古诗词

缘识

赵炅

紫檀金线槽偏蹙,拨弄朱弦敲冰玉。zǐ tán jīn xiàn cáo piān cù,bō nòng zhū xián qiāo bīng yù。
指法从来天下闻,翻成尽入升平曲。zhǐ fǎ cóng lái tiān xià wén,fān chéng jǐn rù shēng píng qū。
传之世上五音足,希夷道听化民俗。chuán zhī shì shàng wǔ yīn zú,xī yí dào tīng huà mín sú。
盘龙面对压鳌头,玄微风散万般流。pán lóng miàn duì yā áo tóu,xuán wēi fēng sàn wàn bān liú。
长春苑内半酣酒,阳和自态低回首。zhǎng chūn yuàn nèi bàn hān jiǔ,yáng hé zì tài dī huí shǒu。
声高细咽浪潜幽,不胜情处稀还有。shēng gāo xì yàn làng qián yōu,bù shèng qíng chù xī hái yǒu。
韵响寒空明月里,亦非涤荡凡愚耳。yùn xiǎng hán kōng míng yuè lǐ,yì fēi dí dàng fán yú ěr。
谩说仙家调宫徵,丝竹那堪将比拟。mán shuō xiān jiā diào gōng zhēng,sī zhú nà kān jiāng bǐ nǐ。
温柔腕软一双轻,满坐馨香来四起。wēn róu wàn ruǎn yī shuāng qīng,mǎn zuò xīn xiāng lái sì qǐ。
珠囊抉破无多力,好似凤皇张羽翼。zhū náng jué pò wú duō lì,hǎo shì fèng huáng zhāng yǔ yì。
昔时皆总用心劳,几许名扬弹尽得。xī shí jiē zǒng yòng xīn láo,jǐ xǔ míng yáng dàn jǐn dé。
和合象同琴与瑟,凝神巧妙通南北。hé hé xiàng tóng qín yǔ sè,níng shén qiǎo miào tōng nán běi。
莺娇舌急恋芳菲,水精帘外欲含辉。yīng jiāo shé jí liàn fāng fēi,shuǐ jīng lián wài yù hán huī。
此艺人间堪可重,杏花杨柳色依依。cǐ yì rén jiān kān kě zhòng,xìng huā yáng liǔ sè yī yī。

赵炅

即赵炅。宋太祖弟。初名匡义,后改光义,即位后改名炅。太祖开宝六年封晋王。九年即位,改元太平兴国。对割据政权继续各个击破。三年,平海军陈洪进、吴越王钱俶相继纳土。四年,亲征,平北汉。乘胜攻辽,于高梁河大败而归。雍熙三年,再命将三路攻辽,大败,遂行守内虚外政策。在位二十二年,加强中央集权,收节度使所领支郡,扩大科举取士,建崇文院,编纂《太平御览》等书,加强“重文”风气。淳化中,镇压王小波、李顺起义。 赵炅的作品>>

猜您喜欢

逍遥歌

赵炅

勿生疑虑变阴阳,须信丹砂道理长。wù shēng yí lǜ biàn yīn yáng,xū xìn dān shā dào lǐ zhǎng。
若向此中明此义,十洲洞府蕴馨香。ruò xiàng cǐ zhōng míng cǐ yì,shí zhōu dòng fǔ yùn xīn xiāng。

逍遥歌

赵炅

瑶池浴凤通霄汉,金阙光舒何灿烂。yáo chí yù fèng tōng xiāo hàn,jīn quē guāng shū hé càn làn。
丹成可验不狐疑,常娥偷窃月中看。dān chéng kě yàn bù hú yí,cháng é tōu qiè yuè zhōng kàn。

逍遥歌

赵炅

春间花卉一齐开,天上优游谁肯来。chūn jiān huā huì yī qí kāi,tiān shàng yōu yóu shuí kěn lái。
洞里烟霞牢秘隐,水精宫殿白皑皑。dòng lǐ yān xiá láo mì yǐn,shuǐ jīng gōng diàn bái ái ái。

逍遥歌

赵炅

密藏无使等闲知,碧落真如在两仪。mì cáng wú shǐ děng xián zhī,bì luò zhēn rú zài liǎng yí。
理外消停造化实,相逢遇偶勿怀疑。lǐ wài xiāo tíng zào huà shí,xiāng féng yù ǒu wù huái yí。

逍遥歌

赵炅

直须意遣凡庸道,所以难言论秘奥。zhí xū yì qiǎn fán yōng dào,suǒ yǐ nán yán lùn mì ào。
先令顿悟了然空,方扣玄关驱烦恼。xiān lìng dùn wù le rán kōng,fāng kòu xuán guān qū fán nǎo。

逍遥歌

赵炅

从来教法甚分明,几许心迷事不成。cóng lái jiào fǎ shén fēn míng,jǐ xǔ xīn mí shì bù chéng。
弃世比图闲自性,精修道路必长生。qì shì bǐ tú xián zì xìng,jīng xiū dào lù bì zhǎng shēng。

逍遥歌

赵炅

归童返老超升界,正定威仪勿懈怠。guī tóng fǎn lǎo chāo shēng jiè,zhèng dìng wēi yí wù xiè dài。
开闭善能若苦勤,奋迅光阴同一泰。kāi bì shàn néng ruò kǔ qín,fèn xùn guāng yīn tóng yī tài。

逍遥歌

赵炅

凡流学者不坚持,生灭门中故不知。fán liú xué zhě bù jiān chí,shēng miè mén zhōng gù bù zhī。
走缩阴阳无住相,非难非易细推之。zǒu suō yīn yáng wú zhù xiāng,fēi nán fēi yì xì tuī zhī。

逍遥歌

赵炅

含胎十月无休歇,或作金兮或似雪。hán tāi shí yuè wú xiū xiē,huò zuò jīn xī huò shì xuě。
认取还丹莫乱求,猕猴水底弄明月。rèn qǔ hái dān mò luàn qiú,mí hóu shuǐ dǐ nòng míng yuè。

缘识其一十二

赵炅

寻常无事信天缘,饶得憨痴满眼前。xún cháng wú shì xìn tiān yuán,ráo dé hān chī mǎn yǎn qián。
名利世间多用意,愚迷不肯学先贤。míng lì shì jiān duō yòng yì,yú mí bù kěn xué xiān xián。

缘识其一十二

赵炅

耳根唯愿常清静,更得四时风雨顺。ěr gēn wéi yuàn cháng qīng jìng,gèng dé sì shí fēng yǔ shùn。
开得眼来一切心,尽为好事善相近。kāi dé yǎn lái yī qiè xīn,jǐn wèi hǎo shì shàn xiāng jìn。

缘识其一十二

赵炅

三天境象验人间,不在江湖不在山。sān tiān jìng xiàng yàn rén jiān,bù zài jiāng hú bù zài shān。
大约颇同随报应,耳根清静道心闲。dà yuē pǒ tóng suí bào yīng,ěr gēn qīng jìng dào xīn xián。

缘识其一十二

赵炅

每逢清夜坐更深,白日忙忙各是情。měi féng qīng yè zuò gèng shēn,bái rì máng máng gè shì qíng。
南北东西谁定准,无穷天地始知名。nán běi dōng xī shuí dìng zhǔn,wú qióng tiān dì shǐ zhī míng。

缘识其一十二

赵炅

上元斋醮卷清风,暗使虔诚望圣功。shàng yuán zhāi jiào juǎn qīng fēng,àn shǐ qián chéng wàng shèng gōng。
星彩动容光碧落,步虚声在半天中。xīng cǎi dòng róng guāng bì luò,bù xū shēng zài bàn tiān zhōng。

缘识其一十二

赵炅

逢春总有看花情,时节心迷不可轻。féng chūn zǒng yǒu kàn huā qíng,shí jié xīn mí bù kě qīng。
但只追游贪聚乐,几人顶戴愧三清。dàn zhǐ zhuī yóu tān jù lè,jǐ rén dǐng dài kuì sān qīng。