古诗词

天池寺夜与主僧觉翁圆上共坐谈浯溪山水之胜信笔因赠长句

董嗣杲

空云驾我登天池,江山秋渺无津涯。kōng yún jià wǒ dēng tiān chí,jiāng shān qiū miǎo wú jīn yá。
涉溪蓦栈借杖藜,光景体认归裁诗。shè xī mò zhàn jiè zhàng lí,guāng jǐng tǐ rèn guī cái shī。
峥嵘寺门窝风低,塔铃喧风际天吹。zhēng róng sì mén wō fēng dī,tǎ líng xuān fēng jì tiān chuī。
方丈轩槛供毗尼,老僧喜气扬须眉。fāng zhàng xuān kǎn gōng pí ní,lǎo sēng xǐ qì yáng xū méi。
浮屠名纪主簿题,偶拈椽笔书年时。fú tú míng jì zhǔ bù tí,ǒu niān chuán bǐ shū nián shí。
秋棱初劲树叶飞,蜀锦糁缀斜阳枝。qiū léng chū jìn shù yè fēi,shǔ jǐn sǎn zhuì xié yáng zhī。
文殊阁上爇香迟,天灯荧煌放者谁。wén shū gé shàng ruò xiāng chí,tiān dēng yíng huáng fàng zhě shuí。
暗中拾取怀袖携。àn zhōng shí qǔ huái xiù xié。
一灯一叶光陆离,千古此奇不可知。yī dēng yī yè guāng lù lí,qiān gǔ cǐ qí bù kě zhī。
独此阑干纳此奇,月落泉响松籁迷。dú cǐ lán gàn nà cǐ qí,yuè luò quán xiǎng sōng lài mí。
畏寒蚨坐身如痴,觉禅论健能祛疑。wèi hán fú zuò shēn rú chī,jué chán lùn jiàn néng qū yí。
伤今悼古涕交颐,自矜夙抱山水资。shāng jīn dào gǔ tì jiāo yí,zì jīn sù bào shān shuǐ zī。
曾为浯溪强住持,浯溪溪上波渺弥。céng wèi wú xī qiáng zhù chí,wú xī xī shàng bō miǎo mí。
波涛冲撞天宝碑,寺门废圯日就衰。bō tāo chōng zhuàng tiān bǎo bēi,sì mén fèi yí rì jiù shuāi。
急拾断碣分龟支,二水八景犹纷披。jí shí duàn jié fēn guī zhī,èr shuǐ bā jǐng yóu fēn pī。
浮踪又向庐山羁,残骸未散挈钵栖。fú zōng yòu xiàng lú shān jī,cán hái wèi sàn qiè bō qī。
所至殊忍吊迹遗,浯溪谁究稔祸妃。suǒ zhì shū rěn diào jì yí,wú xī shuí jiū rěn huò fēi。
有唐立见宗社危,陵庙弃掷奔峨嵋。yǒu táng lì jiàn zōng shè wēi,líng miào qì zhì bēn é méi。
最苦杜陵嗟流移,元郎颂公雅可禆。zuì kǔ dù líng jiē liú yí,yuán láng sòng gōng yǎ kě bì。
大书纪勒中兴辞,读之愤悱生悽悲。dà shū jì lēi zhōng xīng cí,dú zhī fèn fěi shēng qī bēi。
平生未采湘江蓠,闻此幽妍空心期。píng shēng wèi cǎi xiāng jiāng lí,wén cǐ yōu yán kōng xīn qī。
觉翁泥古多发挥,逆知流辈莫我追。jué wēng ní gǔ duō fā huī,nì zhī liú bèi mò wǒ zhuī。
回思太史过浯溪,曾有野僧相追随。huí sī tài shǐ guò wú xī,céng yǒu yě sēng xiāng zhuī suí。
傥如觉翁能投机,太史肯以庸目之。tǎng rú jué wēng néng tóu jī,tài shǐ kěn yǐ yōng mù zhī。
夜寒灯花糁台攲,无酒可涤吟肠饥。yè hán dēng huā sǎn tái qī,wú jiǔ kě dí yín cháng jī。
推窗下望夕烽微,东西天地犹旌旗。tuī chuāng xià wàng xī fēng wēi,dōng xī tiān dì yóu jīng qí。

董嗣杲

宋杭州人,字明德,号静传。理宗景定间榷茶富池,度宗咸淳末为武康令。宋亡,入孤山四圣观为道士,改名思学,字无益,号老君山人。有《庐山集》、《西湖留咏》。 董嗣杲的作品>>

猜您喜欢

泊接泥渡

董嗣杲

笑泊虚寒古渡沙,沉晖远衬楚山霞。xiào pō xū hán gǔ dù shā,chén huī yuǎn chèn chǔ shān xiá。
江乡酒薄难支日,客路诗多转忆家。jiāng xiāng jiǔ báo nán zhī rì,kè lù shī duō zhuǎn yì jiā。
金弹耀林悬橘柚,翠绡萦浦泛蒹葭。jīn dàn yào lín xuán jú yòu,cuì xiāo yíng pǔ fàn jiān jiā。
船窗掩定身如石,篱落何人有菊花。chuán chuāng yǎn dìng shēn rú shí,lí luò hé rén yǒu jú huā。

晚立接泥渡边

董嗣杲

逍遥行乐立西风,多听秋声耳欲聋。xiāo yáo xíng lè lì xī fēng,duō tīng qiū shēng ěr yù lóng。
供世难分心力异,浮家易感古今同。gōng shì nán fēn xīn lì yì,fú jiā yì gǎn gǔ jīn tóng。
小花糁渡遗晴蓼,碎叶填津积冷枫。xiǎo huā sǎn dù yí qíng liǎo,suì yè tián jīn jī lěng fēng。
博望有槎撑不去,岸头横卧树心空。bó wàng yǒu chá chēng bù qù,àn tóu héng wò shù xīn kōng。

东林寺上方塔

董嗣杲

尘外乾坤岂易窥,上方寻胜短筇随。chén wài qián kūn qǐ yì kuī,shàng fāng xún shèng duǎn qióng suí。
病僧借榻山衣破,卧佛当门石塔危。bìng sēng jiè tà shān yī pò,wò fú dāng mén shí tǎ wēi。
乱竹迸阶交密树,荒苔沿壁缠疏枝。luàn zhú bèng jiē jiāo mì shù,huāng tái yán bì chán shū zhī。
幅巾居士修行久,爱说浮光死战时。fú jīn jū shì xiū xíng jiǔ,ài shuō fú guāng sǐ zhàn shí。

蕲城晚泊值雪

董嗣杲

雁声哀怨极淮天,际晚惊呼雪打船。yàn shēng āi yuàn jí huái tiān,jì wǎn jīng hū xuě dǎ chuán。
古驿鱼稀谁撒网,虚沙马过自随鞭。gǔ yì yú xī shuí sā wǎng,xū shā mǎ guò zì suí biān。
人烟顽犷空多智,形胜丘墟又几年。rén yān wán guǎng kōng duō zhì,xíng shèng qiū xū yòu jǐ nián。
龙眼矶头风浪恶,今宵归兴此方坚。lóng yǎn jī tóu fēng làng è,jīn xiāo guī xīng cǐ fāng jiān。

壬戌元日二首

董嗣杲

青灯挑雨晓光凝,岁律回壬万象新。qīng dēng tiāo yǔ xiǎo guāng níng,suì lǜ huí rén wàn xiàng xīn。
心上痛怀松里友,客中忍视茗山春。xīn shàng tòng huái sōng lǐ yǒu,kè zhōng rěn shì míng shān chūn。
谁横烟竹惊孤旅,自饮屠苏笑八神。shuí héng yān zhú jīng gū lǚ,zì yǐn tú sū xiào bā shén。
摺起朝衣羞老去,驱车犹冒路岐尘。zhé qǐ cháo yī xiū lǎo qù,qū chē yóu mào lù qí chén。

壬戌元日二首

董嗣杲

万里东风起楚皋,流年祗染鬓萧骚。wàn lǐ dōng fēng qǐ chǔ gāo,liú nián zhī rǎn bìn xiāo sāo。
富池江口听春雨,昭勇楼心看雪涛。fù chí jiāng kǒu tīng chūn yǔ,zhāo yǒng lóu xīn kàn xuě tāo。
薄俗苦无公可论,全身惟有隐方高。báo sú kǔ wú gōng kě lùn,quán shēn wéi yǒu yǐn fāng gāo。
故山猿鹤应相笑,抗走殊乡实自劳。gù shān yuán hè yīng xiāng xiào,kàng zǒu shū xiāng shí zì láo。

富池客中寄范药庄

董嗣杲

客子惊秋易断魂,江塘落叶雨纷纷。kè zi jīng qiū yì duàn hún,jiāng táng luò yè yǔ fēn fēn。
蔽江云势山头合,隔竹泉声屋尾分。bì jiāng yún shì shān tóu hé,gé zhú quán shēng wū wěi fēn。
无日不宜闲问酒,有怀犹且强摛文。wú rì bù yí xián wèn jiǔ,yǒu huái yóu qiě qiáng chī wén。
灯窗几忆同居话,卷里新篇可得闻。dēng chuāng jǐ yì tóng jū huà,juǎn lǐ xīn piān kě dé wén。

寄杨云静

董嗣杲

公藉椒涂成达宦,我传草檄守清贫。gōng jí jiāo tú chéng dá huàn,wǒ chuán cǎo xí shǒu qīng pín。
闲曹奔走徒云仕,薄俸沾濡不逮亲。xián cáo bēn zǒu tú yún shì,báo fèng zhān rú bù dǎi qīn。
饮水曲肱无此量,解衣推食有何人。yǐn shuǐ qū gōng wú cǐ liàng,jiě yī tuī shí yǒu hé rén。
凉风四壁蛩新咽,偏恼淹回独客身。liáng fēng sì bì qióng xīn yàn,piān nǎo yān huí dú kè shēn。

东林寺赠宜上人

董嗣杲

幽阶苔藓翠纤纤,屐齿沾濡逐步黏。yōu jiē tái xiǎn cuì xiān xiān,jī chǐ zhān rú zhú bù nián。
晓涧迸泉迷杏坞,春风停雨暗茅檐。xiǎo jiàn bèng quán mí xìng wù,chūn fēng tíng yǔ àn máo yán。
禅高何待音声悟,诗好争传格律严。chán gāo hé dài yīn shēng wù,shī hǎo zhēng chuán gé lǜ yán。
谁浼我师重主社,社中休更外陶潜。shuí měi wǒ shī zhòng zhǔ shè,shè zhōng xiū gèng wài táo qián。

寄冷翠谷葛秋岩

董嗣杲

入眼万欲勇舍难,岩头飘尽枫叶丹。rù yǎn wàn yù yǒng shě nán,yán tóu piāo jǐn fēng yè dān。
心憎湓浦户庭热,身入庐峰毛骨寒。xīn zēng pén pǔ hù tíng rè,shēn rù lú fēng máo gǔ hán。
尘面只掬野泉洗,醉吟且呈泥佛看。chén miàn zhǐ jū yě quán xǐ,zuì yín qiě chéng ní fú kàn。
几多清话动人忆,梦落成围苍竹竿。jǐ duō qīng huà dòng rén yì,mèng luò chéng wéi cāng zhú gān。

镜禅人欲归灵隐

董嗣杲

袈裟裹定老禅翁,云隔家乡是几重。jiā shā guǒ dìng lǎo chán wēng,yún gé jiā xiāng shì jǐ zhòng。
两面庐山曾遍览,三生天竺会相逢。liǎng miàn lú shān céng biàn lǎn,sān shēng tiān zhú huì xiāng féng。
摇凉竹箑收江羽,醒困茶瓯瀹建龙。yáo liáng zhú shà shōu jiāng yǔ,xǐng kùn chá ōu yuè jiàn lóng。
午借客床寻偃息,不知身在紫霄峰。wǔ jiè kè chuáng xún yǎn xī,bù zhī shēn zài zǐ xiāo fēng。

赠罗汉院志远上人

董嗣杲

披缁受业在淮南,不觉流年七十三。pī zī shòu yè zài huái nán,bù jué liú nián qī shí sān。
罗汉院中馀古柏,将军坟上落枯杉。luó hàn yuàn zhōng yú gǔ bǎi,jiāng jūn fén shàng luò kū shān。
缠绵宿病逢奇药,收拾颓年坐破龛。chán mián sù bìng féng qí yào,shōu shí tuí nián zuò pò kān。
自说旧栖真佛境,罗田山里毒龙潭。zì shuō jiù qī zhēn fú jìng,luó tián shān lǐ dú lóng tán。

江城与秋岩同赋

董嗣杲

江柳青青暗古津,悲歌不独是商人。jiāng liǔ qīng qīng àn gǔ jīn,bēi gē bù dú shì shāng rén。
愁生独醉重关晚,梦破相思故国春。chóu shēng dú zuì zhòng guān wǎn,mèng pò xiāng sī gù guó chūn。
声迹衰迟难应世,山林枯朽易全身。shēng jì shuāi chí nán yīng shì,shān lín kū xiǔ yì quán shēn。
归期渺邈徒怀想,怨鸟花梢叫月频。guī qī miǎo miǎo tú huái xiǎng,yuàn niǎo huā shāo jiào yuè pín。

蒙叟悟禅人俗舍在湖口县予留江城闻其归省且有书贶因寄二首

董嗣杲

要识闲栖彼此轻,平江浪远暮帆晴。yào shí xián qī bǐ cǐ qīng,píng jiāng làng yuǎn mù fān qíng。
青春晚处羁怀恶,白发生时老眼明。qīng chūn wǎn chù jī huái è,bái fā shēng shí lǎo yǎn míng。
花落无心寻笑傲,客乡有日苦逢迎。huā luò wú xīn xún xiào ào,kè xiāng yǒu rì kǔ féng yíng。
云包尚寄双钟下,若过吾庐祗半程。yún bāo shàng jì shuāng zhōng xià,ruò guò wú lú zhī bàn chéng。

蒙叟悟禅人俗舍在湖口县予留江城闻其归省且有书贶因寄二首

董嗣杲

富池归去欲相从,几想苍云碧树东。fù chí guī qù yù xiāng cóng,jǐ xiǎng cāng yún bì shù dōng。
夜月庾楼怀抱在,春风陶径梦魂通。yè yuè yǔ lóu huái bào zài,chūn fēng táo jìng mèng hún tōng。
前峰路断锄犁少,古渡征苛网罟空。qián fēng lù duàn chú lí shǎo,gǔ dù zhēng kē wǎng gǔ kōng。
难语数年牢落恨,千林如海夕阳红。nán yǔ shù nián láo luò hèn,qiān lín rú hǎi xī yáng hóng。