古诗词

溯峡诗

邓深

胪言峡山天下奇,欲观愁隔三千里。lú yán xiá shān tiān xià qí,yù guān chóu gé sān qiān lǐ。
常恐因循孤此兴,非假夤缘那得至。cháng kǒng yīn xún gū cǐ xīng,fēi jiǎ yín yuán nà dé zhì。
偶逢月湖起仕宦,正指夔门愁凋敝。ǒu féng yuè hú qǐ shì huàn,zhèng zhǐ kuí mén chóu diāo bì。
忻然谓我便登陟,久矣与予同臭味。xīn rán wèi wǒ biàn dēng zhì,jiǔ yǐ yǔ yǔ tóng chòu wèi。
何尝佳处倦扶藜,莫惮西征共行李。hé cháng jiā chù juàn fú lí,mò dàn xī zhēng gòng xíng lǐ。
绣旆前驱抵江陵,画鹢迎车舣沙市。xiù pèi qián qū dǐ jiāng líng,huà yì yíng chē yǐ shā shì。
长年槌鼓转船头,川后回风送旗尾。zhǎng nián chuí gǔ zhuǎn chuán tóu,chuān hòu huí fēng sòng qí wěi。
侵寻崖石惬幽赏,汹涌波涛反轻视。qīn xún yá shí qiè yōu shǎng,xiōng yǒng bō tāo fǎn qīng shì。
雾船烟缆恣深游,露宿风餐浥清气。wù chuán yān lǎn zì shēn yóu,lù sù fēng cān yì qīng qì。
百巧千奇类神工,纷至沓来恼吟思。bǎi qiǎo qiān qí lèi shén gōng,fēn zhì dá lái nǎo yín sī。
取句未佳恐难操,传笔欲书还复止。qǔ jù wèi jiā kǒng nán cāo,chuán bǐ yù shū hái fù zhǐ。
去岁延陵骇心目,指摘形容写行记。qù suì yán líng hài xīn mù,zhǐ zhāi xíng róng xiě xíng jì。
今年江夏袭见闻,掇拾绪馀循故事。jīn nián jiāng xià xí jiàn wén,duō shí xù yú xún gù shì。
试以七言用檃括,庶几二妙相表里。shì yǐ qī yán yòng yǐn kuò,shù jǐ èr miào xiāng biǎo lǐ。
或若洞户之谽谺,或若楼台之峻峙。huò ruò dòng hù zhī hān xiā,huò ruò lóu tái zhī jùn zhì。
或若香山之插炉,或若笔架之横几。huò ruò xiāng shān zhī chā lú,huò ruò bǐ jià zhī héng jǐ。
或遮护如重帘幕,或张展如大旗帜。huò zhē hù rú zhòng lián mù,huò zhāng zhǎn rú dà qí zhì。
或戍削如城堞高,或森列如刀剑锐。huò shù xuē rú chéng dié gāo,huò sēn liè rú dāo jiàn ruì。
或若蕉叶之斜纹,或若莲花之叠起。huò ruò jiāo yè zhī xié wén,huò ruò lián huā zhī dié qǐ。
或若顶相之初净,或若蓬头之未理。huò ruò dǐng xiāng zhī chū jìng,huò ruò péng tóu zhī wèi lǐ。
或剥落为枯松身,或刻画为古篆体。huò bō luò wèi kū sōng shēn,huò kè huà wèi gǔ zhuàn tǐ。
或斧伤而痕迹乱,或锯解而缝罅细。huò fǔ shāng ér hén jì luàn,huò jù jiě ér fèng xià xì。
或如秋瓜作四分,或如笼饼裂十字。huò rú qiū guā zuò sì fēn,huò rú lóng bǐng liè shí zì。
或如白盐之浮霜,或如红霞之散绮。huò rú bái yán zhī fú shuāng,huò rú hóng xiá zhī sàn qǐ。
或陈宝藏之所珍,或堆铁冶之所弃。huò chén bǎo cáng zhī suǒ zhēn,huò duī tiě yě zhī suǒ qì。
或累万块而不危,或悬一发而欲坠。huò lèi wàn kuài ér bù wēi,huò xuán yī fā ér yù zhuì。
或飞磴而可扪天,或断崖而无立地。huò fēi dèng ér kě mén tiān,huò duàn yá ér wú lì dì。
或窝如狐兔之穴,或窈如龙蛇之閟。huò wō rú hú tù zhī xué,huò yǎo rú lóng shé zhī bì。
或整如排立之衙,或鬌如对髽之髻。huò zhěng rú pái lì zhī yá,huò tuǒ rú duì zhuā zhī jì。
或皎如日光玉洁,或霭如云碧烟翠。huò jiǎo rú rì guāng yù jié,huò ǎi rú yún bì yān cuì。
或蜂腰而或蟆吻,或牛头而或马耳。huò fēng yāo ér huò má wěn,huò niú tóu ér huò mǎ ěr。
或鸾飘而或凤翥,或猫伏而或羊跪。huò luán piāo ér huò fèng zhù,huò māo fú ér huò yáng guì。
或如鼓卧如盘擎,或如幢垂如盖倚。huò rú gǔ wò rú pán qíng,huò rú chuáng chuí rú gài yǐ。
或如塔孤如桥拱,或如壁立如屏翳。huò rú tǎ gū rú qiáo gǒng,huò rú bì lì rú píng yì。
或激卧鲸之冲波,八月潮生怒不已。huò jī wò jīng zhī chōng bō,bā yuè cháo shēng nù bù yǐ。
或送垂虹之飞瀑,四时雪缟莹无比。huò sòng chuí hóng zhī fēi pù,sì shí xuě gǎo yíng wú bǐ。
或如壮士之宵征,十十五五相拥蔽。huò rú zhuàng shì zhī xiāo zhēng,shí shí wǔ wǔ xiāng yōng bì。
或如醉人之春游,两两三三互牵拽。huò rú zuì rén zhī chūn yóu,liǎng liǎng sān sān hù qiān zhuāi。
变怪纷然莫穷状,约略陈之可推类。biàn guài fēn rán mò qióng zhuàng,yuē lüè chén zhī kě tuī lèi。
百篇须赋谪仙才,一石难施王宰技。bǎi piān xū fù zhé xiān cái,yī shí nán shī wáng zǎi jì。
是时致身何萧爽,几月清魂无梦寐。shì shí zhì shēn hé xiāo shuǎng,jǐ yuè qīng hún wú mèng mèi。
弱水蓬莱何用到,孤岸落伽宁有此。ruò shuǐ péng lái hé yòng dào,gū àn luò gā níng yǒu cǐ。
由来介性不婚宦,聊寓闲情在山水。yóu lái jiè xìng bù hūn huàn,liáo yù xián qíng zài shān shuǐ。
既贪清致豁心胸,仍须长语琢肝肺。jì tān qīng zhì huō xīn xiōng,réng xū zhǎng yǔ zuó gān fèi。
糟糠虽恶饥者厌,土炭无味病者嗜。zāo kāng suī è jī zhě yàn,tǔ tàn wú wèi bìng zhě shì。
万事终然总是空,一物未忘犹有累。wàn shì zhōng rán zǒng shì kōng,yī wù wèi wàng yóu yǒu lèi。
况闻南山韩退之,不及北征杜子美。kuàng wén nán shān hán tuì zhī,bù jí běi zhēng dù zi měi。
议论从公何足凭,唯阿相去真能几。yì lùn cóng gōng hé zú píng,wéi ā xiāng qù zhēn néng jǐ。
浮屠公案无尽话,维摩法门不容喙。fú tú gōng àn wú jǐn huà,wéi mó fǎ mén bù róng huì。
昭文不鼓无成亏,乞就先生参此意。zhāo wén bù gǔ wú chéng kuī,qǐ jiù xiān shēng cān cǐ yì。

邓深

(约公元一一六二年前后在世)生卒年均不详,约宋高宗绍兴末前后在世。绍兴进士。试中教官。入为太府丞,轮对论京西湖南北户及士大夫风俗,高宗嘉纳。提举广西市舶,以亲老求便郡,知衡州,盗望风帖息。擢潼川路转运使,盐酒虚额,久为民害,深请蠲除之。守令贪污,即劾奏。虞允文贻书,称其“不畏强御,思济斯民,挺然之操,未见近比。”后以朝散大夫致仕。爱居东湖之胜,筑室曰明秀,终老其中。深著有文集十卷,今存二卷,《四库总目》传于世。 邓深的作品>>

猜您喜欢

画壁

邓深

松柏双双夹竹青,来游仙客称闲情。sōng bǎi shuāng shuāng jiā zhú qīng,lái yóu xiān kè chēng xián qíng。
一时幻出谁能尔,四者依然太瘦生。yī shí huàn chū shuí néng ěr,sì zhě yī rán tài shòu shēng。
郁郁相交堪掬翠,昂昂自得若闻声。yù yù xiāng jiāo kān jū cuì,áng áng zì dé ruò wén shēng。
如何艳冶容繁杏,殆恐人嫌境过清。rú hé yàn yě róng fán xìng,dài kǒng rén xián jìng guò qīng。

铁拄杖次韵答赵侍郎

邓深

非竹非藤性最刚,铁君风骨凛秋霜。fēi zhú fēi téng xìng zuì gāng,tiě jūn fēng gǔ lǐn qiū shuāng。
清坚阅世千年久,正直持身九节长。qīng jiān yuè shì qiān nián jiǔ,zhèng zhí chí shēn jiǔ jié zhǎng。
宜向山林扶矍铄,难随车马入康庄。yí xiàng shān lín fú jué shuò,nán suí chē mǎ rù kāng zhuāng。
只愁雷电搜蛟蜃,并及新诗不许藏。zhǐ chóu léi diàn sōu jiāo shèn,bìng jí xīn shī bù xǔ cáng。

尝云安曲米春

邓深

名自云安已久传,未尝先觉口流涎。míng zì yún ān yǐ jiǔ chuán,wèi cháng xiān jué kǒu liú xián。
三杯通道正须此,一盏醺人今信然。sān bēi tōng dào zhèng xū cǐ,yī zhǎn xūn rén jīn xìn rán。
取醉间关怜杜老,闻香比拟忆苏仙。qǔ zuì jiān guān lián dù lǎo,wén xiāng bǐ nǐ yì sū xiān。
岂知闲散江湖客,快饮瞿唐滟滪边。qǐ zhī xián sàn jiāng hú kè,kuài yǐn qú táng yàn yù biān。

何先生月湖楼

邓深

青天素月古今流,奇观还须自我谋。qīng tiān sù yuè gǔ jīn liú,qí guān hái xū zì wǒ móu。
照有馀辉众人共,取之不禁此湖收。zhào yǒu yú huī zhòng rén gòng,qǔ zhī bù jìn cǐ hú shōu。
水容天色交光处,玉鉴冰壶不夜秋。shuǐ róng tiān sè jiāo guāng chù,yù jiàn bīng hú bù yè qiū。
俯仰无尘清绝甚,栏干百尺独宜搜。fǔ yǎng wú chén qīng jué shén,lán gàn bǎi chǐ dú yí sōu。

木芙蓉

邓深

露冷烟凄草树荒,木芙蓉好试平章。lù lěng yān qī cǎo shù huāng,mù fú róng hǎo shì píng zhāng。
蒲萄晚叶尤宜日,芍药秋花正耐霜。pú táo wǎn yè yóu yí rì,sháo yào qiū huā zhèng nài shuāng。
蜀锦卷帏妆院落,秦宫开镜照池塘。shǔ jǐn juǎn wéi zhuāng yuàn luò,qín gōng kāi jìng zhào chí táng。
写容安得剑南老,聊复殷勤酹一觞。xiě róng ān dé jiàn nán lǎo,liáo fù yīn qín lèi yī shāng。

次韵饯行

邓深

君到西湖四月天,酴醾过后藕花前。jūn dào xī hú sì yuè tiān,tú mí guò hòu ǒu huā qián。
却看梅子垂金弹,恰映杨花铺白毡。què kàn méi zi chuí jīn dàn,qià yìng yáng huā pù bái zhān。
掷帽袁耽无复戏,著鞭祖逖有谁先。zhì mào yuán dān wú fù xì,zhù biān zǔ tì yǒu shuí xiān。
姑苏傥见平反使,生涩休言有此篇。gū sū tǎng jiàn píng fǎn shǐ,shēng sè xiū yán yǒu cǐ piān。

书事

邓深

柱础昼生水,云雷暮出山。zhù chǔ zhòu shēng shuǐ,yún léi mù chū shān。
天时已秋杪,气候尚春间。tiān shí yǐ qiū miǎo,qì hòu shàng chūn jiān。

伏暑

邓深

正觉纤絺便,未容团扇闲。zhèng jué xiān chī biàn,wèi róng tuán shàn xián。
儿童昧灾变,赤体更欢颜。ér tóng mèi zāi biàn,chì tǐ gèng huān yán。

野外新秋

邓深

平野宽无际,层云拨不开。píng yě kuān wú jì,céng yún bō bù kāi。
晓容收雨后,凉意送秋来。xiǎo róng shōu yǔ hòu,liáng yì sòng qiū lái。

野眺即景

邓深

山晚馀红照,林昏集众鸦。shān wǎn yú hóng zhào,lín hūn jí zhòng yā。
泥深茭欲笋,水满稻初花。ní shēn jiāo yù sǔn,shuǐ mǎn dào chū huā。

江亭

邓深

村舍随山远,沙寮傍岸还。cūn shě suí shān yuǎn,shā liáo bàng àn hái。
轻烟鱼复浦,残雪手巾山。qīng yān yú fù pǔ,cán xuě shǒu jīn shān。

忘归

邓深

端能来作栖霞侣,从他浮世悲今古。duān néng lái zuò qī xiá lǚ,cóng tā fú shì bēi jīn gǔ。
翻怜春色满天台,刘阮掉头留不住。fān lián chūn sè mǎn tiān tái,liú ruǎn diào tóu liú bù zhù。

涌云

邓深

溪神骋技天公拙,非雪之雪白于雪。xī shén chěng jì tiān gōng zhuō,fēi xuě zhī xuě bái yú xuě。
倚栏小立不禁寒,却愿天日长炎热。yǐ lán xiǎo lì bù jìn hán,què yuàn tiān rì zhǎng yán rè。

仲春即事

邓深

嘲弄春晴禽斗语,揄扬风色柳摇丝。cháo nòng chūn qíng qín dòu yǔ,yú yáng fēng sè liǔ yáo sī。
麦苗含穗枇杷熟,却似江南四月时。mài miáo hán suì pí pá shú,què shì jiāng nán sì yuè shí。

杨花

邓深

杨花似雪雪应嗔,散漫轻飞太逼真。yáng huā shì xuě xuě yīng chēn,sàn màn qīng fēi tài bī zhēn。
结习已消那得住,却沾尘土不沾身。jié xí yǐ xiāo nà dé zhù,què zhān chén tǔ bù zhān shēn。