè yóu gèng měi。
始知雅意来,要以补前毁。shǐ zhī yǎ yì lái,yào yǐ bǔ qián huǐ。
想初闻语时,废书频拊髀。xiǎng chū wén yǔ shí,fèi shū pín fǔ bì。
兵法善致人,所致必如指。bīng fǎ shàn zhì rén,suǒ zhì bì rú zhǐ。
一朝下两城,曾不费一矢。yī cháo xià liǎng chéng,céng bù fèi yī shǐ。
坐令鼎足心,成辙乱旗靡。zuò lìng dǐng zú xīn,chéng zhé luàn qí mí。
堂堂莫我过,势若建瓴水。táng táng mò wǒ guò,shì ruò jiàn líng shuǐ。
墨果多乎哉,一一是孤垒。mò guǒ duō hū zāi,yī yī shì gū lěi。
齐城七十二,受降从此始。qí chéng qī shí èr,shòu jiàng cóng cǐ shǐ。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

六月六日城外马上呈世德

邹浩

虎头凤麓连长堤,随山刊木路可为。hǔ tóu fèng lù lián zhǎng dī,suí shān kān mù lù kě wèi。
长官仁政及物远,一时力役民忘疲。zhǎng guān rén zhèng jí wù yuǎn,yī shí lì yì mín wàng pí。

仲益遽塞便门作此戏之

邹浩

闭门不啻似泄柳,排闼何由如舞阳。bì mén bù chì shì xiè liǔ,pái tà hé yóu rú wǔ yáng。
怜君肝胆便楚越,使我南北成参商。lián jūn gān dǎn biàn chǔ yuè,shǐ wǒ nán běi chéng cān shāng。

谢潜亨惠芸香紫桃

邹浩

暑窗已觉书生蠹,饥腹还惊雨后雷。shǔ chuāng yǐ jué shū shēng dù,jī fù hái jīng yǔ hòu léi。
珍重先生解人意,芸香桃实一时来。zhēn zhòng xiān shēng jiě rén yì,yún xiāng táo shí yī shí lái。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

扫尽人间冰雪寒,鱼龙鳞甲动斑斓。sǎo jǐn rén jiān bīng xuě hán,yú lóng lín jiǎ dòng bān lán。
向来协气无踪迹,从此氤氲满世还。xiàng lái xié qì wú zōng jì,cóng cǐ yīn yūn mǎn shì hái。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

眼里飞蝇日夜侵,对时宁复壮年心。yǎn lǐ fēi yíng rì yè qīn,duì shí níng fù zhuàng nián xīn。
故人把手知难遇,强起禅冠插旧簪。gù rén bǎ shǒu zhī nán yù,qiáng qǐ chán guān chā jiù zān。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

天路幽禽暖颉颃,芝兰抽砌叶初长。tiān lù yōu qín nuǎn jié háng,zhī lán chōu qì yè chū zhǎng。
自怜骨立风光里,勉向原头泣奉尝。zì lián gǔ lì fēng guāng lǐ,miǎn xiàng yuán tóu qì fèng cháng。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

春声入鼓晓鼕鼕,春色盈花晚更红。chūn shēng rù gǔ xiǎo dōng dōng,chūn sè yíng huā wǎn gèng hóng。
陶冶东君了无意,一时分付与晴风。táo yě dōng jūn le wú yì,yī shí fēn fù yǔ qíng fēng。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

冥心无物契毗耶,触处俱为剡水涯。míng xīn wú wù qì pí yé,chù chù jù wèi shàn shuǐ yá。
却怪年来被春恼,逢人不觉叹浮家。què guài nián lái bèi chūn nǎo,féng rén bù jué tàn fú jiā。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

青鞋布袜水云乡,胜践曾同物外忙。qīng xié bù wà shuǐ yún xiāng,shèng jiàn céng tóng wù wài máng。
欲寄沃州双泪去,松阴高冢是星郎。yù jì wò zhōu shuāng lèi qù,sōng yīn gāo zhǒng shì xīng láng。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

南明山下枕清流,胸次尘无一点留。nán míng shān xià zhěn qīng liú,xiōng cì chén wú yī diǎn liú。
只恐少微黄色动,终然来作济川舟。zhǐ kǒng shǎo wēi huáng sè dòng,zhōng rán lái zuò jì chuān zhōu。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

高水笼轩翠作行,枕书闲听雨浪浪。gāo shuǐ lóng xuān cuì zuò xíng,zhěn shū xián tīng yǔ làng làng。
别来一念终难灭,犹得追论几席傍。bié lái yī niàn zhōng nán miè,yóu dé zhuī lùn jǐ xí bàng。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

观象悬知岁有成,通宵格泽照天明。guān xiàng xuán zhī suì yǒu chéng,tōng xiāo gé zé zhào tiān míng。
馀生饭饱无它事,坐看纷纷万物情。yú shēng fàn bǎo wú tā shì,zuò kàn fēn fēn wàn wù qíng。

次韵和师稷清明怀乡之什

邹浩

三元甲子几回旋,前日沧溟今甫田。sān yuán jiǎ zi jǐ huí xuán,qián rì cāng míng jīn fǔ tián。
惟有交情似春寿,蟠桃花里自年年。wéi yǒu jiāo qíng shì chūn shòu,pán táo huā lǐ zì nián nián。

登岳阳楼

邹浩

岳阳楼上望重湖,混合乾坤入太虚。yuè yáng lóu shàng wàng zhòng hú,hùn hé qián kūn rù tài xū。
若比恩波未为阔,此身犹得曳长裾。ruò bǐ ēn bō wèi wèi kuò,cǐ shēn yóu dé yè zhǎng jū。

潇湘道中

邹浩

清湘浮影动涟漪,寒日收光下翠微。qīng xiāng fú yǐng dòng lián yī,hán rì shōu guāng xià cuì wēi。
回首君亲正无奈,幽禽俄叫不如归。huí shǒu jūn qīn zhèng wú nài,yōu qín é jiào bù rú guī。