古诗词

和十四兄灵岩偶作

杜范

松关开野寺,山色净藜床。sōng guān kāi yě sì,shān sè jìng lí chuáng。
战局谁争胜,夸声或大当。zhàn jú shuí zhēng shèng,kuā shēng huò dà dāng。
有人观物静,得句满囊香。yǒu rén guān wù jìng,dé jù mǎn náng xiāng。
鸥鹭盟犹在,闲中作此忙。ōu lù méng yóu zài,xián zhōng zuò cǐ máng。

杜范

宋台州黄岩人,字成之,号立斋。宁宗嘉定元年进士。累迁殿中侍御史,极言台谏失职之弊。理宗嘉熙二年知宁国府,发粟赈饥,镇压两淮饥民反抗。还朝,累拜吏部侍郎兼中书舍人,数上疏抨击朝政积弊。淳祐四年,擢同知枢密院事,次年拜右丞相,上书言五事,继又上十二事,条陈当朝利病,提出为政主张。卒谥清献。有《清献集》。 杜范的作品>>

猜您喜欢

挽曹处士二首

杜范

持身非介亦非通,闲处工夫不堕空。chí shēn fēi jiè yì fēi tōng,xián chù gōng fū bù duò kōng。
石室隐居虽我独,凤冈文社与人同。shí shì yǐn jū suī wǒ dú,fèng gāng wén shè yǔ rén tóng。
道镌一族多名士,惠浃千家有后功。dào juān yī zú duō míng shì,huì jiā qiān jiā yǒu hòu gōng。
潜德自昭何待发,矧兹大笔诏无穷。qián dé zì zhāo hé dài fā,shěn zī dà bǐ zhào wú qióng。

丘知府挽诗

杜范

弟兄鼎誉人争羡,富贵随时报未均。dì xiōng dǐng yù rén zhēng xiàn,fù guì suí shí bào wèi jūn。
领阁清班非不遇,持麾重选遽成尘。lǐng gé qīng bān fēi bù yù,chí huī zhòng xuǎn jù chéng chén。
世夸人物今何在,志在诗书竟莫伸。shì kuā rén wù jīn hé zài,zhì zài shī shū jìng mò shēn。
笑语诙谐犹在耳,忽闻远讣恐非真。xiào yǔ huī xié yóu zài ěr,hū wén yuǎn fù kǒng fēi zhēn。

挽陈将仕

杜范

事到盖棺方始定,言于陋巷乃为公。shì dào gài guān fāng shǐ dìng,yán yú lòu xiàng nǎi wèi gōng。
试看倾郭盈襟泪,尽是忘餐振廪功。shì kàn qīng guō yíng jīn lèi,jǐn shì wàng cān zhèn lǐn gōng。
荣贵但知崇己欲,文章未必济民穷。róng guì dàn zhī chóng jǐ yù,wén zhāng wèi bì jì mín qióng。
如君厚积人谁忌,惟恐君家积未丰。rú jūn hòu jī rén shuí jì,wéi kǒng jūn jiā jī wèi fēng。

挽黄修职

杜范

宰士当年棣萼情,世科心许白头登。zǎi shì dāng nián dì è qíng,shì kē xīn xǔ bái tóu dēng。
诗书早已传家学,场屋谁知负夜灯。shī shū zǎo yǐ chuán jiā xué,chǎng wū shuí zhī fù yè dēng。
老矣尚馀英气在,嗟哉独慕善人称。lǎo yǐ shàng yú yīng qì zài,jiē zāi dú mù shàn rén chēng。
一经分付曾何憾,看取于门自此兴。yī jīng fēn fù céng hé hàn,kàn qǔ yú mén zì cǐ xīng。

挽李处士

杜范

确荦群山兀海隅,芬川蔚有吉人居。què luò qún shān wù hǎi yú,fēn chuān wèi yǒu jí rén jū。
施仁一念周乡井,称善同声溢里闾。shī rén yī niàn zhōu xiāng jǐng,chēng shàn tóng shēng yì lǐ lǘ。
教子垂芳心有待,荣亲养老意何如。jiào zi chuí fāng xīn yǒu dài,róng qīn yǎng lǎo yì hé rú。
貤恩漫尔撑门户,肯负当年一束书。yí ēn màn ěr chēng mén hù,kěn fù dāng nián yī shù shū。

挽赵漕閤中

杜范

丘公四海大名垂,有女来嫔阀阅宜。qiū gōng sì hǎi dà míng chuí,yǒu nǚ lái pín fá yuè yí。
蘋藻自供寒女事,琴书未许世人知。píng zǎo zì gōng hán nǚ shì,qín shū wèi xǔ shì rén zhī。
舟移夜壑方遗恨,剑合平津自有时。zhōu yí yè hè fāng yí hèn,jiàn hé píng jīn zì yǒu shí。
膝上一经勋已策,吁嗟不赋板舆词。xī shàng yī jīng xūn yǐ cè,xū jiē bù fù bǎn yú cí。

挽□□

杜范

韬光自古常难见,友道于今幸可论。tāo guāng zì gǔ cháng nán jiàn,yǒu dào yú jīn xìng kě lùn。
勋业但看江左相,才名已识下邽门。xūn yè dàn kàn jiāng zuǒ xiāng,cái míng yǐ shí xià guī mén。
壮哉兰若当时志,已矣云山此日原。zhuàng zāi lán ruò dāng shí zhì,yǐ yǐ yún shān cǐ rì yuán。
到底百年同一梦,山林钟鼎尚何言。dào dǐ bǎi nián tóng yī mèng,shān lín zhōng dǐng shàng hé yán。

挽翟亲

杜范

时运遭逢亦偶然,著鞭莫讶祖生先。shí yùn zāo féng yì ǒu rán,zhù biān mò yà zǔ shēng xiān。
闭门终负三冬用,脂箧徒夸十部贤。bì mén zhōng fù sān dōng yòng,zhī qiè tú kuā shí bù xián。
玉树幸能光旧德,爵罗宁复叹当年。yù shù xìng néng guāng jiù dé,jué luó níng fù tàn dāng nián。
生平未快荆州愿,有泪空令落九泉。shēng píng wèi kuài jīng zhōu yuàn,yǒu lèi kōng lìng luò jiǔ quán。

仙山知寺志刚示余以浸碧唱和诗漫继其韵

杜范

穷年奔走缭乡隅,暂此凭栏意已殊。qióng nián bēn zǒu liáo xiāng yú,zàn cǐ píng lán yì yǐ shū。
一水光明平处现,四山容色淡中铺。yī shuǐ guāng míng píng chù xiàn,sì shān róng sè dàn zhōng pù。
莫羞尘鬓临冰鉴,自有灵原照玉壶。mò xiū chén bìn lín bīng jiàn,zì yǒu líng yuán zhào yù hú。
浸碧主人应领会,试言此碧有耶无。jìn bì zhǔ rén yīng lǐng huì,shì yán cǐ bì yǒu yé wú。

林倅到迓之途中小诗

杜范

简书奔走日冲冲,偶此郊行兴易浓。jiǎn shū bēn zǒu rì chōng chōng,ǒu cǐ jiāo xíng xīng yì nóng。
雨意酝成春野意,云容点就晓山容。yǔ yì yùn chéng chūn yě yì,yún róng diǎn jiù xiǎo shān róng。
茧丝贮色桑条上,饼饵吹香麦陇中。jiǎn sī zhù sè sāng tiáo shàng,bǐng ěr chuī xiāng mài lǒng zhōng。
忽忆故园归去好,云山知隔几千重。hū yì gù yuán guī qù hǎo,yún shān zhī gé jǐ qiān zhòng。

和林簿二诗

杜范

忧喜从来巧聚门,刖人有足未为尊。yōu xǐ cóng lái qiǎo jù mén,yuè rén yǒu zú wèi wèi zūn。
人生何用家万石,世事还输酒一尊。rén shēng hé yòng jiā wàn shí,shì shì hái shū jiǔ yī zūn。
荒径赋归人已远,急流勇退意犹存。huāng jìng fù guī rén yǐ yuǎn,jí liú yǒng tuì yì yóu cún。
功名千古成何事,眼底荣枯不足论。gōng míng qiān gǔ chéng hé shì,yǎn dǐ róng kū bù zú lùn。

和林簿二诗

杜范

宦途元自险于山,我辈孤寒分外难。huàn tú yuán zì xiǎn yú shān,wǒ bèi gū hán fēn wài nán。
萧寺羡君成胜概,新诗为我解愁端。xiāo sì xiàn jūn chéng shèng gài,xīn shī wèi wǒ jiě chóu duān。
自叹落落无三语,底事区区为一官。zì tàn luò luò wú sān yǔ,dǐ shì qū qū wèi yī guān。
初夏北窗新枕簟,碧梧昼影正清团。chū xià běi chuāng xīn zhěn diàn,bì wú zhòu yǐng zhèng qīng tuán。

大雨喜成小诗呈百里

杜范

颙颙万目望穹苍,连日雷车走阿香。yóng yóng wàn mù wàng qióng cāng,lián rì léi chē zǒu ā xiāng。
不用瓮中留蜥蜴,已闻野外舞商羊。bù yòng wèng zhōng liú xī yì,yǐ wén yě wài wǔ shāng yáng。
滂?施泽盈千浍,䆉稏收功可万箱。pāng tuó shī zé yíng qiān huì,bà yà shōu gōng kě wàn xiāng。
令尹爱民天所相,三年境内乐穰穰。lìng yǐn ài mín tiān suǒ xiāng,sān nián jìng nèi lè ráng ráng。

酥溪寺舍窗前有黄金间璧玉竹可爱谩作二十字不许撞题

杜范

中土太淡素,东皇染半节。zhōng tǔ tài dàn sù,dōng huáng rǎn bàn jié。
此君已不群,此种更奇绝。cǐ jūn yǐ bù qún,cǐ zhǒng gèng qí jué。

得光字

杜范

挂起梧桐月,先成一夜霜。guà qǐ wú tóng yuè,xiān chéng yī yè shuāng。
与君飞大白,一口吸秋光。yǔ jūn fēi dà bái,yī kǒu xī qiū guāng。