古诗词

天池寺夜与主僧觉翁圆上共坐谈浯溪山水之胜信笔因赠长句

董嗣杲

空云驾我登天池,江山秋渺无津涯。kōng yún jià wǒ dēng tiān chí,jiāng shān qiū miǎo wú jīn yá。
涉溪蓦栈借杖藜,光景体认归裁诗。shè xī mò zhàn jiè zhàng lí,guāng jǐng tǐ rèn guī cái shī。
峥嵘寺门窝风低,塔铃喧风际天吹。zhēng róng sì mén wō fēng dī,tǎ líng xuān fēng jì tiān chuī。
方丈轩槛供毗尼,老僧喜气扬须眉。fāng zhàng xuān kǎn gōng pí ní,lǎo sēng xǐ qì yáng xū méi。
浮屠名纪主簿题,偶拈椽笔书年时。fú tú míng jì zhǔ bù tí,ǒu niān chuán bǐ shū nián shí。
秋棱初劲树叶飞,蜀锦糁缀斜阳枝。qiū léng chū jìn shù yè fēi,shǔ jǐn sǎn zhuì xié yáng zhī。
文殊阁上爇香迟,天灯荧煌放者谁。wén shū gé shàng ruò xiāng chí,tiān dēng yíng huáng fàng zhě shuí。
暗中拾取怀袖携。àn zhōng shí qǔ huái xiù xié。
一灯一叶光陆离,千古此奇不可知。yī dēng yī yè guāng lù lí,qiān gǔ cǐ qí bù kě zhī。
独此阑干纳此奇,月落泉响松籁迷。dú cǐ lán gàn nà cǐ qí,yuè luò quán xiǎng sōng lài mí。
畏寒蚨坐身如痴,觉禅论健能祛疑。wèi hán fú zuò shēn rú chī,jué chán lùn jiàn néng qū yí。
伤今悼古涕交颐,自矜夙抱山水资。shāng jīn dào gǔ tì jiāo yí,zì jīn sù bào shān shuǐ zī。
曾为浯溪强住持,浯溪溪上波渺弥。céng wèi wú xī qiáng zhù chí,wú xī xī shàng bō miǎo mí。
波涛冲撞天宝碑,寺门废圯日就衰。bō tāo chōng zhuàng tiān bǎo bēi,sì mén fèi yí rì jiù shuāi。
急拾断碣分龟支,二水八景犹纷披。jí shí duàn jié fēn guī zhī,èr shuǐ bā jǐng yóu fēn pī。
浮踪又向庐山羁,残骸未散挈钵栖。fú zōng yòu xiàng lú shān jī,cán hái wèi sàn qiè bō qī。
所至殊忍吊迹遗,浯溪谁究稔祸妃。suǒ zhì shū rěn diào jì yí,wú xī shuí jiū rěn huò fēi。
有唐立见宗社危,陵庙弃掷奔峨嵋。yǒu táng lì jiàn zōng shè wēi,líng miào qì zhì bēn é méi。
最苦杜陵嗟流移,元郎颂公雅可禆。zuì kǔ dù líng jiē liú yí,yuán láng sòng gōng yǎ kě bì。
大书纪勒中兴辞,读之愤悱生悽悲。dà shū jì lēi zhōng xīng cí,dú zhī fèn fěi shēng qī bēi。
平生未采湘江蓠,闻此幽妍空心期。píng shēng wèi cǎi xiāng jiāng lí,wén cǐ yōu yán kōng xīn qī。
觉翁泥古多发挥,逆知流辈莫我追。jué wēng ní gǔ duō fā huī,nì zhī liú bèi mò wǒ zhuī。
回思太史过浯溪,曾有野僧相追随。huí sī tài shǐ guò wú xī,céng yǒu yě sēng xiāng zhuī suí。
傥如觉翁能投机,太史肯以庸目之。tǎng rú jué wēng néng tóu jī,tài shǐ kěn yǐ yōng mù zhī。
夜寒灯花糁台攲,无酒可涤吟肠饥。yè hán dēng huā sǎn tái qī,wú jiǔ kě dí yín cháng jī。
推窗下望夕烽微,东西天地犹旌旗。tuī chuāng xià wàng xī fēng wēi,dōng xī tiān dì yóu jīng qí。

董嗣杲

宋杭州人,字明德,号静传。理宗景定间榷茶富池,度宗咸淳末为武康令。宋亡,入孤山四圣观为道士,改名思学,字无益,号老君山人。有《庐山集》、《西湖留咏》。 董嗣杲的作品>>

猜您喜欢

寓富池双泉寺三首

董嗣杲

蛰龙潜介入寒泓,极目沧江浪不生。zhé lóng qián jiè rù hán hóng,jí mù cāng jiāng làng bù shēng。
沙渡解舟人语众,淮山纵火烧风鸣。shā dù jiě zhōu rén yǔ zhòng,huái shān zòng huǒ shāo fēng míng。
身栖萧寺蓬窗久,雪压盘塘草店明。shēn qī xiāo sì péng chuāng jiǔ,xuě yā pán táng cǎo diàn míng。
莫说此为孤陋地,白云流水助吟情。mò shuō cǐ wèi gū lòu dì,bái yún liú shuǐ zhù yín qíng。

寓富池双泉寺三首

董嗣杲

丹枫叶叶委江塘,旅况空馀古锦囊。dān fēng yè yè wěi jiāng táng,lǚ kuàng kōng yú gǔ jǐn náng。
阙下有家劳梦寐,灯前无酒遣荒凉。quē xià yǒu jiā láo mèng mèi,dēng qián wú jiǔ qiǎn huāng liáng。
陈踪浮泛栖僧舍,往事消磨落客床。chén zōng fú fàn qī sēng shě,wǎng shì xiāo mó luò kè chuáng。
世态自应酬酢懒,已拚双鬓受年光。shì tài zì yīng chóu cù lǎn,yǐ pàn shuāng bìn shòu nián guāng。

寓富池双泉寺三首

董嗣杲

晚来抱懒炙孤灯,临水禅楼独自登。wǎn lái bào lǎn zhì gū dēng,lín shuǐ chán lóu dú zì dēng。
鸟道草深云宛宛,鱼湖波定月澄澄。niǎo dào cǎo shēn yún wǎn wǎn,yú hú bō dìng yuè chéng chéng。
诗联呈佛方堪读,俗语污人不可应。shī lián chéng fú fāng kān dú,sú yǔ wū rén bù kě yīng。
归隐南峰峰下宅,纵谈今日岂无僧。guī yǐn nán fēng fēng xià zhái,zòng tán jīn rì qǐ wú sēng。

钧天曲

董嗣杲

圆丘崇且高,广汉清且浅。yuán qiū chóng qiě gāo,guǎng hàn qīng qiě qiǎn。
元祀播鼓钟,严禘列瑚琏。yuán sì bō gǔ zhōng,yán dì liè hú liǎn。
天酒泻琪花,遵此奉常典。tiān jiǔ xiè qí huā,zūn cǐ fèng cháng diǎn。
恩流昭感通,报称示丰腆。ēn liú zhāo gǎn tōng,bào chēng shì fēng tiǎn。
鹤鸣集霞台,凤曳翔云辇。hè míng jí xiá tái,fèng yè xiáng yún niǎn。
已际天人和,八表清尘卷。yǐ jì tiān rén hé,bā biǎo qīng chén juǎn。

拟古

董嗣杲

海上采珠人,惟视夜光吐。hǎi shàng cǎi zhū rén,wéi shì yè guāng tǔ。
携持以为珍,美价重合浦。xié chí yǐ wèi zhēn,měi jià zhòng hé pǔ。
异哉足照乘,殷勤献明主。yì zāi zú zhào chéng,yīn qín xiàn míng zhǔ。
远物奈不宝,弃之犹粪土。yuǎn wù nài bù bǎo,qì zhī yóu fèn tǔ。

拟古

董嗣杲

河汉金气老,海月光陆离。hé hàn jīn qì lǎo,hǎi yuè guāng lù lí。
蟋蟀鸣我床,声声有馀悲。xī shuài míng wǒ chuáng,shēng shēng yǒu yú bēi。
美人天之涯,言旋杳无期。měi rén tiān zhī yá,yán xuán yǎo wú qī。
西风吹脱叶,抚时伤所思。xī fēng chuī tuō yè,fǔ shí shāng suǒ sī。

武康邑俗

董嗣杲

邑俗尚巫诞,竭力营鼎俎。yì sú shàng wū dàn,jié lì yíng dǐng zǔ。
无方绝此幻,举口辄龃龉。wú fāng jué cǐ huàn,jǔ kǒu zhé jǔ yǔ。
衰世无真儒,反欲构室处。shuāi shì wú zhēn rú,fǎn yù gòu shì chù。
顾我暂尔栖,信得子不语。gù wǒ zàn ěr qī,xìn dé zi bù yǔ。

武康邑俗

董嗣杲

官廨俯官溪,溪流极清泚。guān xiè fǔ guān xī,xī liú jí qīng cǐ。
鱼游值天阴,竞指龙光起。yú yóu zhí tiān yīn,jìng zhǐ lóng guāng qǐ。
古祠偶相邻,愚徒望风靡。gǔ cí ǒu xiāng lín,yú tú wàng fēng mí。
我欲照衰颜,且展阑干倚。wǒ yù zhào shuāi yán,qiě zhǎn lán gàn yǐ。

由京买航还武康夜泊中途因醉晓还邑中摭实有赋

董嗣杲

上船且偃卧,月出揽衣起。shàng chuán qiě yǎn wò,yuè chū lǎn yī qǐ。
周览郊原旷,肆毒暑未已。zhōu lǎn jiāo yuán kuàng,sì dú shǔ wèi yǐ。
河汉水色净,身寄图画里。hé hàn shuǐ sè jìng,shēn jì tú huà lǐ。
幽情苦跋涉,未克安所止。yōu qíng kǔ bá shè,wèi kè ān suǒ zhǐ。
忆荡西湖舟,白莲弄清泚。yì dàng xī hú zhōu,bái lián nòng qīng cǐ。
歌声透夜响,钜丽瀛蓬比。gē shēng tòu yè xiǎng,jù lì yíng péng bǐ。
景绝四无人,风摇六桥水。jǐng jué sì wú rén,fēng yáo liù qiáo shuǐ。
今如梦中觉,乍离官河觜。jīn rú mèng zhōng jué,zhà lí guān hé zī。
板桥馀店灯,酒旗三尺纸。bǎn qiáo yú diàn dēng,jiǔ qí sān chǐ zhǐ。
狂来发兴深,野航暂时舣。kuáng lái fā xīng shēn,yě háng zàn shí yǐ。
崖凉胜埋篷,独信桥阑倚。yá liáng shèng mái péng,dú xìn qiáo lán yǐ。
倏然想归程,便迟二十里。shū rán xiǎng guī chéng,biàn chí èr shí lǐ。
醉眼忘离津,风顺差可喜。zuì yǎn wàng lí jīn,fēng shùn chà kě xǐ。
入邑日已高,不掩罍之耻。rù yì rì yǐ gāo,bù yǎn léi zhī chǐ。
因感孤生浮,若此能几耳。yīn gǎn gū shēng fú,ruò cǐ néng jǐ ěr。

甲戌八月初九夜武康山中洪水骤发越十日漕司檄往检涝

董嗣杲

甲戌缠国哀,时属秋八月。jiǎ xū chán guó āi,shí shǔ qiū bā yuè。
近辅馀英山,洪水中夜发。jìn fǔ yú yīng shān,hóng shuǐ zhōng yè fā。
狼藉彻句雨,拔地殊飘忽。láng jí chè jù yǔ,bá dì shū piāo hū。
滔天肆奔迸,变幻起?崒。tāo tiān sì bēn bèng,biàn huàn qǐ zú。
徒步登县楼,浩渺沉林樾。tú bù dēng xiàn lóu,hào miǎo chén lín yuè。
妖氛混泽气,势极火燄突。yāo fēn hùn zé qì,shì jí huǒ yàn tū。
绵亘山下乡,逃难想颠蹶。mián gèn shān xià xiāng,táo nán xiǎng diān jué。
晨兴雨更澍,邑屋已隉杌。chén xīng yǔ gèng shù,yì wū yǐ niè wù。
高跳空刺肠,何异睹溟渤。gāo tiào kōng cì cháng,hé yì dǔ míng bó。
飘尸不可计,强者布竹筏。piāo shī bù kě jì,qiáng zhě bù zhú fá。
栖危或得命,其奈服食阙。qī wēi huò dé mìng,qí nài fú shí quē。
号天天不闻,不若就灭没。hào tiān tiān bù wén,bù ruò jiù miè méi。
瀑派裂青山,溪岸奔尸骨。pù pài liè qīng shān,xī àn bēn shī gǔ。
杵臼埋虚沙,蛇虺出深窟。chǔ jiù mái xū shā,shé huī chū shēn kū。
边方乘孔殷,糜烂事征伐。biān fāng chéng kǒng yīn,mí làn shì zhēng fá。
民生不奠枕,复罹此酷罚。mín shēng bù diàn zhěn,fù lí cǐ kù fá。
隐忧非一端,国脉存如发。yǐn yōu fēi yī duān,guó mài cún rú fā。
检涝亦具文,民力各已竭。jiǎn lào yì jù wén,mín lì gè yǐ jié。
岂知坐困穷,终岁常矻矻。qǐ zhī zuò kùn qióng,zhōng suì cháng kū kū。
奉行亦漫尔,持论敢躐越。fèng xíng yì màn ěr,chí lùn gǎn liè yuè。
步步涉坑堑,路梗劳舆卒。bù bù shè kēng qiàn,lù gěng láo yú zú。
归愁强就床,魂梦随恍惚。guī chóu qiáng jiù chuáng,hún mèng suí huǎng hū。

甲戌武康大水净林寺山门殿屋悉皆倒敝

董嗣杲

仲秋秋阴合,壁落走鼯鼠。zhòng qiū qiū yīn hé,bì luò zǒu wú shǔ。
彻宵风雨骤,平地生洲渚。chè xiāo fēng yǔ zhòu,píng dì shēng zhōu zhǔ。
莫辨路与溪,庐舍失处所。mò biàn lù yǔ xī,lú shě shī chù suǒ。
净林古梵屋,木佛岂得御。jìng lín gǔ fàn wū,mù fú qǐ dé yù。
当门金刚恶,兹复化何许。dāng mén jīn gāng è,zī fù huà hé xǔ。
方丈九旬僧,足废不能举。fāng zhàng jiǔ xún sēng,zú fèi bù néng jǔ。
徘徊想旧历,突突起沙屿。pái huái xiǎng jiù lì,tū tū qǐ shā yǔ。
遗关茁芝菌,卧竹压麻苎。yí guān zhuó zhī jūn,wò zhú yā má zhù。
山民穷无告,谋食屡多阻。shān mín qióng wú gào,móu shí lǚ duō zǔ。
三乡凡几户,竟堕鱼鳖侣。sān xiāng fán jǐ hù,jìng duò yú biē lǚ。
伤痛李生迂,卷尽牌头墅。shāng tòng lǐ shēng yū,juǎn jǐn pái tóu shù。
独慨虚浮身,昏迷怯幽伫。dú kǎi xū fú shēn,hūn mí qiè yōu zhù。
上流未偃戈,战血冱荆楚。shàng liú wèi yǎn gē,zhàn xuè hù jīng chǔ。
近畿天示儆,岁月不我与。jìn jī tiān shì jǐng,suì yuè bù wǒ yǔ。
就食难下咽,酸恨彻心膂。jiù shí nán xià yàn,suān hèn chè xīn lǚ。

古意

董嗣杲

山中有流泉,洗耳今无人。shān zhōng yǒu liú quán,xǐ ěr jīn wú rén。
树阴互蒙密,乌语交昏晨。shù yīn hù méng mì,wū yǔ jiāo hūn chén。
谁能观大运,达此秋与春。shuí néng guān dà yùn,dá cǐ qiū yǔ chūn。
生意自尔蕃,叶叶分光新。shēng yì zì ěr fān,yè yè fēn guāng xīn。
藤蔓附女萝,兰茝披荒榛。téng màn fù nǚ luó,lán chǎi pī huāng zhēn。
兴言混栖托,随迹安可伸。xīng yán hùn qī tuō,suí jì ān kě shēn。
悲哉倦游子,感寓徒酸辛。bēi zāi juàn yóu zi,gǎn yù tú suān xīn。
荣枯了不计,老大将迫身。róng kū le bù jì,lǎo dà jiāng pò shēn。
潸然眼中泪,堕此衣上尘。shān rán yǎn zhōng lèi,duò cǐ yī shàng chén。
所耽轩裳故,殊失烟霞亲。suǒ dān xuān shang gù,shū shī yān xiá qīn。

赵南康可斋筑屋武康孟保园池乔木极有思致东野故庐藉以表出感古伤今成重游三十韵

董嗣杲

东野英溪英,妙寄寒苦诗。dōng yě yīng xī yīng,miào jì hán kǔ shī。
里社今有井,谁构亭覆之。lǐ shè jīn yǒu jǐng,shuí gòu tíng fù zhī。
想彼异代贤,孤标夺葳蕤。xiǎng bǐ yì dài xián,gū biāo duó wēi ruí。
可斋出帝冑,结庐探幽奇。kě zhāi chū dì zhòu,jié lú tàn yōu qí。
分符庐山阳,归葺园与池。fēn fú lú shān yáng,guī qì yuán yǔ chí。
高怀敦薄俗,万象共眇窥。gāo huái dūn báo sú,wàn xiàng gòng miǎo kuī。
惟怜时不与,舟壑忽夜移。wéi lián shí bù yǔ,zhōu hè hū yè yí。
身世付永摈,逸驾沦西驰。shēn shì fù yǒng bìn,yì jià lún xī chí。
我此偶窃稍,荏苒垂三期。wǒ cǐ ǒu qiè shāo,rěn rǎn chuí sān qī。
两获憩绝境,真与浮世遗。liǎng huò qì jué jìng,zhēn yǔ fú shì yí。
牵裾古木底,洗屐官溪湄。qiān jū gǔ mù dǐ,xǐ jī guān xī méi。
想像贞曜公,沦落长安时。xiǎng xiàng zhēn yào gōng,lún luò zhǎng ān shí。
壮心侔元造,沥思抽肝脾。zhuàng xīn móu yuán zào,lì sī chōu gān pí。
衰谢入硬语,难以好爵縻。shuāi xiè rù yìng yǔ,nán yǐ hǎo jué mí。
此乡所自出,指点馀芳茨。cǐ xiāng suǒ zì chū,zhǐ diǎn yú fāng cí。
相去五百年,随胜营诗词。xiāng qù wǔ bǎi nián,suí shèng yíng shī cí。
清扬藉发挥,昧者迷藩篱。qīng yáng jí fā huī,mèi zhě mí fān lí。
孟公能归欤,赵侯今已而。mèng gōng néng guī yú,zhào hóu jīn yǐ ér。
罢酒闻清弹,眼在空涕洟。bà jiǔ wén qīng dàn,yǎn zài kōng tì tì。
孰能经始初,欲绵无穷期。shú néng jīng shǐ chū,yù mián wú qióng qī。
再传至斯荒,旷望逝水悲。zài chuán zhì sī huāng,kuàng wàng shì shuǐ bēi。
丘壑漫独存,岂不重尔思。qiū hè màn dú cún,qǐ bù zhòng ěr sī。
拘情失寝处,触事逢乖离。jū qíng shī qǐn chù,chù shì féng guāi lí。
无端菊帽破,不管西风吹。wú duān jú mào pò,bù guǎn xī fēng chuī。
俯仰兴替间,惟馀鸥鹭知。fǔ yǎng xīng tì jiān,wéi yú ōu lù zhī。
心遥岁年遒,行将谢尘羁。xīn yáo suì nián qiú,xíng jiāng xiè chén jī。
我穷吟更穷,逐逐亦已疲。wǒ qióng yín gèng qióng,zhú zhú yì yǐ pí。
有愧快士志,名盛位任卑。yǒu kuì kuài shì zhì,míng shèng wèi rèn bēi。
制愁游学宫,弗读国朴碑。zhì chóu yóu xué gōng,fú dú guó pǔ bēi。
四顾云树苍,雅道谁扶持。sì gù yún shù cāng,yǎ dào shuí fú chí。

酒边忆去年苦病

董嗣杲

发誓游四方,言归多自责。fā shì yóu sì fāng,yán guī duō zì zé。
秋高风浪险,怀家万山隔。qiū gāo fēng làng xiǎn,huái jiā wàn shān gé。
江北与江西,梦寐困行役。jiāng běi yǔ jiāng xī,mèng mèi kùn xíng yì。
去年病缡褷,客死亦何惜。qù nián bìng lí shī,kè sǐ yì hé xī。
心空病自退,药裹漫山积。xīn kōng bìng zì tuì,yào guǒ màn shān jī。
今日秋又深,谁念饥冻逼。jīn rì qiū yòu shēn,shuí niàn jī dòng bī。
祗幸健于酒,酒尽从堕帻。zhī xìng jiàn yú jiǔ,jiǔ jǐn cóng duò zé。
醒来听谈空,鸟啼晚峰碧。xǐng lái tīng tán kōng,niǎo tí wǎn fēng bì。

闻赵芳洲已归武康梅廨

董嗣杲

归来慰我思,山畴稻田熟。guī lái wèi wǒ sī,shān chóu dào tián shú。
雨骤不终朝,水退出平陆。yǔ zhòu bù zhōng cháo,shuǐ tuì chū píng lù。
梅庐暮色黯,欲入足尚缩。méi lú mù sè àn,yù rù zú shàng suō。
月地举深杯,杯光泛纤菊。yuè dì jǔ shēn bēi,bēi guāng fàn xiān jú。
灯明不藉辉,来去绝惭恧。dēng míng bù jí huī,lái qù jué cán nǜ。
所恨怀宝迷,失计资薄禄。suǒ hèn huái bǎo mí,shī jì zī báo lù。
鄙人更旷纵,肯作阮途哭。bǐ rén gèng kuàng zòng,kěn zuò ruǎn tú kū。
有时得亲书,多是不再读。yǒu shí dé qīn shū,duō shì bù zài dú。