古诗词

天池寺夜与主僧觉翁圆上共坐谈浯溪山水之胜信笔因赠长句

董嗣杲

空云驾我登天池,江山秋渺无津涯。kōng yún jià wǒ dēng tiān chí,jiāng shān qiū miǎo wú jīn yá。
涉溪蓦栈借杖藜,光景体认归裁诗。shè xī mò zhàn jiè zhàng lí,guāng jǐng tǐ rèn guī cái shī。
峥嵘寺门窝风低,塔铃喧风际天吹。zhēng róng sì mén wō fēng dī,tǎ líng xuān fēng jì tiān chuī。
方丈轩槛供毗尼,老僧喜气扬须眉。fāng zhàng xuān kǎn gōng pí ní,lǎo sēng xǐ qì yáng xū méi。
浮屠名纪主簿题,偶拈椽笔书年时。fú tú míng jì zhǔ bù tí,ǒu niān chuán bǐ shū nián shí。
秋棱初劲树叶飞,蜀锦糁缀斜阳枝。qiū léng chū jìn shù yè fēi,shǔ jǐn sǎn zhuì xié yáng zhī。
文殊阁上爇香迟,天灯荧煌放者谁。wén shū gé shàng ruò xiāng chí,tiān dēng yíng huáng fàng zhě shuí。
暗中拾取怀袖携。àn zhōng shí qǔ huái xiù xié。
一灯一叶光陆离,千古此奇不可知。yī dēng yī yè guāng lù lí,qiān gǔ cǐ qí bù kě zhī。
独此阑干纳此奇,月落泉响松籁迷。dú cǐ lán gàn nà cǐ qí,yuè luò quán xiǎng sōng lài mí。
畏寒蚨坐身如痴,觉禅论健能祛疑。wèi hán fú zuò shēn rú chī,jué chán lùn jiàn néng qū yí。
伤今悼古涕交颐,自矜夙抱山水资。shāng jīn dào gǔ tì jiāo yí,zì jīn sù bào shān shuǐ zī。
曾为浯溪强住持,浯溪溪上波渺弥。céng wèi wú xī qiáng zhù chí,wú xī xī shàng bō miǎo mí。
波涛冲撞天宝碑,寺门废圯日就衰。bō tāo chōng zhuàng tiān bǎo bēi,sì mén fèi yí rì jiù shuāi。
急拾断碣分龟支,二水八景犹纷披。jí shí duàn jié fēn guī zhī,èr shuǐ bā jǐng yóu fēn pī。
浮踪又向庐山羁,残骸未散挈钵栖。fú zōng yòu xiàng lú shān jī,cán hái wèi sàn qiè bō qī。
所至殊忍吊迹遗,浯溪谁究稔祸妃。suǒ zhì shū rěn diào jì yí,wú xī shuí jiū rěn huò fēi。
有唐立见宗社危,陵庙弃掷奔峨嵋。yǒu táng lì jiàn zōng shè wēi,líng miào qì zhì bēn é méi。
最苦杜陵嗟流移,元郎颂公雅可禆。zuì kǔ dù líng jiē liú yí,yuán láng sòng gōng yǎ kě bì。
大书纪勒中兴辞,读之愤悱生悽悲。dà shū jì lēi zhōng xīng cí,dú zhī fèn fěi shēng qī bēi。
平生未采湘江蓠,闻此幽妍空心期。píng shēng wèi cǎi xiāng jiāng lí,wén cǐ yōu yán kōng xīn qī。
觉翁泥古多发挥,逆知流辈莫我追。jué wēng ní gǔ duō fā huī,nì zhī liú bèi mò wǒ zhuī。
回思太史过浯溪,曾有野僧相追随。huí sī tài shǐ guò wú xī,céng yǒu yě sēng xiāng zhuī suí。
傥如觉翁能投机,太史肯以庸目之。tǎng rú jué wēng néng tóu jī,tài shǐ kěn yǐ yōng mù zhī。
夜寒灯花糁台攲,无酒可涤吟肠饥。yè hán dēng huā sǎn tái qī,wú jiǔ kě dí yín cháng jī。
推窗下望夕烽微,东西天地犹旌旗。tuī chuāng xià wàng xī fēng wēi,dōng xī tiān dì yóu jīng qí。

董嗣杲

宋杭州人,字明德,号静传。理宗景定间榷茶富池,度宗咸淳末为武康令。宋亡,入孤山四圣观为道士,改名思学,字无益,号老君山人。有《庐山集》、《西湖留咏》。 董嗣杲的作品>>

猜您喜欢

西溪

董嗣杲

渔樵耕牧自成村,就屋编篱古意存。yú qiáo gēng mù zì chéng cūn,jiù wū biān lí gǔ yì cún。
出坞野云多曲折,过桥溪水半清浑。chū wù yě yún duō qū zhé,guò qiáo xī shuǐ bàn qīng hún。
一逢白壁书香社,几见朱阑障墓门。yī féng bái bì shū xiāng shè,jǐ jiàn zhū lán zhàng mù mén。
地利最饶人事简,山家还有别乾坤。dì lì zuì ráo rén shì jiǎn,shān jiā hái yǒu bié qián kūn。

飞来峰

董嗣杲

理公著脚五峰前,树石苍浮滴翠涎。lǐ gōng zhù jiǎo wǔ fēng qián,shù shí cāng fú dī cuì xián。
因指何年飞到此,曾栖中竺悟来禅。yīn zhǐ hé nián fēi dào cǐ,céng qī zhōng zhú wù lái chán。
一猿可验为灵鹫,万古无言有冷泉。yī yuán kě yàn wèi líng jiù,wàn gǔ wú yán yǒu lěng quán。
今日共知遗迹胜,隐名却有许由传。jīn rì gòng zhī yí jì shèng,yǐn míng què yǒu xǔ yóu chuán。

冷泉亭

董嗣杲

小朵峰前玉镜寒,几回倚杖听潺湲。xiǎo duǒ fēng qián yù jìng hán,jǐ huí yǐ zhàng tīng chán yuán。
箕公饮涧非凡水,慧理呼猿是此山。jī gōng yǐn jiàn fēi fán shuǐ,huì lǐ hū yuán shì cǐ shān。
亭角静依金刹古,树身凉卧石阑闲。tíng jiǎo jìng yī jīn shā gǔ,shù shēn liáng wò shí lán xián。
无因可洗人间热,时御清风照影还。wú yīn kě xǐ rén jiān rè,shí yù qīng fēng zhào yǐng hái。

呼猿洞

董嗣杲

小隐灵山莫计年,此猿清啸洞门前。xiǎo yǐn líng shān mò jì nián,cǐ yuán qīng xiào dòng mén qián。
当时不有胡僧唤,今日应无野迹传。dāng shí bù yǒu hú sēng huàn,jīn rì yīng wú yě jì chuán。
寒挂枯条申右臂,晚藏碧树忆西天。hán guà kū tiáo shēn yòu bì,wǎn cáng bì shù yì xī tiān。
云岩烟谷多遗种,月下三声醒客眠。yún yán yān gǔ duō yí zhǒng,yuè xià sān shēng xǐng kè mián。

龙泓洞

董嗣杲

葛翁行满赤乌年,丹灶离披已绝烟。gé wēng xíng mǎn chì wū nián,dān zào lí pī yǐ jué yān。
龙在此泓谁得见,路通别邑自相传。lóng zài cǐ hóng shuí dé jiàn,lù tōng bié yì zì xiāng chuán。
树头雷两遗神火,岩腹莓苔带海涎。shù tóu léi liǎng yí shén huǒ,yán fù méi tái dài hǎi xián。
有耳不须闻浪涌,只消采乳亦通仙。yǒu ěr bù xū wén làng yǒng,zhǐ xiāo cǎi rǔ yì tōng xiān。

理公岩

董嗣杲

西来识得此云根,终此云根护法门。xī lái shí dé cǐ yún gēn,zhōng cǐ yún gēn hù fǎ mén。
由晋尚传斯语在,到今休想旧岩存。yóu jìn shàng chuán sī yǔ zài,dào jīn xiū xiǎng jiù yán cún。
天开教观香灯盛,人仰胡僧相貌尊。tiān kāi jiào guān xiāng dēng shèng,rén yǎng hú sēng xiāng mào zūn。
行果芟教荆棘尽,分明只手破沉昏。xíng guǒ shān jiào jīng jí jǐn,fēn míng zhǐ shǒu pò chén hūn。

香林

董嗣杲

日月岩头古翠埋,锦云深隔洞门开。rì yuè yán tóu gǔ cuì mái,jǐn yún shēn gé dòng mén kāi。
苍藤随石无根活,灵杞何年有种栽。cāng téng suí shí wú gēn huó,líng qǐ hé nián yǒu zhǒng zāi。
气袅野烟疑麝过,暖熏山雨误蜂来。qì niǎo yě yān yí shè guò,nuǎn xūn shān yǔ wù fēng lái。
空亭谁领幽芬坐,云鹤同行损绿苔。kōng tíng shuí lǐng yōu fēn zuò,yún hè tóng xíng sǔn lǜ tái。

翻经台

董嗣杲

过门跬步入香林,七叶遗阴地尚灵。guò mén kuǐ bù rù xiāng lín,qī yè yí yīn dì shàng líng。
曾借东山康乐手,共翻北本涅槃经。céng jiè dōng shān kāng lè shǒu,gòng fān běi běn niè pán jīng。
阑腰叶拥空台赤,石罅泉通远笕青。lán yāo yè yōng kōng tái chì,shí xià quán tōng yuǎn jiǎn qīng。
云掩莲花峰下座,若人演义若人听。yún yǎn lián huā fēng xià zuò,ruò rén yǎn yì ruò rén tīng。

重荣桧

董嗣杲

一株苍桧卧龙身,受得隋朝雨露深。yī zhū cāng guì wò lóng shēn,shòu dé suí cháo yǔ lù shēn。
地下仙根将换骨,人间劫火不烧心。dì xià xiān gēn jiāng huàn gǔ,rén jiān jié huǒ bù shāo xīn。
死条节节蕃春信,生意枝枝蓊翠阴。sǐ tiáo jié jié fān chūn xìn,shēng yì zhī zhī wěng cuì yīn。
此木岂知魂可返,争传咒水出丛林。cǐ mù qǐ zhī hún kě fǎn,zhēng chuán zhòu shuǐ chū cóng lín。

炼丹井

董嗣杲

稚川曾此倒灵瓢,阑上银床压甃腰。zhì chuān céng cǐ dào líng piáo,lán shàng yín chuáng yā zhòu yāo。
丹气腾空知几转,神光射屋起中宵。dān qì téng kōng zhī jǐ zhuǎn,shén guāng shè wū qǐ zhōng xiāo。
有茶可品春煎细,何疾能治晓汲遥。yǒu chá kě pǐn chūn jiān xì,hé jí néng zhì xiǎo jí yáo。
万古仙踪应不泯,辘轳声落病僧寮。wàn gǔ xiān zōng yīng bù mǐn,lù lú shēng luò bìng sēng liáo。

跳珠轩

董嗣杲

溪流稳信竹龙驱,声激清虚入耳孤。xī liú wěn xìn zhú lóng qū,shēng jī qīng xū rù ěr gū。
此窍可消诸念妄,一丸长跃半空珠。cǐ qiào kě xiāo zhū niàn wàng,yī wán zhǎng yuè bàn kōng zhū。
挂瓢舀水应知味,就壁龛碑不用玞。guà piáo yǎo shuǐ yīng zhī wèi,jiù bì kān bēi bù yòng fū。
谁谓佛灵占有验,殆于儿戏果何殊。shuí wèi fú líng zhàn yǒu yàn,dài yú ér xì guǒ hé shū。

曲水亭

董嗣杲

竹色松阴翠浪浮,春风吹落涧声幽。zhú sè sōng yīn cuì làng fú,chūn fēng chuī luò jiàn shēng yōu。
古亭当路空凉影,溪水循盘散漫流。gǔ tíng dāng lù kōng liáng yǐng,xī shuǐ xún pán sàn màn liú。
茧纸叙诗年几换,羽觞传酒禊重修。jiǎn zhǐ xù shī nián jǐ huàn,yǔ shāng chuán jiǔ xì zhòng xiū。
晴岚四掩鸣琴杳,如在稽山道上游。qíng lán sì yǎn míng qín yǎo,rú zài jī shān dào shàng yóu。

天竺观音

董嗣杲

木异难侪众木淹,刻成慈相孔仁谦。mù yì nán chái zhòng mù yān,kè chéng cí xiāng kǒng rén qiān。
真珠璎珞鸳鸯殿,白玉屏风翡翠帘。zhēn zhū yīng luò yuān yāng diàn,bái yù píng fēng fěi cuì lián。
晴雨祷祈随感召,香灯炽盛极庄严。qíng yǔ dǎo qí suí gǎn zhào,xiāng dēng chì shèng jí zhuāng yán。
镇山宝聚田庐广,灵贶弥彰一百签。zhèn shān bǎo jù tián lú guǎng,líng kuàng mí zhāng yī bǎi qiān。

风篁岭

董嗣杲

横陈翠葆列烟屏,联步苍林想典刑。héng chén cuì bǎo liè yān píng,lián bù cāng lín xiǎng diǎn xíng。
二老相分龙井岭,一时如过虎溪亭。èr lǎo xiāng fēn lóng jǐng lǐng,yī shí rú guò hǔ xī tíng。
风吹贴石丛篁碧,雨剥题名晕藓青。fēng chuī tiē shí cóng huáng bì,yǔ bō tí míng yūn xiǎn qīng。
更有涧流朝暮落,此声不厌客来听。gèng yǒu jiàn liú cháo mù luò,cǐ shēng bù yàn kè lái tīng。

龙井

董嗣杲

腥攒石缝瀑花多,还有龙神蛰此窠。xīng zǎn shí fèng pù huā duō,hái yǒu lóng shén zhé cǐ kē。
通海浅深山不语,随潮长落水无波。tōng hǎi qiǎn shēn shān bù yǔ,suí cháo zhǎng luò shuǐ wú bō。
谩传方士遗丹在,不奈潜鳞吐雾何。mán chuán fāng shì yí dān zài,bù nài qián lín tǔ wù hé。
时雨愆期无验处,几番雷火爇松柯。shí yǔ qiān qī wú yàn chù,jǐ fān léi huǒ ruò sōng kē。