古诗词

赠毒庵

程珌

高座不知甚面目,当时唤作尸利密。gāo zuò bù zhī shén miàn mù,dāng shí huàn zuò shī lì mì。
要须勿负此标题,更向托茶山顶立。yào xū wù fù cǐ biāo tí,gèng xiàng tuō chá shān dǐng lì。

程珌

程珌,宋代人,字怀古,号洺水遗民,休宁(今属安徽)人。绍熙四年进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县,迁主管官告院。历宗正寺主簿、枢密院编修官,权右司郎官、秘书监丞,江东转运判官。 程珌的作品>>

猜您喜欢

沁园春·其三谢刘小山频寄所作

程珌

君有新词,何妨为我,时遣奚奴。jūn yǒu xīn cí,hé fáng wèi wǒ,shí qiǎn xī nú。
看此山大小,风流晋宋,眼中馀子,苦自侏儒。kàn cǐ shān dà xiǎo,fēng liú jìn sòng,yǎn zhōng yú zi,kǔ zì zhū rú。
九曲清溪,千枝杨柳,还记新条更有无。jiǔ qū qīng xī,qiān zhī yáng liǔ,hái jì xīn tiáo gèng yǒu wú。
春将好,欲从君商略,君意何如。chūn jiāng hǎo,yù cóng jūn shāng lüè,jūn yì hé rú。
佳人玉佩琼琚。jiā rén yù pèi qióng jū。
更胸中、浇灌有诗书。gèng xiōng zhōng jiāo guàn yǒu shī shū。
把古人行处,从头检点,今人说底,却不须渠。bǎ gǔ rén xíng chù,cóng tóu jiǎn diǎn,jīn rén shuō dǐ,què bù xū qú。
更上石头,重登钟阜,画作金陵考古图。gèng shàng shí tóu,zhòng dēng zhōng fù,huà zuò jīn líng kǎo gǔ tú。
频相见,怕薰风早晚,便隔天隅。pín xiāng jiàn,pà xūn fēng zǎo wǎn,biàn gé tiān yú。

锦堂春慢·留春

程珌

最是元来,苦无风雨。zuì shì yuán lái,kǔ wú fēng yǔ。
只恁匆匆归去。zhǐ nèn cōng cōng guī qù。
看游丝、都不恨,恨秦淮新涨,向人东注。kàn yóu sī dōu bù hèn,hèn qín huái xīn zhǎng,xiàng rén dōng zhù。
醉里仙人,惜春曾赋。zuì lǐ xiān rén,xī chūn céng fù。
却不解、留春且住。què bù jiě liú chūn qiě zhù。
问何人、留得住。wèn hé rén liú dé zhù。
怕小山更有,碧芜春句。pà xiǎo shān gèng yǒu,bì wú chūn jù。

沁园春·其四庚午三月望日赋椿堂牡丹

程珌

消得雕栏,也不枉教,车马如狂。xiāo dé diāo lán,yě bù wǎng jiào,chē mǎ rú kuáng。
怪元和一事,韩公子者,归来斫去,玉毁昆冈。guài yuán hé yī shì,hán gōng zi zhě,guī lái zhuó qù,yù huǐ kūn gāng。
为解花嘲,朝来试看,采佩殷霞浥露香。wèi jiě huā cháo,cháo lái shì kàn,cǎi pèi yīn xiá yì lù xiāng。
君休怪,算只缘太艳,俗障难降。jūn xiū guài,suàn zhǐ yuán tài yàn,sú zhàng nán jiàng。
诗人未易平章。shī rén wèi yì píng zhāng。
向百卉、雕零独后装。xiàng bǎi huì diāo líng dú hòu zhuāng。
看洪炉大器,从来成晚,只须这著,也做花王。kàn hóng lú dà qì,cóng lái chéng wǎn,zhǐ xū zhè zhù,yě zuò huā wáng。
况是月坡,花围一尺,压尽纷纷琐细芳。kuàng shì yuè pō,huā wéi yī chǐ,yā jǐn fēn fēn suǒ xì fāng。
还堪笑,笑龙钟老凤,方入都堂。hái kān xiào,xiào lóng zhōng lǎo fèng,fāng rù dōu táng。

壶中天·寿丘枢密

程珌

日躔东井,正轮囷桂影,十分光洁。rì chán dōng jǐng,zhèng lún qūn guì yǐng,shí fēn guāng jié。
火令方中符国运,天与非常英杰。huǒ lìng fāng zhōng fú guó yùn,tiān yǔ fēi cháng yīng jié。
荦荦平生,眼空宇宙,绿发千寻雪。luò luò píng shēng,yǎn kōng yǔ zhòu,lǜ fā qiān xún xuě。
笑谈一镇,单于底事心慑。xiào tán yī zhèn,dān yú dǐ shì xīn shè。
晚岁佛地功深,人间富贵,五湖烟水阔。wǎn suì fú dì gōng shēn,rén jiān fù guì,wǔ hú yān shuǐ kuò。
谁遣心期事左,须酬满、麒麟勋业。shuí qiǎn xīn qī shì zuǒ,xū chóu mǎn qí lín xūn yè。
又也何妨,长生仙箓,已在黄金阙。yòu yě hé fáng,zhǎng shēng xiān lù,yǐ zài huáng jīn quē。
中原恢拓,要公归任调燮。zhōng yuán huī tuò,yào gōng guī rèn diào xiè。

沁园春·其五读《史记》有感

程珌

试课阳坡,春后添栽,多少杉松。shì kè yáng pō,chūn hòu tiān zāi,duō shǎo shān sōng。
正桃坞昼浓,云溪风软,从容延叩,太史丞公。zhèng táo wù zhòu nóng,yún xī fēng ruǎn,cóng róng yán kòu,tài shǐ chéng gōng。
底事越人,见垣一壁,比过秦关遽失瞳。dǐ shì yuè rén,jiàn yuán yī bì,bǐ guò qín guān jù shī tóng。
江神吏,灵能脱罟,不发卫平蒙。jiāng shén lì,líng néng tuō gǔ,bù fā wèi píng méng。
休言唐举无功。xiū yán táng jǔ wú gōng。
更休笑、丘轲自厄穷。gèng xiū xiào qiū kē zì è qióng。
算汨罗醒处,元来醉里,真敖假孟,毕竟谁封。suàn mì luó xǐng chù,yuán lái zuì lǐ,zhēn áo jiǎ mèng,bì jìng shuí fēng。
太史亡言,床头酿熟,人在晴岚杳霭中。tài shǐ wáng yán,chuáng tóu niàng shú,rén zài qíng lán yǎo ǎi zhōng。
新堤路,喜樛枝鳞角,夭矫苍龙。xīn dī lù,xǐ jiū zhī lín jiǎo,yāo jiǎo cāng lóng。

减字木兰花

程珌

不应双睫。bù yīng shuāng jié。
看尽人间花与雪。kàn jǐn rén jiān huā yǔ xuě。
曾是当时。céng shì dāng shí。
一朵红云拥日飞。yī duǒ hóng yún yōng rì fēi。
如今正好。rú jīn zhèng hǎo。
万绿千红深处坐。wàn lǜ qiān hóng shēn chù zuò。
也使春工。yě shǐ chūn gōng。
唤作天池五月风。huàn zuò tiān chí wǔ yuè fēng。

满庭芳·其二戊戍上元喜霁,访开桃洞

程珌

去腊飞花,今春未已,迤逦将度元宵。qù là fēi huā,jīn chūn wèi yǐ,yí lǐ jiāng dù yuán xiāo。
俄然甲子,青帝下新条。é rán jiǎ zi,qīng dì xià xīn tiáo。
净扫一天沈霭,红轮满、大地山河。jìng sǎo yī tiān shěn ǎi,hóng lún mǎn dà dì shān hé。
从今好,便当听取,万国起歌谣。cóng jīn hǎo,biàn dāng tīng qǔ,wàn guó qǐ gē yáo。
有人,当此际,锄云深坞,剪月中阿。yǒu rén,dāng cǐ jì,chú yún shēn wù,jiǎn yuè zhōng ā。
已占断春风,自种仙桃。yǐ zhàn duàn chūn fēng,zì zhǒng xiān táo。
更扶疏桂影直,从岩底、上拂云梢。gèng fú shū guì yǐng zhí,cóng yán dǐ shàng fú yún shāo。
仍为我,长摩苍石,无负此清波。réng wèi wǒ,zhǎng mó cāng shí,wú fù cǐ qīng bō。

朱用之

程珌

用之与程珌同时。yòng zhī yǔ chéng bì tóng shí。

满庭芳·其三戊戍自寿

程珌

人道苍姬,燠多寒少,故教千岁绵绵。rén dào cāng jī,yù duō hán shǎo,gù jiào qiān suì mián mián。
算来春夏,一气本无偏。suàn lái chūn xià,yī qì běn wú piān。
底事今年玉历,秋未朔、风露泠然。dǐ shì jīn nián yù lì,qiū wèi shuò fēng lù líng rán。
君知否,山深地僻,自是早霜天。jūn zhī fǒu,shān shēn dì pì,zì shì zǎo shuāng tiān。
如今,当此去,十分亲切,面问婵娟。rú jīn,dāng cǐ qù,shí fēn qīn qiè,miàn wèn chán juān。
何须看仙槎,海上重还。hé xū kàn xiān chá,hǎi shàng zhòng hái。
好在金英玉屑,□为我、满泛金船。hǎo zài jīn yīng yù xiè,wèi wǒ mǎn fàn jīn chuán。
仍传语,横江秀石,□永锁三川。réng chuán yǔ,héng jiāng xiù shí,yǒng suǒ sān chuān。

寿皇子

程珌

磊魁晶荧,岁有常期。lěi kuí jīng yíng,suì yǒu cháng qī。
秋分维何,天高气清。qiū fēn wéi hé,tiān gāo qì qīng。
玉蟾吐辉,银汉无声。yù chán tǔ huī,yín hàn wú shēng。
澄霄一色,万里云平。chéng xiāo yī sè,wàn lǐ yún píng。
此时候之,出丙入丁。cǐ shí hòu zhī,chū bǐng rù dīng。
所出之国,政化和平。suǒ chū zhī guó,zhèng huà hé píng。
人生其时,既寿且宁。rén shēng qí shí,jì shòu qiě níng。
矧复前星,以及子星,与之并明。shěn fù qián xīng,yǐ jí zi xīng,yǔ zhī bìng míng。
天启休期,应期挺生。tiān qǐ xiū qī,yīng qī tǐng shēng。

郊祀庆成诗

程珌

粹古皆频岁,炎刘或异祠。cuì gǔ jiē pín suì,yán liú huò yì cí。
有唐方定制,我宋遂因仪。yǒu táng fāng dìng zhì,wǒ sòng suì yīn yí。
列圣馨明德,皇穹答显祺。liè shèng xīn míng dé,huáng qióng dá xiǎn qí。
恭惟圣天子,大典应昌期。gōng wéi shèng tiān zi,dà diǎn yīng chāng qī。

郊祀庆成诗

程珌

涓洁先原庙,纯忱历太宫。juān jié xiān yuán miào,chún chén lì tài gōng。
八神开列阙,万骑拥丰隆。bā shén kāi liè quē,wàn qí yōng fēng lóng。
轨道清风肃,洪颐丽日红。guǐ dào qīng fēng sù,hóng yí lì rì hóng。
康衢听细语,八彩更重瞳。kāng qú tīng xì yǔ,bā cǎi gèng zhòng tóng。

郊祀庆成诗

程珌

牙签犹未进,玉冕已先须。yá qiān yóu wèi jìn,yù miǎn yǐ xiān xū。
峻级飞平步,端圭却掖扶。jùn jí fēi píng bù,duān guī què yē fú。
祥光匝霄极,和气滃天区。xiáng guāng zā xiāo jí,hé qì wēng tiān qū。
福饮烟升已,傧神霭瑞符。fú yǐn yān shēng yǐ,bīn shén ǎi ruì fú。

郊祀庆成诗

程珌

紫畤祗堂陛,苍龙奉驾回。zǐ zhì zhī táng bì,cāng lóng fèng jià huí。
边尘知电扫,岁稔十年开。biān chén zhī diàn sǎo,suì rěn shí nián kāi。
丹凤覃天泽,东朝奉玉杯。dān fèng tán tiān zé,dōng cháo fèng yù bēi。
楼前呼万岁,砰隐动春雷。lóu qián hū wàn suì,pēng yǐn dòng chūn léi。

郊祀庆成诗

程珌

谓圣惟能飨,由心克致虔。wèi shèng wéi néng xiǎng,yóu xīn kè zhì qián。
天心今答圣,圣意更祈天。tiān xīn jīn dá shèng,shèng yì gèng qí tiān。
冲性犹勤德,搜求愈任贤。chōng xìng yóu qín dé,sōu qiú yù rèn xián。
愚臣输至款,端在赋甘泉。yú chén shū zhì kuǎn,duān zài fù gān quán。
1041234567