古诗词

次韵孙直言九日登龙门山

赵抃

皇祐二年秋九月,九日龙门遇佳节。huáng yòu èr nián qiū jiǔ yuè,jiǔ rì lóng mén yù jiā jié。
新都大夫孙隐之,报政优游共民悦。xīn dōu dà fū sūn yǐn zhī,bào zhèng yōu yóu gòng mín yuè。
升山高会宾主俱,满头黄菊泛茱萸。shēng shān gāo huì bīn zhǔ jù,mǎn tóu huáng jú fàn zhū yú。
遥开醉眼极千里,身高气爽胸怀舒。yáo kāi zuì yǎn jí qiān lǐ,shēn gāo qì shuǎng xiōng huái shū。
逢时感物以次发,诗成落落倾玑珠。féng shí gǎn wù yǐ cì fā,shī chéng luò luò qīng jī zhū。
初言府政好太守,化行岁稔民力苏。chū yán fǔ zhèng hǎo tài shǒu,huà xíng suì rěn mín lì sū。
喜声协气遨以狂,稚子负老老者扶。xǐ shēng xié qì áo yǐ kuáng,zhì zi fù lǎo lǎo zhě fú。
又言登临风景异,澄川秀野如披图。yòu yán dēng lín fēng jǐng yì,chéng chuān xiù yě rú pī tú。
殊方真赏到奇处,未来空只夸江湖。shū fāng zhēn shǎng dào qí chù,wèi lái kōng zhǐ kuā jiāng hú。
得之独善不在己,远遣遗我开烦纡。dé zhī dú shàn bù zài jǐ,yuǎn qiǎn yí wǒ kāi fán yū。
嗟我江原亦民长,周遭百里平如掌。jiē wǒ jiāng yuán yì mín zhǎng,zhōu zāo bǎi lǐ píng rú zhǎng。
簿书役役甚囚拘,闻有岷峨无计上。bù shū yì yì shén qiú jū,wén yǒu mín é wú jì shàng。
及闻治邑兹山奇,脚力不到神魄驰。jí wén zhì yì zī shān qí,jiǎo lì bù dào shén pò chí。
谁知我亦好山者,箧中时复观君诗。shuí zhī wǒ yì hǎo shān zhě,qiè zhōng shí fù guān jūn shī。
赵抃

赵抃

赵抃(biàn)(1008年—1084年), 字阅道,号知非,衢州西安(今浙江省衢州市柯城区信安街道沙湾村)人。北宋名臣。元丰七年(1084年),赵抃逝世,年七十七,追赠太子少师,谥号“清献”。赵抃在朝弹劾不避权势,时称“铁面御史”。平时以一琴一鹤自随,为政简易,长厚清修,日所为事,夜必衣冠露香以告于天。著有《赵清献公集》。 赵抃的作品>>

猜您喜欢

高峰塔

赵抃

上石披松十步劳,下窥人物见秋毫。shàng shí pī sōng shí bù láo,xià kuī rén wù jiàn qiū háo。
嗟谁更向孤峰顶,树塔孤撑碧落高。jiē shuí gèng xiàng gū fēng dǐng,shù tǎ gū chēng bì luò gāo。

玉泉亭

赵抃

潺潺朝暮入神清,落涧通池绕郡厅。chán chán cháo mù rù shén qīng,luò jiàn tōng chí rào jùn tīng。
乱石长松山十里,讨源须上玉泉亭。luàn shí zhǎng sōng shān shí lǐ,tǎo yuán xū shàng yù quán tíng。

乌龙山

赵抃

泉石淙淙泻百寻,群峰环翠起春林。quán shí cóng cóng xiè bǎi xún,qún fēng huán cuì qǐ chūn lín。
危巅召雨云先作,不失苍生望岁心。wēi diān zhào yǔ yún xiān zuò,bù shī cāng shēng wàng suì xīn。

新定言怀

赵抃

吾家于衢守于睦,治馀何以乐且闲。wú jiā yú qú shǒu yú mù,zhì yú hé yǐ lè qiě xián。
仙棋一局钓一壑,烂柯山下严陵滩。xiān qí yī jú diào yī hè,làn kē shān xià yán líng tān。

和范都官行后九日奉寄

赵抃

湖平风稳送归航,望隔严滩七里长。hú píng fēng wěn sòng guī háng,wàng gé yán tān qī lǐ zhǎng。
更上高峰尽高处,黄花新酒醉重阳。gèng shàng gāo fēng jǐn gāo chù,huáng huā xīn jiǔ zuì zhòng yáng。

喜十二弟登第

赵抃

景祐初余唱第归,入门逢尔正儿嬉。jǐng yòu chū yú chàng dì guī,rù mén féng ěr zhèng ér xī。
如何二十二年后,继得蟾宫桂一枝。rú hé èr shí èr nián hòu,jì dé chán gōng guì yī zhī。

新定筵上

赵抃

衣紫金鱼耀服章,桐庐太守捧壶觞。yī zǐ jīn yú yào fú zhāng,tóng lú tài shǒu pěng hú shāng。
邦人闻道南来贵,观者浑如入射场。bāng rén wén dào nán lái guì,guān zhě hún rú rù shè chǎng。

次韵叶纾太博惠砚二首

赵抃

遗我佳篇字字珍,更兼山骨琢磨新。yí wǒ jiā piān zì zì zhēn,gèng jiān shān gǔ zuó mó xīn。
古贤最重琼瑶意,持报曾同砚席人。gǔ xián zuì zhòng qióng yáo yì,chí bào céng tóng yàn xí rén。

次韵叶纾太博惠砚二首

赵抃

多谢君诗重见珍,砚从黟水濯来新。duō xiè jūn shī zhòng jiàn zhēn,yàn cóng yī shuǐ zhuó lái xīn。
持当夏昼南窗看,玉发光辉冷照人。chí dāng xià zhòu nán chuāng kàn,yù fā guāng huī lěng zhào rén。

次韵范师道龙图三首

赵抃

舍车弭盖争寻胜,坐石携泉旋煮茶。shě chē mǐ gài zhēng xún shèng,zuò shí xié quán xuán zhǔ chá。
可惜湖山天下好,十分风景属僧家。kě xī hú shān tiān xià hǎo,shí fēn fēng jǐng shǔ sēng jiā。

次韵范师道龙图三首

赵抃

八月湖平绝越通,桐江烟水乱山中。bā yuè hú píng jué yuè tōng,tóng jiāng yān shuǐ luàn shān zhōng。
客舟安稳尤为幸,百尺蒲帆一信风。kè zhōu ān wěn yóu wèi xìng,bǎi chǐ pú fān yī xìn fēng。

次韵范师道龙图三首

赵抃

钓叟高风冠古来,思贤令我意徘徊。diào sǒu gāo fēng guān gǔ lái,sī xián lìng wǒ yì pái huái。
当年高隐恬无事,应似春登老氏台。dāng nián gāo yǐn tián wú shì,yīng shì chūn dēng lǎo shì tái。

次韵得便风

赵抃

福守之官大道通,乘舟朝发怒涛中。fú shǒu zhī guān dà dào tōng,chéng zhōu cháo fā nù tāo zhōng。
高帆得势雕开翼,飞起沧溟万里风。gāo fān dé shì diāo kāi yì,fēi qǐ cāng míng wàn lǐ fēng。

过严陵呈前人

赵抃

使棹穿溪弥屈曲,溪鸥随棹更徘徊。shǐ zhào chuān xī mí qū qū,xī ōu suí zhào gèng pái huái。
地经严隐翻高尚,应转心轻在柏台。dì jīng yán yǐn fān gāo shàng,yīng zhuǎn xīn qīng zài bǎi tái。

谢梁准处士惠琴

赵抃

高怀宜与正声通,妙绝孙枝三尺桐。gāo huái yí yǔ zhèng shēng tōng,miào jué sūn zhī sān chǐ tóng。
开匣为公鸣一弄,薰风中有故人风。kāi xiá wèi gōng míng yī nòng,xūn fēng zhōng yǒu gù rén fēng。