古诗词

苦雨

许必胜

积忧遂成阴,昏色遍苍莽。jī yōu suì chéng yīn,hūn sè biàn cāng mǎng。
我醉忧已忘,天地当开朗。wǒ zuì yōu yǐ wàng,tiān dì dāng kāi lǎng。
何以酒醒后,犹然在檐上。hé yǐ jiǔ xǐng hòu,yóu rán zài yán shàng。
云是方春时,暗助草木长。yún shì fāng chūn shí,àn zhù cǎo mù zhǎng。
凝阴而无阳,亦非善培养。níng yīn ér wú yáng,yì fēi shàn péi yǎng。
岂因世道非,寰宇盈魍魉。qǐ yīn shì dào fēi,huán yǔ yíng wǎng liǎng。
日月不照临,星辰羞布象。rì yuè bù zhào lín,xīng chén xiū bù xiàng。
每睹万类心,俱称上天广。měi dǔ wàn lèi xīn,jù chēng shàng tiān guǎng。
移转亦何难,梦梦如抱怏。yí zhuǎn yì hé nán,mèng mèng rú bào yàng。
地底周雷声,骄乌绝心想。dì dǐ zhōu léi shēng,jiāo wū jué xīn xiǎng。
四望如无馀,举意同罗网。sì wàng rú wú yú,jǔ yì tóng luó wǎng。
安得最高峰,云外独来往。ān dé zuì gāo fēng,yún wài dú lái wǎng。

许必胜

许必胜,字希文,金坛(今属江苏)人。高宗绍兴十五年(一一四五)进士。官终知无为军巢县。按:《七十二峰足徵集》卷三作字克之,马迹山人,仕至显谟阁待制,忤时归里。《至顺镇江志》卷一八有传。今录诗十七首。 许必胜的作品>>

猜您喜欢

睡起

许必胜

睡起日满窗,苍蝇黄蜂如沸江。shuì qǐ rì mǎn chuāng,cāng yíng huáng fēng rú fèi jiāng。
莫言闲人得睡足,梦到封侯亦劳碌。mò yán xián rén dé shuì zú,mèng dào fēng hóu yì láo lù。
隔壁棋客时落子,功名事业此中已。gé bì qí kè shí luò zi,gōng míng shì yè cǐ zhōng yǐ。
巫山洛水香成阵,天上晓云为翠鬓。wū shān luò shuǐ xiāng chéng zhèn,tiān shàng xiǎo yún wèi cuì bìn。
1612