古诗词

和十四兄灵岩偶作

杜范

松关开野寺,山色净藜床。sōng guān kāi yě sì,shān sè jìng lí chuáng。
战局谁争胜,夸声或大当。zhàn jú shuí zhēng shèng,kuā shēng huò dà dāng。
有人观物静,得句满囊香。yǒu rén guān wù jìng,dé jù mǎn náng xiāng。
鸥鹭盟犹在,闲中作此忙。ōu lù méng yóu zài,xián zhōng zuò cǐ máng。

杜范

宋台州黄岩人,字成之,号立斋。宁宗嘉定元年进士。累迁殿中侍御史,极言台谏失职之弊。理宗嘉熙二年知宁国府,发粟赈饥,镇压两淮饥民反抗。还朝,累拜吏部侍郎兼中书舍人,数上疏抨击朝政积弊。淳祐四年,擢同知枢密院事,次年拜右丞相,上书言五事,继又上十二事,条陈当朝利病,提出为政主张。卒谥清献。有《清献集》。 杜范的作品>>

猜您喜欢

良月游水乐

杜范

久矣闻水乐,邂逅作此游。jiǔ yǐ wén shuǐ lè,xiè hòu zuò cǐ yóu。
林立攒万石,曲径穿深幽。lín lì zǎn wàn shí,qū jìng chuān shēn yōu。
谽谺开古洞,下有清浅流。hān xiā kāi gǔ dòng,xià yǒu qīng qiǎn liú。
惜哉非古乐,喷薄皆人谋。xī zāi fēi gǔ lè,pēn báo jiē rén móu。
流觞饮山绿,风鬓吹飕飕。liú shāng yǐn shān lǜ,fēng bìn chuī sōu sōu。
欲归兴未尽,携手湖上楼。yù guī xīng wèi jǐn,xié shǒu hú shàng lóu。
斜阳献万状,浩以百目收。xié yáng xiàn wàn zhuàng,hào yǐ bǎi mù shōu。
白鸟去复还,翩翩良自由。bái niǎo qù fù hái,piān piān liáng zì yóu。
我本山林人,对此多惭羞。wǒ běn shān lín rén,duì cǐ duō cán xiū。
岁月不我与,宴闲其可偷。suì yuè bù wǒ yǔ,yàn xián qí kě tōu。
便合作归计,老矣安所投。biàn hé zuò guī jì,lǎo yǐ ān suǒ tóu。
世事皆漫尔,政恐空白头。shì shì jiē màn ěr,zhèng kǒng kōng bái tóu。

再用韵

杜范

浮艳夸春苑,贞耐还秋花。fú yàn kuā chūn yuàn,zhēn nài hái qiū huā。
有菊与芙蓉,谁能分等差。yǒu jú yǔ fú róng,shuí néng fēn děng chà。
金蕊含朝晖,丹脸粲夕霞。jīn ruǐ hán cháo huī,dān liǎn càn xī xiá。
素商太冷淡,岁晚生光华。sù shāng tài lěng dàn,suì wǎn shēng guāng huá。
诗人抱幽独,东篱爱天葩。shī rén bào yōu dú,dōng lí ài tiān pā。
可惜亭亭姿,误以脂粉加。kě xī tíng tíng zī,wù yǐ zhī fěn jiā。
知音须子期,知味须易牙。zhī yīn xū zi qī,zhī wèi xū yì yá。
临风慨千古,云海浩无涯。lín fēng kǎi qiān gǔ,yún hǎi hào wú yá。

三用韵谢孙花翁赵宽堂赵贵方见和

杜范

金飙荡天末,清泠聚兹花。jīn biāo dàng tiān mò,qīng líng jù zī huā。
凛然傲且拒,霜天肩正差。lǐn rán ào qiě jù,shuāng tiān jiān zhèng chà。
好事共一观,目眩五色霞。hǎo shì gòng yī guān,mù xuàn wǔ sè xiá。
但此慰寂寞,那复矜荣华。dàn cǐ wèi jì mò,nà fù jīn róng huá。
谁无兰蕙姿,谁无桃杏葩。shuí wú lán huì zī,shuí wú táo xìng pā。
秋边竟谁语,短瓶插交加。qiū biān jìng shuí yǔ,duǎn píng chā jiāo jiā。
但知爱风味,何必加齿牙。dàn zhī ài fēng wèi,hé bì jiā chǐ yá。
未能输一醉,有兴浩无涯。wèi néng shū yī zuì,yǒu xīng hào wú yá。

夜读花翁诗什有感漫成鄙句拜呈藉以求教痴目骇见异宝揣摩赞叹徒犯古人炫嗤之戒耳

杜范

士有当世志,谁肯专诗名。shì yǒu dāng shì zhì,shuí kěn zhuān shī míng。
自古巧文字,与道关废兴。zì gǔ qiǎo wén zì,yǔ dào guān fèi xīng。
倾座听君语,雄辨穷粗精。qīng zuò tīng jūn yǔ,xióng biàn qióng cū jīng。
目中无全牛,肯綮技未经。mù zhōng wú quán niú,kěn qǐ jì wèi jīng。
胡为趁风月,候虫相与鸣。hú wèi chèn fēng yuè,hòu chóng xiāng yǔ míng。
静夜诵佳什,泠然如梦醒。jìng yè sòng jiā shén,líng rán rú mèng xǐng。
瘦语自腴泽,险句自稳平。shòu yǔ zì yú zé,xiǎn jù zì wěn píng。
譬彼有源水,随流作幽清。pì bǐ yǒu yuán shuǐ,suí liú zuò yōu qīng。
奇抱叹皓首,败屋挑寒灯。qí bào tàn hào shǒu,bài wū tiāo hán dēng。
天运岂其然,人力非所能。tiān yùn qǐ qí rán,rén lì fēi suǒ néng。
我读渊明诗,悠悠千古情。wǒ dú yuān míng shī,yōu yōu qiān gǔ qíng。
衔觞岂好饮,采菊非餐英。xián shāng qǐ hǎo yǐn,cǎi jú fēi cān yīng。
何时共皋益,赓歌在虞庭。hé shí gòng gāo yì,gēng gē zài yú tíng。

国正丈

杜范

钟鼎非徇利,山林非徇名。zhōng dǐng fēi xùn lì,shān lín fēi xùn míng。
古来豪杰士,不待文王兴。gǔ lái háo jié shì,bù dài wén wáng xīng。
得时舒气燄,宇宙生光精。dé shí shū qì yàn,yǔ zhòu shēng guāng jīng。
失时卷机轴,圭荜韬纬经。shī shí juǎn jī zhóu,guī bì tāo wěi jīng。
神龙冬亦蛰,蟋蟀秋乃鸣。shén lóng dōng yì zhé,xī shuài qiū nǎi míng。
饮醇未同醉,啜醨还独醒。yǐn chún wèi tóng zuì,chuài lí hái dú xǐng。
泛观疑自戾,反视不失平。fàn guān yí zì lì,fǎn shì bù shī píng。
人言惠与夷,宁知和非清。rén yán huì yǔ yí,níng zhī hé fēi qīng。
膏沃照几室,火传非两灯。gāo wò zhào jǐ shì,huǒ chuán fēi liǎng dēng。
但使本根在,毋夸知力能。dàn shǐ běn gēn zài,wú kuā zhī lì néng。
协一虽奥理,不齐本物情。xié yī suī ào lǐ,bù qí běn wù qíng。
聊借庄生语,一吐胸中英。liáo jiè zhuāng shēng yǔ,yī tǔ xiōng zhōng yīng。
看君鼓天翼,事业扬帝庭。kàn jūn gǔ tiān yì,shì yè yáng dì tíng。

和郑府判韵

杜范

万里扶摇整飞翮,自是凌云九霄客。wàn lǐ fú yáo zhěng fēi hé,zì shì líng yún jiǔ xiāo kè。
黄槐白纻秋风高,借君弹压添颜色。huáng huái bái zhù qiū fēng gāo,jiè jūn dàn yā tiān yán sè。
奉檄校文真误推,多才视我蚿与夔。fèng xí xiào wén zhēn wù tuī,duō cái shì wǒ xián yǔ kuí。
竭力讵敢辞钝迟,寒芒在上方辉辉。jié lì jù gǎn cí dùn chí,hán máng zài shàng fāng huī huī。

次宗司法云字韵

杜范

我来縠水偿披云,秋堂霭霭生春薰。wǒ lái hú shuǐ cháng pī yún,qiū táng ǎi ǎi shēng chūn xūn。
落笔盘空斗神速,刮眼一破平生闻。luò bǐ pán kōng dòu shén sù,guā yǎn yī pò píng shēng wén。
自笑黏黐日凭案,抽思索句曾未半。zì xiào nián chī rì píng àn,chōu sī suǒ jù céng wèi bàn。
弱步何由附天骥,肝胆轮囷惭寸管。ruò bù hé yóu fù tiān jì,gān dǎn lún qūn cán cùn guǎn。

和郑府判秋闱行

杜范

秋云黄,日月忙,登选才俊收词章。qiū yún huáng,rì yuè máng,dēng xuǎn cái jùn shōu cí zhāng。
操觚搦翰换钟鼎,往往冰炭交中肠。cāo gū nuò hàn huàn zhōng dǐng,wǎng wǎng bīng tàn jiāo zhōng cháng。
柯山多士称海内,勇气洗尽古战场。kē shān duō shì chēng hǎi nèi,yǒng qì xǐ jǐn gǔ zhàn chǎng。
笑挥笔阵示整暇,洒洒胸中书传香。xiào huī bǐ zhèn shì zhěng xiá,sǎ sǎ xiōng zhōng shū chuán xiāng。
此邦昔日龙头客,前后相辉九霄翮。cǐ bāng xī rì lóng tóu kè,qián hòu xiāng huī jiǔ xiāo hé。
山川孕秀不乏人,想已津津动颜色。shān chuān yùn xiù bù fá rén,xiǎng yǐ jīn jīn dòng yán sè。
题舆左岳得儒英,行整速步趋天庭。tí yú zuǒ yuè dé rú yīng,xíng zhěng sù bù qū tiān tíng。
金薤琳琅耀光彩,不学砌下寒蛩鸣。jīn xiè lín láng yào guāng cǎi,bù xué qì xià hán qióng míng。
盖世功名人共许,赤手欲搏南山虎。gài shì gōng míng rén gòng xǔ,chì shǒu yù bó nán shān hǔ。
暂来秋院镇文场,坐使千袍同鼓舞。zàn lái qiū yuàn zhèn wén chǎng,zuò shǐ qiān páo tóng gǔ wǔ。
我昔贫困如匡衡,邻灯夜照心峥嵘。wǒ xī pín kùn rú kuāng héng,lín dēng yè zhào xīn zhēng róng。
区区薄宦亦谩尔,役役尘埃愧此生。qū qū báo huàn yì mán ěr,yì yì chén āi kuì cǐ shēng。
浅学幽深虽未烛,到耳独能辨丝竹。qiǎn xué yōu shēn suī wèi zhú,dào ěr dú néng biàn sī zhú。
从今着意听文鸣,会使嘤嘤出幽谷。cóng jīn zhe yì tīng wén míng,huì shǐ yīng yīng chū yōu gǔ。

又和郑府判韵

杜范

荆璞照耀非常珍,天衢整步凌通津。jīng pú zhào yào fēi cháng zhēn,tiān qú zhěng bù líng tōng jīn。
与人轩辟破畦畛,满怀拍拍无非春。yǔ rén xuān pì pò qí zhěn,mǎn huái pāi pāi wú fēi chūn。
我如枥骥异远道,志在千里身未到。wǒ rú lì jì yì yuǎn dào,zhì zài qiān lǐ shēn wèi dào。
朅来此地寻文盟,平生心事为倾倒。qiè lái cǐ dì xún wén méng,píng shēng xīn shì wèi qīng dào。
饱德醉义乐有馀,况有兰玉芬庭除。bǎo dé zuì yì lè yǒu yú,kuàng yǒu lán yù fēn tíng chú。
谐笑云云殊未厌,盘飧夜半劳兵厨。xié xiào yún yún shū wèi yàn,pán sūn yè bàn láo bīng chú。
依依此情那忍去,自恨尘鞍难久驻。yī yī cǐ qíng nà rěn qù,zì hèn chén ān nán jiǔ zhù。
伫看飞诏自天来,殿前剩作摩空赋。zhù kàn fēi zhào zì tiān lái,diàn qián shèng zuò mó kōng fù。

汉中行

杜范

思昔汉中殆,羯奴自荒逖。sī xī hàn zhōng dài,jié nú zì huāng tì。
驱侵警边陲,腥臊污华国。qū qīn jǐng biān chuí,xīng sāo wū huá guó。
官守蒙胡尘,宫庙入胡域。guān shǒu méng hú chén,gōng miào rù hú yù。
奸回执国命,地土轻弃掷。jiān huí zhí guó mìng,dì tǔ qīng qì zhì。
倒悬头足互,妖氛日月黑。dào xuán tóu zú hù,yāo fēn rì yuè hēi。
念之不忍言,言之泪沾臆。niàn zhī bù rěn yán,yán zhī lèi zhān yì。
寿皇雄武姿,一洗曾莫得。shòu huáng xióng wǔ zī,yī xǐ céng mò dé。
祖宗固有灵,何以重此戚。zǔ zōng gù yǒu líng,hé yǐ zhòng cǐ qī。
忠贤固有心,何以久阻抑。zhōng xián gù yǒu xīn,hé yǐ jiǔ zǔ yì。
忍耻坐薪亦几年,生聚教训亦纤悉。rěn chǐ zuò xīn yì jǐ nián,shēng jù jiào xùn yì xiān xī。
昨者飞诏天上来,积秽坐欲一朝涤。zuó zhě fēi zhào tiān shàng lái,jī huì zuò yù yī cháo dí。
忘形感愤泣东南,气生果锐吞西北。wàng xíng gǎn fèn qì dōng nán,qì shēng guǒ ruì tūn xī běi。
似闻元戎已启行,官军所到无勍敌。shì wén yuán róng yǐ qǐ xíng,guān jūn suǒ dào wú qíng dí。
倒戈横尸四十里,搴旗获马六千匹。dào gē héng shī sì shí lǐ,qiān qí huò mǎ liù qiān pǐ。
长安遗老今尚在,壶浆筐篚输悃愊。zhǎng ān yí lǎo jīn shàng zài,hú jiāng kuāng fěi shū kǔn bì。
勇威义气有如此,鼎鱼斗沸真假息。yǒng wēi yì qì yǒu rú cǐ,dǐng yú dòu fèi zhēn jiǎ xī。
事虽未必合所闻,要之天地当开辟。shì suī wèi bì hé suǒ wén,yào zhī tiān dì dāng kāi pì。
池鱼一日羊角上,此理从来有通塞。chí yú yī rì yáng jiǎo shàng,cǐ lǐ cóng lái yǒu tōng sāi。
世人信古不信今,动把国事作嘲赥。shì rén xìn gǔ bù xìn jīn,dòng bǎ guó shì zuò cháo xī。
胡憯不念涵煦恩,坐看行人斗道侧。hú cǎn bù niàn hán xù ēn,zuò kàn xíng rén dòu dào cè。
嗟予少小则古昔,有志未就苦弱植。jiē yǔ shǎo xiǎo zé gǔ xī,yǒu zhì wèi jiù kǔ ruò zhí。
茅檐独对参斗横,百感交情节屡击。máo yán dú duì cān dòu héng,bǎi gǎn jiāo qíng jié lǚ jī。
男儿出世岂无为,七尺非供蝼蚁食。nán ér chū shì qǐ wú wèi,qī chǐ fēi gōng lóu yǐ shí。
当年幕庭三诵人,乃有洙泗诗礼客。dāng nián mù tíng sān sòng rén,nǎi yǒu zhū sì shī lǐ kè。
岂作今人蠹简编,琢肾雕肝缉文墨。qǐ zuò jīn rén dù jiǎn biān,zuó shèn diāo gān jī wén mò。
干戈社稷不入用,有作以糜煮砂砾。gàn gē shè jì bù rù yòng,yǒu zuò yǐ mí zhǔ shā lì。
我欲匹马胡儿中,直指燕山以功勒。wǒ yù pǐ mǎ hú ér zhōng,zhí zhǐ yàn shān yǐ gōng lēi。

黄兄宇出示汤丈追和春日诗适有会余情者次韵

杜范

君不见西山凛凛百世师,忍穷受饿终采蕨。jūn bù jiàn xī shān lǐn lǐn bǎi shì shī,rěn qióng shòu è zhōng cǎi jué。
又不见丑谬遗臭几千载,当年方丈厌肥滑。yòu bù jiàn chǒu miù yí chòu jǐ qiān zài,dāng nián fāng zhàng yàn féi huá。
孰得孰失试大观,较若五味辨甘辣。shú dé shú shī shì dà guān,jiào ruò wǔ wèi biàn gān là。
冶容媚世吁可怜,羞面顾影自涂抹。yě róng mèi shì xū kě lián,xiū miàn gù yǐng zì tú mǒ。
名利物我争锱铢,语笑诩诩已衷甲。míng lì wù wǒ zhēng zī zhū,yǔ xiào xǔ xǔ yǐ zhōng jiǎ。
方嗟天际暮云深,还见墙阴春草茁。fāng jiē tiān jì mù yún shēn,hái jiàn qiáng yīn chūn cǎo zhuó。
旨哉君诗良起予,重把心事为君说。zhǐ zāi jūn shī liáng qǐ yǔ,zhòng bǎ xīn shì wèi jūn shuō。
百年功名亦漫尔,尘路投踪何日脱。bǎi nián gōng míng yì màn ěr,chén lù tóu zōng hé rì tuō。

再次沈节推送春韵

杜范

子规泣诉春山头,芳草连天不尽愁。zi guī qì sù chūn shān tóu,fāng cǎo lián tiān bù jǐn chóu。
紫陌游人在何处,空有颦眉人倚楼。zǐ mò yóu rén zài hé chù,kōng yǒu pín méi rén yǐ lóu。
溪上悠悠棹木兰,溪边落红纷斑斑。xī shàng yōu yōu zhào mù lán,xī biān luò hóng fēn bān bān。
嗟哉片片逐流水,新篁忽长千琅玕。jiē zāi piàn piàn zhú liú shuǐ,xīn huáng hū zhǎng qiān láng gān。
多少闲愁推不去,欲问春归杳无处。duō shǎo xián chóu tuī bù qù,yù wèn chūn guī yǎo wú chù。
少年知已负心期,尊酒从今乐事稀。shǎo nián zhī yǐ fù xīn qī,zūn jiǔ cóng jīn lè shì xī。

归自明远醉中作

杜范

觞豆论交今岂无,肺肝相与古来少。shāng dòu lùn jiāo jīn qǐ wú,fèi gān xiāng yǔ gǔ lái shǎo。
我今宦游双溪上,一见为僚尽倾倒。wǒ jīn huàn yóu shuāng xī shàng,yī jiàn wèi liáo jǐn qīng dào。
吏尘终日何没没,休浣有盟方皦皦。lì chén zhōng rì hé méi méi,xiū huàn yǒu méng fāng jiǎo jiǎo。
点检春事今几何,残红满地纷不扫。diǎn jiǎn chūn shì jīn jǐ hé,cán hóng mǎn dì fēn bù sǎo。
明远奇观雄此邦,倚栏一望云缥缈。míng yuǎn qí guān xióng cǐ bāng,yǐ lán yī wàng yún piāo miǎo。
泼眼争光堤面流,伤心不尽天涯草。pō yǎn zhēng guāng dī miàn liú,shāng xīn bù jǐn tiān yá cǎo。
文楸得失亦漫尔,投壶成败供一笑。wén qiū dé shī yì màn ěr,tóu hú chéng bài gōng yī xiào。
酒酣耳热声乌乌,语到难言心悄悄。jiǔ hān ěr rè shēng wū wū,yǔ dào nán yán xīn qiāo qiāo。
一切置之姑勿道,四时风月殊未了。yī qiè zhì zhī gū wù dào,sì shí fēng yuè shū wèi le。
鬓华知复为谁老,我辈心事要论讨。bìn huá zhī fù wèi shuí lǎo,wǒ bèi xīn shì yào lùn tǎo。
尚喜后会今有期,谁其识之有鸥鸟。shàng xǐ hòu huì jīn yǒu qī,shuí qí shí zhī yǒu ōu niǎo。

七夕歌

杜范

象纬昭垂各度躔,牛女之说从何年。xiàng wěi zhāo chuí gè dù chán,niú nǚ zhī shuō cóng hé nián。
博物有志张茂先,客槎亲见织与牵。bó wù yǒu zhì zhāng mào xiān,kè chá qīn jiàn zhī yǔ qiān。
坐令千载习缪传,遂将浊欲秽清玄。zuò lìng qiān zài xí móu chuán,suì jiāng zhuó yù huì qīng xuán。
诗史实录百世贤,亦以俚语形歌篇。shī shǐ shí lù bǎi shì xián,yì yǐ lǐ yǔ xíng gē piān。
君不见昭阳夜静玉栏边,谁知渔阳万骑横戈鋋。jūn bù jiàn zhāo yáng yè jìng yù lán biān,shuí zhī yú yáng wàn qí héng gē chán。
何如凤箫缥缈缑山巅,举手辞世乘云軿。hé rú fèng xiāo piāo miǎo gōu shān diān,jǔ shǒu cí shì chéng yún píng。
我欲浩歌痛饮秋风前,仰视星斗奕奕纷罗骈。wǒ yù hào gē tòng yǐn qiū fēng qián,yǎng shì xīng dòu yì yì fēn luó pián。
安得壮士横笛一声吹上彻九天。ān dé zhuàng shì héng dí yī shēng chuī shàng chè jiǔ tiān。

詹世显老丈舂米为赠时有张老之子携其父诗求月助即以詹米转馈之詹丈以诗送米和其诗

杜范

归来两见春载耜,老矣陈人愧髦士。guī lái liǎng jiàn chūn zài sì,lǎo yǐ chén rén kuì máo shì。
书生活计常若拙,瓶粟屡空固其理。shū shēng huó jì cháng ruò zhuō,píng sù lǚ kōng gù qí lǐ。
石庄好义无不为,独将饱腹念朝饥。shí zhuāng hǎo yì wú bù wèi,dú jiāng bǎo fù niàn cháo jī。
担石赪肩米叩户,要转儿啼成欢嬉。dān shí chēng jiān mǐ kòu hù,yào zhuǎn ér tí chéng huān xī。
此赐何敢望此老,况有新诗非草草。cǐ cì hé gǎn wàng cǐ lǎo,kuàng yǒu xīn shī fēi cǎo cǎo。
再拜为之惊且惭,锦章玉粲斗新好。zài bài wèi zhī jīng qiě cán,jǐn zhāng yù càn dòu xīn hǎo。
我贫犹有稻粱谋,更有贫士需麦舟。wǒ pín yóu yǒu dào liáng móu,gèng yǒu pín shì xū mài zhōu。
为君乞与君然否,乐施曷计谁家留。wèi jūn qǐ yǔ jūn rán fǒu,lè shī hé jì shuí jiā liú。