古诗词

缘识

赵炅

自家未达莫来看,解者众生真是汉。zì jiā wèi dá mò lái kàn,jiě zhě zhòng shēng zhēn shì hàn。
世涂烦恼一齐休,修取菩提心不乱。shì tú fán nǎo yī qí xiū,xiū qǔ pú tí xīn bù luàn。
天觉因明凡圣同,苦空圆满光不散。tiān jué yīn míng fán shèng tóng,kǔ kōng yuán mǎn guāng bù sàn。
含识缘中晓了难,爱河须渡达彼岸。hán shí yuán zhōng xiǎo le nán,ài hé xū dù dá bǐ àn。
我见人见众生见,菩萨行持终不惮。wǒ jiàn rén jiàn zhòng shēng jiàn,pú sà xíng chí zhōng bù dàn。
离贪嗔,绝情欲,定相安然无反覆。lí tān chēn,jué qíng yù,dìng xiāng ān rán wú fǎn fù。
从头法归镇长开,郁郁黄花生翠竹。cóng tóu fǎ guī zhèn zhǎng kāi,yù yù huáng huā shēng cuì zhú。
天高地广遍周游,十方妙色能照烛。tiān gāo dì guǎng biàn zhōu yóu,shí fāng miào sè néng zhào zhú。
七宝山高三界中,拔去浮云沈水渌。qī bǎo shān gāo sān jiè zhōng,bá qù fú yún shěn shuǐ lù。
离他一念是因缘,珍重贤圣皆知足。lí tā yī niàn shì yīn yuán,zhēn zhòng xián shèng jiē zhī zú。

赵炅

即赵炅。宋太祖弟。初名匡义,后改光义,即位后改名炅。太祖开宝六年封晋王。九年即位,改元太平兴国。对割据政权继续各个击破。三年,平海军陈洪进、吴越王钱俶相继纳土。四年,亲征,平北汉。乘胜攻辽,于高梁河大败而归。雍熙三年,再命将三路攻辽,大败,遂行守内虚外政策。在位二十二年,加强中央集权,收节度使所领支郡,扩大科举取士,建崇文院,编纂《太平御览》等书,加强“重文”风气。淳化中,镇压王小波、李顺起义。 赵炅的作品>>

猜您喜欢

缘识其二

赵炅

雅颂文章顺化风,馨香不必在芳丛。yǎ sòng wén zhāng shùn huà fēng,xīn xiāng bù bì zài fāng cóng。
阳和远近随田亩,春雨如膏有大功。yáng hé yuǎn jìn suí tián mǔ,chūn yǔ rú gāo yǒu dà gōng。

缘识其二

赵炅

如花遇雨湿泷冻,审此言谈大道中。rú huā yù yǔ shī lóng dòng,shěn cǐ yán tán dà dào zhōng。
世上几人知举措,故然不与我心同。shì shàng jǐ rén zhī jǔ cuò,gù rán bù yǔ wǒ xīn tóng。

缘识其二

赵炅

上短下长人莫笑,信缘披得便前行。shàng duǎn xià zhǎng rén mò xiào,xìn yuán pī dé biàn qián xíng。
衣裳不是颠来倒,凭仗丹青画取成。yī shang bù shì diān lái dào,píng zhàng dān qīng huà qǔ chéng。

缘识其二

赵炅

花间春鸟语喈喈,道在其中动我怀。huā jiān chūn niǎo yǔ jiē jiē,dào zài qí zhōng dòng wǒ huái。
红艳几时长久住,年年依旧看相挨。hóng yàn jǐ shí zhǎng jiǔ zhù,nián nián yī jiù kàn xiāng āi。

缘识其二

赵炅

年年柳与韶光契,春风便作开花使。nián nián liǔ yǔ sháo guāng qì,chūn fēng biàn zuò kāi huā shǐ。
黄莺到处不绝声,嫩叶芽新生悲翠。huáng yīng dào chù bù jué shēng,nèn yè yá xīn shēng bēi cuì。

缘识其二

赵炅

信天缘便信天缘,那是凡夫那是仙。xìn tiān yuán biàn xìn tiān yuán,nà shì fán fū nà shì xiān。
勿枉用心闲过日,来随福报猛如泉。wù wǎng yòng xīn xián guò rì,lái suí fú bào měng rú quán。

缘识其二

赵炅

五恶贪嗔皆自起,高深海岳犹穷矣。wǔ è tān chēn jiē zì qǐ,gāo shēn hǎi yuè yóu qióng yǐ。
无明发在一时间,对面如同千万里。wú míng fā zài yī shí jiān,duì miàn rú tóng qiān wàn lǐ。

缘识其二

赵炅

凡愚不取自逍遥,其奈心如似火烧。fán yú bù qǔ zì xiāo yáo,qí nài xīn rú shì huǒ shāo。
虚过光阴速似梦,随缘尽向暗中销。xū guò guāng yīn sù shì mèng,suí yuán jǐn xiàng àn zhōng xiāo。

缘识其二

赵炅

皇天不事但多罗,莫道无缘奈我何。huáng tiān bù shì dàn duō luó,mò dào wú yuán nài wǒ hé。
上有天堂下地狱,分明种麦不生禾。shàng yǒu tiān táng xià dì yù,fēn míng zhǒng mài bù shēng hé。

缘识其二

赵炅

南来北去无时节,举翅抬头飞似雪。nán lái běi qù wú shí jié,jǔ chì tái tóu fēi shì xuě。
当日离春今日秋,汀江浦上旧明月。dāng rì lí chūn jīn rì qiū,tīng jiāng pǔ shàng jiù míng yuè。

缘识其二

赵炅

常思清净世情闲,遥认天平我扣关。cháng sī qīng jìng shì qíng xián,yáo rèn tiān píng wǒ kòu guān。
莫道玄谈些子是,凤飞鹤宿九疑山。mò dào xuán tán xiē zi shì,fèng fēi hè sù jiǔ yí shān。

缘识其二

赵炅

乾坤运转是寻常,人有依违自短长。qián kūn yùn zhuǎn shì xún cháng,rén yǒu yī wéi zì duǎn zhǎng。
不觉贪生身外苦,如驹过隙百年光。bù jué tān shēng shēn wài kǔ,rú jū guò xì bǎi nián guāng。

缘识其二

赵炅

逍遥物外未曾抛,念诵时将玉磬敲。xiāo yáo wù wài wèi céng pāo,niàn sòng shí jiāng yù qìng qiāo。
虽不临坛深发愿,梦魂常忆大仙教。suī bù lín tán shēn fā yuàn,mèng hún cháng yì dà xiān jiào。

缘识其二

赵炅

居山城市罕逢人,傲世名高混世尘。jū shān chéng shì hǎn féng rén,ào shì míng gāo hùn shì chén。
满目烟霞常作伴,言知寒暑易为春。mǎn mù yān xiá cháng zuò bàn,yán zhī hán shǔ yì wèi chūn。

缘识其二

赵炅

患脚法师不解走,少年心尽爱花柳。huàn jiǎo fǎ shī bù jiě zǒu,shǎo nián xīn jǐn ài huā liǔ。
争知道味却无言,时得茶香全胜酒。zhēng zhī dào wèi què wú yán,shí dé chá xiāng quán shèng jiǔ。