古诗词

双秀峰

张九成

且向城西去,休惊雨溅空。qiě xiàng chéng xī qù,xiū jīng yǔ jiàn kōng。
乱山明灭外,古刹有无中。luàn shān míng miè wài,gǔ shā yǒu wú zhōng。
笑指双峰翠,回看落日红。xiào zhǐ shuāng fēng cuì,huí kàn luò rì hóng。
中兴喜无事,歌管莫匆匆。zhōng xīng xǐ wú shì,gē guǎn mò cōng cōng。

张九成

宋杭州钱塘人,字子韶,号横浦居士,又号无垢居士。少游京师,从学于杨时。高宗绍兴二年进士第一。历著作郎及礼部、刑部侍郎等职。因与秦桧不和,被谪南安军十四年。桧死,起知温州。研思经学,多有训解。卒谥文忠。有《横浦集》、《孟子传》。 张九成的作品>>

猜您喜欢

张九成

清香不复闻,雪英惊满地。qīng xiāng bù fù wén,xuě yīng jīng mǎn dì。
尚馀青青叶,浓阴犹可庇。shàng yú qīng qīng yè,nóng yīn yóu kě bì。
我欲营茅屋,示此惜花意。wǒ yù yíng máo wū,shì cǐ xī huā yì。
兹谋未易言,俗士寡清致。zī móu wèi yì yán,sú shì guǎ qīng zhì。

拟归田园

张九成

朝市良可厌,不如归故山。cháo shì liáng kě yàn,bù rú guī gù shān。
故山山色好,别来知几年。gù shān shān sè hǎo,bié lái zhī jǐ nián。
威凤翔高冈,神龙潜深渊。wēi fèng xiáng gāo gāng,shén lóng qián shēn yuān。
黄鹄志千里,皓鹤恋芝田。huáng gǔ zhì qiān lǐ,hào hè liàn zhī tián。
吾意亦如此,志在山水间。wú yì yì rú cǐ,zhì zài shān shuǐ jiān。
千峰列溪上,修竹满檐前。qiān fēng liè xī shàng,xiū zhú mǎn yán qián。
樵唱归落照,僧钟鸣晓烟。qiáo chàng guī luò zhào,sēng zhōng míng xiǎo yān。
晚来闲览镜,白发冠颓颠。wǎn lái xián lǎn jìng,bái fā guān tuí diān。
回思人间事,百计不如闲。huí sī rén jiān shì,bǎi jì bù rú xián。
吾言奚激烈,此事非偶然。wú yán xī jī liè,cǐ shì fēi ǒu rán。

拟归田园

张九成

圣贤乃准的,仁义即羁鞅。shèng xián nǎi zhǔn de,rén yì jí jī yāng。
遨游君子场,邪私不入想。áo yóu jūn zi chǎng,xié sī bù rù xiǎng。
时与颜闵徒,结交尚来往。shí yǔ yán mǐn tú,jié jiāo shàng lái wǎng。
稂莠日以消,稻粱日以长。láng yǒu rì yǐ xiāo,dào liáng rì yǐ zhǎng。
荆棘顿披除,大道何其广。jīng jí dùn pī chú,dà dào hé qí guǎng。
犹恐忽戒谨,失计成卤莽。yóu kǒng hū jiè jǐn,shī jì chéng lǔ mǎng。

拟归田园

张九成

所居极幽深,事简人迹稀。suǒ jū jí yōu shēn,shì jiǎn rén jì xī。
乘兴或登山,兴尽辄复归。chéng xīng huò dēng shān,xīng jǐn zhé fù guī。
芝术足吾粮,薜萝富吾衣。zhī shù zú wú liáng,bì luó fù wú yī。
一生澹无营,百事不我违。yī shēng dàn wú yíng,bǎi shì bù wǒ wéi。

拟归田园

张九成

不必效沮溺,聊与世相娱。bù bì xiào jǔ nì,liáo yǔ shì xiāng yú。
荒山无邻里,人烟在村墟。huāng shān wú lín lǐ,rén yān zài cūn xū。
所以近城市,幽处卜吾居。suǒ yǐ jìn chéng shì,yōu chù bo wú jū。
门前草三径,堂下柳五株。mén qián cǎo sān jìng,táng xià liǔ wǔ zhū。
虽无羊酪羹,箪瓢亦晏如。suī wú yáng lào gēng,dān piáo yì yàn rú。
在我傥知足,清贫乐有馀。zài wǒ tǎng zhī zú,qīng pín lè yǒu yú。
子云作甘泉,相如赋子虚。zi yún zuò gān quán,xiāng rú fù zi xū。
嗟我懒此学,箧中一字无。jiē wǒ lǎn cǐ xué,qiè zhōng yī zì wú。

拟归田园

张九成

出门何所见,桃李漫阡陌。chū mén hé suǒ jiàn,táo lǐ màn qiān mò。
东风自有情,万物各有适。dōng fēng zì yǒu qíng,wàn wù gè yǒu shì。
驱驰丧我真,尘垢投其隙。qū chí sàng wǒ zhēn,chén gòu tóu qí xì。
可怜漫不知,终日常役役。kě lián màn bù zhī,zhōng rì cháng yì yì。
及其盖棺时,平生无寸绩。jí qí gài guān shí,píng shēng wú cùn jì。
达人深了此,名利终无益。dá rén shēn le cǐ,míng lì zhōng wú yì。

读东坡叠嶂图有感因次其韵

张九成

虬须英武喧天渊,当时功臣画凌烟。qiú xū yīng wǔ xuān tiān yuān,dāng shí gōng chén huà líng yān。
汉家骁骑才三万,北攻稽落书燕然。hàn jiā xiāo qí cái sān wàn,běi gōng jī luò shū yàn rán。
勋名鼎鼎磨星斗,百年衰落归黄泉。xūn míng dǐng dǐng mó xīng dòu,bǎi nián shuāi luò guī huáng quán。
人间万事都如梦,不如挂冠神武寻山川。rén jiān wàn shì dōu rú mèng,bù rú guà guān shén wǔ xún shān chuān。
我昔曾登会稽顶,逍遥疑在羲皇前。wǒ xī céng dēng huì jī dǐng,xiāo yáo yí zài xī huáng qián。
下观涛江卷飞雪,旁看秦望森摩天。xià guān tāo jiāng juǎn fēi xuě,páng kàn qín wàng sēn mó tiān。
祖龙定是同鲍臭,鸱夷却得携妖妍。zǔ lóng dìng shì tóng bào chòu,chī yí què dé xié yāo yán。
悠然会意不复出,倚锄便欲耕春田。yōu rán huì yì bù fù chū,yǐ chú biàn yù gēng chūn tián。
君不见渊明归去传图画,伯时妙手垂千年。jūn bù jiàn yuān míng guī qù chuán tú huà,bó shí miào shǒu chuí qiān nián。
我藏东绢今拂拭,正欲写此春江浩渺山连娟。wǒ cáng dōng juàn jīn fú shì,zhèng yù xiě cǐ chūn jiāng hào miǎo shān lián juān。
更要元龙湖海士,百尺楼中相对眠。gèng yào yuán lóng hú hǎi shì,bǎi chǐ lóu zhōng xiāng duì mián。
玉京蓬岛置勿问,人间今是地行仙。yù jīng péng dǎo zhì wù wèn,rén jiān jīn shì dì xíng xiān。
岷江寥寥三峡远,此心欲往知何缘。mín jiāng liáo liáo sān xiá yuǎn,cǐ xīn yù wǎng zhī hé yuán。
烦君断取来方丈,径入东坡叠嶂篇。fán jūn duàn qǔ lái fāng zhàng,jìng rù dōng pō dié zhàng piān。

闻彦执熙仲有辣螺诗聊复有作

张九成

乾坤中空绕沧溟,千奇百怪斗露形。qián kūn zhōng kōng rào cāng míng,qiān qí bǎi guài dòu lù xíng。
鲸鲵鼋鼍突相撑,蚶蜃蚌蛤角介狞。jīng ní yuán tuó tū xiāng chēng,hān shèn bàng há jiǎo jiè níng。
是中有物入眼生,羊肠蚁垤纷纵横。shì zhōng yǒu wù rù yǎn shēng,yáng cháng yǐ dié fēn zòng héng。
入口小辛美且清,荐酒百盏壶更倾。rù kǒu xiǎo xīn měi qiě qīng,jiàn jiǔ bǎi zhǎn hú gèng qīng。
有如汲直官汉京,谏诤虽切心本平。yǒu rú jí zhí guān hàn jīng,jiàn zhèng suī qiè xīn běn píng。
肩吾作诗翻手成,士龙笔力敌相勍。jiān wú zuò shī fān shǒu chéng,shì lóng bǐ lì dí xiāng qíng。
嗟我材短谁敢赓,欲往侑坐愁颉羹。jiē wǒ cái duǎn shuí gǎn gēng,yù wǎng yòu zuò chóu jié gēng。
句涩韵梗君莫轻,雄豪似胜苍蝇鸣。jù sè yùn gěng jūn mò qīng,xióng háo shì shèng cāng yíng míng。

有感

张九成

江天之南有一士,自称圣世无知子。jiāng tiān zhī nán yǒu yī shì,zì chēng shèng shì wú zhī zi。
辛勤读书欲有为,平生未曾用一字。xīn qín dú shū yù yǒu wèi,píng shēng wèi céng yòng yī zì。
憔悴而今白发翁,天地之间谁复似。qiáo cuì ér jīn bái fā wēng,tiān dì zhī jiān shuí fù shì。
胸中却有最佳处,一息遨游三万里。xiōng zhōng què yǒu zuì jiā chù,yī xī áo yóu sān wàn lǐ。

杨干致仕

张九成

黄钟毁弃鸣瓦釜,古来才智贱如土。huáng zhōng huǐ qì míng wǎ fǔ,gǔ lái cái zhì jiàn rú tǔ。
杨公浩歌声可怜,巢居知风穴知雨。yáng gōng hào gē shēng kě lián,cháo jū zhī fēng xué zhī yǔ。
怜君面色莹有光,未似相君便饮乳。lián jūn miàn sè yíng yǒu guāng,wèi shì xiāng jūn biàn yǐn rǔ。
胡为决去不少留,别意殷勤辞更苦。hú wèi jué qù bù shǎo liú,bié yì yīn qín cí gèng kǔ。
丁宁戒我宜退藏,静中得路何须语。dīng níng jiè wǒ yí tuì cáng,jìng zhōng dé lù hé xū yǔ。
酒酣意气尚尔豪,拔剑高歌为予舞。jiǔ hān yì qì shàng ěr háo,bá jiàn gāo gē wèi yǔ wǔ。
君今去矣且加饭,我亦从兹不出户。jūn jīn qù yǐ qiě jiā fàn,wǒ yì cóng zī bù chū hù。
莫嗟糟糠食牢筴,终胜绣衣登鼎俎。mò jiē zāo kāng shí láo cè,zhōng shèng xiù yī dēng dǐng zǔ。

所见

张九成

两肘横奋何翩翩,中欲高举外则然。liǎng zhǒu héng fèn hé piān piān,zhōng yù gāo jǔ wài zé rán。
相见胸次开阛阓,一谈名利如火然。xiāng jiàn xiōng cì kāi huán huì,yī tán míng lì rú huǒ rán。
君知古人着意处,君且少听休弹冠。jūn zhī gǔ rén zhe yì chù,jūn qiě shǎo tīng xiū dàn guān。
人生百年如逝川,那用如此争后先。rén shēng bǎi nián rú shì chuān,nà yòng rú cǐ zhēng hòu xiān。

六月晦送孙少刘

张九成

三年相处如弟兄,他时当以名节称。sān nián xiāng chù rú dì xiōng,tā shí dāng yǐ míng jié chēng。
文章烂若蜀江锦,行义清胜万壑冰。wén zhāng làn ruò shǔ jiāng jǐn,xíng yì qīng shèng wàn hè bīng。
龟山先生今往矣,我于吾子见典型。guī shān xiān shēng jīn wǎng yǐ,wǒ yú wú zi jiàn diǎn xíng。
青衫半百官岭下,众论称屈气甚平。qīng shān bàn bǎi guān lǐng xià,zhòng lùn chēng qū qì shén píng。
乃知胸中万钧重,此外真成一发轻。nǎi zhī xiōng zhōng wàn jūn zhòng,cǐ wài zhēn chéng yī fā qīng。
道如未央神明台,虽高自可阶级登。dào rú wèi yāng shén míng tái,suī gāo zì kě jiē jí dēng。
卷之不殊方寸小,舒之足以苏疲氓。juǎn zhī bù shū fāng cùn xiǎo,shū zhī zú yǐ sū pí máng。
我衰退缩如蜗螺,爱子对我怀抱清。wǒ shuāi tuì suō rú wō luó,ài zi duì wǒ huái bào qīng。
平生艰苦今已老,空叹白首都无成。píng shēng jiān kǔ jīn yǐ lǎo,kōng tàn bái shǒu dōu wú chéng。
看公权奇非凡骨,努力吾道谨其行。kàn gōng quán qí fēi fán gǔ,nǔ lì wú dào jǐn qí xíng。

盆中石菖蒲

张九成

清姿水石间,相得不可无。qīng zī shuǐ shí jiān,xiāng dé bù kě wú。
如人饱道义,其色长敷腴。rú rén bǎo dào yì,qí sè zhǎng fū yú。
不受尘土覆,自与人世殊。bù shòu chén tǔ fù,zì yǔ rén shì shū。
我何爱轩冕,冒昧名利涂。wǒ hé ài xuān miǎn,mào mèi míng lì tú。
圣人恶洁身,名士多自污。shèng rén è jié shēn,míng shì duō zì wū。
理亦顾其可,未应如此拘。lǐ yì gù qí kě,wèi yīng rú cǐ jū。
往往不知者,假此为穿窬。wǎng wǎng bù zhī zhě,jiǎ cǐ wèi chuān yú。
吾方存胸中,未敢执一隅。wú fāng cún xiōng zhōng,wèi gǎn zhí yī yú。
姑从吾所好,谁能复改图。gū cóng wú suǒ hǎo,shuí néng fù gǎi tú。
不若归去来,无愧石上蒲。bù ruò guī qù lái,wú kuì shí shàng pú。

庭下草

张九成

秋风吹碧草,久客情如何。qiū fēng chuī bì cǎo,jiǔ kè qíng rú hé。
乡关断过雁,青山高嵯峨。xiāng guān duàn guò yàn,qīng shān gāo cuó é。
然而梦寐间,往往长经过。rán ér mèng mèi jiān,wǎng wǎng zhǎng jīng guò。
梦觉亦我耳,所得初无多。mèng jué yì wǒ ěr,suǒ dé chū wú duō。
天地存胸中,要当常拂摩。tiān dì cún xiōng zhōng,yào dāng cháng fú mó。
肯为外物流,为赋白雪歌。kěn wèi wài wù liú,wèi fù bái xuě gē。

论语绝句

张九成

既是文章可得闻,不应此外尚云云。jì shì wén zhāng kě dé wén,bù yīng cǐ wài shàng yún yún。
如何夫子言天道,肯把文章两处分。rú hé fū zi yán tiān dào,kěn bǎ wén zhāng liǎng chù fēn。