古诗词

逍遥咏

赵炅

逍遥知语默,境外见真空。xiāo yáo zhī yǔ mò,jìng wài jiàn zhēn kōng。
有位皆玄感,无缘不用功。yǒu wèi jiē xuán gǎn,wú yuán bù yòng gōng。
义说三才理,幽深万事通。yì shuō sān cái lǐ,yōu shēn wàn shì tōng。
因依堪法则,答谢向旻穹。yīn yī kān fǎ zé,dá xiè xiàng mín qióng。

赵炅

即赵炅。宋太祖弟。初名匡义,后改光义,即位后改名炅。太祖开宝六年封晋王。九年即位,改元太平兴国。对割据政权继续各个击破。三年,平海军陈洪进、吴越王钱俶相继纳土。四年,亲征,平北汉。乘胜攻辽,于高梁河大败而归。雍熙三年,再命将三路攻辽,大败,遂行守内虚外政策。在位二十二年,加强中央集权,收节度使所领支郡,扩大科举取士,建崇文院,编纂《太平御览》等书,加强“重文”风气。淳化中,镇压王小波、李顺起义。 赵炅的作品>>

猜您喜欢

缘识

赵炅

秋风主远思,令我上高台。qiū fēng zhǔ yuǎn sī,lìng wǒ shàng gāo tái。
花木将零落,云雨旧山来。huā mù jiāng líng luò,yún yǔ jiù shān lái。
世间何事有情疏,南雁藏宾万里馀。shì jiān hé shì yǒu qíng shū,nán yàn cáng bīn wàn lǐ yú。
去有其声为谁去,来有其声为谁来。qù yǒu qí shēng wèi shuí qù,lái yǒu qí shēng wèi shuí lái。

缘识

赵炅

玄珠玄珠存今古,总在眼前无一睹。xuán zhū xuán zhū cún jīn gǔ,zǒng zài yǎn qián wú yī dǔ。
圆似明珠照十方,或来或去寒无雨。yuán shì míng zhū zhào shí fāng,huò lái huò qù hán wú yǔ。
本是真,玄中圣,天仙地仙收不尽。běn shì zhēn,xuán zhōng shèng,tiān xiān dì xiān shōu bù jǐn。
虚无出向方寸间,方寸之间还远近。xū wú chū xiàng fāng cùn jiān,fāng cùn zhī jiān hái yuǎn jìn。
此玄珠,何分别,超凡得道须自证。cǐ xuán zhū,hé fēn bié,chāo fán dé dào xū zì zhèng。
四时运转如等闲,任从颠倒非常性。sì shí yùn zhuǎn rú děng xián,rèn cóng diān dào fēi cháng xìng。
玄珠玄珠实非实,虚非空,五色相依橘似红。xuán zhū xuán zhū shí fēi shí,xū fēi kōng,wǔ sè xiāng yī jú shì hóng。
境象軿罗安掌内,不在言外隐形中。jìng xiàng píng luó ān zhǎng nèi,bù zài yán wài yǐn xíng zhōng。
扣玄关,深奇异,具足凡情兼四智。kòu xuán guān,shēn qí yì,jù zú fán qíng jiān sì zhì。
人或达识此玄珠,一念失则心如醉。rén huò dá shí cǐ xuán zhū,yī niàn shī zé xīn rú zuì。
可速求,可寻讨,明取闲忙身内了。kě sù qiú,kě xún tǎo,míng qǔ xián máng shēn nèi le。
经年作相熟知之,三载渐即离怀抱。jīng nián zuò xiāng shú zhī zhī,sān zài jiàn jí lí huái bào。
买亦无,显奇秘,混在世间无滋味。mǎi yì wú,xiǎn qí mì,hùn zài shì jiān wú zī wèi。
龙宫海藏不拘收,离男坎女难匹配。lóng gōng hǎi cáng bù jū shōu,lí nán kǎn nǚ nán pǐ pèi。
神仙道,阴阳是,几人顺从几人背。shén xiān dào,yīn yáng shì,jǐ rén shùn cóng jǐ rén bèi。
凡情不识智者会,坐卧行持穷三昧。fán qíng bù shí zhì zhě huì,zuò wò xíng chí qióng sān mèi。

缘识

赵炅

善恶由人作,修心勿乱为。shàn è yóu rén zuò,xiū xīn wù luàn wèi。
邪求无实事,如影定相随。xié qiú wú shí shì,rú yǐng dìng xiāng suí。
妄想终成伪,行贪未可知。wàng xiǎng zhōng chéng wěi,xíng tān wèi kě zhī。
天生分异等,道德立尊卑。tiān shēng fēn yì děng,dào dé lì zūn bēi。
日月须明照,声文垂大教。rì yuè xū míng zhào,shēng wén chuí dà jiào。
非言患不及,长顺归仁考。fēi yán huàn bù jí,zhǎng shùn guī rén kǎo。
志广来遐迩,忠臣持节操。zhì guǎng lái xiá ěr,zhōng chén chí jié cāo。
腥膻戎自伏,洞达总机要。xīng shān róng zì fú,dòng dá zǒng jī yào。
遂性减予忧,玄门境象幽。suì xìng jiǎn yǔ yōu,xuán mén jìng xiàng yōu。
躬躬勤政理,化被遍恩流。gōng gōng qín zhèng lǐ,huà bèi biàn ēn liú。
省己光阴速,一春度一秋。shěng jǐ guāng yīn sù,yī chūn dù yī qiū。
输他闲取静,每藉更温柔。shū tā xián qǔ jìng,měi jí gèng wēn róu。
智者审详意,聋听如梦寐。zhì zhě shěn xiáng yì,lóng tīng rú mèng mèi。
玄穹平覆载,种种乾坤惠。xuán qióng píng fù zài,zhǒng zhǒng qián kūn huì。
烦恼深无岸,量宽苞天地。fán nǎo shēn wú àn,liàng kuān bāo tiān dì。
眼前一切类,孰非孰为是。yǎn qián yī qiè lèi,shú fēi shú wèi shì。

缘识

赵炅

京都繁盛谁比矣,十二楼台重重起。jīng dōu fán shèng shuí bǐ yǐ,shí èr lóu tái zhòng zhòng qǐ。
九衢车骑日喧喧,广陌欢呼歌帝里。jiǔ qú chē qí rì xuān xuān,guǎng mò huān hū gē dì lǐ。
我今御宇临天下,物泰熙熙忻朝野。wǒ jīn yù yǔ lín tiān xià,wù tài xī xī xīn cháo yě。
村夫击壤荷丰年,侯门朱紫皆风雅。cūn fū jī rǎng hé fēng nián,hóu mén zhū zǐ jiē fēng yǎ。
无为一坦已成功,关防绝虑闲战马。wú wèi yī tǎn yǐ chéng gōng,guān fáng jué lǜ xián zhàn mǎ。
唯愿君臣千万世,六合同心归华夏。wéi yuàn jūn chén qiān wàn shì,liù hé tóng xīn guī huá xià。

缘识

赵炅

君子淡交如似水,小人交结甘如醴。jūn zi dàn jiāo rú shì shuǐ,xiǎo rén jiāo jié gān rú lǐ。
微洼浪息派分流,倏忽之间生谤毁。wēi wā làng xī pài fēn liú,shū hū zhī jiān shēng bàng huǐ。
但去骄矜添意气,贞松全胜凡花卉。dàn qù jiāo jīn tiān yì qì,zhēn sōng quán shèng fán huā huì。
狂风只是有尘埃,大海潮宗深无底。kuáng fēng zhǐ shì yǒu chén āi,dà hǎi cháo zōng shēn wú dǐ。

缘识

赵炅

偃亚松,笔迹高。yǎn yà sōng,bǐ jì gāo。
来更妙,甚奇特,三十年前曾收得。lái gèng miào,shén qí tè,sān shí nián qián céng shōu dé。
上下度量有短长,平头一样青烟色。shàng xià dù liàng yǒu duǎn zhǎng,píng tóu yī yàng qīng yān sè。
半枯半嫩小枝斜,筛风阴石皆法则。bàn kū bàn nèn xiǎo zhī xié,shāi fēng yīn shí jiē fǎ zé。
左隈右倚四维绝,悬在书堂谁分别。zuǒ wēi yòu yǐ sì wéi jué,xuán zài shū táng shuí fēn bié。
喝起诸山未是奇,千年鹤坐方可说。hē qǐ zhū shān wèi shì qí,qiān nián hè zuò fāng kě shuō。
根蟠龙,笼春雪,团团引出桂华月。gēn pán lóng,lóng chūn xuě,tuán tuán yǐn chū guì huá yuè。
暗聚风生攲枕观,驱逐邪魔无情灭。àn jù fēng shēng qī zhěn guān,qū zhú xié mó wú qíng miè。
若在灵山片时久,感动天人师子吼。ruò zài líng shān piàn shí jiǔ,gǎn dòng tiān rén shī zi hǒu。
扫教心地起自然,好看纵横如意手。sǎo jiào xīn dì qǐ zì rán,hǎo kàn zòng héng rú yì shǒu。
偃亚松,偃亚松,或真个生在深谷,为栋梁之异木。yǎn yà sōng,yǎn yà sōng,huò zhēn gè shēng zài shēn gǔ,wèi dòng liáng zhī yì mù。
任从霜雪摧残,终归众人之瞻瞩。rèn cóng shuāng xuě cuī cán,zhōng guī zhòng rén zhī zhān zhǔ。

缘识

赵炅

中秋夜,圆转魄,东升慢上露先湿。zhōng qiū yè,yuán zhuǎn pò,dōng shēng màn shàng lù xiān shī。
起清风,明似雪,薄衣阶下寒泉滴。qǐ qīng fēng,míng shì xuě,báo yī jiē xià hán quán dī。
随宜情,何豁达,五音罢去无踪迹。suí yí qíng,hé huō dá,wǔ yīn bà qù wú zōng jì。
星稀斗暗天宽窄,桂华望处谁不惜。xīng xī dòu àn tiān kuān zhǎi,guì huá wàng chù shuí bù xī。

缘识

赵炅

蔟蔟排弦声流美,因风独弄无宫徵。cù cù pái xián shēng liú měi,yīn fēng dú nòng wú gōng zhēng。
闲庭引思道情中,五音不入行人耳。xián tíng yǐn sī dào qíng zhōng,wǔ yīn bù rù xíng rén ěr。
仰望云霄听未足,何期到了不成曲。yǎng wàng yún xiāo tīng wèi zú,hé qī dào le bù chéng qū。
秋蝉夜噪素琴鸣,边城角罢春水渌。qiū chán yè zào sù qín míng,biān chéng jiǎo bà chūn shuǐ lù。
高悬韵响声来去,常深兴寐无相阻。gāo xuán yùn xiǎng shēng lái qù,cháng shēn xīng mèi wú xiāng zǔ。
不类乐中得此名,圆月明时何自苦。bù lèi lè zhōng dé cǐ míng,yuán yuè míng shí hé zì kǔ。
凄清激节繁空影,日夜如流后天永。qī qīng jī jié fán kōng yǐng,rì yè rú liú hòu tiān yǒng。
无穷之外更无穷,依傍群弦方始品。wú qióng zhī wài gèng wú qióng,yī bàng qún xián fāng shǐ pǐn。

缘识

赵炅

栖真大道于南北,清净之间求爱力,坚持雅志穷诸识。qī zhēn dà dào yú nán běi,qīng jìng zhī jiān qiú ài lì,jiān chí yǎ zhì qióng zhū shí。
寻常如观在眼前,唯仰三光无暂息。xún cháng rú guān zài yǎn qián,wéi yǎng sān guāng wú zàn xī。
忧念苍生不暇食,自挫周遮尝反侧。yōu niàn cāng shēng bù xiá shí,zì cuò zhōu zhē cháng fǎn cè。

缘识

赵炅

月琴三柱四条水,圆魄移来混俗耳。yuè qín sān zhù sì tiáo shuǐ,yuán pò yí lái hùn sú ěr。
自古从今清且奇,五音一弄惊神鬼。zì gǔ cóng jīn qīng qiě qí,wǔ yīn yī nòng jīng shén guǐ。
勾挑指下何纤细,傍观侧听心先醉。gōu tiāo zhǐ xià hé xiān xì,bàng guān cè tīng xīn xiān zuì。
胡茄十八笑思归,悲风切切摇朱翠。hú jiā shí bā xiào sī guī,bēi fēng qiè qiè yáo zhū cuì。
凤游云里情荡扬,不无萧洒真高尚。fèng yóu yún lǐ qíng dàng yáng,bù wú xiāo sǎ zhēn gāo shàng。
寒暄聚散得馨香,奚为丝竹兼歌唱。hán xuān jù sàn dé xīn xiāng,xī wèi sī zhú jiān gē chàng。
慢锁朱弦急如雨,疑似春莺相共语。màn suǒ zhū xián jí rú yǔ,yí shì chūn yīng xiāng gòng yǔ。
莫惮辞劳用意弹,堪对鸾吟与凤舞。mò dàn cí láo yòng yì dàn,kān duì luán yín yǔ fèng wǔ。

缘识

赵炅

日月何忙忙,相逢有出没。rì yuè hé máng máng,xiāng féng yǒu chū méi。
催将壮志心,少年如顷克。cuī jiāng zhuàng zhì xīn,shǎo nián rú qǐng kè。
人生苦海中,否泰知通寒。rén shēng kǔ hǎi zhōng,fǒu tài zhī tōng hán。
四季倏忽来,寒暑变为贼。sì jì shū hū lái,hán shǔ biàn wèi zéi。
偷人面上花,夺人头上黑。tōu rén miàn shàng huā,duó rén tóu shàng hēi。

缘识

赵炅

结束分朋相间错,立在殿庭还不弱。jié shù fēn péng xiāng jiān cuò,lì zài diàn tíng hái bù ruò。
锦绣为袍供奉仪,流星电转争挥霍。jǐn xiù wèi páo gōng fèng yí,liú xīng diàn zhuǎn zhēng huī huò。
文里鸟巾皆一样,三春景色花荡扬。wén lǐ niǎo jīn jiē yī yàng,sān chūn jǐng sè huā dàng yáng。
承平此事比应难,盛世欢娱情好尚。chéng píng cǐ shì bǐ yīng nán,shèng shì huān yú qíng hǎo shàng。
添肖况,堪可爱,香尘坠里无妨碍。tiān xiào kuàng,kān kě ài,xiāng chén zhuì lǐ wú fáng ài。
月杖怀挟击云门,引聚风光何意态。yuè zhàng huái xié jī yún mén,yǐn jù fēng guāng hé yì tài。
令人骇目潜窥睹,杂剧教坊罗袂举。lìng rén hài mù qián kuī dǔ,zá jù jiào fāng luó mèi jǔ。
銮铃珂佩白玉鞍,恣纵奔驰汗如雨。luán líng kē pèi bái yù ān,zì zòng bēn chí hàn rú yǔ。
笑中语,审听旨,速排丝竹调宫徵。xiào zhōng yǔ,shěn tīng zhǐ,sù pái sī zhú diào gōng zhēng。
高高树影柳疏阴,头筹先得称心喜。gāo gāo shù yǐng liǔ shū yīn,tóu chóu xiān dé chēng xīn xǐ。
画鼓红旗双对凤,笛发龙吟能送断。huà gǔ hóng qí shuāng duì fèng,dí fā lóng yín néng sòng duàn。
年少来来善乘骑,因依所习且随众。nián shǎo lái lái shàn chéng qí,yīn yī suǒ xí qiě suí zhòng。

缘识

赵炅

白发长,眉似雪,宗禅和尚何分别。bái fā zhǎng,méi shì xuě,zōng chán hé shàng hé fēn bié。
百尺高山足浮云,万丈海中有明月。bǎi chǐ gāo shān zú fú yún,wàn zhàng hǎi zhōng yǒu míng yuè。
十地本因菩萨证,大乘俱是如来说。shí dì běn yīn pú sà zhèng,dà chéng jù shì rú lái shuō。
有空相,无空相,深浅是非皆为妄。yǒu kōng xiāng,wú kōng xiāng,shēn qiǎn shì fēi jiē wèi wàng。
一切诸法归何物,忽然觉悟波浪没。yī qiè zhū fǎ guī hé wù,hū rán jué wù bō làng méi。
安乐常在信心中,真空根本难缄默。ān lè cháng zài xìn xīn zhōng,zhēn kōng gēn běn nán jiān mò。
贪嗔戒定如幻梦,祖师凝流欢者众。tān chēn jiè dìng rú huàn mèng,zǔ shī níng liú huān zhě zhòng。
方便门,群生用,除他烦恼知识重。fāng biàn mén,qún shēng yòng,chú tā fán nǎo zhī shí zhòng。
诱引迷途如风止,慧眼观瞻恒沙水。yòu yǐn mí tú rú fēng zhǐ,huì yǎn guān zhān héng shā shuǐ。
三昧八万四千智,清净法身依道理。sān mèi bā wàn sì qiān zhì,qīng jìng fǎ shēn yī dào lǐ。

缘识

赵炅

若言笔法穷绝艺,书一字,至百字,八法从前亦非细。ruò yán bǐ fǎ qióng jué yì,shū yī zì,zhì bǎi zì,bā fǎ cóng qián yì fēi xì。
分间布白要审详,浓淡均匀看可戏。fēn jiān bù bái yào shěn xiáng,nóng dàn jūn yún kàn kě xì。
一则一,二则二,消息踪由无纵恣。yī zé yī,èr zé èr,xiāo xī zōng yóu wú zòng zì。
纸为阵,笔为槊,将军须是有谋略。zhǐ wèi zhèn,bǐ wèi shuò,jiāng jūn xū shì yǒu móu lüè。
墨要乾研清神思,点画临时要廓落。mò yào qián yán qīng shén sī,diǎn huà lín shí yào kuò luò。
形势奇状似龙蛇,平头大小宜斟酌。xíng shì qí zhuàng shì lóng shé,píng tóu dà xiǎo yí zhēn zhuó。
曲须曲,直须直,意气方刚须雅饰。qū xū qū,zhí xū zhí,yì qì fāng gāng xū yǎ shì。
闲暇规矩有指归,圆转楷模堪法则。xián xiá guī jǔ yǒu zhǐ guī,yuán zhuǎn kǎi mó kān fǎ zé。
堪法则,有迟速,相钩相连光熠目。kān fǎ zé,yǒu chí sù,xiāng gōu xiāng lián guāng yì mù。
古隶参杂故不拘,颠草纵横似花蔟。gǔ lì cān zá gù bù jū,diān cǎo zòng héng shì huā cù。
偃仰莫把笔锋挫,先须顺䟐回收左。yǎn yǎng mò bǎ bǐ fēng cuò,xiān xū shùn lì huí shōu zuǒ。
经心健硬晓浮沉,铿锵启发勿怠堕。jīng xīn jiàn yìng xiǎo fú chén,kēng qiāng qǐ fā wù dài duò。
研穷体象貌亦同,博学精微先贤播。yán qióng tǐ xiàng mào yì tóng,bó xué jīng wēi xiān xián bō。
化阴阳,势出矣,藏头护尾深有理。huà yīn yáng,shì chū yǐ,cáng tóu hù wěi shēn yǒu lǐ。
禀乎人性是常情,递相映带可行止。bǐng hū rén xìng shì cháng qíng,dì xiāng yìng dài kě xíng zhǐ。
迟涩飞动似玲珑,慢引急牵如流水。chí sè fēi dòng shì líng lóng,màn yǐn jí qiān rú liú shuǐ。
上捺下挑猛如虎,蜂腰鹤膝不堪睹。shàng nà xià tiāo měng rú hǔ,fēng yāo hè xī bù kān dǔ。
壮士屈臂凤皇飞,张弓发箭胜于弩。zhuàng shì qū bì fèng huáng fēi,zhāng gōng fā jiàn shèng yú nǔ。
提撕秘思不可传,常存形影勿孤露。tí sī mì sī bù kě chuán,cháng cún xíng yǐng wù gū lù。
勿孤露,谁别辨,义之平稳知深浅。wù gū lù,shuí bié biàn,yì zhī píng wěn zhī shēn qiǎn。
自然观察往还来,斗回角立能驱遣。zì rán guān chá wǎng hái lái,dòu huí jiǎo lì néng qū qiǎn。
疴瘵缠身,溺水之禽。kē zhài chán shēn,nì shuǐ zhī qín。
长似死蛇,短似虾䗫。zhǎng shì sǐ shé,duǎn shì xiā má。
古人最慎,愚蒙大忌,名为不嘉。gǔ rén zuì shèn,yú méng dà jì,míng wèi bù jiā。

缘识

赵炅

二月寒食经新雨,开花绽柳人无语。èr yuè hán shí jīng xīn yǔ,kāi huā zhàn liǔ rén wú yǔ。
近水溪边嫩枝条,攀折悠扬还似舞。jìn shuǐ xī biān nèn zhī tiáo,pān zhé yōu yáng hái shì wǔ。
车骑园林看不若,村笛歌声更互作。chē qí yuán lín kàn bù ruò,cūn dí gē shēng gèng hù zuò。
光阴番次不因循,民安万岁家家乐。guāng yīn fān cì bù yīn xún,mín ān wàn suì jiā jiā lè。