古诗词

梅花集句其一四八

李龏

上苑春何早,百花犹未知。shàng yuàn chūn hé zǎo,bǎi huā yóu wèi zhī。
逢春多霰雪,玉性肯磷缁。féng chūn duō xiàn xuě,yù xìng kěn lín zī。

李龏

宋平江府吴江人,字和父,一字仲甫,号雪林。不乐仕进,居于吴兴三汇之交,年登耄期。效元白歌诗,有《剪绡集》等。 李龏的作品>>

猜您喜欢

送景道士还山

李龏

古罗衣上碎明霞,自说归山人事赊。gǔ luó yī shàng suì míng xiá,zì shuō guī shān rén shì shē。
金鼎药成龙入海,定知仙骨变黄芽。jīn dǐng yào chéng lóng rù hǎi,dìng zhī xiān gǔ biàn huáng yá。

赠琴客

李龏

一寸心中万里愁,七条丝上雨翛翛。yī cùn xīn zhōng wàn lǐ chóu,qī tiáo sī shàng yǔ xiāo xiāo。
此心不向常人说,弹作蓟门桑叶秋。cǐ xīn bù xiàng cháng rén shuō,dàn zuò jì mén sāng yè qiū。

宫怨

李龏

得宠忧移失宠愁,上皇行处不曾秋。dé chǒng yōu yí shī chǒng chóu,shàng huáng xíng chù bù céng qiū。
泪痕不学君恩断,空逐春泉出御沟。lèi hén bù xué jūn ēn duàn,kōng zhú chūn quán chū yù gōu。

画松

李龏

画松一似真松树,小手篇章徒尔为。huà sōng yī shì zhēn sōng shù,xiǎo shǒu piān zhāng tú ěr wèi。
荒斋几度僧眠起,认得岩西最老枝。huāng zhāi jǐ dù sēng mián qǐ,rèn dé yán xī zuì lǎo zhī。

村舍

李龏

渚烟深处白牛归,稚子焚枯饭客迟。zhǔ yān shēn chù bái niú guī,zhì zi fén kū fàn kè chí。
风动叶声山犬吠,今朝出郭不相随。fēng dòng yè shēng shān quǎn fèi,jīn cháo chū guō bù xiāng suí。

越中清明

李龏

柳色千家与万家,闲身行止属年华。liǔ sè qiān jiā yǔ wàn jiā,xián shēn xíng zhǐ shǔ nián huá。
残花落日小斋闭,几个春舟在若耶。cán huā luò rì xiǎo zhāi bì,jǐ gè chūn zhōu zài ruò yé。

寄茅山讲庄子道侣

李龏

不用烧兰望玉京,人间无事不曾经。bù yòng shāo lán wàng yù jīng,rén jiān wú shì bù céng jīng。
大椿枯后新为记,从许人间小兆听。dà chūn kū hòu xīn wèi jì,cóng xǔ rén jiān xiǎo zhào tīng。

重寄

李龏

竹杖芒鞋称野情,醉乡无货没人争。zhú zhàng máng xié chēng yě qíng,zuì xiāng wú huò méi rén zhēng。
近年已绝诗书癖,谁问山中宰相名。jìn nián yǐ jué shī shū pǐ,shuí wèn shān zhōng zǎi xiāng míng。

重宿吴林居园亭逢雪

李龏

小隐西亭为客开,旧题诗句没苍苔。xiǎo yǐn xī tíng wèi kè kāi,jiù tí shī jù méi cāng tái。
银河风急惊沙度,酒作凌凘火作灰。yín hé fēng jí jīng shā dù,jiǔ zuò líng sī huǒ zuò huī。

遣兴

李龏

春色何因向酒疏,画檐愁见燕归初。chūn sè hé yīn xiàng jiǔ shū,huà yán chóu jiàn yàn guī chū。
不知独坐闲多少,释闷还拈架上书。bù zhī dú zuò xián duō shǎo,shì mèn hái niān jià shàng shū。

遣兴

李龏

青嶂青溪直复斜,水天狼籍变馀霞。qīng zhàng qīng xī zhí fù xié,shuǐ tiān láng jí biàn yú xiá。
朝来逢著山中伴,骑马城西检校花。cháo lái féng zhù shān zhōng bàn,qí mǎ chéng xī jiǎn xiào huā。

牡丹

李龏

一年生意属流尘,万叶红绡剪尽春。yī nián shēng yì shǔ liú chén,wàn yè hóng xiāo jiǎn jǐn chūn。
希逸近来成懒病,落时青帝合伤神。xī yì jìn lái chéng lǎn bìng,luò shí qīng dì hé shāng shén。

三月晦日留客

李龏

莫为轻阴便拟归,残花应逐夜风吹。mò wèi qīng yīn biàn nǐ guī,cán huā yīng zhú yè fēng chuī。
共君今夜不须睡,正是王孙惆怅时。gòng jūn jīn yè bù xū shuì,zhèng shì wáng sūn chóu chàng shí。

夜坐

李龏

雨收残水入天河,楼上美人凝夜歌。yǔ shōu cán shuǐ rù tiān hé,lóu shàng měi rén níng yè gē。
一点新萤报秋信,故园寥落近沧波。yī diǎn xīn yíng bào qiū xìn,gù yuán liáo luò jìn cāng bō。

子规

李龏

吴王旧国水烟空,坟冢高低落照红。wú wáng jiù guó shuǐ yān kōng,fén zhǒng gāo dī luò zhào hóng。
带月莫啼江畔树,几人游宦别离中。dài yuè mò tí jiāng pàn shù,jǐ rén yóu huàn bié lí zhōng。