古诗词

秋凉怀归三首

董嗣杲

风凉赢得四肢清,泛寄谁知去就轻。fēng liáng yíng dé sì zhī qīng,fàn jì shuí zhī qù jiù qīng。
临水有亭秋更净,对花无酒月空明。lín shuǐ yǒu tíng qiū gèng jìng,duì huā wú jiǔ yuè kōng míng。
雁行愁落荒汀远,梧叶寒填露井平。yàn xíng chóu luò huāng tīng yuǎn,wú yè hán tián lù jǐng píng。
独绕曲廊心汗漫,附书千里述羁情。dú rào qū láng xīn hàn màn,fù shū qiān lǐ shù jī qíng。

董嗣杲

宋杭州人,字明德,号静传。理宗景定间榷茶富池,度宗咸淳末为武康令。宋亡,入孤山四圣观为道士,改名思学,字无益,号老君山人。有《庐山集》、《西湖留咏》。 董嗣杲的作品>>

猜您喜欢

先得楼

董嗣杲

潋滟澄波漾彩椽,柳丝晴绊俊游鞭。liàn yàn chéng bō yàng cǎi chuán,liǔ sī qíng bàn jùn yóu biān。
傍湖莫厌官楼水,得月无如此地先。bàng hú mò yàn guān lóu shuǐ,dé yuè wú rú cǐ dì xiān。
迎榜书生空绛帐,抱琴才子沃金船。yíng bǎng shū shēng kōng jiàng zhàng,bào qín cái zi wò jīn chuán。
壶天萧爽人人醉,雪色屏风画谪仙。hú tiān xiāo shuǎng rén rén zuì,xuě sè píng fēng huà zhé xiān。

古柳林

董嗣杲

几眠几醒几清明,万态风流学老成。jǐ mián jǐ xǐng jǐ qīng míng,wàn tài fēng liú xué lǎo chéng。
古翠碧连云洞杳,夕阳西卷射场平。gǔ cuì bì lián yún dòng yǎo,xī yáng xī juǎn shè chǎng píng。
絮团破径应迷蝶,枝压荒墙不露莺。xù tuán pò jìng yīng mí dié,zhī yā huāng qiáng bù lù yīng。
如此多栽堪卜隐,苦无十亩秫田耕。rú cǐ duō zāi kān bo yǐn,kǔ wú shí mǔ shú tián gēng。

云洞园

董嗣杲

拥湖营圃藉元勋,景色天然曲折分。yōng hú yíng pǔ jí yuán xūn,jǐng sè tiān rán qū zhé fēn。
水脉窨花通活港,洞基垒石走空云。shuǐ mài xūn huā tōng huó gǎng,dòng jī lěi shí zǒu kōng yún。
千间大厦归春梦,一撮危亭纳夕曛。qiān jiān dà shà guī chūn mèng,yī cuō wēi tíng nà xī xūn。
扁画自悬碑自压,当年何事立孤坟。biǎn huà zì xuán bēi zì yā,dāng nián hé shì lì gū fén。

霍山祠

董嗣杲

霍家山下敞行宫,溜水桥西透鼓钟。huò jiā shān xià chǎng xíng gōng,liū shuǐ qiáo xī tòu gǔ zhōng。
古迹建平遗烈在,春风广惠历朝封。gǔ jì jiàn píng yí liè zài,chūn fēng guǎng huì lì cháo fēng。
露台献社呈苍马,阴壁飞旌绘赤龙。lù tái xiàn shè chéng cāng mǎ,yīn bì fēi jīng huì chì lóng。
蚁聚乞灵人散后,云街雨陌撼涛松。yǐ jù qǐ líng rén sàn hòu,yún jiē yǔ mò hàn tāo sōng。

涌泉

董嗣杲

山腰溜脉出遥峰,隔断西湖翠几重。shān yāo liū mài chū yáo fēng,gé duàn xī hú cuì jǐ zhòng。
叠甃漫依僧刹久,煎茶曾入翰林供。dié zhòu màn yī sēng shā jiǔ,jiān chá céng rù hàn lín gōng。
亭心覆雨涂丹凤,石口嘘云喷玉龙。tíng xīn fù yǔ tú dān fèng,shí kǒu xū yún pēn yù lóng。
何日星驰天使绝,不知谁利涅槃宗。hé rì xīng chí tiān shǐ jué,bù zhī shuí lì niè pán zōng。

东西马塍

董嗣杲

土城聚落界西东,业在浇畦夺化工。tǔ chéng jù luò jiè xī dōng,yè zài jiāo qí duó huà gōng。
接死作生滋夜雨,变红为白借春风。jiē sǐ zuò shēng zī yè yǔ,biàn hóng wèi bái jiè chūn fēng。
几家衣食花姿异,两岸园池地势同。jǐ jiā yī shí huā zī yì,liǎng àn yuán chí dì shì tóng。
病叟扶锄锄晚照,前身莫是橐驼翁。bìng sǒu fú chú chú wǎn zhào,qián shēn mò shì tuó tuó wēng。

石函桥

董嗣杲

函开函闭管年丰,白傅能方夏禹功。hán kāi hán bì guǎn nián fēng,bái fù néng fāng xià yǔ gōng。
湖石记埋泥藓里,斗门字蚀水花中。hú shí jì mái ní xiǎn lǐ,dòu mén zì shí shuǐ huā zhōng。
犁平阡陌犹春雨,船载笙歌自晚风。lí píng qiān mò yóu chūn yǔ,chuán zài shēng gē zì wǎn fēng。
遍倚暮阑怀古往,月明无奈瀑声空。biàn yǐ mù lán huái gǔ wǎng,yuè míng wú nài pù shēng kōng。

孤山路

董嗣杲

翠微四绝载蓬瀛,柳引游人入画屏。cuì wēi sì jué zài péng yíng,liǔ yǐn yóu rén rù huà píng。
诗借乐天传得久,山因和靖隐来灵。shī jiè lè tiān chuán dé jiǔ,shān yīn hé jìng yǐn lái líng。
半空梁驾桥阑赤,一道腰分草界青。bàn kōng liáng jià qiáo lán chì,yī dào yāo fēn cǎo jiè qīng。
妆点风光如此盛,藕花香里又三亭。zhuāng diǎn fēng guāng rú cǐ shèng,ǒu huā xiāng lǐ yòu sān tíng。

德生堂

董嗣杲

瑶台瑞满玉皇家,泽溥山巅与水涯。yáo tái ruì mǎn yù huáng jiā,zé pǔ shān diān yǔ shuǐ yá。
鱼跃鸢飞函德意,天长地久演年华。yú yuè yuān fēi hán dé yì,tiān zhǎng dì jiǔ yǎn nián huá。
金摇巨扁双龙护,翠掩高碑一字差。jīn yáo jù biǎn shuāng lóng hù,cuì yǎn gāo bēi yī zì chà。
须信石顽能万古,老龟无语问莺花。xū xìn shí wán néng wàn gǔ,lǎo guī wú yǔ wèn yīng huā。

总宜园

董嗣杲

望极湖山变幻奇,万千光景自纷披。wàng jí hú shān biàn huàn qí,wàn qiān guāng jǐng zì fēn pī。
妙分西子争妍态,绝想东坡得句时。miào fēn xī zi zhēng yán tài,jué xiǎng dōng pō dé jù shí。
柳径曲埋兜率寺,花阴直接放生池。liǔ jìng qū mái dōu lǜ sì,huā yīn zhí jiē fàng shēng chí。
内官爱展亭台去,尽付年华与酒卮。nèi guān ài zhǎn tíng tái qù,jǐn fù nián huá yǔ jiǔ zhī。

断桥

董嗣杲

绣毂青骢骤晚风,柳丝翠袅石阑红。xiù gǔ qīng cōng zhòu wǎn fēng,liǔ sī cuì niǎo shí lán hóng。
彩篙刺水停飞鹢,华表侵云截卧虹。cǎi gāo cì shuǐ tíng fēi yì,huá biǎo qīn yún jié wò hóng。
杖屦谁归瀛屿去,笙歌自补玉壶空。zhàng jù shuí guī yíng yǔ qù,shēng gē zì bǔ yù hú kōng。
重招张祜商新咏,不与当时藓合同。zhòng zhāo zhāng hù shāng xīn yǒng,bù yǔ dāng shí xiǎn hé tóng。

大佛头

董嗣杲

不是金涂丈六仙,庄严法界想西天。bù shì jīn tú zhàng liù xiān,zhuāng yán fǎ jiè xiǎng xī tiān。
自因僧净镌空像,谁说秦皇缆海船。zì yīn sēng jìng juān kōng xiàng,shuí shuō qín huáng lǎn hǎi chuán。
全体未知何日现,半生且坐此山禅。quán tǐ wèi zhī hé rì xiàn,bàn shēng qiě zuò cǐ shān chán。
石头照水无尘土,饱听钟声杂管弦。shí tóu zhào shuǐ wú chén tǔ,bǎo tīng zhōng shēng zá guǎn xián。

葛岭

董嗣杲

白云几叠翠岚重,往往疏钟出梵宫。bái yún jǐ dié cuì lán zhòng,wǎng wǎng shū zhōng chū fàn gōng。
石骨谁人镌佛像,岭头何处觅仙翁。shí gǔ shuí rén juān fú xiàng,lǐng tóu hé chù mì xiān wēng。
楼台水月丹青地,帘幕莺花锦绣丛。lóu tái shuǐ yuè dān qīng dì,lián mù yīng huā jǐn xiù cóng。
游子莫支苍竹去,风雷容易起虚空。yóu zi mò zhī cāng zhú qù,fēng léi róng yì qǐ xū kōng。

保叔塔

董嗣杲

咸平曾有募缘僧,遍走街坊负叔称。xián píng céng yǒu mù yuán sēng,biàn zǒu jiē fāng fù shū chēng。
定力一坚无外想,窣波七级可中兴。dìng lì yī jiān wú wài xiǎng,sū bō qī jí kě zhōng xīng。
愚夫春日烧冥?,道者昏时炙梵灯。yú fū chūn rì shāo míng yǎn,dào zhě hūn shí zhì fàn dēng。
祗怪青龙行雨过,烟云遍护最高层。zhī guài qīng lóng xíng yǔ guò,yān yún biàn hù zuì gāo céng。

巾子山

董嗣杲

岌嶪山形丑莫收,傍湖独整傲春秋。jí yè shān xíng chǒu mò shōu,bàng hú dú zhěng ào chūn qiū。
几株乌桕无根在,一幅华阳有样留。jǐ zhū wū jiù wú gēn zài,yī fú huá yáng yǒu yàng liú。
寒日霜乾还掠额,晓天岚重且遮头。hán rì shuāng qián hái lüè é,xiǎo tiān lán zhòng qiě zhē tóu。
东篱漉酒人知得,醒立风前不可求。dōng lí lù jiǔ rén zhī dé,xǐng lì fēng qián bù kě qiú。