古诗词

读东坡叠嶂图有感因次其韵

张九成

虬须英武喧天渊,当时功臣画凌烟。qiú xū yīng wǔ xuān tiān yuān,dāng shí gōng chén huà líng yān。
汉家骁骑才三万,北攻稽落书燕然。hàn jiā xiāo qí cái sān wàn,běi gōng jī luò shū yàn rán。
勋名鼎鼎磨星斗,百年衰落归黄泉。xūn míng dǐng dǐng mó xīng dòu,bǎi nián shuāi luò guī huáng quán。
人间万事都如梦,不如挂冠神武寻山川。rén jiān wàn shì dōu rú mèng,bù rú guà guān shén wǔ xún shān chuān。
我昔曾登会稽顶,逍遥疑在羲皇前。wǒ xī céng dēng huì jī dǐng,xiāo yáo yí zài xī huáng qián。
下观涛江卷飞雪,旁看秦望森摩天。xià guān tāo jiāng juǎn fēi xuě,páng kàn qín wàng sēn mó tiān。
祖龙定是同鲍臭,鸱夷却得携妖妍。zǔ lóng dìng shì tóng bào chòu,chī yí què dé xié yāo yán。
悠然会意不复出,倚锄便欲耕春田。yōu rán huì yì bù fù chū,yǐ chú biàn yù gēng chūn tián。
君不见渊明归去传图画,伯时妙手垂千年。jūn bù jiàn yuān míng guī qù chuán tú huà,bó shí miào shǒu chuí qiān nián。
我藏东绢今拂拭,正欲写此春江浩渺山连娟。wǒ cáng dōng juàn jīn fú shì,zhèng yù xiě cǐ chūn jiāng hào miǎo shān lián juān。
更要元龙湖海士,百尺楼中相对眠。gèng yào yuán lóng hú hǎi shì,bǎi chǐ lóu zhōng xiāng duì mián。
玉京蓬岛置勿问,人间今是地行仙。yù jīng péng dǎo zhì wù wèn,rén jiān jīn shì dì xíng xiān。
岷江寥寥三峡远,此心欲往知何缘。mín jiāng liáo liáo sān xiá yuǎn,cǐ xīn yù wǎng zhī hé yuán。
烦君断取来方丈,径入东坡叠嶂篇。fán jūn duàn qǔ lái fāng zhàng,jìng rù dōng pō dié zhàng piān。

张九成

宋杭州钱塘人,字子韶,号横浦居士,又号无垢居士。少游京师,从学于杨时。高宗绍兴二年进士第一。历著作郎及礼部、刑部侍郎等职。因与秦桧不和,被谪南安军十四年。桧死,起知温州。研思经学,多有训解。卒谥文忠。有《横浦集》、《孟子传》。 张九成的作品>>

猜您喜欢

论语绝句

张九成

读易工夫恨不深,晚年方见圣人心。dú yì gōng fū hèn bù shēn,wǎn nián fāng jiàn shèng rén xīn。
如何五十云无过,盖欲从初学到今。rú hé wǔ shí yún wú guò,gài yù cóng chū xué dào jīn。

论语绝句

张九成

日月光明满六虚,奈缘蒙瞽以为无。rì yuè guāng míng mǎn liù xū,nài yuán méng gǔ yǐ wèi wú。
试教借问傍人看,可是吾曾隐尔乎。shì jiào jiè wèn bàng rén kàn,kě shì wú céng yǐn ěr hū。

论语绝句

张九成

射宿有心阴中物,钓纲终是不无心。shè sù yǒu xīn yīn zhōng wù,diào gāng zhōng shì bù wú xīn。
固知夫子应无此,书此方知意亦深。gù zhī fū zi yīng wú cǐ,shū cǐ fāng zhī yì yì shēn。

论语绝句

张九成

仁在吾心一念间,苟差一念隔千山。rén zài wú xīn yī niàn jiān,gǒu chà yī niàn gé qiān shān。
故知罔克分狂圣,已见前贤露一斑。gù zhī wǎng kè fēn kuáng shèng,yǐ jiàn qián xián lù yī bān。

论语绝句

张九成

子心俯仰一无欺,由也升堂尚不知。zi xīn fǔ yǎng yī wú qī,yóu yě shēng táng shàng bù zhī。
疾病如何犹请祷,孰分上下与神祇。jí bìng rú hé yóu qǐng dǎo,shú fēn shàng xià yǔ shén qí。

论语绝句

张九成

欲识画工真妙手,画人须是画精神。yù shí huà gōng zhēn miào shǒu,huà rén xū shì huà jīng shén。
孔门诸子工无比,画出当时活圣人。kǒng mén zhū zi gōng wú bǐ,huà chū dāng shí huó shèng rén。

论语绝句

张九成

做人真个亦诚难,临死犹将手足看。zuò rén zhēn gè yì chéng nán,lín sǐ yóu jiāng shǒu zú kàn。
今免一身非细事,一身之外更多端。jīn miǎn yī shēn fēi xì shì,yī shēn zhī wài gèng duō duān。

论语绝句

张九成

看来商颂继关雎,乱训为终始是初。kàn lái shāng sòng jì guān jū,luàn xùn wèi zhōng shǐ shì chū。
试把初终篇较取,洋洋风雅岂为虚。shì bǎ chū zhōng piān jiào qǔ,yáng yáng fēng yǎ qǐ wèi xū。

论语绝句

张九成

巍巍荡荡仰神尧,贤智奸邪混一朝。wēi wēi dàng dàng yǎng shén yáo,xián zhì jiān xié hùn yī cháo。
无物不归吾造化,去天安得尚遥遥。wú wù bù guī wú zào huà,qù tiān ān dé shàng yáo yáo。

论语绝句

张九成

担板人多见一边,圣心思虑甚周旋。dān bǎn rén duō jiàn yī biān,shèng xīn sī lǜ shén zhōu xuán。
方知大禹同夫子,彼此观之无间然。fāng zhī dà yǔ tóng fū zi,bǐ cǐ guān zhī wú jiān rán。

论语绝句

张九成

游遍诸侯志不伸,困穷几与死为邻。yóu biàn zhū hóu zhì bù shēn,kùn qióng jǐ yǔ sǐ wèi lín。
大哉博学称夫子,独有当时一党人。dà zāi bó xué chēng fū zi,dú yǒu dāng shí yī dǎng rén。

论语绝句

张九成

以毋为绝绝非毋,自谓门人见处疏。yǐ wú wèi jué jué fēi wú,zì wèi mén rén jiàn chù shū。
若使圣人真个绝,不知毋理却何如。ruò shǐ shèng rén zhēn gè jué,bù zhī wú lǐ què hé rú。

论语绝句

张九成

子云文不在兹乎,岂与常人论有无。zi yún wén bù zài zī hū,qǐ yǔ cháng rén lùn yǒu wú。
兴丧亦皆天意尔,匡人于此莫如予。xīng sàng yì jiē tiān yì ěr,kuāng rén yú cǐ mò rú yǔ。

论语绝句

张九成

吾于万理已无疑,何必容心更去推。wú yú wàn lǐ yǐ wú yí,hé bì róng xīn gèng qù tuī。
自此有无皆不立,有知翻以累无知。zì cǐ yǒu wú jiē bù lì,yǒu zhī fān yǐ lèi wú zhī。

论语绝句

张九成

君子常时亦用权,要之此法岂容传。jūn zi cháng shí yì yòng quán,yào zhī cǐ fǎ qǐ róng chuán。
反经合道须君子,君子为之乃自然。fǎn jīng hé dào xū jūn zi,jūn zi wèi zhī nǎi zì rán。