古诗词

逍遥咏

赵炅

世界无穷尽,论之远更深。shì jiè wú qióng jǐn,lùn zhī yuǎn gèng shēn。
阴阳分皂白,瓦砾变黄金。yīn yáng fēn zào bái,wǎ lì biàn huáng jīn。
报应终还有,邪求不易寻。bào yīng zhōng hái yǒu,xié qiú bù yì xún。
匆忙谁正定,须是合天心。cōng máng shuí zhèng dìng,xū shì hé tiān xīn。

赵炅

即赵炅。宋太祖弟。初名匡义,后改光义,即位后改名炅。太祖开宝六年封晋王。九年即位,改元太平兴国。对割据政权继续各个击破。三年,平海军陈洪进、吴越王钱俶相继纳土。四年,亲征,平北汉。乘胜攻辽,于高梁河大败而归。雍熙三年,再命将三路攻辽,大败,遂行守内虚外政策。在位二十二年,加强中央集权,收节度使所领支郡,扩大科举取士,建崇文院,编纂《太平御览》等书,加强“重文”风气。淳化中,镇压王小波、李顺起义。 赵炅的作品>>

猜您喜欢

逍遥咏

赵炅

论功须是一阳初,二八调和作楷模。lùn gōng xū shì yī yáng chū,èr bā diào hé zuò kǎi mó。
固济但牢封密闭,莫教中道有差殊。gù jì dàn láo fēng mì bì,mò jiào zhōng dào yǒu chà shū。
依时消息专心记,在意停腾运火徐。yī shí xiāo xī zhuān xīn jì,zài yì tíng téng yùn huǒ xú。
日月无亏明节候,从容愿所不踌躇。rì yuè wú kuī míng jié hòu,cóng róng yuàn suǒ bù chóu chú。

逍遥咏

赵炅

还丹百数细须寻,以验从来道理深。hái dān bǎi shù xì xū xún,yǐ yàn cóng lái dào lǐ shēn。
火候混成如白屑,水中凝结是黄金。huǒ hòu hùn chéng rú bái xiè,shuǐ zhōng níng jié shì huáng jīn。
循环复始周旋鼎,造化驱驰要用心。xún huán fù shǐ zhōu xuán dǐng,zào huà qū chí yào yòng xīn。
消息玄门穷八卦,飞腾自在远山岑。xiāo xī xuán mén qióng bā guà,fēi téng zì zài yuǎn shān cén。

逍遥咏

赵炅

真空修鍊永长年,不识还丹在眼前。zhēn kōng xiū liàn yǒng zhǎng nián,bù shí hái dān zài yǎn qián。
一得清来光宇宙,千朝须是用烹煎。yī dé qīng lái guāng yǔ zhòu,qiān cháo xū shì yòng pēng jiān。
人间天上分明录,汞里花开岂偶然。rén jiān tiān shàng fēn míng lù,gǒng lǐ huā kāi qǐ ǒu rán。
达取但教依理路,勿贪世利误周旋。dá qǔ dàn jiào yī lǐ lù,wù tān shì lì wù zhōu xuán。

逍遥咏

赵炅

烘烘火色水中论,至宝须教鼎内存。hōng hōng huǒ sè shuǐ zhōng lùn,zhì bǎo xū jiào dǐng nèi cún。
点化自然常在手,区分道理有玄门。diǎn huà zì rán cháng zài shǒu,qū fēn dào lǐ yǒu xuán mén。
莫将容易夸言说,尽入虚无是我尊。mò jiāng róng yì kuā yán shuō,jǐn rù xū wú shì wǒ zūn。
天动地神邪可畏,丹能飞走似云奔。tiān dòng dì shén xié kě wèi,dān néng fēi zǒu shì yún bēn。

逍遥咏

赵炅

人是人非意颇同,较量此事尽归空。rén shì rén fēi yì pǒ tóng,jiào liàng cǐ shì jǐn guī kōng。
无为政化求真理,方表深仁大道雄。wú wèi zhèng huà qiú zhēn lǐ,fāng biǎo shēn rén dà dào xióng。
举止但能恒有节,寻思何处不周通。jǔ zhǐ dàn néng héng yǒu jié,xún sī hé chù bù zhōu tōng。
寰瀛善恶知多少,莫忘生前积德功。huán yíng shàn è zhī duō shǎo,mò wàng shēng qián jī dé gōng。

逍遥咏

赵炅

因缘业障遇真稀,黄帝乘龙岂是非。yīn yuán yè zhàng yù zhēn xī,huáng dì chéng lóng qǐ shì fēi。
达识尚凝常恍惚,愚蒙学解故相违。dá shí shàng níng cháng huǎng hū,yú méng xué jiě gù xiāng wéi。
华池秘密人天授,神室光扬日月辉。huá chí mì mì rén tiān shòu,shén shì guāng yáng rì yuè huī。
智者无言皆口嘿,敢将容易论玄机。zhì zhě wú yán jiē kǒu hēi,gǎn jiāng róng yì lùn xuán jī。

缘识

赵炅

高山石室半空嵌,选取灵芝草尽芟。gāo shān shí shì bàn kōng qiàn,xuǎn qǔ líng zhī cǎo jǐn shān。
法意要修心一等,道情焉用口三缄。fǎ yì yào xiū xīn yī děng,dào qíng yān yòng kǒu sān jiān。
丹砂保重开清境,白发相宜倚翠岩。dān shā bǎo zhòng kāi qīng jìng,bái fā xiāng yí yǐ cuì yán。
曩劫缘中因种在,布衣鹤袖凤来衔。nǎng jié yuán zhōng yīn zhǒng zài,bù yī hè xiù fèng lái xián。

缘识

赵炅

归依妙法要精专,极目烟霄路不偏。guī yī miào fǎ yào jīng zhuān,jí mù yān xiāo lù bù piān。
日月明通三界眼,云梯上有十洲仙。rì yuè míng tōng sān jiè yǎn,yún tī shàng yǒu shí zhōu xiān。
慈悲愿力弥何远,烦恼能除道最坚。cí bēi yuàn lì mí hé yuǎn,fán nǎo néng chú dào zuì jiān。
救苦观音名利益,经文曾与世间传。jiù kǔ guān yīn míng lì yì,jīng wén céng yǔ shì jiān chuán。

缘识

赵炅

修心慕道入玄机,方便门停次第依。xiū xīn mù dào rù xuán jī,fāng biàn mén tíng cì dì yī。
种性莫教拘执定,因缘去住不相违。zhǒng xìng mò jiào jū zhí dìng,yīn yuán qù zhù bù xiāng wéi。
离他少欲阴功积,淡薄深来绝是非。lí tā shǎo yù yīn gōng jī,dàn báo shēn lái jué shì fēi。
浮世利名常自遣,真空妄想一时归。fú shì lì míng cháng zì qiǎn,zhēn kōng wàng xiǎng yī shí guī。

缘识

赵炅

耳根清静本来修,万法从心不外求。ěr gēn qīng jìng běn lái xiū,wàn fǎ cóng xīn bù wài qiú。
海岳动摇山色异,玄珠尽在眼中收。hǎi yuè dòng yáo shān sè yì,xuán zhū jǐn zài yǎn zhōng shōu。
持斋道士寻红药,醉卧仙人未白头。chí zhāi dào shì xún hóng yào,zuì wò xiān rén wèi bái tóu。
麋鹿同群方可信,逢春但笑乐花秋。mí lù tóng qún fāng kě xìn,féng chūn dàn xiào lè huā qiū。

缘识

赵炅

忘机悟既见真诠,慕道威仪立善缘。wàng jī wù jì jiàn zhēn quán,mù dào wēi yí lì shàn yuán。
语默但教方外用,玄微通达自弥坚。yǔ mò dàn jiào fāng wài yòng,xuán wēi tōng dá zì mí jiān。
利名染著还如梦,性相归来猛似泉。lì míng rǎn zhù hái rú mèng,xìng xiāng guī lái měng shì quán。
三业之中堪发问,勿令万法不精专。sān yè zhī zhōng kān fā wèn,wù lìng wàn fǎ bù jīng zhuān。

缘识

赵炅

随机发问绝亲疏,法界明文本不殊。suí jī fā wèn jué qīn shū,fǎ jiè míng wén běn bù shū。
厌苦群生含万像,归依大觉达三无。yàn kǔ qún shēng hán wàn xiàng,guī yī dà jué dá sān wú。
莲开湛寂真如境,屋里空劳总是虚。lián kāi zhàn jì zhēn rú jìng,wū lǐ kōng láo zǒng shì xū。
缘起性中平等用,直须乐道善心居。yuán qǐ xìng zhōng píng děng yòng,zhí xū lè dào shàn xīn jū。

缘识

赵炅

凤皇燕雀不同群,非类宜然信有闻。fèng huáng yàn què bù tóng qún,fēi lèi yí rán xìn yǒu wén。
好景销磨还尔梦,方知虚诞似浮云。hǎo jǐng xiāo mó hái ěr mèng,fāng zhī xū dàn shì fú yún。
闲吟比喻明如日,雅道留情旧典坟。xián yín bǐ yù míng rú rì,yǎ dào liú qíng jiù diǎn fén。
堪与言论谁是识,舜琴惠爱鼓南薰。kān yǔ yán lùn shuí shì shí,shùn qín huì ài gǔ nán xūn。

缘识

赵炅

何为禅定性心同,解说真如物外空。hé wèi chán dìng xìng xīn tóng,jiě shuō zhēn rú wù wài kōng。
几许修行缘上得,惑多妄想障于聪。jǐ xǔ xiū xíng yuán shàng dé,huò duō wàng xiǎng zhàng yú cōng。
名彰道理千世永,善恶都归万法中。míng zhāng dào lǐ qiān shì yǒng,shàn è dōu guī wàn fǎ zhōng。
应现机关俱寂默,始知明鉴照昏蒙。yīng xiàn jī guān jù jì mò,shǐ zhī míng jiàn zhào hūn méng。

缘识

赵炅

无萦无虑鬓如黳,手执仙经杖一藜。wú yíng wú lǜ bìn rú yī,shǒu zhí xiān jīng zhàng yī lí。
猛利销磨闲岁月,玄中妙道入云霓。měng lì xiāo mó xián suì yuè,xuán zhōng miào dào rù yún ní。
红尘世界何拘束,白日山川高又低。hóng chén shì jiè hé jū shù,bái rì shān chuān gāo yòu dī。
去住自然皆寂默,逍遥不假上仙梯。qù zhù zì rán jiē jì mò,xiāo yáo bù jiǎ shàng xiān tī。