古诗词

食苦笋

张九成

吾乡苦笋佳,出处惟石屋。wú xiāng kǔ sǔn jiā,chū chù wéi shí wū。
玉肌腻新酥,黄衣缘深绿。yù jī nì xīn sū,huáng yī yuán shēn lǜ。
林深恐人知,头角互出缩。lín shēn kǒng rén zhī,tóu jiǎo hù chū suō。
烟雨养春姿,此物未成熟。yān yǔ yǎng chūn zī,cǐ wù wèi chéng shú。
三月腊酒香,开樽慰幽独。sān yuè là jiǔ xiāng,kāi zūn wèi yōu dú。
烹庖入盘俎,点酱真味足。pēng páo rù pán zǔ,diǎn jiàng zhēn wèi zú。
未须五鼎牛,聊称一囊粟。wèi xū wǔ dǐng niú,liáo chēng yī náng sù。
朅来庾岭下,岁月去何速。qiè lái yǔ lǐng xià,suì yuè qù hé sù。
经冬又七春,未分穷途哭。jīng dōng yòu qī chūn,wèi fēn qióng tú kū。
今朝好事者,惠我生一束。jīn cháo hǎo shì zhě,huì wǒ shēng yī shù。
头髡甲斓斑,味恶韵粗俗。tóu kūn jiǎ lán bān,wèi è yùn cū sú。
儿童不惯尝,哕噫惊媪仆。ér tóng bù guàn cháng,huì yī jīng ǎo pū。
老妻念乡味,放箸泪盈目。lǎo qī niàn xiāng wèi,fàng zhù lèi yíng mù。
丈夫志有在,何事校口腹。zhàng fū zhì yǒu zài,hé shì xiào kǒu fù。
呼奴更倾酒,一笑风生谷。hū nú gèng qīng jiǔ,yī xiào fēng shēng gǔ。

张九成

宋杭州钱塘人,字子韶,号横浦居士,又号无垢居士。少游京师,从学于杨时。高宗绍兴二年进士第一。历著作郎及礼部、刑部侍郎等职。因与秦桧不和,被谪南安军十四年。桧死,起知温州。研思经学,多有训解。卒谥文忠。有《横浦集》、《孟子传》。 张九成的作品>>

猜您喜欢

论语绝句

张九成

如何夫子欲无言,此理疑其或未然。rú hé fū zi yù wú yán,cǐ lǐ yí qí huò wèi rán。
若看阴阳运行处,方知与物自周旋。ruò kàn yīn yáng yùn xíng chù,fāng zhī yǔ wù zì zhōu xuán。

论语绝句

张九成

既能委曲存商后,又不区区爱此身。jì néng wěi qū cún shāng hòu,yòu bù qū qū ài cǐ shēn。
以至为奴作洪范,仲尼称谓有三仁。yǐ zhì wèi nú zuò hóng fàn,zhòng ní chēng wèi yǒu sān rén。

论语绝句

张九成

有道不妨三见黜,当时人恨以为多。yǒu dào bù fáng sān jiàn chù,dāng shí rén hèn yǐ wèi duō。
从来一向贪婪辈,读此其如愧耻何。cóng lái yī xiàng tān lán bèi,dú cǐ qí rú kuì chǐ hé。

论语绝句

张九成

宣尼颇意在斯人,故尔令由去问津。xuān ní pǒ yì zài sī rén,gù ěr lìng yóu qù wèn jīn。
大是斯人能会意,知津此语亦为真。dà shì sī rén néng huì yì,zhī jīn cǐ yǔ yì wèi zhēn。

论语绝句

张九成

看来桀溺与长沮,固是其言太阔疏。kàn lái jié nì yǔ zhǎng jǔ,gù shì qí yán tài kuò shū。
若论耰锄全不顾,这般风味亦难如。ruò lùn yōu chú quán bù gù,zhè bān fēng wèi yì nán rú。

论语绝句

张九成

体不勤劳谷不分,毅然植杖俯而耘。tǐ bù qín láo gǔ bù fēn,yì rán zhí zhàng fǔ ér yún。
从前一向空担板,大道元来亦未闻。cóng qián yī xiàng kōng dān bǎn,dà dào yuán lái yì wèi wén。

论语绝句

张九成

夫子当时议逸民,举皆未必见其真。fū zi dāng shí yì yì mín,jǔ jiē wèi bì jiàn qí zhēn。
唯吾无可无不可,所以巍然号圣人。wéi wú wú kě wú bù kě,suǒ yǐ wēi rán hào shèng rén。

论语绝句

张九成

能谋虽似周公圣,于纣兴亡特未分。néng móu suī shì zhōu gōng shèng,yú zhòu xīng wáng tè wèi fēn。
及至当时获微子,武王方始决成勋。jí zhì dāng shí huò wēi zi,wǔ wáng fāng shǐ jué chéng xūn。

颂一首

张九成

春天夜月一声蛙,撞破虚空共一家。chūn tiān yè yuè yī shēng wā,zhuàng pò xū kōng gòng yī jiā。
正恁么时谁会得,岭头脚痛有玄沙。zhèng nèn me shí shuí huì dé,lǐng tóu jiǎo tòng yǒu xuán shā。
204«891011121314