古诗词

赠黄安期推官

刘攽

退之谪阳山,始得区生喜。tuì zhī zhé yáng shān,shǐ dé qū shēng xǐ。
其后迁揭阳,颇复称赵子。qí hòu qiān jiē yáng,pǒ fù chēng zhào zi。
穷荒非人境,瘴海绝涯涘。qióng huāng fēi rén jìng,zhàng hǎi jué yá sì。
亲识久去眼,此言不到耳。qīn shí jiǔ qù yǎn,cǐ yán bù dào ěr。
所欢诚易为,未必尽洵美。suǒ huān chéng yì wèi,wèi bì jǐn xún měi。
谕如逃虚空,闻人足音尔。yù rú táo xū kōng,wén rén zú yīn ěr。
我来衡山阳,情况本异此。wǒ lái héng shān yáng,qíng kuàng běn yì cǐ。
一意等万殊,何尝分远迩。yī yì děng wàn shū,hé cháng fēn yuǎn ěr。
四海皆兄弟,蛮貊固州里。sì hǎi jiē xiōng dì,mán mò gù zhōu lǐ。
而于择友间,颇戒不如己。ér yú zé yǒu jiān,pǒ jiè bù rú jǐ。
乃得黄夫子,风韵淡如水。nǎi dé huáng fū zi,fēng yùn dàn rú shuǐ。
为学本之性,言文贯于理。wèi xué běn zhī xìng,yán wén guàn yú lǐ。
遗我累幅书,磊落字盈纸。yí wǒ lèi fú shū,lěi luò zì yíng zhǐ。
不诡亦不矫,不华仍不俚。bù guǐ yì bù jiǎo,bù huá réng bù lǐ。
胡为连城珍,韫藏椟与匦。hú wèi lián chéng zhēn,yùn cáng dú yǔ guǐ。
赏心一何快,区赵非所拟。shǎng xīn yī hé kuài,qū zhào fēi suǒ nǐ。
昔我在朝廷,尝得二三士。xī wǒ zài cháo tíng,cháng dé èr sān shì。
声名未振发,自任以为耻。shēng míng wèi zhèn fā,zì rèn yǐ wèi chǐ。
于今复何能,有志而已矣。yú jīn fù hé néng,yǒu zhì ér yǐ yǐ。
譬将助飞迁,身方在泥滓。pì jiāng zhù fēi qiān,shēn fāng zài ní zǐ。
作诗写吾心,词殚意未已。zuò shī xiě wú xīn,cí dān yì wèi yǐ。

刘攽

刘攽bān(1023~1089)北宋史学家,刘敞之弟。字贡夫,一作贡父、赣父,号公非。临江新喻(今江西新余)人,一说江西樟树人。庆历进士,历任曹州、兖州、亳州、蔡州知州,官至中书舍人。一生潜心史学,治学严谨。助司马光纂修《资治通鉴》,充任副主编,负责汉史部分,著有《东汉刊误》等。 刘攽的作品>>

猜您喜欢

雪中忆隐直

刘攽

北风吹朔雪,遥想度关西。běi fēng chuī shuò xuě,yáo xiǎng dù guān xī。
覆阁眼初熟,登楼望独迷。fù gé yǎn chū shú,dēng lóu wàng dú mí。
巧妆梅意密,偏压柳条低。qiǎo zhuāng méi yì mì,piān yā liǔ tiáo dī。
竟日思君饮,空怜骏马蹄。jìng rì sī jūn yǐn,kōng lián jùn mǎ tí。

哭张隐直

刘攽

结友儿童岁,对门兄弟辞。jié yǒu ér tóng suì,duì mén xiōng dì cí。
存亡殊不意,晚暮可胜悲。cún wáng shū bù yì,wǎn mù kě shèng bēi。
宰木归吴远,輀车出剑迟。zǎi mù guī wú yuǎn,ér chē chū jiàn chí。
善人鲜百福,神理傥吾欺。shàn rén xiān bǎi fú,shén lǐ tǎng wú qī。

哭张隐直

刘攽

二星占使者,九折见忠臣。èr xīng zhàn shǐ zhě,jiǔ zhé jiàn zhōng chén。
白发犹强力,青云早致身。bái fā yóu qiáng lì,qīng yún zǎo zhì shēn。
劳生真梦寐,过事悉埃尘。láo shēng zhēn mèng mèi,guò shì xī āi chén。
已矣寝门泪,石交兼懿亲。yǐ yǐ qǐn mén lèi,shí jiāo jiān yì qīn。

占晴

刘攽

南国无全腊,江天可喜晴。nán guó wú quán là,jiāng tiān kě xǐ qíng。
山林开雪色,凫雁与风声。shān lín kāi xuě sè,fú yàn yǔ fēng shēng。
春物催群动,年华强旅情。chūn wù cuī qún dòng,nián huá qiáng lǚ qíng。
无人同此酒,叹息滞蛮荆。wú rén tóng cǐ jiǔ,tàn xī zhì mán jīng。

占晴

刘攽

蒸湿何由解,暄和自不禁。zhēng shī hé yóu jiě,xuān hé zì bù jìn。
片云常蔽日,小雨不成霖。piàn yún cháng bì rì,xiǎo yǔ bù chéng lín。
蚊蟆晴明地,蛟龙老病心。wén má qíng míng dì,jiāo lóng lǎo bìng xīn。
雄风不易得,无处可披襟。xióng fēng bù yì dé,wú chù kě pī jīn。

雪晴

刘攽

山雪喜初霁,意行因肆观。shān xuě xǐ chū jì,yì xíng yīn sì guān。
岩光花半散,峰势玉新攒。yán guāng huā bàn sàn,fēng shì yù xīn zǎn。
鸟去树冰落,水来溪舍寒。niǎo qù shù bīng luò,shuǐ lái xī shě hán。
还愁向融散,立到夕阳看。hái chóu xiàng róng sàn,lì dào xī yáng kàn。

还郡寄洛中诸贤

刘攽

虽勤车马役,而与故人同。suī qín chē mǎ yì,ér yǔ gù rén tóng。
濯热宜清洛,忘饥为碧松。zhuó rè yí qīng luò,wàng jī wèi bì sōng。
御风思御寇,缩地忆壶公。yù fēng sī yù kòu,suō dì yì hú gōng。
待我成仙术,相过岂有穷。dài wǒ chéng xiān shù,xiāng guò qǐ yǒu qióng。

送江淑寺丞弃官归江州

刘攽

时事不可愿,还家方自由。shí shì bù kě yuàn,hái jiā fāng zì yóu。
看山一长啸,饮水亦消忧。kàn shān yī zhǎng xiào,yǐn shuǐ yì xiāo yōu。
林竹通邻里,陔兰洁膳羞。lín zhú tōng lín lǐ,gāi lán jié shàn xiū。
还将计然策,江上倚扁舟。hái jiāng jì rán cè,jiāng shàng yǐ biǎn zhōu。

霍邱谢令寺丞

刘攽

明府双飞凫,南归鸿鹄俱。míng fǔ shuāng fēi fú,nán guī hóng gǔ jù。
东风解冰雪,春水渡江湖。dōng fēng jiě bīng xuě,chūn shuǐ dù jiāng hú。
光禄诗为乐,渊明酒自娱。guāng lù shī wèi lè,yuān míng jiǔ zì yú。
公田皆种秫,三径更何须。gōng tián jiē zhǒng shú,sān jìng gèng hé xū。

送王肃侍禁新安监酒

刘攽

丹穴凤皆好,蓝田玉自温。dān xué fèng jiē hǎo,lán tián yù zì wēn。
流传洛生咏,叹赏贵公孙。liú chuán luò shēng yǒng,tàn shǎng guì gōng sūn。
好事欲成癖,著书经闭门。hǎo shì yù chéng pǐ,zhù shū jīng bì mén。
看君桂枝擢,禄仕复谁论。kàn jūn guì zhī zhuó,lù shì fù shuí lùn。

山寺

刘攽

叠嶂横秋水,招提隐半峰。dié zhàng héng qiū shuǐ,zhāo tí yǐn bàn fēng。
白云迷到路,晓日自鸣钟。bái yún mí dào lù,xiǎo rì zì míng zhōng。
法会樵渔熟,斋时鸟雀慵。fǎ huì qiáo yú shú,zhāi shí niǎo què yōng。
试寻方外士,系马就长松。shì xún fāng wài shì,xì mǎ jiù zhǎng sōng。

画雪扇子

刘攽

洒落瑶花薄,苍茫杀气深。sǎ luò yáo huā báo,cāng máng shā qì shēn。
因风惊拂面,濯热幸开襟。yīn fēng jīng fú miàn,zhuó rè xìng kāi jīn。
夜色非关月,朝云不待阴。yè sè fēi guān yuè,cháo yún bù dài yīn。
秋风来应起,好在郢中吟。qiū fēng lái yīng qǐ,hǎo zài yǐng zhōng yín。

晓起东园

刘攽

禽鸣知欲曙,野客自晨兴。qín míng zhī yù shǔ,yě kè zì chén xīng。
春草生三径,朝光下九层。chūn cǎo shēng sān jìng,cháo guāng xià jiǔ céng。
园林问圃老,笋蕨待岩僧。yuán lín wèn pǔ lǎo,sǔn jué dài yán sēng。
即此甘幽屏,趋时要未能。jí cǐ gān yōu píng,qū shí yào wèi néng。

古桧亭

刘攽

散栎厌为社,枯梧非有神。sàn lì yàn wèi shè,kū wú fēi yǒu shén。
一身具松柏,千岁作秋春。yī shēn jù sōng bǎi,qiān suì zuò qiū chūn。
风影日亭午,露香宵向晨。fēng yǐng rì tíng wǔ,lù xiāng xiāo xiàng chén。
唯应仙鹿迹,不悔白头新。wéi yīng xiān lù jì,bù huǐ bái tóu xīn。

古桧亭

刘攽

昔闻上升桧,传作亳宫神。xī wén shàng shēng guì,chuán zuò bó gōng shén。
念此亦千载,玩之经一春。niàn cǐ yì qiān zài,wán zhī jīng yī chūn。
凉蝉号永昼,独鹤起清晨。liáng chán hào yǒng zhòu,dú hè qǐ qīng chén。
谁与画屏幛,长令水墨新。shuí yǔ huà píng zhàng,zhǎng lìng shuǐ mò xīn。
1154«2345678»