古诗词

忆旧游

许必胜

孤桐饱秋风,响作霜天鸿。gū tóng bǎo qiū fēng,xiǎng zuò shuāng tiān hóng。
手翻九嶷色,下堕潇湘中。shǒu fān jiǔ yí sè,xià duò xiāo xiāng zhōng。
谁言一寸路,不成西与东。shuí yán yī cùn lù,bù chéng xī yǔ dōng。
谁言少年时,不成衰老翁。shuí yán shǎo nián shí,bù chéng shuāi lǎo wēng。
欲使胶漆意,通君山水衷。yù shǐ jiāo qī yì,tōng jūn shān shuǐ zhōng。
尝恐金石奏,复为郑卫工。cháng kǒng jīn shí zòu,fù wèi zhèng wèi gōng。
所悲百年内,徒然羡华嵩。suǒ bēi bǎi nián nèi,tú rán xiàn huá sōng。
华嵩有终极,愁泪终难穷。huá sōng yǒu zhōng jí,chóu lèi zhōng nán qióng。
愁泪一入地,春风无碧丛。chóu lèi yī rù dì,chūn fēng wú bì cóng。

许必胜

许必胜,字希文,金坛(今属江苏)人。高宗绍兴十五年(一一四五)进士。官终知无为军巢县。按:《七十二峰足徵集》卷三作字克之,马迹山人,仕至显谟阁待制,忤时归里。《至顺镇江志》卷一八有传。今录诗十七首。 许必胜的作品>>

猜您喜欢

睡起

许必胜

睡起日满窗,苍蝇黄蜂如沸江。shuì qǐ rì mǎn chuāng,cāng yíng huáng fēng rú fèi jiāng。
莫言闲人得睡足,梦到封侯亦劳碌。mò yán xián rén dé shuì zú,mèng dào fēng hóu yì láo lù。
隔壁棋客时落子,功名事业此中已。gé bì qí kè shí luò zi,gōng míng shì yè cǐ zhōng yǐ。
巫山洛水香成阵,天上晓云为翠鬓。wū shān luò shuǐ xiāng chéng zhèn,tiān shàng xiǎo yún wèi cuì bìn。
1612