古诗词

泊安庆得郭澹溪书

董嗣杲

客檐停坐久,军递接程初。kè yán tíng zuò jiǔ,jūn dì jiē chéng chū。
狂醉舒城酒,欣将建业书。kuáng zuì shū chéng jiǔ,xīn jiāng jiàn yè shū。
宦游空叹老,吟思未应疏。huàn yóu kōng tàn lǎo,yín sī wèi yīng shū。
举网谁家子,欢然饷巨鱼。jǔ wǎng shuí jiā zi,huān rán xiǎng jù yú。

董嗣杲

宋杭州人,字明德,号静传。理宗景定间榷茶富池,度宗咸淳末为武康令。宋亡,入孤山四圣观为道士,改名思学,字无益,号老君山人。有《庐山集》、《西湖留咏》。 董嗣杲的作品>>

猜您喜欢

贫游

董嗣杲

厄贫作客嗟不辰,栖危更觉怀家频。è pín zuò kè jiē bù chén,qī wēi gèng jué huái jiā pín。
接泥渡头漫簇云,飞雪成块打倒人。jiē ní dù tóu màn cù yún,fēi xuě chéng kuài dǎ dào rén。
隔江黄梅山嶙峋,莫障疆场风沙尘。gé jiāng huáng méi shān lín xún,mò zhàng jiāng chǎng fēng shā chén。
巴河未放船出津,岁晚客子多苦辛。bā hé wèi fàng chuán chū jīn,suì wǎn kè zi duō kǔ xīn。
伊谁急利行移新,茶引濡滞太不仁。yī shuí jí lì xíng yí xīn,chá yǐn rú zhì tài bù rén。
书生枉困千金身,呕尽心力无由伸。shū shēng wǎng kùn qiān jīn shēn,ǒu jǐn xīn lì wú yóu shēn。
乾坤误我此行役,徒然梦想南山宅。qián kūn wù wǒ cǐ xíng yì,tú rán mèng xiǎng nán shān zhái。
庐阜要穷仙佛迹,须将姓字磨崖石。lú fù yào qióng xiān fú jì,xū jiāng xìng zì mó yá shí。
春风春日春酒碧,脱却俗务劳双屐。chūn fēng chūn rì chūn jiǔ bì,tuō què sú wù láo shuāng jī。
携锄剩采白云薇,只欲了此心愿归。xié chú shèng cǎi bái yún wēi,zhǐ yù le cǐ xīn yuàn guī。

辛酉富池元宵写怀二首

董嗣杲

七年交春七日强,蒙蒙春雨吞江乡。qī nián jiāo chūn qī rì qiáng,méng méng chūn yǔ tūn jiāng xiāng。
此夕莫知是元夕,地炉埋伏身犹僵。cǐ xī mò zhī shì yuán xī,dì lú mái fú shēn yóu jiāng。
鼓箫声绝想景物,灯火焰短如寻常。gǔ xiāo shēng jué xiǎng jǐng wù,dēng huǒ yàn duǎn rú xún cháng。
逢辰往往思济胜,此际何异栖幽荒。féng chén wǎng wǎng sī jì shèng,cǐ jì hé yì qī yōu huāng。
推窗且畏江风恶,风柔却忆沙河塘。tuī chuāng qiě wèi jiāng fēng è,fēng róu què yì shā hé táng。
一竿星点富池庙,随炙随灭无精光。yī gān xīng diǎn fù chí miào,suí zhì suí miè wú jīng guāng。

辛酉富池元宵写怀二首

董嗣杲

江南江北那识春,况此寄镇埋烟尘。jiāng nán jiāng běi nà shí chūn,kuàng cǐ jì zhèn mái yān chén。
卑栖客官困垄断,无故污此金玉身。bēi qī kè guān kùn lǒng duàn,wú gù wū cǐ jīn yù shēn。
浊醪自醉复自解,空恨梗政吏不仁。zhuó láo zì zuì fù zì jiě,kōng hèn gěng zhèng lì bù rén。
忽传街鼓聚嬉戏,两株枯柴插烛银。hū chuán jiē gǔ jù xī xì,liǎng zhū kū chái chā zhú yín。
涂抹脂粉破涕泪,觅酒献笑酬佳辰。tú mǒ zhī fěn pò tì lèi,mì jiǔ xiàn xiào chóu jiā chén。
震摇荒市官不嗔,传是黄梅县西人。zhèn yáo huāng shì guān bù chēn,chuán shì huáng méi xiàn xī rén。

吟客枉访酒边走笔以赠

董嗣杲

读书无灵时易过,剩得此身寄寒饿。dú shū wú líng shí yì guò,shèng dé cǐ shēn jì hán è。
浮议徒然强雌黄,孤生已拚蚁旋磨。fú yì tú rán qiáng cí huáng,gū shēng yǐ pàn yǐ xuán mó。
江湖说诗在处多,字不堪煮诗奈何。jiāng hú shuō shī zài chù duō,zì bù kān zhǔ shī nài hé。
不若将军毡帐醉,儿郎帐里传羌歌。bù ruò jiāng jūn zhān zhàng zuì,ér láng zhàng lǐ chuán qiāng gē。
归寻种秫安愚分,微名微利天所靳。guī xún zhǒng shú ān yú fēn,wēi míng wēi lì tiān suǒ jìn。
长沮桀溺隐者欤,耦耕曾答仲由问。zhǎng jǔ jié nì yǐn zhě yú,ǒu gēng céng dá zhòng yóu wèn。
浊世悲欢无歇时,公事不了归痴儿。zhuó shì bēi huān wú xiē shí,gōng shì bù le guī chī ér。
胸蟠今古何足恃,得醉且醉莫须疑。xiōng pán jīn gǔ hé zú shì,dé zuì qiě zuì mò xū yí。
酒边说诗真是赘,说诗断是败人意。jiǔ biān shuō shī zhēn shì zhuì,shuō shī duàn shì bài rén yì。
醉入羲昊洪荒前,消取霎时邯郸睡。zuì rù xī hào hóng huāng qián,xiāo qǔ shà shí hán dān shuì。
岁年宁免驱尘劳,劳不成功亦滔滔。suì nián níng miǎn qū chén láo,láo bù chéng gōng yì tāo tāo。
终须侪入千百众,坐对柏烟穿布袍。zhōng xū chái rù qiān bǎi zhòng,zuò duì bǎi yān chuān bù páo。

余明远订游庐山

董嗣杲

清谈得子夜已中,彼此历叙平生穷。qīng tán dé zi yè yǐ zhōng,bǐ cǐ lì xù píng shēng qióng。
知子曾为四明客,亦曾献赋明光宫。zhī zi céng wèi sì míng kè,yì céng xiàn fù míng guāng gōng。
万人海里不相逢,狂游却向江城同。wàn rén hǎi lǐ bù xiāng féng,kuáng yóu què xiàng jiāng chéng tóng。
寻盟要采庐山杞,香炉峰顶烟生紫。xún méng yào cǎi lú shān qǐ,xiāng lú fēng dǐng yān shēng zǐ。
便从山北过山南,趁取春光攒桃李。biàn cóng shān běi guò shān nán,chèn qǔ chūn guāng zǎn táo lǐ。
洗心涤虑先漱齿,况是天下第一水。xǐ xīn dí lǜ xiān shù chǐ,kuàng shì tiān xià dì yī shuǐ。

答问游庐山日子

董嗣杲

欲游庐山恨不遍,游子先须两脚健。yù yóu lú shān hèn bù biàn,yóu zi xiān xū liǎng jiǎo jiàn。
山中浪走不知方,逢人问路空彷徨。shān zhōng làng zǒu bù zhī fāng,féng rén wèn lù kōng páng huáng。
人言五老山水窟,半是神仙半是佛。rén yán wǔ lǎo shān shuǐ kū,bàn shì shén xiān bàn shì fú。
独行直待西风高,未可议我无仙骨。dú xíng zhí dài xī fēng gāo,wèi kě yì wǒ wú xiān gǔ。

删旧稿感赋

董嗣杲

少年嗜吟如嗜蜜,诸公奇之有奇质。shǎo nián shì yín rú shì mì,zhū gōng qí zhī yǒu qí zhì。
学荒志旷不自量,躐登将坛多所嫉。xué huāng zhì kuàng bù zì liàng,liè dēng jiāng tán duō suǒ jí。
薄游六朝废兴处,远嘅疆场分离日。báo yóu liù cháo fèi xīng chù,yuǎn kǎi jiāng chǎng fēn lí rì。
江草江花幻缜密,下字如缚禅家律。jiāng cǎo jiāng huā huàn zhěn mì,xià zì rú fù chán jiā lǜ。
吁嗟旧存无二三,侧近所取不偿失。xū jiē jiù cún wú èr sān,cè jìn suǒ qǔ bù cháng shī。
因知嫉者岂轻易,敛尽浮华能就实。yīn zhī jí zhě qǐ qīng yì,liǎn jǐn fú huá néng jiù shí。
趣入空玄须正传,趣得于心暗如漆。qù rù kōng xuán xū zhèng chuán,qù dé yú xīn àn rú qī。
搜剔造化鬼神凭,天孙云锦可织出。sōu tī zào huà guǐ shén píng,tiān sūn yún jǐn kě zhī chū。
客寄多时转萧瑟,趁取风寒写旷逸。kè jì duō shí zhuǎn xiāo sè,chèn qǔ fēng hán xiě kuàng yì。
九江五峰金翠湿,风月悉归三寸笔。jiǔ jiāng wǔ fēng jīn cuì shī,fēng yuè xī guī sān cùn bǐ。

官廨凉夕醉成

董嗣杲

湓江城里九江驿,今作分司主人宅。pén jiāng chéng lǐ jiǔ jiāng yì,jīn zuò fēn sī zhǔ rén zhái。
我脱富池榷茶责,借住宽闲忘主客。wǒ tuō fù chí què chá zé,jiè zhù kuān xián wàng zhǔ kè。
移栽庐山竹半百,障得西厢斜日赤。yí zāi lú shān zhú bàn bǎi,zhàng dé xī xiāng xié rì chì。
西风摇影失半壁,梦觉只疑泥土窄。xī fēng yáo yǐng shī bàn bì,mèng jué zhǐ yí ní tǔ zhǎi。
呼酒当天聊复适,说诗正可凉风夕。hū jiǔ dāng tiān liáo fù shì,shuō shī zhèng kě liáng fēng xī。
银河万顷镕琼色,旷放莫名狂太白。yín hé wàn qǐng róng qióng sè,kuàng fàng mò míng kuáng tài bái。
留此亦好归亦得,免使向人说离拆。liú cǐ yì hǎo guī yì dé,miǎn shǐ xiàng rén shuō lí chāi。
月明酒醒尘绝迹,直欲骑鲸泛空碧。yuè míng jiǔ xǐng chén jué jì,zhí yù qí jīng fàn kōng bì。

离湋源口即事

董嗣杲

悠悠漾漾泛烟篷,两耳听彻江声空。yōu yōu yàng yàng fàn yān péng,liǎng ěr tīng chè jiāng shēng kōng。
水步涉历休折柳,晴宵又泊湋源口。shuǐ bù shè lì xiū zhé liǔ,qíng xiāo yòu pō wéi yuán kǒu。
何待月上淮山头,黄昏更好寻泊休。hé dài yuè shàng huái shān tóu,huáng hūn gèng hǎo xún pō xiū。
红糟酿鱼可荐酒,剧饮谁能尽五斗。hóng zāo niàng yú kě jiàn jiǔ,jù yǐn shuí néng jǐn wǔ dòu。
斗斜月出夜已分,江声人语寂无闻。dòu xié yuè chū yè yǐ fēn,jiāng shēng rén yǔ jì wú wén。
惜无苏仙共此快,独自吹箫离巡砦。xī wú sū xiān gòng cǐ kuài,dú zì chuī xiāo lí xún zhài。

蟂矶

董嗣杲

蟂矶耸拔大江东,枭能害人时所恶。xiāo jī sǒng bá dà jiāng dōng,xiāo néng hài rén shí suǒ è。
或谓水沃石上来,以浇易蟂本无据。huò wèi shuǐ wò shí shàng lái,yǐ jiāo yì xiāo běn wú jù。
前对三山削遥翠,左望邑庐如栉布。qián duì sān shān xuē yáo cuì,zuǒ wàng yì lú rú zhì bù。
政和观额颁宁渊,青墩月出寒沙暮。zhèng hé guān é bān níng yuān,qīng dūn yuè chū hán shā mù。
仙屋周遭二十间,常容苦行挂单住。xiān wū zhōu zāo èr shí jiān,cháng róng kǔ xíng guà dān zhù。
于湖题字迹已湮,拍矶只有风涛怒。yú hú tí zì jì yǐ yān,pāi jī zhǐ yǒu fēng tāo nù。
下观转经送轮藏,若徒自希檀施顾。xià guān zhuǎn jīng sòng lún cáng,ruò tú zì xī tán shī gù。
饱饮临江望此矶,此水终身不曾渡。bǎo yǐn lín jiāng wàng cǐ jī,cǐ shuǐ zhōng shēn bù céng dù。
青鞋寻胜亦痛快,斜阳迅如箭锋度。qīng xié xún shèng yì tòng kuài,xié yáng xùn rú jiàn fēng dù。
蒲帆挂起祗瞬息,顷刻便舣芜湖步。pú fān guà qǐ zhī shùn xī,qǐng kè biàn yǐ wú hú bù。
破舟可弃迹可安,邑桥官店暂寻寓。pò zhōu kě qì jì kě ān,yì qiáo guān diàn zàn xún yù。
酾酒欢歌谢江灵,高眺月江足诗句。shāi jiǔ huān gē xiè jiāng líng,gāo tiào yuè jiāng zú shī jù。

苦寒

董嗣杲

阴崖月馀雪未消,春入富池江上遥。yīn yá yuè yú xuě wèi xiāo,chūn rù fù chí jiāng shàng yáo。
寒林万木绝枝叶,终日强欲收堕樵。hán lín wàn mù jué zhī yè,zhōng rì qiáng yù shōu duò qiáo。
古屋羁人鬓萧萧,三冬暖曲无炭烧。gǔ wū jī rén bìn xiāo xiāo,sān dōng nuǎn qū wú tàn shāo。
掘地作炉煨榾柮,如此为官徒折腰。jué dì zuò lú wēi gǔ duò,rú cǐ wèi guān tú zhé yāo。

赠萧鍊师公弼

董嗣杲

吾家阿京爱公弼,吾家泽兄敬公弼。wú jiā ā jīng ài gōng bì,wú jiā zé xiōng jìng gōng bì。
半生梦与公弼游,岂意相逢在今日。bàn shēng mèng yǔ gōng bì yóu,qǐ yì xiāng féng zài jīn rì。
春风和气见眉宇,玉壶冰鉴藏胸臆。chūn fēng hé qì jiàn méi yǔ,yù hú bīng jiàn cáng xiōng yì。
人间万事君自知,未必君材人尽识。rén jiān wàn shì jūn zì zhī,wèi bì jūn cái rén jǐn shí。
苏门水木无纤埃,闻君家近公和台。sū mén shuǐ mù wú xiān āi,wén jūn jiā jìn gōng hé tái。
仙家近日多官府,黄帽青鞋归去来。xiān jiā jìn rì duō guān fǔ,huáng mào qīng xié guī qù lái。

留九宫山封道士饭因赠

董嗣杲

菜本芃芃剪青玉,馔成浇饭填清腹。cài běn péng péng jiǎn qīng yù,zhuàn chéng jiāo fàn tián qīng fù。
孤鹤出自九宫山,双眸如鹘步如鹿。gū hè chū zì jiǔ gōng shān,shuāng móu rú gǔ bù rú lù。
我闻深谷少得盐,食淡眠幽体已仙。wǒ wén shēn gǔ shǎo dé yán,shí dàn mián yōu tǐ yǐ xiān。
轩轩意趣神气全,中寿亦过八十年。xuān xuān yì qù shén qì quán,zhōng shòu yì guò bā shí nián。

冷翠谷看瀑二首

董嗣杲

闻得西岩窦,高飞直下泉。wén dé xī yán dòu,gāo fēi zhí xià quán。
贪奇曾结屋,接润可通田。tān qí céng jié wū,jiē rùn kě tōng tián。
晚竹侵云老,凉蔬摘雨鲜。wǎn zhú qīn yún lǎo,liáng shū zhāi yǔ xiān。
野猿常抱子,饲食下松颠。yě yuán cháng bào zi,sì shí xià sōng diān。

冷翠谷看瀑二首

董嗣杲

清啸谷音答,闲眠松荫便。qīng xiào gǔ yīn dá,xián mián sōng yīn biàn。
山林微暑退,钟鼓远风传。shān lín wēi shǔ tuì,zhōng gǔ yuǎn fēng chuán。
足茧忧羸仆,身轻羡散仙。zú jiǎn yōu léi pū,shēn qīng xiàn sàn xiān。
乍暄思午盥,喜际石根泉。zhà xuān sī wǔ guàn,xǐ jì shí gēn quán。